Chương 183: Quy tắc mới! (P1)
Vũ Thần Vũ
05/06/2013
Trên thực tế, với thực lực của người thanh niên Thánh cấp, dùng giọng điệu như vậy tiếp chuyện với hắn, thật sự khiến cho người ta cảm thấy đáng kiêu ngạo rồi. Nhưng phản ứng của Lang Sa chỉ khẽ gật đầu, vẫn mang vẻ trong trẻo lạnh lùng, trên mặt không hiện lên sự tươi cười. Không thể nghi ngờ, đây là hành động rất không lễ phép. Nói nghiêm trọng một chút thì quả thực là muốn tự đi tìm chết.
Nhưng mà khiến cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu là người thanh niên Thánh cấp chỉ lắc đầu cười. Sau đó lạnh nhạt nhìn về phía Ngụy Kiếm phân phó:
- Các ngươi đi sang bên kia nghỉ ngơi trước đi.
Ngụy Kiếm gật đầu nói:
- Vâng! Đại nhân!
Sau đó hắn mang theo những người còn lại đi về phía trước, vị trí của hắn ngược với chỗ của đám người Lâm Dịch đang đứng.
Mấy người Ngụy Kiếm vừa mới tới vị trí mà người thanh niên Thánh cấp chỉ thì từ phía sau truyền tới một tiếng cười thật lớn.
- Bạch đại nhân! Ta đến rồi!
Thanh âm hùng hậu khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên, ai cũng đổ dồn ánh mắt về phía cửa vào.
Chỉ thấy lối vào hiện giờ có mười bảy, mười tám người. Thủ lĩnh dẫn đội là một người đàn ông trung niên, tiếng cười là từ miệng hắn phát ra.
Người đàn ông trung niên tướng mạo cực kỳ khôi ngô, khuôn mặt đen với hàng râu quai nón trông thật dọa người. Khi hắn cười, hai hàm răng trắng nõn tương phản với khuôn mặt đen khiến cho người khác phải chú ý.
Người thanh niên ngồi trên ghế cười nhạt một tiếng rồi hỏi:
- Lý lão tam, ngươi như thế nào cũng tới hả?
Người đàn ông trung niên có bộ râu quai nón được xưng là Lý lão tam lại nhe hàm răng trắng nõn ra cười nói:
- Ta chỉ hơi lo lắng cho hài nhi nhà ta thôi. Yên tâm đi, quy củ ta rất hiểu, Ta tuyệt đối sẽ không quấy rối đâu.
Người thanh niên Thánh cấp gật đầu cười, lại nghe Lý lão tam nói:
- Tất cả tới phía trước đi, ngồi im lặng một chút. Không được phép quấy rầy người lớn. Biết chưa?
Những người thanh niên phía sau hắn đều cúi người xác nhận.
Trên trán Lâm Dịch không khỏi xuất hiện mấy cái hắc tuyến, người luôn ồn ào quấy rầy mọi người từ nãy tới giờ vẫn là Lý lão tam đấy.
- Bọn hắn đến cùng là người nào?
Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc hỏi Thủy Linh Lung.
Thủy Linh Lung tùy tiên đáp:
- Những người này là Đông Bắc Lý gia, thế lực của họ rất lớn. Tại tỉnh Đông Bắc sáu tới bảy phần trăm sản nghiệp buôn bán đều là của Lý gia. Người đàn ông trung niên có râu quai nón tên là Lý Hổ, hắn là tam đệ của giai chủ Lý gia đương nhiệm. Hơn ba trăm năm trước đã từng tiến vào Ma Nguyên động quật và hơn hai trăm năm trước đã đột phá trở thành Thánh cấp.
- Thánh cấp???
Lâm Dịch không khỏi trợn mắt nhìn người này. Lý lão tam vẫn đang khuyên bảo thủ hạ không nên ồn ào, giữ trật tự. Lâm Dịch không thể nào tin nổi, gã gia hỏa này thực sự là một cường giả Thánh cấp sao?
Thủy Linh Lung gật đầu nói:
- Đừng nhìn bộ dạng bên ngoài của hắn. Bởi vì trong giai tầng Thánh cấp, hắn tuyệt đối không phải là kẻ yếu kém.
Thanh âm của Khải Hi đột nhiên vang lên bên tai mấy người Lâm Dịch:
- Người của học viện Dị năng tới rồi.
Ánh mắt của mấy người Lâm Dịch dời tới phía bên kia.
Chỉ thấy lối vào lúc này có hơn mười người đang đi tới. Vừa nhìn thấy người đầu tiên bước vào, vẻ mặt Lâm Dịch đột nhiên trầm xuống, ánh mắt hắn lộ ra hàn quang. Nhưng nghĩ tới điều gì đó, trong mắt hắn hiện lên một tia do dự. Cuối cùng Lâm Dịch thở đài một hơi, đưa mắt nhìn những người phía sau kẻ đó.
Khắc Lý Tư! Kẻ đã phục kích Lâm Dịch khi hắn ra khỏi La Nhĩ thành. Biểu tình của kẻ này vẫn lãnh liệt như trước, trong mắt ánh lên những đạo hào quang khiếp người.
Khắc Lý Tư hơi khom người một chút, rồi hô to một câu:
- Đại nhân!
Người thanh niên Thánh cấp khẽ gật đầu, hắn lạnh nhạt nói:
- Đi sang bên kia nghỉ ngơi một chút đi.
- Vâng!
Khắc Lý Tư lên tiếng, sau đó mang theo đồng bạn tiến về phương hướng của mấy người Lâm Dịch.
Tại thời điểm nhìn thấy Lâm Dịch, Khắc Lý Tư lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn lập tức ồ lên một tiếng, sau đó hỏi:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhưng Lâm Dịch chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, sau đó thản nhiên nói:
- Ngươi có thể xuất hiện ở chỗ này, vì cái gì mà ta lại không thể?
- Ngươi!!!
Khắc Lý Tư bị những lời nói này của Lâm Dịch chọc giận, ngày đó khi Khải Hi đưa Lâm Dịch đi, hắn đã thấy tức giận mười phần. Hiện giờ, thấy đối phương dùng thái độ như vậy nói chuyện với mình, hắn thật sự không thể nhịn nổi mà muốn bộc phát tại chỗ.
Chỉ là, khi nhớ tới những Thánh cấp xung quanh, hơn nữa người thanh niên Thánh cấp đã nói trước, không được nháo sự. Nếu mình ra tay, không thể nghi ngờ là tự kiếm chuyện, cuốn cùng hắn đành hừ lạnh một tiếng rồi nói:
-Tốt nhất là ngươi không nên đụng phải ta, ngày đó nếu không phải có người cứu ngươi thì ngươi đã chết rồi. Ta muốn xem thử, gần bốn tháng qua, ngươi đã tăng lên tới trình độ nào. Hừ!!!
Sau khi hừ một tiếng, hắn đi qua người Lâm Dịch, không để ý tới kẻ này nữa.
Ánh mắt Lâm Dịch lóe lên sát khí nặng nề, hắn hít sâu một hơi rồi trầm giọng nói với Khải Hi:
- Lão sư. Ngươi thấy rồi chứ?
Khải Hi thở dài một hơi, sau đó hắn đột nhiên đứng lên đi về phía đám người của dị năng học phủ. Dường như có chuyện muốn nói với Khắc Lý Tư.
Thời gian chậm rãi trôi qua. . . Sau đó lại lục tục có vài nhóm người tiến đến. Được sự giới thiệu của Thủy Linh Lung, đại khái Lâm Dịch cũng biết những người này thuộc thế lực nào.
Khi nhóm người cuối cùng tiến vào bình đài, Lâm Dịch đột nhiên ngây ngẩn cả người. . .
Nhóm này có khoảng mười người, người dẫn đầu là một nữ tử.
Ánh mắt Lâm Dịch đảo qua nữ tử thì lập tức trợn hai mắt thì thào:
- Thư, Thư Mộng?
Lâm Dịch cảm giác được đầu của mình hơi ngưng trệ đôi chút, trước kia là một người thanh niên rất giống Tạp Phiến, hiện tại lại có một nữ tử rất giống Thư Mộng...Điều này...
Nhưng mà khiến cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu là người thanh niên Thánh cấp chỉ lắc đầu cười. Sau đó lạnh nhạt nhìn về phía Ngụy Kiếm phân phó:
- Các ngươi đi sang bên kia nghỉ ngơi trước đi.
Ngụy Kiếm gật đầu nói:
- Vâng! Đại nhân!
Sau đó hắn mang theo những người còn lại đi về phía trước, vị trí của hắn ngược với chỗ của đám người Lâm Dịch đang đứng.
Mấy người Ngụy Kiếm vừa mới tới vị trí mà người thanh niên Thánh cấp chỉ thì từ phía sau truyền tới một tiếng cười thật lớn.
- Bạch đại nhân! Ta đến rồi!
Thanh âm hùng hậu khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên, ai cũng đổ dồn ánh mắt về phía cửa vào.
Chỉ thấy lối vào hiện giờ có mười bảy, mười tám người. Thủ lĩnh dẫn đội là một người đàn ông trung niên, tiếng cười là từ miệng hắn phát ra.
Người đàn ông trung niên tướng mạo cực kỳ khôi ngô, khuôn mặt đen với hàng râu quai nón trông thật dọa người. Khi hắn cười, hai hàm răng trắng nõn tương phản với khuôn mặt đen khiến cho người khác phải chú ý.
Người thanh niên ngồi trên ghế cười nhạt một tiếng rồi hỏi:
- Lý lão tam, ngươi như thế nào cũng tới hả?
Người đàn ông trung niên có bộ râu quai nón được xưng là Lý lão tam lại nhe hàm răng trắng nõn ra cười nói:
- Ta chỉ hơi lo lắng cho hài nhi nhà ta thôi. Yên tâm đi, quy củ ta rất hiểu, Ta tuyệt đối sẽ không quấy rối đâu.
Người thanh niên Thánh cấp gật đầu cười, lại nghe Lý lão tam nói:
- Tất cả tới phía trước đi, ngồi im lặng một chút. Không được phép quấy rầy người lớn. Biết chưa?
Những người thanh niên phía sau hắn đều cúi người xác nhận.
Trên trán Lâm Dịch không khỏi xuất hiện mấy cái hắc tuyến, người luôn ồn ào quấy rầy mọi người từ nãy tới giờ vẫn là Lý lão tam đấy.
- Bọn hắn đến cùng là người nào?
Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc hỏi Thủy Linh Lung.
Thủy Linh Lung tùy tiên đáp:
- Những người này là Đông Bắc Lý gia, thế lực của họ rất lớn. Tại tỉnh Đông Bắc sáu tới bảy phần trăm sản nghiệp buôn bán đều là của Lý gia. Người đàn ông trung niên có râu quai nón tên là Lý Hổ, hắn là tam đệ của giai chủ Lý gia đương nhiệm. Hơn ba trăm năm trước đã từng tiến vào Ma Nguyên động quật và hơn hai trăm năm trước đã đột phá trở thành Thánh cấp.
- Thánh cấp???
Lâm Dịch không khỏi trợn mắt nhìn người này. Lý lão tam vẫn đang khuyên bảo thủ hạ không nên ồn ào, giữ trật tự. Lâm Dịch không thể nào tin nổi, gã gia hỏa này thực sự là một cường giả Thánh cấp sao?
Thủy Linh Lung gật đầu nói:
- Đừng nhìn bộ dạng bên ngoài của hắn. Bởi vì trong giai tầng Thánh cấp, hắn tuyệt đối không phải là kẻ yếu kém.
Thanh âm của Khải Hi đột nhiên vang lên bên tai mấy người Lâm Dịch:
- Người của học viện Dị năng tới rồi.
Ánh mắt của mấy người Lâm Dịch dời tới phía bên kia.
Chỉ thấy lối vào lúc này có hơn mười người đang đi tới. Vừa nhìn thấy người đầu tiên bước vào, vẻ mặt Lâm Dịch đột nhiên trầm xuống, ánh mắt hắn lộ ra hàn quang. Nhưng nghĩ tới điều gì đó, trong mắt hắn hiện lên một tia do dự. Cuối cùng Lâm Dịch thở đài một hơi, đưa mắt nhìn những người phía sau kẻ đó.
Khắc Lý Tư! Kẻ đã phục kích Lâm Dịch khi hắn ra khỏi La Nhĩ thành. Biểu tình của kẻ này vẫn lãnh liệt như trước, trong mắt ánh lên những đạo hào quang khiếp người.
Khắc Lý Tư hơi khom người một chút, rồi hô to một câu:
- Đại nhân!
Người thanh niên Thánh cấp khẽ gật đầu, hắn lạnh nhạt nói:
- Đi sang bên kia nghỉ ngơi một chút đi.
- Vâng!
Khắc Lý Tư lên tiếng, sau đó mang theo đồng bạn tiến về phương hướng của mấy người Lâm Dịch.
Tại thời điểm nhìn thấy Lâm Dịch, Khắc Lý Tư lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn lập tức ồ lên một tiếng, sau đó hỏi:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhưng Lâm Dịch chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, sau đó thản nhiên nói:
- Ngươi có thể xuất hiện ở chỗ này, vì cái gì mà ta lại không thể?
- Ngươi!!!
Khắc Lý Tư bị những lời nói này của Lâm Dịch chọc giận, ngày đó khi Khải Hi đưa Lâm Dịch đi, hắn đã thấy tức giận mười phần. Hiện giờ, thấy đối phương dùng thái độ như vậy nói chuyện với mình, hắn thật sự không thể nhịn nổi mà muốn bộc phát tại chỗ.
Chỉ là, khi nhớ tới những Thánh cấp xung quanh, hơn nữa người thanh niên Thánh cấp đã nói trước, không được nháo sự. Nếu mình ra tay, không thể nghi ngờ là tự kiếm chuyện, cuốn cùng hắn đành hừ lạnh một tiếng rồi nói:
-Tốt nhất là ngươi không nên đụng phải ta, ngày đó nếu không phải có người cứu ngươi thì ngươi đã chết rồi. Ta muốn xem thử, gần bốn tháng qua, ngươi đã tăng lên tới trình độ nào. Hừ!!!
Sau khi hừ một tiếng, hắn đi qua người Lâm Dịch, không để ý tới kẻ này nữa.
Ánh mắt Lâm Dịch lóe lên sát khí nặng nề, hắn hít sâu một hơi rồi trầm giọng nói với Khải Hi:
- Lão sư. Ngươi thấy rồi chứ?
Khải Hi thở dài một hơi, sau đó hắn đột nhiên đứng lên đi về phía đám người của dị năng học phủ. Dường như có chuyện muốn nói với Khắc Lý Tư.
Thời gian chậm rãi trôi qua. . . Sau đó lại lục tục có vài nhóm người tiến đến. Được sự giới thiệu của Thủy Linh Lung, đại khái Lâm Dịch cũng biết những người này thuộc thế lực nào.
Khi nhóm người cuối cùng tiến vào bình đài, Lâm Dịch đột nhiên ngây ngẩn cả người. . .
Nhóm này có khoảng mười người, người dẫn đầu là một nữ tử.
Ánh mắt Lâm Dịch đảo qua nữ tử thì lập tức trợn hai mắt thì thào:
- Thư, Thư Mộng?
Lâm Dịch cảm giác được đầu của mình hơi ngưng trệ đôi chút, trước kia là một người thanh niên rất giống Tạp Phiến, hiện tại lại có một nữ tử rất giống Thư Mộng...Điều này...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.