Chung Cực Truyền Thừa

Chương 289: Rời đi

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Lâm Dịch không khỏi sững sờ, nghi hoặc nhìn lão giả, nói:

- Ta?

Lão giả nghiêm mặt nhẹ gật đầu.

- Lữ hành giả mới vừa rồi bị ngài nhổ đầu lưỡi hẳn là một lữ hành giả có thế lực, chúng ta vừa ly khai thôn xóm, những Ước Ba Long này liền xuất hiện, nếu như là trùng hợp, cũng không khỏi quá xảo hợp rồi.

Lâm Dịch nghe lão giả nhắc đến đại hán vừa rồi kia, sắc mặt lập tức phát lạnh, lại liên tưởng đến hơn trăm đầu Ước Ba Long ở bên ngoài thôn xóm vừa rồi, lập tức cũng tin tưởng suy đoán đại khái của lão giả, liền hướng ánh mắt nhìn lại Ước Ba Long sau lưng, lạnh giọng nói:

- Tốt nhất là tìm chỗ đất bằng hạ xuống.

Lão giả nghe vậy lập tức ngẩn người, vội vàng nói:

- Đối phương có hơn trăm đầu Ước Ba Long, nhân số ít nhân cũng ngàn người, nếu hiện giờ chúng ta hạ xuống, chỉ sợ..

Lâm Dịch lạnh lùng nhìn Ước Ba Long phía sau, lạnh nhạt nói:

- Xuống dưới, những người này không nhất định là hướng về phía chúng ta, còn nếu là như vậy, giao cho ta xử lý là được rồi.

- Cái này..

Lão giả do dự trong chốc lát, nhưng thấy Lâm Dịch không hốt hoảng chút nào, thậm chí con ngươi còn lộ ra tí ti hàn ý, cuối cùng vẫn quyết định nghe theo Lâm Dịch, lập tức thăm dò chung quanh, một mảnh rừng nhỏ cách đó không xa xuất hiện trong mắt lão giả, cắn răng một cái, có chút giật giật dây cương trong tay, Ước Ba Long kia gầm nhẹ một tiếng, lập tức hạ xuống mặt đất kia.

- Hắn hạ xuống.

Trên lưng một trong mấy trăm đầu Ước Ba Long, một gã lữ hành giả lập tức cao giọng hô lên, những người điều khiển Ước Ba Long khác vỗ vỗ cái cổ Ước Ba Long, vô cùng có tiết tấu, chợt nghe một hồi tiếng kêu Ước Ba Long trầm thấp vang lên, một lát sau, hơn một trăm đầu Ước Ba Long trên không trung đều kêu lên.



Sắc mặt lão giả lập tức tái nhợt, quả nhiên, mục tiêu của đối phương chính là đại nhân, lập tức mở miệng nói:

- Đại nhân, mục tiêu của bọn hắn chính là ngài, tiếng kêu to vừa rồi, là truyền lệnh cùng đáp xuống, không bằng chúng ta mau bỏ chạy.

Lúc này, xác định được tình huống, lão giả lập tức cấp thiết nói, dù sao thì đội ngũ khổng lồ hơn ngàn người của đối phương, mỗi người tùy tiện nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết chính mình và đại nhân.

Thế nhưng Lâm Dịch chỉ nhàn nhạt liếc nhìn lại sau lưng, nói:

- Không có chuyện gì đâu, hết thảy đã có ta xử lý.

Lão giả kia nhìn thấy biểu lộ lạnh nhạt của Lâm Dịch, trong nội tâm liền vội vàng. . . Cuối cùng vẫn cắn răng nói:

- Đại nhân, ta. . . Thực xin lỗi. . .

Lâm Dịch lập tức minh ý tứ của bạch lão giả. . . Nghĩ đến cũng đúng, phía mình mặc dù có hai ngươi, nhưng trên thực tế chỉ có một người có chiến lực. . . Mặc dù thuê lão giả, nhưng lão giả cũng không cần phải theo mình đối mặc với chuyện này, theo lão giả xem ra, đây là chuyện hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lâm Dịch khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Vậy chậm tốc độ lại một chút, độ cao cũng hơi hạ thấp một chút.

- Ân?

Lão giả hoàn toàn không rõ ý tứ của Lâm Dịch, phải biết rằng bây giờ là lúc nguy cấp. . . Lẽ ra phải nên bay cao hơn, nhanh hơn, sau đó nghĩ biện pháp vứt bỏ bọn chứ? Sao lại.. . .

Bất quá lần này lão giả lại không làm trái ý Lâm Dịch, dù sao trên không trung, mặc dù đối phương muốn công kích mình cũng không phải là chuyện dễ dàng. Lập tức điều khiển tốc độ cũng chậm lại, bởi vì vừa rồi lúc Ước Ba Long lao xuống, cách mặt đất chỉ chừng vài chục mét, lập tức liền bảo trì khoảng cách như vậy, bay về phía trước.



Những Ước Ba Long kia cũng không khỏi vọt xuống từ không trung, cuối cùng cũng bảo trì độ cao không khác biệt lắm với Ước Ba Long của Lâm Dịch, tốc độ lại nhanh hơn rất nhiều. Vốn khoảng cách ở giữa hơn ngàn mét, thời gian dần qua biến thành vài trăm mét, bọn hắn thậm chí có thể thấy rõ lão giả và Lâm Dịch.

- Bọn hắn giảm tốc độ rồi! Không biết muốn làm gì! Mọi người cũng chậm dần tốc độ đi!

Một gã lữ hành giả ở sau lưng lập tức hô lên, những Ước Ba Long kia lại lần nữa phát ra một hồi kêu to, tốc độ của những người này, lập tức cũng chậm lại, bảo trì tốc độ giống với Ước Ba Long của Lâm Dịch, lúc đi vào khối đất trống kia, khoảng cách giữa cả hai lại chỉ còn vài trăm mét.

- Tốt rồi, tăng tốc đi.

Lâm Dịch đột nhiên mở miệng, lão giả đã sớm đợi không được nữa nghe vậy lập tức run dây cương, tốc độ của Ước Ba Long bỗng nhiên tăng lên! Nhưng lão giả một lòng tăng tốc, căn bản không chú ý tới Lâm Dịch phía sau hắn sau khi nói hết câu kia, cũng đã nhảy xuống từ trên lưng Ước Ba Long, đúng là khối đất trống kia.

- Người nọ rơi đi xuống! Lão đầu đang bỏ chạy!

Một phương lữ hành giả lập tức có người hô!

- Quy nhị gia tìm chính là người nọ, không cần đi quản lão đầu, hạ cánh xuống đi!

Lại một gã lữ hành giả hô.

Lập tức, Ước Ba Long mấy trăm đầu Ước Ba Long hướng mặt đất chậm rãi hạ cánh xuống mặt đất. . . Lâm Dịch cố ý tìm một khối đất trống, đủ để trăm đầu Ước Ba Long hạ cánh xuống đất trống.

Tràng cảnh hơn trăm đầu Ước Ba Long đáp xuống cũng phi thường đồ sộ. . . Những thân ảnh cực lớn kia, từ không trung chậm rãi hạ xuống xong, thật có thể nói là phô thiên cái địa, toàn bộ bầu trời đều bị bóng đen cực lớn bao phủ.

Nhưng Lâm Dịch đã đứng trên trận lại vẫn ngạo nghễ đứng thẳng như cũ, khẽ ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn Ước Ba Long trên không trung. . . Không biết chuyện gì xảy ra, hắn tuy rằng chỉ ngẩng đầu nhìn lên, nhưng tất cả những người nhìn thấy ánh mắt hắn đều không tự chủ được run lên. . . Hàn ý cùng vẻ lạnh lùng trong ánh mắt kia, tràn ngập một cổ ngạo nghễ.

- Lập tức thông báo cho nhị gia!

Một gã lữ hành giả lập tức lớn tiếng hô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook