Chung Cực Truyền Thừa

Chương 168: Sự tình! (P2)

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Lạp Cổ Kỳ lại không thèm để ý cười cười, sau đó chỉ vào ghế dựa trước bàn làm việc nói:

- Ngồi xuống đã nói sau.

Lập tức Lâm Dịch liền cùng ngồi xuống với Thủy Linh Lung.

Lạp Cổ Kỳ cân nhắc một chút, sau đó cười đối với Lâm Dịch nói:

- Tin tưởng Linh Lung đã nói qua với ngươi mục đích ta tìm ngươi lần này chứ?

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:

- Lão sư đã nói cho ta rồi, là vì cái chết của tên súc sinh kia?

Lâm Dịch thẳng thắn, có thể thấy hận ý của hắn với Bạch Lực đã đạt đến trình độ nhất định rồi. Mặc dù nói chuyện với Lạp Cổ Kỳ, cũng không nói là Bạch Lực, mà dùng súc sinh để thay thế.

Lạp Cổ Kỳ cũng không thèm để ý, sau đó gật đầu nói:

- Nói thật, lần này ngươi giết chết Bạch Lực, ta tuyệt không để ý đến. Hắn mượn tên tuổi Bạch Diệp và đế quốc hoàng tộc, trong trường học cũng làm không ít chuyện hoang đường, ta niệm tình mặt mũi đế quốc hoàng tộc nên chỉ cần hắn làm không quá phận, đối với hắn cũng nhắm một mắt mở một mắt. Lần này hắn chết trên tay của ngươi cũng không có gì đáng tiếc cả.

Lâm Dịch nghe Lạp Cổ Kỳ vừa nói như vậy, lập tức càng thêm hảo cảm với Lạp Cổ Kỳ, nhẹ gật đầu, chờ đợi Lạp Cổ Kỳ nói tiếp.

Quả nhiên, Lạp Cổ Kỳ sau khi nói xong dừng một chút, rồi nói tiếp:

- Nhưng hắn dù sao cũng là người của hoàng tộc đế quốc, cứ như vậy chết trước mặt ta, nếu như không cho một lời giải thích cũng không nên lắm.

Sau khi nói xong, con mắt nhìn về phía Lâm Dịch.

Lâm Dịch có chút nhíu mày, sau đó hít sâu một hơi nói:

- Hiệu trưởng, ngươi muốn ta làm thế nào, ngươi nói đi, chỉ cần không liên lụy đến người nhà ta là được.

Lâm Dịch không phải đồ đần, hắn tự nhiên hiểu rõ ý trong lời này của Lạp Cổ Kỳ, nếu như nói Lạp Cổ Kỳ quả thực chỉ muốn cho đế quốc hoàng tộc một câu trả lời, như vậy căn bản cũng không cần chờ sau khi mình tỉnh táo lại, lại kêu mình tới tìm hắn, thậm chí ngày đó trong chiến đấu với Bạch Diệp, hắn căn bản cũng không cần ra tay.

Nhưng mà hắn xuất thủ cũng cho thấy là hắn đứng về phía mình, thậm chí đã suy nghĩ kĩ biện pháp giải quyết sau đó. Tuy rằng Lâm Dịch cũng chưa quen thuộc với Lạp Cổ Kỳ, nhưng chỉ nhìn trong đôi mắt đục ngầu thỉnh thoảng lại lóe ra tinh mang đã biết rõ tên này tuyệt đối là một lão hồ ly.

Thay vì một mức suy đoán ý nghĩ của hắn, chẳng bằng thoải mái tỏ vẻ thái độ của mình. Chỉ cần không liên lụy đến Lâm Yến và Lâm Cường, cho dù bảo Lâm Dịch tự mình đi đế quốc hoàng tộc tự thú, hắn cũng không nói hai lời. Ngày hôm qua Thủy Linh Lung nói rất chính xác. Đấu với đế quốc hoàng tộc? Lâm Dịch lúc này còn chưa đủ tư cách. Người ta tùy tiện phái một Thánh Giai tới đã có thể đuổi giết cả nhà Lâm Dịch rồi Mặc dù Lâm Dịch tự mình không sợ chết, nhưng hắn không thể không thay người nhà suy nghĩ được.

Trong mắt Lạp Cổ Kỳ hiện lên một vòng tán thưởng, hắn quả nhiên không nhìn lầm người, Lâm Dịch thật là một nhân tài. Từ mấy câu nói ngắn ngủi của mình, liên lạc với hành vi của mình trước kia, hắn đã đại khái đoán được ý tứ của mình. Lập tức cũng không quanh co lòng vòng nữa, nói thẳng:



- Ta cần ngươi giúp ta hoàn thành một chuyện, sau khi chuyện thành công, ta cam đoan Bạch Diệp và đế quốc hoàng tộc cũng sẽ không đến làm phiền ngươi nữa.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu:

- Chuyện gì?

Lạp Cổ Kỳ cười cười, nói:

- Đánh một cuộc tranh tài, tiến vào một sơn động, cầm vài thứ đồ vật.

Lâm Dịch lập tức nhíu mày, sau đó nói:

- Có thể nói rõ ràng chút không?

Lạp Cổ Kỳ cười nói:

- cũng không cần nói nhiều làm gì, đến lúc đó ngươi đi theo đám người Linh Lung là được.

Lâm Dịch lập tức cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói:

- Tốt.

Lạp Cổ Kỳ thoả mãn nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Bất quá ta phải nhắc nhở ngươi, chuyện này rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút, ngươi có lẽ sẽ chết.

Lâm Dịch chỉ nhẹ gật đầu, sau đó hỏi:

- Muội muội ta làm sao bây giờ?

Lạp Cổ Kỳ nói:

- Yên tâm, trong khoảng thời gian người rời khỏi học viện, an toàn của muội muội ngươi do ta phụ trách.

Lâm Dịch nghe vậy lại lần nữa nhẹ gật đầu. Sau đó nói:

- Nếu không còn chuyện gì khác nữa thì ta đi trước đây.



Lạp Cổ Kỳ gật đầu cười nói:

- Tuy rằng chuyện này có nguy hiểm nhất định, nhưng nếu như thành công, chỗ tốt đối với ngươi cũng phi thường lớn, trong nội tâm có ý kiến gì không.

Lâm Dịch cười cười nói:

- Hiệu trưởng quá lo lắng, cái mạng này của Lâm Dịch là do hiệu trưởng cứu, mặc dù chuyện này không phải là vì bản thân Lâm Dịch mà là hiệu trưởng để ta đi làm, Lâm Dịch cũng quyết không có lý do cự tuyệt. Chỉ là trong khoảng thời gian Lâm Dịch rời đi, Yến nhi liền phó thác cho hiệu trưởng rồi.

Nói xong, có chút khom người.

Lạp Cổ Kỳ đối với biểu hiện của Lâm Dịch rất là thoả mãn. Trong mắt không khỏi hiện lên một vòng tán thưởng nói:

- Tin tưởng ánh mắt của ta, đại lục sau này, chính là thiên hạ của ngươi.

Lâm Dịch cũng là bị lời nói đột nhiên của Lạp Cổ Kỳ khiến ngẩn cả người, chợt cười cười. Thủy Linh Lung ở một bên một mực không nói gì cũng đứng lên cười nói:

- Hiệu trưởng, chúng ta đi trước đây.

Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu cười nói:

- Ân, các ngươi chuẩn bị một chút, ba ngày sau sẽ xuất phát.

Thủy Linh Lung đi đầu và Lâm Dịch liền cáo từ, đi ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng.

Về đến trong nhà, Lâm Yến đã đi học rồi, trong khoảng thời gian này bởi vì lo lắng Lâm Dịch, Lâm Yến kiên trì muốn ở lại bên người Lâm Dịch, Thủy Linh Lung liền nói chuyện với đạo sư của nàng. Hôm nay Lâm Dịch tỉnh lại, thân thể cũng đã khỏi hẳn nên Lâm Yến cũng trở về đi học.

- Để ta nói cho ngươi biết đền cùng là chuyện gì.

Thủy Linh Lung đột nhiên nói ra.

Lâm Dịch ngẩn người, sau đó cười nói:

- Không cần, dù sao sau này cũng biết, thừa dịp lúc này, ta đi củng cố tinh thần lực một chút. Nhìn hiệu trưởng và nét mặt của ngươi, cuộc so tài này. . . Cũng không dễ dàng gì.

Thủy Linh Lung nghe sững sờ, chợt cười lắc đầu nói:

- Cũng tốt, dù sao về sau ngươi cũng biết ở nơi nào, vậy cứ như thế đi, ngươi đi tu hành a, ta không quấy rầy ngươi nữa.

Nói xong, liền về tới phòng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook