Chung Cực Truyền Thừa

Chương 174: Tiến về trước! (P2)

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Nhắc đến Khắc Lí Tư, Lâm Dịch không khỏi có chút cau lông mày lại.

Hành vi của Khắc Lí Tư ngày đó Lâm Dịch vẫn nhớ ở trong lòng, vốn định sau khi gặp mặt hoặc là giáo huấn hoặc là giết chết hắn. . . Nhưng lúc này ở giữa lại có một tầng quan hệ là Khải Hi, lại khiến Lâm Dịch có chút buồn rầu.

Theo như Khải Hi tự thuật, Lâm Dịch tự nhiên có thể nghe được quan hệ giữa Khải Hi và Khắc Lí Tư hẳn coi như không tệ. Nếu như là những người khác thì cũng thôi đi, nhưng Khải Hi ngày đó đã cứu mạng Lâm Dịch. Mặt mũi của Khải Hi, Lâm Dịch vẫn phải cho một chút. Lúc này nghe được Khải Hi nhắc tới Khắc Lí Tư, Lâm Dịch lại không nói gì.

Như nhìn ra cảm xúc của Lâm Dịch, Khải Hi đột nhiên mở miệng nói:

- Lâm Dịch, ngươi vẫn còn tức giận với Khắc Lí Tư sao?

Lâm Dịch ngẩn người, sau đó trầm mặc, nhưng lại không nói gì.

Nhìn biểu lộ của Lâm Dịch, Khải Hi đã biết rõ hắn vẫn còn ghi hận Khắc Lí Tư.

Trên thực tế điều này cũng không thể trách Lâm Dịch, muốn trách chỉ có thể trách Khắc Lí Tư ngày đó hơi quá đáng. Đầu tiên là đánh lén, sau đó trong lời nói lại uy hiếp một hồi, đến cuối cùng thậm chí còn sinh ra sát ý với Lâm Dịch. . . Tuy rằng cuối cùng không giết chết Lâm Dịch, nhưng đó cũng là vì Khải Hi, cái này bảo sao Lâm Dịch không ghi hận hắn được?

Nhưng lúc này Khải Hi đã mở miệng, Lâm Dịch tự nhiên hiểu rõ mục đích của hắn. Lập tức gật đầu nói:

- Ta đáp ứng ngươi, ít nhất lưu hắn một mạng.

Khải Hi ngẩn người, chợt cười khổ lắc đầu nói:

- Ta thay Khắc Lí Tư cảm tạ ngươi. . .

Khải Hi tự nhiên là biết rõ, Lâm Dịch nói lời này tuyệt đối không phải nói ngoa! Lĩnh Vực Dị Năng Giả ngang cấp muốn giết một Dị Năng Giả ngang cấp bình thường. . . Đó căn bản chỉ là một ý niệm trong đầu thôi.

Bọn người Thủy Linh Lung lại nghe không hiểu, hoàn toàn không hiểu Lâm Dịch và Khải Hi nói gì nữa, cùng với đối thoại kỳ quái của hai người khi tiến vào văn phòng Lạp Cổ Kỳ, lúc ấy Thủy Linh Lung cũng rất nghi hoặc, nhưng cũng không ai trả lời nàng. Lúc này lại lần nữa xuất hiện đối thoại không hiểu thấu kia, lại lần nữa nhịn không được nghi hoặc hỏi:



- Các ngươi đến cùng đang nói cái gì? Còn có, Khải Hi ngươi biết Lâm Dịch hay sao? Sao tới bây giờ ta cũng chưa từng nghe ngươi và Lâm Dịch nhắc tới nhau?

Nhìn thấy Thủy Linh Lung một bộ dạng hiếu kỳ, Lâm Dịch nhưng lại cười khổ. . . Nghĩ đến thành La Nhĩ, hắn liền không khỏi nhớ đến đám thợ mỏ đáng thương kia. . . Nhớ tới ánh mắt xám trắng trống rỗng của Ny Nhi sau khi chết. . . Tuy rằng đã qua lâu như vậy, nhưng nghĩ đến, vẫn khiến lòng Lâm Dịch từng đợt quặng đau, lập tức đắng chát cười cười nói:

- Ngươi hỏi Khải Hi lão sư đi. . .

Sau đó, trầm mặc rủ mặt xuống.

Thủy Linh Lung nghi hoặc nhìn về phía Khải Hi, Khải Hi tự nhiên cũng rõ nguyên nhân Lâm Dịch nói không nên lời, lập tức liền nói một bộ phận mình biết, cùng với quá trình lúc sau cùng Khắc Lí Tư theo đuôi ra.

Thủy Linh Lung nghe xong, lập tức lộ ra biểu lộ khiếp sợ! 400 đồng bạn, đồng thời bị giết chết hết? . . .

Lập tức trong mắt nhìn Lâm Dịch không khỏi mang theo vài phần thương tiếc nói:

- Lâm Dịch. . . Những người kia đều là đồng bạn của ngươi?

Lâm Dịch trầm mặc nhẹ gật đầu

- Đúng vậy. . . Đồng bạn. . .

Thủy Linh Lung trầm mặc, một lúc lâu sau mới mở miệng trấn an nói:

- Chuyện cũ đã qua, ngươi không cần quá mức thương tâm, dù sao, ngươi cũng xuất phát từ một mảnh hảo tâm. . .

Lâm Dịch trầm mặc nhẹ gật đầu, không nói gì.

Chứng kiến biểu lộ trầm mặc rủ mặt xuống của Lâm Dịch, Thủy Linh Lung không khỏ cảm thấy một hồi khó chịu, tìm chủ đề nói:



- Đúng rồi Lâm Dịch, ngươi còn chưa nói cho ta về thân thế của ngươi đấy. . . Nói đi, ngươi sao lại từ hành tỉnh Khắc Lâm đi đến hành tỉnh Lí Khắc thế? Vì sao lại chậm hơn so với muội muội nhiều vậy?

Lâm Dịch còn chưa từng nói cho Thủy Linh Lung biết con đường mình đã trải qua, lúc này trong nội tâm Lâm Dịch một mảnh buồn khổ, đôi khi nói ra chuyện trong lòng cũng là cách tốt để phát tiết. Mượn phiền muộn trong ngực, Lâm Dịch lập tức nói giản lược chuyện trước kia của mình một lần.

- Ta từ nhỏ đã sinh hoạt trong một sơn trấn dưới chân núi Mạn Vân Sơn Mạch, thôn trấn rất xa xôi, nhưng không khí trong trấn cũng rất tốt. . . Tất cả mọi người đều biết nhau, rất an tường, tuyệt đối không vì chuyện không đâu mà xích mích.

Trên mặt Lâm Dịch lộ ra thần sắc hồi ức, bọn người Thủy Linh Lung thì yên tĩnh lắng nghe.

- Mụ mụ đã qua đời khi ta còn rất nhỏ, trên thực tế ta cũng không nhớ rõ tướng mạo người nữa, chỉ là trong từ bức họa trên chánh đường trong nhà biết được mụ mụ là một nữ nhân rất xinh đẹp. . . Ân, cũng tương đương với Thủy lão sư.

Lâm Dịch nghiêng đầu nghĩ đến, sau đó gật đầu nói, sắc mặt Thủy Linh Lung lại hơi đỏ lên, nhưng không nói gì, vẫn yên tĩnh lắng nghe.

- Mụ mụ hình như vì lúc sinh ra muội muội, bởi vì vì khó sinh mà chết đi, từ đó về sau, ta, muội muội, còn có phụ thân, ba người chúng ta liền sống nương tựa lẫn nhau.

- Vào năm ta tám tuổi đã bắt đầu đi theo bên người phụ thân tu hành thể thuật, phụ thân là một Chiến Sĩ rất lợi hại, ông đã dạy cho ta rất nhiều thứ, như là tâm của cường giả, tu hành quan trọng nhất là nghị lực v... v... Phụ thân là một người rất giỏi.

Lâm Dịch đã hoàn toàn chìm dần vào hồi ức.

- Ta một mực tu hành đến năm 15 tuổi, phụ thân liền an bài ta ra khỏi thôn trấn, đến trong một tòa thành thị nhỏ cách chúng ta rất xa tham gia khảo hạch. . . Lúc ấy ta cũng không biết là khảo hạch gì, mãi cho đến sau khi khảo hạch bắt đầu ta mới biết được, đó là khảo hạch chiêu sinh của học viện chiến kỹ Tông Phạm tốt nhất hành tỉnh chúng ta.

Khi Lâm Dịch nói tới chỗ này, trên mặt mọi người lộ ra thần sắc giật mình! Nhưng Lâm Dịch lại không chú ý tới tiếp tục nói:

- Mà ta, cuối cùng dành được thành tích đầu bảng, gia nhập vào Học viện chiến kỹ Tông Phạm.

- Ngươi tiến vào Học viện chiến kỹ Tông Phạm?

Thủy Linh Lung đột nhiên sững sờ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook