Chương 300: Vô Song thôn
Vũ Thần Vũ
05/06/2013
Nhưng mỗi một không gian giới chỉ cũng cần phải nhận chủ đấy, nói cách khác, trừ phi Thủy Linh Lung chết đi, nếu không thì người thứ hai không cách nào sử dụng không gian giới chỉ ấy, Thủy Linh Lung chứng kiến biểu lộ hâm mộ của Lâm Dịch, cũng chỉ có thể tỏ vẻ bất đắc dĩ, mà không gian giới chỉ kia, là của đạo sư đã qua đời của nàng, là di vật duy nhất của phó hiệu trưởng học viện Ngũ hành lúc trước lưu lại cho nàng, nghe nói không gian bên trong chừng trăm mét vuông, có thể chứa rất nhiều thứ.
Nghe xong lời Lạp Cổ Kỳ nói, hai người Lâm Dịch nhẹ gật đầu, Lạp Cổ Kỳ cười nói:
- Tốt, bây giờ chúng ta lên đường.
Nói xong liền mở ra cửa ngầm trên giá sách phía sau hắn, ba người đi vào.
Đi vào trước cửa không gian truyền tống, Lạp Cổ Kỳ khởi động cửa không gian truyền tống, bất quá, chỉ một lát sau, tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống đã có một hình ảnh xuất hiện.
- Hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ, ngài khỏe a.
Một thanh âm trong sáng nhu hòa vang lên, tại chính giữa cửa không gian truyền tống có một gã thanh niên ăn mặc ngay ngắn xuất hiện, trên mặt thanh niên này lộ nụ cười ôn hòa, sau khi trông thấy Lạp Cổ Kỳ, liền khom người vấn an.
- Ân, ngươi tốt, ha ha, bây giờ chúng ta muốn tới.
Lạp Cổ Kỳ cười nói với thanh niên kia.
- Tốt.
Thanh niên cười, lên tiếng, sau đó cửa không gian truyền tống chấn động một hồi, hình ảnh biến mất.
- Chuẩn bị cho tốt.
Lạp Cổ Kỳ nói một câu, chợt, hoàng sắc quang mang trên người hắn bỗng nhiên đại thịnh, tia ngân mang trên cửa không gian truyền tống cũng sáng lên, vốn chỉ là hai khỏa tinh thể, lập tức toàn bộ phát sáng, áu khi chính giữa cổng truyền tống chấn động một hồi, nhẹ nhàng lưu lại một tia ngân mang.
- Đi vào.
Lạp Cổ Kỳ mở miệng nói, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung lập tức một trước một sau tiến vào.
Sau khi thân thể có hơi chút nóng lên, lập tức một hồi tiếng nói ồn ào náo nhiệt truyền đến bên tai, sau khi mở hai mắt ra, nghi hoặc nhìn chung quanh, Lâm Dịch không khỏi bị tình huống chung quanh làm cho nhảy dựng lên.
Bất đồng với trong căn phòng âm u lúc trước, đây là một khối địa vực cực kỳ thoáng đạt, một hồi gió nhẹ thổi qua, Lâm Dịch lập tức ngửi ra một tia hương vị hải dương, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mảnh khoáng đạt trước tầm mắt, thanh âm thủy triều bắt đầu khởi động cùng với thanh âm nói to ồn ào chung quanh hòa lại với nhau, tạo cho người một cảm giác rất khoáng đạt, thoải mái.
- Hoan nghênh các ngươi đã đến.
Thanh âm trong sáng nhu hòa lại vang lên bên tai, Lâm Dịch vô ý thức nhìn lại, đúng là tên thanh niên đã xuất hiện vừa rồi.
- A, ngươi tốt.
Thấy đối phương chào hỏi mình, sau khi lấy lại tinh thần, Lâm Dịch có chút co quắp đáp lễ một tiếng.
- Rất lâu không tới nơi này, phong cảnh vẫn hợp lòng người a.
Thanh âm Lạp Cổ Kỳ đột nhiên truyền đến từ sau lưng, Lâm Dịch lập tức quay đầu lại, đã thấy Lạp Cổ Kỳ cũng xuất hiện tại đây, không khỏi có chút kinh ngạc, nói:
- Hiệu trưởng, ngươi..
Lạp Cổ Kỳ thoáng nháy con mắt với Lâm Dịch một phát, cười hắc hắc, nói:
- Vô song hội, thịnh hội như vậy, dù là không tham gia cũng muốn đi xem a.
Lâm Dịch lập tức im lặng.
- Hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ, phiền các ngươi nhường đường một chút, đằng sau còn có người dự thi cần sử dụng lối đi này, cám ơn.
Thanh âm tên thanh niên kia vang lên, Lập Cổ Kỳ lập tức a vài tiếng, thanh âm bên cạnh lui qua một bên, mà cửa không gian truyền tống vừa rồi bọn hắn đi đến đã lại bắt đầu lập lòe tia ngân mang.
Lâm Dịch tò mò nhìn tên thanh niên đi tới trước mặt cửa không gian truyền tống, sau đó tay phải hắn đặt lên thượng diện tinh thể trên cây cột, một mảnh ngân hoa lập tức lập lòe, mà tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống, một hình ảnh xuất hiện.
- Thật nhiều người a.
Thanh âm Thủy Linh Lung vang lên, Lâm Dịch quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên phiến bờ biển cực lớn này, khắp nơi đều là người, tính toán thô sơ giản lược qua nhân số, chỉ sợ không dưới mấy ngàn, càng làm Lâm Dịch kinh ngạc chính là, hắn hơi chút ngưng thần cảm giác thoáng một phát, trong những người này, thực lực yếu nhất cũng là thất cấp chiến sĩ, xem ra, có lẽ là một ít người dự thi rồi.
Mà Lâm Dịch còn phát hiện, tại địa phương cách bọn họ không xa, còn có bảy cửa không gian truyền tống, tổng cộng có tám cửa không gian truyền tống, lúc nào cũng lập lè tia ngân mang, người không ngừng từ bên trong đi ra, từ trên không trung nhìn bao quát, có thể phát hiện tám cổng truyền tống này hợp thành một hình dạng bát quái kỳ quái.
- Hiệu trưởng, những người này đều là người dự thi sao?
Lâm Dịch nhịn không được tò mò hỏi.
- Không nhất định, trong đó có người dự thi, lại có người đến xem.
Lạp Cổ Kỳ nhìn bốn phía, bộ dạng khá là hào hứng, thuận miệng trả lời.
- Người xem?
Lâm Dịch ngạc nhiên.
- Ân, nói là người xem, nhưng đương nhiên không thể là những người xem bình thường, phần lớn những người xem có thể tiếp xúc với cửa không gian truyền tống đều là cao tầng trong những gia tộc cổ xưa hoặc là các thế lực lớn, thịnh hội như Vô song hội, luôn có khả năng hấp dẫn người đấy.
Lạp Cổ Kỳ cười nói.
- Ồ.
Lâm Dịch giật mình, lập tức không nói thêm gì nữa, chỉ tò mò nhìn mọi nơi.
Chỉ thấy tại địa phương cách bãi biển không xa, có một khối kiến trúc rất lớn, công trình kiến trúc này cũng không tính là rất cao, chỉ có năm sáu tầng, nhưng rất lớn, Lâm Dịch từ bên ngoài bãi ghềnh nhìn lại, giống như là một thành thị khổng lồ, sau đại môn hình bán nguyệt là một đường đi rất rộng lớn.
- Đó là thành gì vậy?
Lâm Dịch chỉ vào phiến kiến trúc kia, hỏi.
Lạp Cổ Kỳ nhìn thoáng qua, sau đó cười nói:
- Đây không phải là thành thị mà gọi là Vô song thôn, là địa phương chuyên cung cấp nơi nghỉ ngơi cho người đến dự thi và người xem, địa điểm thi đấu cũng không ở chỗ này, mà lên tại thượng diện một hòn đảo trên biển, đây cũng là nguyên nhân tại sao ta nói các ngươi tới trước hai tháng, khoảng cách hải đảo kia với đại lục là rất xa, nếu dùng Hắc vân điểu để vận chuyển cũng cần sáu bảy ngày, nhưng người dự thi và người xem thật sự quá nhiều, nếu như toàn bộ đều nhờ vào Hắc vân điểu thì chỉ sợ cần mấy ngàn đầu Hắc vân điểu, cho nên đến lúc đó sẽ có thuyền lớn đón tiếp chúng ta đi qua, mà đoạn đường này, cần hao phí gần một tháng nữa.
- Cử hành trên hải đảo?
Lâm Dịch ngạc nhiên, chợt nghi ngờ hỏi:
- Tại sao lại phải tiến hành trên hải đảo?
Lạp Cổ Kỳ cười cười, nói:
- Bởi vì đó là cố hương Bạch đế, khai quốc quân chủ đế quốc Bạch đế, cử hành đệ nhất thịnh hội đại lục tại nơi đó, đoán chừng cũng là để kỷ niệm hắn a.
Lâm Dịch lập tức mở to ra mắt ra nhìn, con mắt không khỏi nhìn về hướng bờ biển, chỉ thấy toàn bộ nước biển dập dềnh đều là màu xanh da trời, cho người một loại cảm giác khoáng đạt, hoàn cảnh cực kỳ ưu nhã.
- Lạp Cổ Kỳ?
Chính vào lúc này, đột nhiên một thanh âm truyền đến từ sau lưng, ba người Lâm Dịch lập tức quay đầu lại, chỉ thấy một gã thanh niên tóc đỏ, bộ dáng cực kỳ thanh tú xuất hiện sau lưng ba người, mà sau lưng tên thanh niên tóc đỏ kia có ba bốn tên thiếu nam thiếu nữ, người vừa lên tiếng chính là tên thanh niên kia.
Nghe xong lời Lạp Cổ Kỳ nói, hai người Lâm Dịch nhẹ gật đầu, Lạp Cổ Kỳ cười nói:
- Tốt, bây giờ chúng ta lên đường.
Nói xong liền mở ra cửa ngầm trên giá sách phía sau hắn, ba người đi vào.
Đi vào trước cửa không gian truyền tống, Lạp Cổ Kỳ khởi động cửa không gian truyền tống, bất quá, chỉ một lát sau, tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống đã có một hình ảnh xuất hiện.
- Hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ, ngài khỏe a.
Một thanh âm trong sáng nhu hòa vang lên, tại chính giữa cửa không gian truyền tống có một gã thanh niên ăn mặc ngay ngắn xuất hiện, trên mặt thanh niên này lộ nụ cười ôn hòa, sau khi trông thấy Lạp Cổ Kỳ, liền khom người vấn an.
- Ân, ngươi tốt, ha ha, bây giờ chúng ta muốn tới.
Lạp Cổ Kỳ cười nói với thanh niên kia.
- Tốt.
Thanh niên cười, lên tiếng, sau đó cửa không gian truyền tống chấn động một hồi, hình ảnh biến mất.
- Chuẩn bị cho tốt.
Lạp Cổ Kỳ nói một câu, chợt, hoàng sắc quang mang trên người hắn bỗng nhiên đại thịnh, tia ngân mang trên cửa không gian truyền tống cũng sáng lên, vốn chỉ là hai khỏa tinh thể, lập tức toàn bộ phát sáng, áu khi chính giữa cổng truyền tống chấn động một hồi, nhẹ nhàng lưu lại một tia ngân mang.
- Đi vào.
Lạp Cổ Kỳ mở miệng nói, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung lập tức một trước một sau tiến vào.
Sau khi thân thể có hơi chút nóng lên, lập tức một hồi tiếng nói ồn ào náo nhiệt truyền đến bên tai, sau khi mở hai mắt ra, nghi hoặc nhìn chung quanh, Lâm Dịch không khỏi bị tình huống chung quanh làm cho nhảy dựng lên.
Bất đồng với trong căn phòng âm u lúc trước, đây là một khối địa vực cực kỳ thoáng đạt, một hồi gió nhẹ thổi qua, Lâm Dịch lập tức ngửi ra một tia hương vị hải dương, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mảnh khoáng đạt trước tầm mắt, thanh âm thủy triều bắt đầu khởi động cùng với thanh âm nói to ồn ào chung quanh hòa lại với nhau, tạo cho người một cảm giác rất khoáng đạt, thoải mái.
- Hoan nghênh các ngươi đã đến.
Thanh âm trong sáng nhu hòa lại vang lên bên tai, Lâm Dịch vô ý thức nhìn lại, đúng là tên thanh niên đã xuất hiện vừa rồi.
- A, ngươi tốt.
Thấy đối phương chào hỏi mình, sau khi lấy lại tinh thần, Lâm Dịch có chút co quắp đáp lễ một tiếng.
- Rất lâu không tới nơi này, phong cảnh vẫn hợp lòng người a.
Thanh âm Lạp Cổ Kỳ đột nhiên truyền đến từ sau lưng, Lâm Dịch lập tức quay đầu lại, đã thấy Lạp Cổ Kỳ cũng xuất hiện tại đây, không khỏi có chút kinh ngạc, nói:
- Hiệu trưởng, ngươi..
Lạp Cổ Kỳ thoáng nháy con mắt với Lâm Dịch một phát, cười hắc hắc, nói:
- Vô song hội, thịnh hội như vậy, dù là không tham gia cũng muốn đi xem a.
Lâm Dịch lập tức im lặng.
- Hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ, phiền các ngươi nhường đường một chút, đằng sau còn có người dự thi cần sử dụng lối đi này, cám ơn.
Thanh âm tên thanh niên kia vang lên, Lập Cổ Kỳ lập tức a vài tiếng, thanh âm bên cạnh lui qua một bên, mà cửa không gian truyền tống vừa rồi bọn hắn đi đến đã lại bắt đầu lập lòe tia ngân mang.
Lâm Dịch tò mò nhìn tên thanh niên đi tới trước mặt cửa không gian truyền tống, sau đó tay phải hắn đặt lên thượng diện tinh thể trên cây cột, một mảnh ngân hoa lập tức lập lòe, mà tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống, một hình ảnh xuất hiện.
- Thật nhiều người a.
Thanh âm Thủy Linh Lung vang lên, Lâm Dịch quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên phiến bờ biển cực lớn này, khắp nơi đều là người, tính toán thô sơ giản lược qua nhân số, chỉ sợ không dưới mấy ngàn, càng làm Lâm Dịch kinh ngạc chính là, hắn hơi chút ngưng thần cảm giác thoáng một phát, trong những người này, thực lực yếu nhất cũng là thất cấp chiến sĩ, xem ra, có lẽ là một ít người dự thi rồi.
Mà Lâm Dịch còn phát hiện, tại địa phương cách bọn họ không xa, còn có bảy cửa không gian truyền tống, tổng cộng có tám cửa không gian truyền tống, lúc nào cũng lập lè tia ngân mang, người không ngừng từ bên trong đi ra, từ trên không trung nhìn bao quát, có thể phát hiện tám cổng truyền tống này hợp thành một hình dạng bát quái kỳ quái.
- Hiệu trưởng, những người này đều là người dự thi sao?
Lâm Dịch nhịn không được tò mò hỏi.
- Không nhất định, trong đó có người dự thi, lại có người đến xem.
Lạp Cổ Kỳ nhìn bốn phía, bộ dạng khá là hào hứng, thuận miệng trả lời.
- Người xem?
Lâm Dịch ngạc nhiên.
- Ân, nói là người xem, nhưng đương nhiên không thể là những người xem bình thường, phần lớn những người xem có thể tiếp xúc với cửa không gian truyền tống đều là cao tầng trong những gia tộc cổ xưa hoặc là các thế lực lớn, thịnh hội như Vô song hội, luôn có khả năng hấp dẫn người đấy.
Lạp Cổ Kỳ cười nói.
- Ồ.
Lâm Dịch giật mình, lập tức không nói thêm gì nữa, chỉ tò mò nhìn mọi nơi.
Chỉ thấy tại địa phương cách bãi biển không xa, có một khối kiến trúc rất lớn, công trình kiến trúc này cũng không tính là rất cao, chỉ có năm sáu tầng, nhưng rất lớn, Lâm Dịch từ bên ngoài bãi ghềnh nhìn lại, giống như là một thành thị khổng lồ, sau đại môn hình bán nguyệt là một đường đi rất rộng lớn.
- Đó là thành gì vậy?
Lâm Dịch chỉ vào phiến kiến trúc kia, hỏi.
Lạp Cổ Kỳ nhìn thoáng qua, sau đó cười nói:
- Đây không phải là thành thị mà gọi là Vô song thôn, là địa phương chuyên cung cấp nơi nghỉ ngơi cho người đến dự thi và người xem, địa điểm thi đấu cũng không ở chỗ này, mà lên tại thượng diện một hòn đảo trên biển, đây cũng là nguyên nhân tại sao ta nói các ngươi tới trước hai tháng, khoảng cách hải đảo kia với đại lục là rất xa, nếu dùng Hắc vân điểu để vận chuyển cũng cần sáu bảy ngày, nhưng người dự thi và người xem thật sự quá nhiều, nếu như toàn bộ đều nhờ vào Hắc vân điểu thì chỉ sợ cần mấy ngàn đầu Hắc vân điểu, cho nên đến lúc đó sẽ có thuyền lớn đón tiếp chúng ta đi qua, mà đoạn đường này, cần hao phí gần một tháng nữa.
- Cử hành trên hải đảo?
Lâm Dịch ngạc nhiên, chợt nghi ngờ hỏi:
- Tại sao lại phải tiến hành trên hải đảo?
Lạp Cổ Kỳ cười cười, nói:
- Bởi vì đó là cố hương Bạch đế, khai quốc quân chủ đế quốc Bạch đế, cử hành đệ nhất thịnh hội đại lục tại nơi đó, đoán chừng cũng là để kỷ niệm hắn a.
Lâm Dịch lập tức mở to ra mắt ra nhìn, con mắt không khỏi nhìn về hướng bờ biển, chỉ thấy toàn bộ nước biển dập dềnh đều là màu xanh da trời, cho người một loại cảm giác khoáng đạt, hoàn cảnh cực kỳ ưu nhã.
- Lạp Cổ Kỳ?
Chính vào lúc này, đột nhiên một thanh âm truyền đến từ sau lưng, ba người Lâm Dịch lập tức quay đầu lại, chỉ thấy một gã thanh niên tóc đỏ, bộ dáng cực kỳ thanh tú xuất hiện sau lưng ba người, mà sau lưng tên thanh niên tóc đỏ kia có ba bốn tên thiếu nam thiếu nữ, người vừa lên tiếng chính là tên thanh niên kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.