Chương 5: Ngày Chủ Nhật Không Hề Bình Yên!
Hạnh Phúc Đen
19/05/2015
Nó đang nằm lim dim, tận hưởng cảm giác sung sướng của ngày chủ nhật, mà nó cho rằng tuyệt vời.Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông to sụ, tay nó vuốt ve con gấu bông tên Mike, đôi mắt nhắm nghiền lại. Xung quanh thật mát mẽ, yên bình, nó chỉ muốn nằm đó như vậy suốt thôi!
Ánh nắng chôm nay không gay gắt, rất dịu dàng, mây trời trong xanh nhè nhẹ trôi, những chú chim lí lắc hót vang trời. Một cuộc sống muôn màu, không xô bồn, không vội vã là đây, một ngày chủ nhật đẹp trời mà nó ngày nào cũng ước ao.Tiếng chuông điện thoại nó vang lên liên hồi bài" chiếc bóng ký ức" của Huyền Chi hát:
Xuân về tới, ngàn hoa ngát hương
Hè sang cho nắng buôn bao la trời cao
Thu làm gió nhẹ vờn tóc mây
Rôi đông se tuyết rơi nhớ nhung tháng ngày
Này cơn mưa nhẹ rơi trên hiên mát trong ban mai, tôi ngồi nghe tiếng mưa
Trong làn tóc, nhẹ ngân tiếng ca như lướt bay xa nơi chân trời
Lời tràn ước ao cho ngày nắng buồn
Tiếng vang làm dẫn lối đưa ta đi tìm ước mơ
Là nụ cười nơi khóe môi , lời ca tự cất lên
Lướt bay về chốn xa cùng cơn gió
Dù đời phía sau, vui buồn khổ đau
Vẫn tin và đi khắp nơi ươm bao mầm ước mơ
Niềm tin ngày càng sáng soi
Bàn tay tôi chẳng buôn ước mơ này bay xa cùng cơn gió.
Nó tung cái chăn để thoát ra khỏi mớ hỗn độn do mình tạo ra, tay nhào bới lục tung cái điện thoại đang reo inh ỏi, bị xáo trộn trong đống chăn mền kia. May thay tiếng chuông vẫn còn đổ, nó dụi mắt, ấn nút trả lời:
- Alo...
- Chào buổi sáng, đại tiểu thư nhà ta đi chơi không? Mi cất giọng hài hước trêu nó.
- Đi chứ? Ở đâu.
- Trung tâm thương mại, giải trí. Ok hem?
- Ừa. Ok.
- Vậy bồ ngủ tiếp đi, lát ta rủ cái Lam xong cho xe qua nhà mi cùng đi.
- Ừm. Okie tình yêu. Lát gặp, bye.
- Pp..
Nó lập tức bật dậy, đánh răng và vệ sinh cá nhân. Hôm nay nó hí hởn chọn mình một bộ đồ cực cá tính, dễ thương, làm toát lên vẻ trẻ con, nhí nhảnh của nó. Áo thun lap top cột ngang eo, màu dạ quang chói lóa, kèm với quần short lưng cao có vài đường mèo cào, xen lẫn với vài hạt đinh tán nhỏ. Bộ đồ làm tôn lên cái dáng thon thả của nó, cùng với đôi chân trắng nõn nà. Vẫn phong cách cũ, nó chọn cho mình đôi bata vải cổ cao hiệu Converse màu đen trắng, kèm sợi dây giày bên tím bên đen=] Tóc tết bím đuôi tôm, kèm cái nơ màu hồng chấm bi đáng yêu, nó chải mái ngố làm lộ rõ khuôn mặt trắng hồng, trọn trịa của mình. Nó đội xéo cái nón Monster cực ngầu sang một bên, cầm theo một cái ba lo đầy đủ thức ăn như bánh snack; bánh bông lan; bánh sandwich; sữa; kẹo..., nó mang theo một cái áo khoác hình dãy thiên hà cực chất.
Bước xuống nhà, nó mèo nheo, nài nỉ xin mama cho ít lộ phí đi chơi. Mama quen với cái tính hay dở trò của nó rồi nên giả vờ chi dân luôn( P/s: Chi Dân tức không quan tâm á. Tại Ca sĩ Chi Dân hát bài không quan tâm nên nói thế cho nó ngắn
- Mẹ ơi, chị kia bị gì thế hả mẹ?
- Chắc không được bình thường đó con, thôi tránh xa là tốt, lát mẹ dẫn con lại chơi ở lượt sau nhé!
- Dạ.
Em bé nhỏ nhìn nó tròn xoe mắt xong hỏi mẹ, mẹ cậu bé trả lời rồi dẫn cậu sang chỗ khác, tránh xa nó.
- Haha. Mặt vậy mà thua con nít. Nhục.
Triết Minh buông lời châm chọt nó, rồi bước lên tàu ngồi trước.
- Ba em kia có lên không. Tàu sắp chạy rồi.
- Dạ có ạ ( Mi )
Kéo tay nó bước lên, nó quyết không chịu nhục nên leo lên ngồi. Do đông quá, chỗ ngồi không đủ nên Mi và Lam ngồi chung với hai người khách lạ, nó ngồi với hắn. Bác quản lí trò chơi lại thắt dây an toàn cho nó, xong hô lớn:
- Đây là trò chơi cảm giác mạnh, ai bị đau tim, có thai hay bị xuyễn vui lòng bước xuống.
- Cháu bệnh tim. Nó hí hởn nói.
- Vậy mau xuống đi cô bé.
- Bạn ấy xạo đó, bạn ấy khỏe lắm. Bác mau cho tàu chạy để hành khách đừng chờ. ( B.Nhật )
- Ơ..dạ.
Cuối cùng đoàn tàu cũng sắp khởi hành, nó run rẩy đưa mắt nhìn xuống dưới...nó bị sợ độ cao!
Còn nữa cùng chờ chap sau nha! <3
Ánh nắng chôm nay không gay gắt, rất dịu dàng, mây trời trong xanh nhè nhẹ trôi, những chú chim lí lắc hót vang trời. Một cuộc sống muôn màu, không xô bồn, không vội vã là đây, một ngày chủ nhật đẹp trời mà nó ngày nào cũng ước ao.Tiếng chuông điện thoại nó vang lên liên hồi bài" chiếc bóng ký ức" của Huyền Chi hát:
Xuân về tới, ngàn hoa ngát hương
Hè sang cho nắng buôn bao la trời cao
Thu làm gió nhẹ vờn tóc mây
Rôi đông se tuyết rơi nhớ nhung tháng ngày
Này cơn mưa nhẹ rơi trên hiên mát trong ban mai, tôi ngồi nghe tiếng mưa
Trong làn tóc, nhẹ ngân tiếng ca như lướt bay xa nơi chân trời
Lời tràn ước ao cho ngày nắng buồn
Tiếng vang làm dẫn lối đưa ta đi tìm ước mơ
Là nụ cười nơi khóe môi , lời ca tự cất lên
Lướt bay về chốn xa cùng cơn gió
Dù đời phía sau, vui buồn khổ đau
Vẫn tin và đi khắp nơi ươm bao mầm ước mơ
Niềm tin ngày càng sáng soi
Bàn tay tôi chẳng buôn ước mơ này bay xa cùng cơn gió.
Nó tung cái chăn để thoát ra khỏi mớ hỗn độn do mình tạo ra, tay nhào bới lục tung cái điện thoại đang reo inh ỏi, bị xáo trộn trong đống chăn mền kia. May thay tiếng chuông vẫn còn đổ, nó dụi mắt, ấn nút trả lời:
- Alo...
- Chào buổi sáng, đại tiểu thư nhà ta đi chơi không? Mi cất giọng hài hước trêu nó.
- Đi chứ? Ở đâu.
- Trung tâm thương mại, giải trí. Ok hem?
- Ừa. Ok.
- Vậy bồ ngủ tiếp đi, lát ta rủ cái Lam xong cho xe qua nhà mi cùng đi.
- Ừm. Okie tình yêu. Lát gặp, bye.
- Pp..
Nó lập tức bật dậy, đánh răng và vệ sinh cá nhân. Hôm nay nó hí hởn chọn mình một bộ đồ cực cá tính, dễ thương, làm toát lên vẻ trẻ con, nhí nhảnh của nó. Áo thun lap top cột ngang eo, màu dạ quang chói lóa, kèm với quần short lưng cao có vài đường mèo cào, xen lẫn với vài hạt đinh tán nhỏ. Bộ đồ làm tôn lên cái dáng thon thả của nó, cùng với đôi chân trắng nõn nà. Vẫn phong cách cũ, nó chọn cho mình đôi bata vải cổ cao hiệu Converse màu đen trắng, kèm sợi dây giày bên tím bên đen=] Tóc tết bím đuôi tôm, kèm cái nơ màu hồng chấm bi đáng yêu, nó chải mái ngố làm lộ rõ khuôn mặt trắng hồng, trọn trịa của mình. Nó đội xéo cái nón Monster cực ngầu sang một bên, cầm theo một cái ba lo đầy đủ thức ăn như bánh snack; bánh bông lan; bánh sandwich; sữa; kẹo..., nó mang theo một cái áo khoác hình dãy thiên hà cực chất.
Bước xuống nhà, nó mèo nheo, nài nỉ xin mama cho ít lộ phí đi chơi. Mama quen với cái tính hay dở trò của nó rồi nên giả vờ chi dân luôn( P/s: Chi Dân tức không quan tâm á. Tại Ca sĩ Chi Dân hát bài không quan tâm nên nói thế cho nó ngắn
- Mẹ ơi, chị kia bị gì thế hả mẹ?
- Chắc không được bình thường đó con, thôi tránh xa là tốt, lát mẹ dẫn con lại chơi ở lượt sau nhé!
- Dạ.
Em bé nhỏ nhìn nó tròn xoe mắt xong hỏi mẹ, mẹ cậu bé trả lời rồi dẫn cậu sang chỗ khác, tránh xa nó.
- Haha. Mặt vậy mà thua con nít. Nhục.
Triết Minh buông lời châm chọt nó, rồi bước lên tàu ngồi trước.
- Ba em kia có lên không. Tàu sắp chạy rồi.
- Dạ có ạ ( Mi )
Kéo tay nó bước lên, nó quyết không chịu nhục nên leo lên ngồi. Do đông quá, chỗ ngồi không đủ nên Mi và Lam ngồi chung với hai người khách lạ, nó ngồi với hắn. Bác quản lí trò chơi lại thắt dây an toàn cho nó, xong hô lớn:
- Đây là trò chơi cảm giác mạnh, ai bị đau tim, có thai hay bị xuyễn vui lòng bước xuống.
- Cháu bệnh tim. Nó hí hởn nói.
- Vậy mau xuống đi cô bé.
- Bạn ấy xạo đó, bạn ấy khỏe lắm. Bác mau cho tàu chạy để hành khách đừng chờ. ( B.Nhật )
- Ơ..dạ.
Cuối cùng đoàn tàu cũng sắp khởi hành, nó run rẩy đưa mắt nhìn xuống dưới...nó bị sợ độ cao!
Còn nữa cùng chờ chap sau nha! <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.