Ngôn TìnhXuyên KhôngTiểu thuyếtTruyện SủngNữ CườngGia ĐấuĐiền VănCổ Đại
Dịch giả: ND Tiểu Mộc
380,200
Hoàn Thành
20:57:31 22/11/2024
Cổ Đại Sơn Cư, Làm Ruộng Dưỡng Oa Hằng Ngày
Đánh giá: 9.6/10 từ 42 lượt
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án:
Tang La xuyên không, bắt đầu bằng một gian nhà tranh rách nát cùng hai đứa nhỏ đói gầy.
Nghèo không đáng sợ, là quả phụ cũng không sao cả, có gì quan trọng hơn nhặt được cái mạng?
Về phần nhà không còn lương thực, có tay có chân còn có núi non trùng trùng, chẳng lẽ còn sợ chết đói? Tang La không sợ, vén tay áo lên bắt tay vào làm!
~
Thẩm Liệt bị Tam thúc nhà mình đẩy đi phục vụ nghĩa vụ quân sự thay cả nhà, tòng quân hơn hai năm, trở lại trong thôn thôn dân nhìn thấy hắn đều giống như gặp quỷ.
Hỏi một chút mới biết được, hắn chẳng những "chết", còn có thêm một tức phụ chưa từng gặp mặt, tức phụ cùng một đôi đệ muội liền bị Tam thúc tam thẩm đóng gói ném ra ngoài, dựng một gian nhà cỏ ở trong núi, nơi lúc trước Thẩm gia lưu vong đến bên này.
Gian nhà cỏ lung lay sắp đổ, trong ngày gió tuyết này chẳng phải là lấy mạng người?
Hắn không kịp về nhà chất vấn, đè xuống nộ khí vội vàng chạy lên trên núi, trong gió tuyết đi vào nhà cỏ, lại gần như đã không nhận ra đó là nơi mình từng ở.
Nơi này có chút không giống trong tưởng tượng của hắn. . .
Gian nhà rõ ràng đã được tu sửa qua, không còn dáng vẻ rách nát lúc trước, ngoài nhà càng là bức tường cao cao dùng bùn đất đắp lên, trong nội viện còn dựng thêm một gian nhà bếp.
Chính là lúc dùng cơm tối, bên trong nhà bếp một nữ tử trẻ tuổi bưng một bát đồ ăn nóng hổi đi tới, phía sau hai đứa bé trong tay bưng cơm và bát đũa.
Hai bên vừa thấy mặt, hai đứa bé trợn tròn hai mắt, sau đó "ngao" một tiếng nhảy dựng lên kêu đại ca liền xông ra ngoài.
Tang La: "? ? ?"
Từ trên trời giáng xuống một người trượng phu làm sao bây giờ? Online đi nào, rất cấp bách.
Văn án:
Tang La xuyên không, bắt đầu bằng một gian nhà tranh rách nát cùng hai đứa nhỏ đói gầy.
Nghèo không đáng sợ, là quả phụ cũng không sao cả, có gì quan trọng hơn nhặt được cái mạng?
Về phần nhà không còn lương thực, có tay có chân còn có núi non trùng trùng, chẳng lẽ còn sợ chết đói? Tang La không sợ, vén tay áo lên bắt tay vào làm!
~
Thẩm Liệt bị Tam thúc nhà mình đẩy đi phục vụ nghĩa vụ quân sự thay cả nhà, tòng quân hơn hai năm, trở lại trong thôn thôn dân nhìn thấy hắn đều giống như gặp quỷ.
Hỏi một chút mới biết được, hắn chẳng những "chết", còn có thêm một tức phụ chưa từng gặp mặt, tức phụ cùng một đôi đệ muội liền bị Tam thúc tam thẩm đóng gói ném ra ngoài, dựng một gian nhà cỏ ở trong núi, nơi lúc trước Thẩm gia lưu vong đến bên này.
Gian nhà cỏ lung lay sắp đổ, trong ngày gió tuyết này chẳng phải là lấy mạng người?
Hắn không kịp về nhà chất vấn, đè xuống nộ khí vội vàng chạy lên trên núi, trong gió tuyết đi vào nhà cỏ, lại gần như đã không nhận ra đó là nơi mình từng ở.
Nơi này có chút không giống trong tưởng tượng của hắn. . .
Gian nhà rõ ràng đã được tu sửa qua, không còn dáng vẻ rách nát lúc trước, ngoài nhà càng là bức tường cao cao dùng bùn đất đắp lên, trong nội viện còn dựng thêm một gian nhà bếp.
Chính là lúc dùng cơm tối, bên trong nhà bếp một nữ tử trẻ tuổi bưng một bát đồ ăn nóng hổi đi tới, phía sau hai đứa bé trong tay bưng cơm và bát đũa.
Hai bên vừa thấy mặt, hai đứa bé trợn tròn hai mắt, sau đó "ngao" một tiếng nhảy dựng lên kêu đại ca liền xông ra ngoài.
Tang La: "? ? ?"
Từ trên trời giáng xuống một người trượng phu làm sao bây giờ? Online đi nào, rất cấp bách.
Ủng hộ 3700 linh thạch để mua combo truyện Cổ Đại Sơn Cư, Làm Ruộng Dưỡng Oa Hằng Ngày (Rẻ hơn 15.9% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này