Chương 36
Mana
30/10/2019
Cô và anh lên máy bay về nước. Anh thư kí chạy xe ra đón cô và anh. Cả 2
người được đưa về nhà. Kim Ly vẫn đang đi học để ôn luyện cho
kì học cuối năm. An Di là người duy nhất ở nhà.
- Chị An! May quá chị đã về. An Di ngồi dưới phòng khách thấy cô liền đứng lên.
- An di... bụng em to hơn rồi này... cô nhìn bụng của An Di.
- Chưa to lắm đâu chị...em mới được có 4 tháng mà.
- Còn to hơn nữa sao? Cô xanh mặt.
- Ừm. Nó thẽ bự gấp đôi vậy này. An Di vừa nói vừa làm hành động.
- An Di đừng có nói vậy doạn chị em. Anh đi vào nói.
cô cũng thấy sợ sợ. An Di đứng lên đi vào bếp lấy nước cho 2 người kia. Bất ngờ có 1 tin nhắn đến điện thoại cô. Cô mở ra xem thì thấy đấy đấy là số của anh chàng kia. Nội dung tin nhắn là" sáng mai 8h đến trung tâm thương mại anh đợi. "
- Anh cho em đi không?
- Có. Anh sẽ bảo người đưa em đi. Anh nói.
- Cảm ơn anh. Cô cười rồi nhắn tin trả lời với chàng trai kia luôn.
Anh vẫn phải đi về nhà 1 chút để gặp mẹ mình. Trưa đó cô nấu cơm cho cả nhà ăn. Kim Ly đi học về, cất xe vào Gara rồi chạy lên nhà.
- Mẹ đã về. Kim Ly chạy lại ôm lấy cô.
- Kim Ly ơi, mẹ nhớ con quá! Cô ôm lấy Kim Ly xoa đầu.
- Mẹ ơi, con đang ôn thi học kì rất tốt đấy ạ. Kim Ly cười tươi nói.
- Con cố gắng thi tốt nha. Nếu được kết quả cao mẹ sẽ thưởng cho con nha. Cô cười xoa đầu Kim Ly.
- Vâng. Kim Ly cười.
- Ba Ninh đã về rồi đấy, con có muốn gặp không?
- Có ạ.
- Nhưng con cứ đi học đi. Khi nào mẹ sẽ dẫn con đi gặp ba Ninh.
tối đó mẹ anh và anh sang nhà cô ăn tối chung cho vui. Cô là người ở nhà nên đi chợ và nấu ăn là toàn bộ cô làm. Tối đó anh ở lại và bị gán vào phòng cô. Kim Ly bị tống sang phòng mẹ anh ngủ. Mặt Kim Ly xị ra bực mình nhưng không làm được gì. Sau khi đi tắm xong cô quay lại giường thì anh đã ngủ rồi. Cô lau đầu rồi nằm lên giường ngủ. Cô nằm xuống cạnh anh, vừa vậy anh đã quay sang ôm lấy cô.
- Anh giả vờ ngủ đấy à? Cô nhìn anh.
- Bao giờ anh mới được chung 1 nhà với em đây? Anh chụm đầu vào chán cô nói.
- Chừng nào anh chịu. Cô nhắm mắt lại.
Anh nhìn cô vậy rồi cúi xuống hôn cô, 1 nụ hôn sâu mà đến giờ cô vẫn không thể thích nghi được. Kĩ năng của anh như được điêu luyện hơn khiến cô chìm đám trong sự nhẹ nhàng này.
- Cho phép anh nha? Anh nhìn cô với anh mắt dụ tình.
Cô không nói gì tay lấy chăn chùm lên người. Anh chán nản nằm sang 1 bên. Cô thấy anh có vẻ chán nên cô khều khều vai anh.
- Tắt điện đi anh...
Tới sáng này hôm sau cô mệt mỏi dậy làm VSCN.
. Gia đình ăn sáng tại đấy luôn. Đến giờ thì Kim Ly đi học. Đến giờ thì anh đưa cô đến trung tâm thương mại đấy rồi đi làm.
- Chừng nào về gọi anh nha, đừng có để hắn đưa em về. Anh nói.
- Vâng.. cô gật đầu.
- Tạm biệt em.
Cô bước xuống khỏi xe của anh rồi tiến vào trong. Anh lái xe đi. Cô đi vào trong đấy thì ngó nghiêng nhìn quanh. Bất chợt có 1 cánh tay vòng qua vai ôm lấy cô khiến cô giật mình định theo phản xạ thì giọng nói quen thuộc vang lên:
- Em khỏe không?
- Anh Ninh..em có bạn trai rồi, đừng ôm em vậy! Cô gỡ tay ra.
- Anh không còn cơ hội sao? Chàng trai đó hơi đợm buồn nói.
- Đừng nói vậy. Anh về khi nào vậy?
- Anh về cách đây 2 ngày. Anh luôn tìm kiếm em nhưng không ngờ em đã có bạn trai. Chàng trai kia buồn hẳn.
- An Ninh, anh đừng nói vậy, chúng ta chỉ là bạn thôi. Cô cuời trừ.
- Nhưng đối với anh em là người con gái duy nhất mà anh ăn. An Ninh nói.
- Xin lỗi anh... A. em đã tìm được gia đình của mình. Kim Ly cũng đã kiếm được ba mẹ mình.
- Gia đình em là ai?
- Là Hạ Gia. Hạ Lâm Vũ là anh trai em.
- Ra vậy. Chúc mừng em đã có được Gia đình của mình. Em không còn cô đơn như lúc đó ha. An Ninh xoa đầu cô.
- Thật sự cảm ơn anh năm đó đã giúp đỡ em. Cô cười.
- Không có gì. Anh gửi quà cho em và Kim Ly này. An Ninh đưa cho cô 2 cái túi.
- Không cần đâu anh... cô muốn từ chối thì anh chặn họng cô lại
- Đây là quà, em không được từ chối. An NInh móc túi vào tay cô.
- Vậy, cảm ơn anh.
2 người ngồi đấy nói chuyện khá nhiều nên đến trưa cô mới về. Cô sợ anh giận vì không gọi anh khi xong nên vẫn gọi và anh đến đón. An Ninh đi về trước vì không muốn gặp anh. Cô và anh đi ăn trưa rồi cô đến chỗ làm với anh. Cô giở cái túi ra xem. Bên trong cái túi tặng cô thì là 1 cái váy rất đẹp. Trong 1 cái túi còn lại thì là 1 cái bộ áo vãy rất đẹp, có thêm 1 đôi giày búp bê. 1 bô cho cô, 1 bộ cho Kim Ly.
- Chị An! May quá chị đã về. An Di ngồi dưới phòng khách thấy cô liền đứng lên.
- An di... bụng em to hơn rồi này... cô nhìn bụng của An Di.
- Chưa to lắm đâu chị...em mới được có 4 tháng mà.
- Còn to hơn nữa sao? Cô xanh mặt.
- Ừm. Nó thẽ bự gấp đôi vậy này. An Di vừa nói vừa làm hành động.
- An Di đừng có nói vậy doạn chị em. Anh đi vào nói.
cô cũng thấy sợ sợ. An Di đứng lên đi vào bếp lấy nước cho 2 người kia. Bất ngờ có 1 tin nhắn đến điện thoại cô. Cô mở ra xem thì thấy đấy đấy là số của anh chàng kia. Nội dung tin nhắn là" sáng mai 8h đến trung tâm thương mại anh đợi. "
- Anh cho em đi không?
- Có. Anh sẽ bảo người đưa em đi. Anh nói.
- Cảm ơn anh. Cô cười rồi nhắn tin trả lời với chàng trai kia luôn.
Anh vẫn phải đi về nhà 1 chút để gặp mẹ mình. Trưa đó cô nấu cơm cho cả nhà ăn. Kim Ly đi học về, cất xe vào Gara rồi chạy lên nhà.
- Mẹ đã về. Kim Ly chạy lại ôm lấy cô.
- Kim Ly ơi, mẹ nhớ con quá! Cô ôm lấy Kim Ly xoa đầu.
- Mẹ ơi, con đang ôn thi học kì rất tốt đấy ạ. Kim Ly cười tươi nói.
- Con cố gắng thi tốt nha. Nếu được kết quả cao mẹ sẽ thưởng cho con nha. Cô cười xoa đầu Kim Ly.
- Vâng. Kim Ly cười.
- Ba Ninh đã về rồi đấy, con có muốn gặp không?
- Có ạ.
- Nhưng con cứ đi học đi. Khi nào mẹ sẽ dẫn con đi gặp ba Ninh.
tối đó mẹ anh và anh sang nhà cô ăn tối chung cho vui. Cô là người ở nhà nên đi chợ và nấu ăn là toàn bộ cô làm. Tối đó anh ở lại và bị gán vào phòng cô. Kim Ly bị tống sang phòng mẹ anh ngủ. Mặt Kim Ly xị ra bực mình nhưng không làm được gì. Sau khi đi tắm xong cô quay lại giường thì anh đã ngủ rồi. Cô lau đầu rồi nằm lên giường ngủ. Cô nằm xuống cạnh anh, vừa vậy anh đã quay sang ôm lấy cô.
- Anh giả vờ ngủ đấy à? Cô nhìn anh.
- Bao giờ anh mới được chung 1 nhà với em đây? Anh chụm đầu vào chán cô nói.
- Chừng nào anh chịu. Cô nhắm mắt lại.
Anh nhìn cô vậy rồi cúi xuống hôn cô, 1 nụ hôn sâu mà đến giờ cô vẫn không thể thích nghi được. Kĩ năng của anh như được điêu luyện hơn khiến cô chìm đám trong sự nhẹ nhàng này.
- Cho phép anh nha? Anh nhìn cô với anh mắt dụ tình.
Cô không nói gì tay lấy chăn chùm lên người. Anh chán nản nằm sang 1 bên. Cô thấy anh có vẻ chán nên cô khều khều vai anh.
- Tắt điện đi anh...
Tới sáng này hôm sau cô mệt mỏi dậy làm VSCN.
. Gia đình ăn sáng tại đấy luôn. Đến giờ thì Kim Ly đi học. Đến giờ thì anh đưa cô đến trung tâm thương mại đấy rồi đi làm.
- Chừng nào về gọi anh nha, đừng có để hắn đưa em về. Anh nói.
- Vâng.. cô gật đầu.
- Tạm biệt em.
Cô bước xuống khỏi xe của anh rồi tiến vào trong. Anh lái xe đi. Cô đi vào trong đấy thì ngó nghiêng nhìn quanh. Bất chợt có 1 cánh tay vòng qua vai ôm lấy cô khiến cô giật mình định theo phản xạ thì giọng nói quen thuộc vang lên:
- Em khỏe không?
- Anh Ninh..em có bạn trai rồi, đừng ôm em vậy! Cô gỡ tay ra.
- Anh không còn cơ hội sao? Chàng trai đó hơi đợm buồn nói.
- Đừng nói vậy. Anh về khi nào vậy?
- Anh về cách đây 2 ngày. Anh luôn tìm kiếm em nhưng không ngờ em đã có bạn trai. Chàng trai kia buồn hẳn.
- An Ninh, anh đừng nói vậy, chúng ta chỉ là bạn thôi. Cô cuời trừ.
- Nhưng đối với anh em là người con gái duy nhất mà anh ăn. An Ninh nói.
- Xin lỗi anh... A. em đã tìm được gia đình của mình. Kim Ly cũng đã kiếm được ba mẹ mình.
- Gia đình em là ai?
- Là Hạ Gia. Hạ Lâm Vũ là anh trai em.
- Ra vậy. Chúc mừng em đã có được Gia đình của mình. Em không còn cô đơn như lúc đó ha. An Ninh xoa đầu cô.
- Thật sự cảm ơn anh năm đó đã giúp đỡ em. Cô cười.
- Không có gì. Anh gửi quà cho em và Kim Ly này. An Ninh đưa cho cô 2 cái túi.
- Không cần đâu anh... cô muốn từ chối thì anh chặn họng cô lại
- Đây là quà, em không được từ chối. An NInh móc túi vào tay cô.
- Vậy, cảm ơn anh.
2 người ngồi đấy nói chuyện khá nhiều nên đến trưa cô mới về. Cô sợ anh giận vì không gọi anh khi xong nên vẫn gọi và anh đến đón. An Ninh đi về trước vì không muốn gặp anh. Cô và anh đi ăn trưa rồi cô đến chỗ làm với anh. Cô giở cái túi ra xem. Bên trong cái túi tặng cô thì là 1 cái váy rất đẹp. Trong 1 cái túi còn lại thì là 1 cái bộ áo vãy rất đẹp, có thêm 1 đôi giày búp bê. 1 bô cho cô, 1 bộ cho Kim Ly.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.