Chương 7: Có cá tính.
Small Jasmine
28/11/2024
Cô bước ra khỏi cửa quán bar đi được một đoạn, chân tay đầu óc tê rần, run rẩy chiếc chai kia cũng theo đó mà rơi xuống đất vỡ choang. Nhưng bỗng tiếng người cùng tiếng bước chân vang vọng từ xa như đuổi bắt khiến cô phải sốc lại tinh thần bán sống bán chết mà chạy, vì cô biết đám người đó từ đâu mà tới. Chẳng biết đã bao xa nhưng tiếng đuổi bắt đã không còn, thân thể cô cũng ngã quỵ, lúc này cô mới thấy trên tay là một vết thương lớn do chiếc chai khi va chạm để lại máu đã khô từ lâu. Miệng nở một nụ cười nhẹ, những giọt châu trong suốt từ trong hốc mắt tràn ra trên gò má trắng mịn, gày gò. Thân thể như mất cảm giác đau đớn, chỉ có tâm hồn lại kiệt quệ đến đáng thương.
Trời lại đổ cơn mưa khiến cơ thể rệu rã càng thêm khốn cùng. Chẳng còn cách nào khác Giản Vy đành phải đi một đoạn nữa đến điểm chờ xe buýt để trở về nhà .
Thân thể mệt mỏi lại dính mưa liền phải nương tựa vào cửa kính xe buýt, màn mưa trắng xóa, nhiệt độ có chút thấp, trời đêm cũng đã muộn trên đường cũng chẳng còn mấy phương tiện di chuyển thật muốn được chăn ấm, nệm êm, gối mềm ôm ấp.
-Thưa Lôi tổng, Lý tiểu thư hôm nay đi làm gặp rắc rối với một tên giang hồ ở quán bar Dark .
-Chi tiết.
Về phần trợ lý của Dịch Thiên, cậu ta là Dương Tuấn đã theo anh làm việc từ khi anh mới bắt đầu nhận chức tổng giám đốc của tập đoàn đến nay đã 4 năm nhưng đây là lần đầu tiên Lôi tổng cử cậu trực tiếp đi lo chuyện của phụ nữ. Bình thường nếu là tình nhân, nơi giải tỏa sẽ có người khác làm cậu ta chỉ phụ trách chuyện báo cáo lại, nhưng nay lại phải đích thân Dương Tuấn đi có chút lạ. Chính anh cũng chẳng nhận ra mình đã có rất nhiều chuyện được gọi là đầu tiên với cô, sau này cũng sẽ còn nhiều.
-Lý tiểu thư đến quán bar để tiếp thị bia và gặp tên kia, sau đó hắn ta giở trò sàm sỡ nhưng cô ấy đã cho tên đó ăn một chai bia vào đầu và chạy thoát thân.
- Có cá tính.
" Lần trước mình là còn nhẹ, lần này......"
- Được rồi, cứ quan sát cô ấy cho tôi, phải rồi, xử lý tên kia đi, đồ tôi chưa đụng đến mà hắn dám làm càn.
- Vâng, Lôi tổng. Theo sự phân phó của anh cậu ấy liền rời đi.
Sáng sớm, lại là một ngày mới nữa lại đến cô vẫn phải tiếp tục sống, tiếp tục cố gắng vì mẹ, vì bản thân cô có một cuộc sống tốt hơn.
Hôm nay là ngày trường đại học của cô tổ chức trao học bổng cho những sinh viên ưu tú, có thành tích học tập tốt trong những học kì vừa qua và cô đương nhiên cũng ở trong danh sách này.
Cô tranh thủ đến bệnh viện thăm mẹ trước sau đó liền đến trường, hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ trắng cùng quần jean đơn giản, chân đi giày sneaker.
Trong hội trường, giờ phút này có hàng trăm sinh viên ưu tú tham dự buổi lễ này để nhận nhiều loại học bổng khác nhau. Ở hàng ghế đầu là ban lãnh đạo của trường và những đại biểu vinh dự đã đầu tư cho trường cũng như đóng góp vào quỹ học bổng.
Ở hàng ghế gần cuối hội trường là Giản Vy và Nhã Ngân đang ngồi cùng nhau chờ tổ chức và lên nhận học bổng. Ở những giây phút chuẩn bị cuối cùng từ phía cửa hội trường xuất hiện hình ảnh một người đàn ông mặc bộ vest xanh rêu với phong thái lịch lãm, thu hút, gương mặt góc cạnh, đôi chân dài đang từng bước tiến về phía hàng ghế danh dự của hội trường. Để ngồi ở hàng ghế này hẳn đều là người có máu mặt và lão làng trong giới làm ăn, kinh doanh.
Tất cả mọi người thấy anh bước đến liền niềm nở, tác phong chuyên nghiệp đứng dậy bắt tay, chào hỏi với mong muốn người đàn ông này có thể để mắt đến doanh nghiệp của mình một chút. Không những thế, xung quanh hội trường còn là tiếng xì xào ngưỡng mộ của đa số sinh viên cùng ánh mắt yêu thích, khát khao của nữ sinh đối với Dịch Thiên. Nhưng có một số sinh viên còn đang bận chụp một vài bức ảnh để kỉ niệm với hội nghị này, hoặc đang cùng nhau bàn luận về những vấn đề bên ngoài nên không để ý trong đó có đôi bạn Giản Vy và Nhã Ngân.
Trong giới kinh doanh, cũng như rất nhiều sinh viên kinh tế đều biết thân thế của người đàn ông vừa bước vào là không hề đơn giản, nếu không muốn nói là hiển hách, hơn nữa dù trẻ tuổi nhưng Dịch Thiên lại có đầu óc kinh doanh vô cùng nhạy bén.
Sau màn chào hỏi, mời chào thì anh đã chọn cho mình một chỗ ngay cạnh giáo sư Lý. Đây là một người đóng góp vô cùng quan trọng trong quá trình phát triển, thành công của anh, có thể nói người thầy này là một người cha mà anh rất kính trọng. Không phải ngẫu nhiên anh quay lại trường để tham gia buổi lễ này, bởi anh bận trăm công nghìn việc. Những việc thế này có thể cử người đi thay nhưng anh là cựu sinh viên của trường đại học này, nơi đã nuôi dưỡng, rèn luyện anh từ những năm tháng thanh xuân, ở đây còn có người thầy đã dìu dắt, hướng dẫn anh ngay từ khi còn là cậu sinh viên nhỏ đến bây giờ vẫn cùng Dịch Thiên cộng tác trong công việc để giúp anh có tầm nhìn, hướng đi trong kinh doanh.
Trời lại đổ cơn mưa khiến cơ thể rệu rã càng thêm khốn cùng. Chẳng còn cách nào khác Giản Vy đành phải đi một đoạn nữa đến điểm chờ xe buýt để trở về nhà .
Thân thể mệt mỏi lại dính mưa liền phải nương tựa vào cửa kính xe buýt, màn mưa trắng xóa, nhiệt độ có chút thấp, trời đêm cũng đã muộn trên đường cũng chẳng còn mấy phương tiện di chuyển thật muốn được chăn ấm, nệm êm, gối mềm ôm ấp.
-Thưa Lôi tổng, Lý tiểu thư hôm nay đi làm gặp rắc rối với một tên giang hồ ở quán bar Dark .
-Chi tiết.
Về phần trợ lý của Dịch Thiên, cậu ta là Dương Tuấn đã theo anh làm việc từ khi anh mới bắt đầu nhận chức tổng giám đốc của tập đoàn đến nay đã 4 năm nhưng đây là lần đầu tiên Lôi tổng cử cậu trực tiếp đi lo chuyện của phụ nữ. Bình thường nếu là tình nhân, nơi giải tỏa sẽ có người khác làm cậu ta chỉ phụ trách chuyện báo cáo lại, nhưng nay lại phải đích thân Dương Tuấn đi có chút lạ. Chính anh cũng chẳng nhận ra mình đã có rất nhiều chuyện được gọi là đầu tiên với cô, sau này cũng sẽ còn nhiều.
-Lý tiểu thư đến quán bar để tiếp thị bia và gặp tên kia, sau đó hắn ta giở trò sàm sỡ nhưng cô ấy đã cho tên đó ăn một chai bia vào đầu và chạy thoát thân.
- Có cá tính.
" Lần trước mình là còn nhẹ, lần này......"
- Được rồi, cứ quan sát cô ấy cho tôi, phải rồi, xử lý tên kia đi, đồ tôi chưa đụng đến mà hắn dám làm càn.
- Vâng, Lôi tổng. Theo sự phân phó của anh cậu ấy liền rời đi.
Sáng sớm, lại là một ngày mới nữa lại đến cô vẫn phải tiếp tục sống, tiếp tục cố gắng vì mẹ, vì bản thân cô có một cuộc sống tốt hơn.
Hôm nay là ngày trường đại học của cô tổ chức trao học bổng cho những sinh viên ưu tú, có thành tích học tập tốt trong những học kì vừa qua và cô đương nhiên cũng ở trong danh sách này.
Cô tranh thủ đến bệnh viện thăm mẹ trước sau đó liền đến trường, hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ trắng cùng quần jean đơn giản, chân đi giày sneaker.
Trong hội trường, giờ phút này có hàng trăm sinh viên ưu tú tham dự buổi lễ này để nhận nhiều loại học bổng khác nhau. Ở hàng ghế đầu là ban lãnh đạo của trường và những đại biểu vinh dự đã đầu tư cho trường cũng như đóng góp vào quỹ học bổng.
Ở hàng ghế gần cuối hội trường là Giản Vy và Nhã Ngân đang ngồi cùng nhau chờ tổ chức và lên nhận học bổng. Ở những giây phút chuẩn bị cuối cùng từ phía cửa hội trường xuất hiện hình ảnh một người đàn ông mặc bộ vest xanh rêu với phong thái lịch lãm, thu hút, gương mặt góc cạnh, đôi chân dài đang từng bước tiến về phía hàng ghế danh dự của hội trường. Để ngồi ở hàng ghế này hẳn đều là người có máu mặt và lão làng trong giới làm ăn, kinh doanh.
Tất cả mọi người thấy anh bước đến liền niềm nở, tác phong chuyên nghiệp đứng dậy bắt tay, chào hỏi với mong muốn người đàn ông này có thể để mắt đến doanh nghiệp của mình một chút. Không những thế, xung quanh hội trường còn là tiếng xì xào ngưỡng mộ của đa số sinh viên cùng ánh mắt yêu thích, khát khao của nữ sinh đối với Dịch Thiên. Nhưng có một số sinh viên còn đang bận chụp một vài bức ảnh để kỉ niệm với hội nghị này, hoặc đang cùng nhau bàn luận về những vấn đề bên ngoài nên không để ý trong đó có đôi bạn Giản Vy và Nhã Ngân.
Trong giới kinh doanh, cũng như rất nhiều sinh viên kinh tế đều biết thân thế của người đàn ông vừa bước vào là không hề đơn giản, nếu không muốn nói là hiển hách, hơn nữa dù trẻ tuổi nhưng Dịch Thiên lại có đầu óc kinh doanh vô cùng nhạy bén.
Sau màn chào hỏi, mời chào thì anh đã chọn cho mình một chỗ ngay cạnh giáo sư Lý. Đây là một người đóng góp vô cùng quan trọng trong quá trình phát triển, thành công của anh, có thể nói người thầy này là một người cha mà anh rất kính trọng. Không phải ngẫu nhiên anh quay lại trường để tham gia buổi lễ này, bởi anh bận trăm công nghìn việc. Những việc thế này có thể cử người đi thay nhưng anh là cựu sinh viên của trường đại học này, nơi đã nuôi dưỡng, rèn luyện anh từ những năm tháng thanh xuân, ở đây còn có người thầy đã dìu dắt, hướng dẫn anh ngay từ khi còn là cậu sinh viên nhỏ đến bây giờ vẫn cùng Dịch Thiên cộng tác trong công việc để giúp anh có tầm nhìn, hướng đi trong kinh doanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.