Chương 1: Gặp mặt
Small Jasmine
28/11/2024
Bảy giờ tối, Giản Vy đi bán kẹo bông về liền được Nhã Ngân (cô bạn thân) rủ đi làm thêm. Nhã Ngân dẫn cô đến một quán bar, khung cảnh nơi đây làm cô lúc này ngơ ngác, sợ sệt choáng váng kéo tay Nhã Ngân và nói:
"Cậu dẫn mình đến đây làm gì thế? Chúng ta đi về thôi." Nhã Ngân chấn an cô nói:
"Chúng ta đến đây làm phục vụ phòng chỉ là bê đồ uống cho khách hay là trái cây thôi, lương ở đây rất cao như thế có thể trang trải được tiền học và tiền chữa bệnh cho mẹ cậu." Nghe bạn mình nói hợp lý cô liền gật đầu. Nhã Ngân thấy thế liền dẫn cô đi thay đồng phục.
Sau khi thay đồ xong, cô được giao việc đưa rượu đến một phòng vip. Vì cô là nhân viên mới và vẻ ngoài cũng rất bắt mắt, mang cảm giác mới lạ nên được phục vụ phòng vip. Vì đồng phục ở đây khá hở hang và màu sắc chói mắt, nên cô lấy cớ là mình lạnh để được mặc thêm một chiếc áo khoác mỏng, màu xanh pastel để che đi phần da thịt bị lộ ra.
Cô cầm khay đồ uống bê đến phòng vip 203. Mở cửa bước vào bên trong là một khung cảnh không khí ám muội và khó chịu, ánh đèn nhấp nhoáng, mập mờ làm cô hơi choáng. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt là những người đàn ông uy quyền uống rượu và có cử chỉ mờ ám với những mĩ nữ bên cạnh làm cô sởn gai ốc, bước đi không vững, run rẩy. Bỗng nhiên tiếng gọi lạnh tanh như không có nhiệt độ của người đàn ông ngồi giữa băng ghế dài bằng da:
-"Cô! Lại đây rót rượu cho tôi." Vẻ mặt cô hơi sửng sốt rồi cũng đi lại chỗ anh. Cô cầm lấy chai rượu trên tay rót vào ly rồi dường như không dám ngẩng mặt lên mà đưa ly rượu cho anh. Anh vẫn không đón lấy ly rượu mà cứ ngồi thưởng thức dáng vẻ run rẩy của cô khi cầm ly rượu đưa cho mình. Cô cảm nhận được có điều bất thường liền ngẩng mặt lên và nói:
- "Thưa ngài, rượu của ngài đây." Anh lúc này bắt gặp vẻ mặt run sợ của cô liền đưa tay mình nên nhưng không phải là đón lấy ly rượu từ tay cô mà là lắm lấy khóa áo của cô có ý định mở ra.
Vì đây là lần đầu tiên trong số những lần anh tiếp xúc với phục vụ quán bar lại có phong cách thế này nên có chút lạ mắt mà gọi đến, khi đến gần, dưới ánh đèn có chút mờ ảo hắn quan sát cô bằng con mắt của kẻ ăn chơi tinh đời liền có chút cảm thán trong lòng, nhan sắc này quả thực không tệ. Lúc này cô liền hoảng hốt đưa tay giữ lấy khóa áo mà đã sơ ý làm đổ ly rượu lên áo sơ mi đen của anh. Cô hoảng hốt nhận ra và nói:
-"Tôi xin lỗi". Anh lúc này vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, im lặng mà trêu chọc cô, anh kéo cô lên ngồi cạnh mình rồi vẫn có ý định làm những hành động mờ ám với cô. Lúc này khuôn mặt cô trắng bệch mở miệng nói:
-"Xin ...ngài hãy tự trọng." lúc này anh cố ý nói những lời nói khó nghe để trêu chọc cô:
-"Cô đã bước vào đây còn giả bộ thanh cao gì chứ." Nghe được lời này từ anh cô đúng bật dậy dáng xuống mặt anh một cái tát và bỏ chạy ra ngoài. Những cận vệ của anh có ý định ngăn cô lại nhưng anh ra hiệu không cần. Lúc này anh nhặt dưới nền đất lên một tấm thẻ sinh viên có dòng tên Lý Giản Vy liền cười khẩy.
Cô vừa chạy thục mạng ra ngoài vừa quay đầu lại nhìn vì sợ có người đuổi theo. Rất may lúc này cô ra ngoài Nhã Ngân đang đứng tại quầy bar để chuẩn bị giao đồ cho khách, cô liền kéo tay Nhã Ngân ra ngoài và nói:
-"Chúng ta về thôi." Chạy được một đoạn Giản Vy mới thả tay Nhã Ngân ra mà đi lại bình thường, lúc này Nhã Ngân mới hỏi Giản Vy:
-"Cậu bị sao mà kéo mình chạy thục mạng ra thế." Giản Vy lên tiếng:
-"Mình vừa cho một tên dê xồm trong đó ăn bạt tai." Nhã Ngân hoảng hốt:
-"Cậu gan thật đó, những người trong phòng đó toàn những kẻ tai to mặt lớn mà cậu cũng...."Giản Vy lên tiếng:
-"Mình không quan tâm anh ta như thế nào nhưng mình vẫn phải dạy dỗ anh ta." Nhã Ngân lúc này liền ôm lấy mặt Giản Vy nói với vẻ mặt hối lỗi:
-"Giản Vy đáng yêu của tôi ơi! Tôi xin lỗi. Dù sao mình cũng không nên dẫn bạn đến đó." Giản Vy cười lăn lộn với hành động của Nhã Ngân gật gật đầu. Hai người nắm tay nhau về nhà.
Hôm nay, sau một ngày học thật rắc rối với tấm thẻ sinh viên bị mất cô phải đến quán cafe để làm thêm. Vì kết thúc giờ học đã muộn ca vào làm của cô nên cô đã phải chạy một tốc độ thần tốc. Cô là nhân viên phục vụ bán thời gian ở đây. Hôm nay anh cũng có mặt ở đây vì đây là địa điểm anh ký hợp đồng cùng đối tác. Anh đang suy tư với những lợi nhuận mà đối tác đưa ra thì bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc mà anh đã gặp tối qua làm anh chú ý. Nhưng rồi anh lại quay về dáng vẻ điềm tĩnh lạnh nhạt như ban đầu. Vì anh nghĩ cô chẳng có gì nổi bật đáng để anh chú ý, một tay chơi như anh loại phụ nữ nào mà chưa từng gặp qua người mẫu có, diễn viên có, học thức có, tiểu thư danh gia vọng tộc có, xinh đẹp thì với người như anh lại càng gặp qua không ít, tính cách của cô lại có chút đanh đá .
"Cậu dẫn mình đến đây làm gì thế? Chúng ta đi về thôi." Nhã Ngân chấn an cô nói:
"Chúng ta đến đây làm phục vụ phòng chỉ là bê đồ uống cho khách hay là trái cây thôi, lương ở đây rất cao như thế có thể trang trải được tiền học và tiền chữa bệnh cho mẹ cậu." Nghe bạn mình nói hợp lý cô liền gật đầu. Nhã Ngân thấy thế liền dẫn cô đi thay đồng phục.
Sau khi thay đồ xong, cô được giao việc đưa rượu đến một phòng vip. Vì cô là nhân viên mới và vẻ ngoài cũng rất bắt mắt, mang cảm giác mới lạ nên được phục vụ phòng vip. Vì đồng phục ở đây khá hở hang và màu sắc chói mắt, nên cô lấy cớ là mình lạnh để được mặc thêm một chiếc áo khoác mỏng, màu xanh pastel để che đi phần da thịt bị lộ ra.
Cô cầm khay đồ uống bê đến phòng vip 203. Mở cửa bước vào bên trong là một khung cảnh không khí ám muội và khó chịu, ánh đèn nhấp nhoáng, mập mờ làm cô hơi choáng. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt là những người đàn ông uy quyền uống rượu và có cử chỉ mờ ám với những mĩ nữ bên cạnh làm cô sởn gai ốc, bước đi không vững, run rẩy. Bỗng nhiên tiếng gọi lạnh tanh như không có nhiệt độ của người đàn ông ngồi giữa băng ghế dài bằng da:
-"Cô! Lại đây rót rượu cho tôi." Vẻ mặt cô hơi sửng sốt rồi cũng đi lại chỗ anh. Cô cầm lấy chai rượu trên tay rót vào ly rồi dường như không dám ngẩng mặt lên mà đưa ly rượu cho anh. Anh vẫn không đón lấy ly rượu mà cứ ngồi thưởng thức dáng vẻ run rẩy của cô khi cầm ly rượu đưa cho mình. Cô cảm nhận được có điều bất thường liền ngẩng mặt lên và nói:
- "Thưa ngài, rượu của ngài đây." Anh lúc này bắt gặp vẻ mặt run sợ của cô liền đưa tay mình nên nhưng không phải là đón lấy ly rượu từ tay cô mà là lắm lấy khóa áo của cô có ý định mở ra.
Vì đây là lần đầu tiên trong số những lần anh tiếp xúc với phục vụ quán bar lại có phong cách thế này nên có chút lạ mắt mà gọi đến, khi đến gần, dưới ánh đèn có chút mờ ảo hắn quan sát cô bằng con mắt của kẻ ăn chơi tinh đời liền có chút cảm thán trong lòng, nhan sắc này quả thực không tệ. Lúc này cô liền hoảng hốt đưa tay giữ lấy khóa áo mà đã sơ ý làm đổ ly rượu lên áo sơ mi đen của anh. Cô hoảng hốt nhận ra và nói:
-"Tôi xin lỗi". Anh lúc này vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, im lặng mà trêu chọc cô, anh kéo cô lên ngồi cạnh mình rồi vẫn có ý định làm những hành động mờ ám với cô. Lúc này khuôn mặt cô trắng bệch mở miệng nói:
-"Xin ...ngài hãy tự trọng." lúc này anh cố ý nói những lời nói khó nghe để trêu chọc cô:
-"Cô đã bước vào đây còn giả bộ thanh cao gì chứ." Nghe được lời này từ anh cô đúng bật dậy dáng xuống mặt anh một cái tát và bỏ chạy ra ngoài. Những cận vệ của anh có ý định ngăn cô lại nhưng anh ra hiệu không cần. Lúc này anh nhặt dưới nền đất lên một tấm thẻ sinh viên có dòng tên Lý Giản Vy liền cười khẩy.
Cô vừa chạy thục mạng ra ngoài vừa quay đầu lại nhìn vì sợ có người đuổi theo. Rất may lúc này cô ra ngoài Nhã Ngân đang đứng tại quầy bar để chuẩn bị giao đồ cho khách, cô liền kéo tay Nhã Ngân ra ngoài và nói:
-"Chúng ta về thôi." Chạy được một đoạn Giản Vy mới thả tay Nhã Ngân ra mà đi lại bình thường, lúc này Nhã Ngân mới hỏi Giản Vy:
-"Cậu bị sao mà kéo mình chạy thục mạng ra thế." Giản Vy lên tiếng:
-"Mình vừa cho một tên dê xồm trong đó ăn bạt tai." Nhã Ngân hoảng hốt:
-"Cậu gan thật đó, những người trong phòng đó toàn những kẻ tai to mặt lớn mà cậu cũng...."Giản Vy lên tiếng:
-"Mình không quan tâm anh ta như thế nào nhưng mình vẫn phải dạy dỗ anh ta." Nhã Ngân lúc này liền ôm lấy mặt Giản Vy nói với vẻ mặt hối lỗi:
-"Giản Vy đáng yêu của tôi ơi! Tôi xin lỗi. Dù sao mình cũng không nên dẫn bạn đến đó." Giản Vy cười lăn lộn với hành động của Nhã Ngân gật gật đầu. Hai người nắm tay nhau về nhà.
Hôm nay, sau một ngày học thật rắc rối với tấm thẻ sinh viên bị mất cô phải đến quán cafe để làm thêm. Vì kết thúc giờ học đã muộn ca vào làm của cô nên cô đã phải chạy một tốc độ thần tốc. Cô là nhân viên phục vụ bán thời gian ở đây. Hôm nay anh cũng có mặt ở đây vì đây là địa điểm anh ký hợp đồng cùng đối tác. Anh đang suy tư với những lợi nhuận mà đối tác đưa ra thì bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc mà anh đã gặp tối qua làm anh chú ý. Nhưng rồi anh lại quay về dáng vẻ điềm tĩnh lạnh nhạt như ban đầu. Vì anh nghĩ cô chẳng có gì nổi bật đáng để anh chú ý, một tay chơi như anh loại phụ nữ nào mà chưa từng gặp qua người mẫu có, diễn viên có, học thức có, tiểu thư danh gia vọng tộc có, xinh đẹp thì với người như anh lại càng gặp qua không ít, tính cách của cô lại có chút đanh đá .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.