Chương 9: Không đời nào trượt chân vào lưới tình của kẻ khác
Small Jasmine
28/11/2024
-"Nhưng tôi chưa có được xem mà."
Khuôn mặt cô hoảng hốt, đỏ bừng, thân thể bất động, đôi môi mím chặt, đôi mắt to tròn trừng lớn. Thấy Giản Vy không phản ứng, Dịch Thiên càng được nước lấn tới, tay càng siết chặt eo nhỏ, khuôn mặt chỉ cách mặt cô vài xen ti mét nữa.
Do anh cao tận m85 mà cô chỉ cao m60 mà khi nãy để lấy điện thoại cô đã phải kiễng lên nên thân thể càng dựa sát vào anh, anh càng có thời cơ lợi dụng chiếm tiện nghi của cô. Khi cô phát giác ra liền muốn đẩy anh ra xa nhưng không được.
-"Thả tôi ra, anh làm cái trò gì vậy?" Cô cố gắng vùng vẫy nhưng đều vô lực.
-"Chúng ta cùng nhau xem ảnh của em." Thái độ của anh càng lúc càng ngả ngớn.
-"Anh trả cho tôi đi, chúng ta đã giao hẹn đến ngày tôi sẽ mang tiền đến trả cho anh là chúng ta hết nợ, sao bây giờ anh lại xuất hiện ở đây làm khó tôi?" Cô bực mình chất vấn.
Nhìn đến bộ dạng đáng yêu này cô lại còn đang trong ngực anh, Dịch Thiên đã suýt nữa hôn cô, nhưng đã kịp kiềm chế lại. Vì quy tắc chơi của anh dù có là một tay chơi nhưng khi chưa giao dịch rõ ràng, hai bên không đồng thuận thì sẽ không tới bước hôn và những chuyện sau đó.
-"Ồ, thế trả cho em, để dành thời gian cho em nghĩ cách kiếm tiền trả cho tôi. Nhớ, nhanh một chút, ngày mai là đến hạn rồi."Anh thả eo cô ra, tay còn lại dúi chiếc điện thoại vào tay cô, miệng ghé sát đến vành tai nhỏ phả ra hơi thở ấm nóng mà thì thầm.
-"Nếu khó nghĩ quá em có thể đến tìm tôi sớm một chút cũng được." Trước khi rời đi, Dịch Thiên không quên vuốt nhẹ gò má trắng mịn của cô.
Khi anh đang chuẩn bị rời đi thì có một giọng nói trầm khàn vọng đến:
-"Dịch Thiên, con đang làm gì ở đây vậy, cùng ta đến văn phòng thôi, còn cả Giản Vy nữa con cũng ở đây sao? Hẹn gặp lại con sau nhé Giản Vy ta có việc phải đi rồi ." Người đàn ông kia cũng liền bỏ tay túi quần, dáng vẻ nhàn nhã theo sau giáo sư Lý mà rời đi. Cô chỉ kịp hoàn hồn với theo một câu:
-"Con chào thầy ạ."
Chỉ là khi nãy lúc trước khi rời khỏi hội trường anh đã để ý thấy cô cùng bạn thân lán lại chụp ảnh, nhưng anh phải đi theo thầy đến văn phòng nên đã định rời đi luôn. Nhưng khi rời khỏi thầy lại mang anh đến khu lưu trữ tài liệu muốn anh đợi để thầy tìm một số tài liệu cần thiết sau đó sẽ bàn chuyện. Nhưng anh đợi lâu nên cảm thấy nhàm chán mà căn bản là khi nãy gặp cô trong bộ dáng nhẹ nhàng thanh thuần kia hiện tại có chút ngứa ngáy muốn tìm người, liền một đường rời đi tìm cô. Mà khu lưu trữ tài liệu với hội trường lại gần nhau nên thầy có thể dễ dàng tìm thấy anh.
-"Con quen cô bé kia sao Dịch Thiên?" Trên đường đến văn phòng thầy Lý muốn hàn huyên cho không khí bớt yên lặng.
-"Dạ cũng không hẳn?"
-"Thầy nói này, con đừng mang quan điểm chơi bời với mấy cô diễn viên, người mẫu trước kia mà áp dụng lên con bé đó. Nói thô ra thì cô bé đó không giống với những con cá trong lưới của con đâu." Vì cũng là người đi cùng anh trong một khoảng thời gian dài nên ông hiểu rõ về hoàn cảnh cũng như tính cách người học trò này của mình.
-"Cũng chưa biết được ạ." Cuộc đời này anh chẳng tin, yêu vào người phụ nữ nào ngoài mẹ anh cả.
-"Hoàn cảnh con bé cũng khá đặc biệt cha mất sớm mẹ bệnh tật, học ngành này chi phí cũng không hề ít vậy mà con bé vừa chăm chỉ đi làm trang trải cuộc sống, vừa chăm lo học tập để giành học bổng bớt được phần nào học phí. Lại chẳng có người mà dựa dẫm, mỗi ngày đều quật cường như sương rồng trong sa mạc, những người như vậy tốt nhất con đừng trêu đùa đến, nếu không đến lúc người đau khổ, dằn vặt, sợ hãi là con đó."
Nghe lời thầy nói anh cũng chỉ im lặng, tự giễu nghĩ rằng một tay chơi lão luyện như anh, chỉ có thể để kẻ khác rơi vào lưới tình của mình chứ không đời nào trượt chân vào lưới tình của kẻ khác.
Bản tính ăn chơi trác táng, cà lơ phất phơ của hắn là do nhìn thấy bố dẫn tình nhân bên ngoài về. Sau đó cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc lại nghe những ả tình nhân mà hành hạ bức chết mẹ nên hắn muốn cho ông biết cảm giác bất lực khi có người thân là đứa con phá gia chi tử như anh ăn chơi gái gú bên ngoài là như thế nào.
Giản Vy cũng là một sinh viên ưu tú mà thầy Lý rất ưu ái, vì cô có thành tích học tập tốt lại chăm chỉ cầu tiến, chịu khó học hỏi.
Sau khi anh rời đi thì Nhã Ngân cũng đã trở về, hai người cùng nhau về nhà.
-"Lâu rồi tớ chưa đến thăm bác gái, hôm nay chúng ta được nghỉ tớ muốn đi thăm bác gái." Trên đường về Nhã Ngân muốn đến thăm mẹ cô.
-" Được, chúng ta cùng nhau đi."
-"Con chào bác gái." Nhã Ngân đi trước tíu tít cầm giỏ hoa quả bước vào phòng chào hỏi bà Vân Linh, Giản Vy vui vẻ đi sau cầm cháo đến cho mẹ, vì cũng đã là giờ ăn trưa. Nhưng khung cảnh hỗn loạn trước mắt khiến Nhã Ngân đứng bất động.
Khuôn mặt cô hoảng hốt, đỏ bừng, thân thể bất động, đôi môi mím chặt, đôi mắt to tròn trừng lớn. Thấy Giản Vy không phản ứng, Dịch Thiên càng được nước lấn tới, tay càng siết chặt eo nhỏ, khuôn mặt chỉ cách mặt cô vài xen ti mét nữa.
Do anh cao tận m85 mà cô chỉ cao m60 mà khi nãy để lấy điện thoại cô đã phải kiễng lên nên thân thể càng dựa sát vào anh, anh càng có thời cơ lợi dụng chiếm tiện nghi của cô. Khi cô phát giác ra liền muốn đẩy anh ra xa nhưng không được.
-"Thả tôi ra, anh làm cái trò gì vậy?" Cô cố gắng vùng vẫy nhưng đều vô lực.
-"Chúng ta cùng nhau xem ảnh của em." Thái độ của anh càng lúc càng ngả ngớn.
-"Anh trả cho tôi đi, chúng ta đã giao hẹn đến ngày tôi sẽ mang tiền đến trả cho anh là chúng ta hết nợ, sao bây giờ anh lại xuất hiện ở đây làm khó tôi?" Cô bực mình chất vấn.
Nhìn đến bộ dạng đáng yêu này cô lại còn đang trong ngực anh, Dịch Thiên đã suýt nữa hôn cô, nhưng đã kịp kiềm chế lại. Vì quy tắc chơi của anh dù có là một tay chơi nhưng khi chưa giao dịch rõ ràng, hai bên không đồng thuận thì sẽ không tới bước hôn và những chuyện sau đó.
-"Ồ, thế trả cho em, để dành thời gian cho em nghĩ cách kiếm tiền trả cho tôi. Nhớ, nhanh một chút, ngày mai là đến hạn rồi."Anh thả eo cô ra, tay còn lại dúi chiếc điện thoại vào tay cô, miệng ghé sát đến vành tai nhỏ phả ra hơi thở ấm nóng mà thì thầm.
-"Nếu khó nghĩ quá em có thể đến tìm tôi sớm một chút cũng được." Trước khi rời đi, Dịch Thiên không quên vuốt nhẹ gò má trắng mịn của cô.
Khi anh đang chuẩn bị rời đi thì có một giọng nói trầm khàn vọng đến:
-"Dịch Thiên, con đang làm gì ở đây vậy, cùng ta đến văn phòng thôi, còn cả Giản Vy nữa con cũng ở đây sao? Hẹn gặp lại con sau nhé Giản Vy ta có việc phải đi rồi ." Người đàn ông kia cũng liền bỏ tay túi quần, dáng vẻ nhàn nhã theo sau giáo sư Lý mà rời đi. Cô chỉ kịp hoàn hồn với theo một câu:
-"Con chào thầy ạ."
Chỉ là khi nãy lúc trước khi rời khỏi hội trường anh đã để ý thấy cô cùng bạn thân lán lại chụp ảnh, nhưng anh phải đi theo thầy đến văn phòng nên đã định rời đi luôn. Nhưng khi rời khỏi thầy lại mang anh đến khu lưu trữ tài liệu muốn anh đợi để thầy tìm một số tài liệu cần thiết sau đó sẽ bàn chuyện. Nhưng anh đợi lâu nên cảm thấy nhàm chán mà căn bản là khi nãy gặp cô trong bộ dáng nhẹ nhàng thanh thuần kia hiện tại có chút ngứa ngáy muốn tìm người, liền một đường rời đi tìm cô. Mà khu lưu trữ tài liệu với hội trường lại gần nhau nên thầy có thể dễ dàng tìm thấy anh.
-"Con quen cô bé kia sao Dịch Thiên?" Trên đường đến văn phòng thầy Lý muốn hàn huyên cho không khí bớt yên lặng.
-"Dạ cũng không hẳn?"
-"Thầy nói này, con đừng mang quan điểm chơi bời với mấy cô diễn viên, người mẫu trước kia mà áp dụng lên con bé đó. Nói thô ra thì cô bé đó không giống với những con cá trong lưới của con đâu." Vì cũng là người đi cùng anh trong một khoảng thời gian dài nên ông hiểu rõ về hoàn cảnh cũng như tính cách người học trò này của mình.
-"Cũng chưa biết được ạ." Cuộc đời này anh chẳng tin, yêu vào người phụ nữ nào ngoài mẹ anh cả.
-"Hoàn cảnh con bé cũng khá đặc biệt cha mất sớm mẹ bệnh tật, học ngành này chi phí cũng không hề ít vậy mà con bé vừa chăm chỉ đi làm trang trải cuộc sống, vừa chăm lo học tập để giành học bổng bớt được phần nào học phí. Lại chẳng có người mà dựa dẫm, mỗi ngày đều quật cường như sương rồng trong sa mạc, những người như vậy tốt nhất con đừng trêu đùa đến, nếu không đến lúc người đau khổ, dằn vặt, sợ hãi là con đó."
Nghe lời thầy nói anh cũng chỉ im lặng, tự giễu nghĩ rằng một tay chơi lão luyện như anh, chỉ có thể để kẻ khác rơi vào lưới tình của mình chứ không đời nào trượt chân vào lưới tình của kẻ khác.
Bản tính ăn chơi trác táng, cà lơ phất phơ của hắn là do nhìn thấy bố dẫn tình nhân bên ngoài về. Sau đó cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc lại nghe những ả tình nhân mà hành hạ bức chết mẹ nên hắn muốn cho ông biết cảm giác bất lực khi có người thân là đứa con phá gia chi tử như anh ăn chơi gái gú bên ngoài là như thế nào.
Giản Vy cũng là một sinh viên ưu tú mà thầy Lý rất ưu ái, vì cô có thành tích học tập tốt lại chăm chỉ cầu tiến, chịu khó học hỏi.
Sau khi anh rời đi thì Nhã Ngân cũng đã trở về, hai người cùng nhau về nhà.
-"Lâu rồi tớ chưa đến thăm bác gái, hôm nay chúng ta được nghỉ tớ muốn đi thăm bác gái." Trên đường về Nhã Ngân muốn đến thăm mẹ cô.
-" Được, chúng ta cùng nhau đi."
-"Con chào bác gái." Nhã Ngân đi trước tíu tít cầm giỏ hoa quả bước vào phòng chào hỏi bà Vân Linh, Giản Vy vui vẻ đi sau cầm cháo đến cho mẹ, vì cũng đã là giờ ăn trưa. Nhưng khung cảnh hỗn loạn trước mắt khiến Nhã Ngân đứng bất động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.