Chương 6: Rất nhiều thứ đầu tiên
Small Jasmine
28/11/2024
Cho mẹ ăn xong, đợi mẹ ngủ Giản Vy liền rón rén rời đi bắt đầu công việc buổi tối.
Sau sự cố ở quán bar hôm đó, mặc dù Dịch Thiên không có ý kiến gì đến quản lý khu đó, nhưng chuyện vẫn đến tai người quản lý và cô bị đuổi việc bởi anh ta nói, nếu giữ cô lại sợ xảy ra rủi ro lần tiếp theo. Cô bèn đi tìm công việc ở nơi khác. Lần này là tiếp thị bia, công việc này cô được nhận lương luôn, lương cao hơn các công việc khác do đặc thù phải thường xuyên tiếp thị ở các quán nhậu, bar, club đôi khi sẽ gặp phải những vị khách khiếm nhã.
Trang phục công việc hôm nay cô làm tương đối lịch sự gồm quần jeans bó sát màu đen cùng áo polo ngắn tay màu đen, giày sneaker trắng nhưng với thân hình có chút gầy, chỗ cần to có to, chỗ cần nhỏ có nhỏ, làn da trắng của cô thì mặc đơn giản cũng vẫn rất thu hút. Công việc chỉ cần ba tiếng buổi tối từ 20h- 23h buổi tối. Bây giờ cũng chưa đến giờ làm, cô ngồm ngoàm nhai vội chiếc bánh mì không vừa nhớ đến chuyện xảy ra lúc sáng liền với lấy ba lô tìm chiếc điện thoại lỗi thời mà bấm số gọi đi:
- "Nhã Ngân, cậu đang đâu đó? Mình có chuyện này muốn hỏi cậu chút được không?"
-"Mình đang ở nhà ăn cơm cùng cha mẹ, sao thế Vy Vy."
-"Mình muốn hỏi cậu biết nơi nào cho vay lãi thấp một chút không?"
- "Trời ơi, cậu cần tiền để trị bệnh cho mẹ sao, tình hình bác gái thế nào, cậu cần bao nhiêu nếu ít tớ sẽ hỏi bố mẹ giúp cậu. Mình cũng không biết nhưng mà đã động đến vay lãi thì chắc chắn sẽ chẳng dễ thở gì, chúng ta nên tìm cách khác thì hơn."
Nói đến cô bạn thân này của Giản Vy, gia đình cũng không khá giả gì chỉ là đủ ăn đủ tiêu, gia đình cô ấy lại rất hạnh phúc, mọi người trong nhà cũng rất yêu quý Giản Vy.
Nghe Ngân Ngân nói, cô bất giác thở dài đáp lại:
-"Mình cần số tiền rất lớn để giải quyết một số việc, chuyện dài lắm khi nào gặp mình sẽ kể cho cậu, cậu nghỉ ngơi đi, mình đi làm đây." Nói rồi cô cũng cúp máy, tinh thần trùng xuống có chút uể oải.
Đêm nay mọi thứ diễn ra đều thuận lợi, cô đã kết thúc ca làm, tuy hôm nay phải uống cũng không nhiều nhưng thân thể rã rời đôi chân đang lê từng bước về căn nhà nhỏ. Cô là vậy, dù có mệt đến mức nào thì nơi làm thêm cách nhà từ 2 ki lô mét đổ xuống đều sẽ chủ động rông bộ về nhà, tiết kiệm được chút nào hay chút đó.
Bước vào căn nhà nhỏ cô như muốn ngã gục nhưng vẫn cố gắng gượng bước đến giá quần áo tạm bợ lấy một bộ đồ bước đến nhà tắm ,tắm rửa qua loa sau đó bước lên giường vùi thân thể mệt mỏi vào chăn gối mềm mà yên giấc.
Căn nhà tuy nhỏ bé nhưng lại rất gọn gàng giờ đây chìm vào tĩnh mịch đêm đen bao trùm.
Hôm sau, cuộc sống của cô vẫn tiếp diễn với vòng tuần hoàn như thế đi học, đến bệnh viện, đi làm nhưng hôm nay có vẻ công việc kia của cô lại chẳng được thuận lợi như ngày hôm qua. Tối nay địa điểm cô tiếp thị bia là một quán bar có tiếng. Giản Vy đến giới thiệu sản phẩm bia mà mình tiếp thị, người này là một trong những vị khách khiếm nhã nhất trong những người khách tối nay cô tiếp thị sản phẩm , vừa gặp liền muốn cô uống với anh ta một chai thì liền mua hết số bia mà cô đang có. Nhưng khi uống xong anh ta liền dở trò kéo cô vào lòng muốn quá phận sàm sỡ, hãm hiếp cô.
- "Sao em lại phải cực khổ vậy chứ, theo anh đi em sẽ được an nhàn hưởng thụ." Vừa nói bàn tay hắn ta còn chẳng yên phận mà sờ mó khắp cơ thể cô khiến cô hoảng sợ dãy giụa không thôi, cuối cùng cô lại phải áp dụng chiêu cũ, vùng ra cho anh ta ăn bạt tai. Cô vội muốn bỏ chạy nhưng người gây sự với cô hôm nay là một tên giang hồ lại chẳng lịch sự được như Dịch Thiên, có vẻ cô lại làm hắn ta nổi điên rồi, hắn ta túm cô lại cho cô một bạt tai đau điếng, sức đàn ông cùng khi nãy cô đã uống bia nên có chút choáng váng. Hắn điên cuồng ghì cô xuống mạnh hơn mà giở trò, giờ phút này trong tầm mắt cô là một chai bia đã được mở nắp đặt trên bàn, Giản Vy cố gượng dậy để gần tầm với chai bia.
Choang. Tiếng vang chói tai từ mảnh thủy tinh vỡ va chạm vào đầu gã ta. Nhận thấy hắn ta đã có vẻ choáng váng do cú va chạm cô liền đẩy hắn ra thoát thân, nhưng cô vừa đẩy hắn ra liền nghe tiếng thét:
-"Con chó, mày dám đánh tao." Nhưng lúc này do nguồn sức mạnh nào đó thôi thúc cô, trên tay vẫn cầm nửa chiếc chai thủy tinh vỡ nham nhở mà vừa hướng về phía hắn vừa tìm cách thoát thân:
-"Ông qua đây, đảm bảo sẽ không còn mạng với tôi đâu." Sau đó cô liền thành công mở cửa thoát ra ngoài, nhưng bên ngoài lại vẫn có rất nhiều tên đàn em của hắn ta ở đó. Nhưng trên tay cô vẫn là mảnh thủy tinh đó đe dọa đám người đó rồi nhanh chóng thoát thân.
Sau sự cố ở quán bar hôm đó, mặc dù Dịch Thiên không có ý kiến gì đến quản lý khu đó, nhưng chuyện vẫn đến tai người quản lý và cô bị đuổi việc bởi anh ta nói, nếu giữ cô lại sợ xảy ra rủi ro lần tiếp theo. Cô bèn đi tìm công việc ở nơi khác. Lần này là tiếp thị bia, công việc này cô được nhận lương luôn, lương cao hơn các công việc khác do đặc thù phải thường xuyên tiếp thị ở các quán nhậu, bar, club đôi khi sẽ gặp phải những vị khách khiếm nhã.
Trang phục công việc hôm nay cô làm tương đối lịch sự gồm quần jeans bó sát màu đen cùng áo polo ngắn tay màu đen, giày sneaker trắng nhưng với thân hình có chút gầy, chỗ cần to có to, chỗ cần nhỏ có nhỏ, làn da trắng của cô thì mặc đơn giản cũng vẫn rất thu hút. Công việc chỉ cần ba tiếng buổi tối từ 20h- 23h buổi tối. Bây giờ cũng chưa đến giờ làm, cô ngồm ngoàm nhai vội chiếc bánh mì không vừa nhớ đến chuyện xảy ra lúc sáng liền với lấy ba lô tìm chiếc điện thoại lỗi thời mà bấm số gọi đi:
- "Nhã Ngân, cậu đang đâu đó? Mình có chuyện này muốn hỏi cậu chút được không?"
-"Mình đang ở nhà ăn cơm cùng cha mẹ, sao thế Vy Vy."
-"Mình muốn hỏi cậu biết nơi nào cho vay lãi thấp một chút không?"
- "Trời ơi, cậu cần tiền để trị bệnh cho mẹ sao, tình hình bác gái thế nào, cậu cần bao nhiêu nếu ít tớ sẽ hỏi bố mẹ giúp cậu. Mình cũng không biết nhưng mà đã động đến vay lãi thì chắc chắn sẽ chẳng dễ thở gì, chúng ta nên tìm cách khác thì hơn."
Nói đến cô bạn thân này của Giản Vy, gia đình cũng không khá giả gì chỉ là đủ ăn đủ tiêu, gia đình cô ấy lại rất hạnh phúc, mọi người trong nhà cũng rất yêu quý Giản Vy.
Nghe Ngân Ngân nói, cô bất giác thở dài đáp lại:
-"Mình cần số tiền rất lớn để giải quyết một số việc, chuyện dài lắm khi nào gặp mình sẽ kể cho cậu, cậu nghỉ ngơi đi, mình đi làm đây." Nói rồi cô cũng cúp máy, tinh thần trùng xuống có chút uể oải.
Đêm nay mọi thứ diễn ra đều thuận lợi, cô đã kết thúc ca làm, tuy hôm nay phải uống cũng không nhiều nhưng thân thể rã rời đôi chân đang lê từng bước về căn nhà nhỏ. Cô là vậy, dù có mệt đến mức nào thì nơi làm thêm cách nhà từ 2 ki lô mét đổ xuống đều sẽ chủ động rông bộ về nhà, tiết kiệm được chút nào hay chút đó.
Bước vào căn nhà nhỏ cô như muốn ngã gục nhưng vẫn cố gắng gượng bước đến giá quần áo tạm bợ lấy một bộ đồ bước đến nhà tắm ,tắm rửa qua loa sau đó bước lên giường vùi thân thể mệt mỏi vào chăn gối mềm mà yên giấc.
Căn nhà tuy nhỏ bé nhưng lại rất gọn gàng giờ đây chìm vào tĩnh mịch đêm đen bao trùm.
Hôm sau, cuộc sống của cô vẫn tiếp diễn với vòng tuần hoàn như thế đi học, đến bệnh viện, đi làm nhưng hôm nay có vẻ công việc kia của cô lại chẳng được thuận lợi như ngày hôm qua. Tối nay địa điểm cô tiếp thị bia là một quán bar có tiếng. Giản Vy đến giới thiệu sản phẩm bia mà mình tiếp thị, người này là một trong những vị khách khiếm nhã nhất trong những người khách tối nay cô tiếp thị sản phẩm , vừa gặp liền muốn cô uống với anh ta một chai thì liền mua hết số bia mà cô đang có. Nhưng khi uống xong anh ta liền dở trò kéo cô vào lòng muốn quá phận sàm sỡ, hãm hiếp cô.
- "Sao em lại phải cực khổ vậy chứ, theo anh đi em sẽ được an nhàn hưởng thụ." Vừa nói bàn tay hắn ta còn chẳng yên phận mà sờ mó khắp cơ thể cô khiến cô hoảng sợ dãy giụa không thôi, cuối cùng cô lại phải áp dụng chiêu cũ, vùng ra cho anh ta ăn bạt tai. Cô vội muốn bỏ chạy nhưng người gây sự với cô hôm nay là một tên giang hồ lại chẳng lịch sự được như Dịch Thiên, có vẻ cô lại làm hắn ta nổi điên rồi, hắn ta túm cô lại cho cô một bạt tai đau điếng, sức đàn ông cùng khi nãy cô đã uống bia nên có chút choáng váng. Hắn điên cuồng ghì cô xuống mạnh hơn mà giở trò, giờ phút này trong tầm mắt cô là một chai bia đã được mở nắp đặt trên bàn, Giản Vy cố gượng dậy để gần tầm với chai bia.
Choang. Tiếng vang chói tai từ mảnh thủy tinh vỡ va chạm vào đầu gã ta. Nhận thấy hắn ta đã có vẻ choáng váng do cú va chạm cô liền đẩy hắn ra thoát thân, nhưng cô vừa đẩy hắn ra liền nghe tiếng thét:
-"Con chó, mày dám đánh tao." Nhưng lúc này do nguồn sức mạnh nào đó thôi thúc cô, trên tay vẫn cầm nửa chiếc chai thủy tinh vỡ nham nhở mà vừa hướng về phía hắn vừa tìm cách thoát thân:
-"Ông qua đây, đảm bảo sẽ không còn mạng với tôi đâu." Sau đó cô liền thành công mở cửa thoát ra ngoài, nhưng bên ngoài lại vẫn có rất nhiều tên đàn em của hắn ta ở đó. Nhưng trên tay cô vẫn là mảnh thủy tinh đó đe dọa đám người đó rồi nhanh chóng thoát thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.