Chương 10: Gần Liều
Lăng Cô Dung
03/09/2024
" Khinh Vũ mình ở phía nào ? Trong hay bìa ? " Lạc Lạc nhìn liều hỏi :
Ở trong sẽ bất tiện phía ngoài không an toàn.
Đang suy nghĩ thì huấn luyện viên đến cùng một sĩ quan.
" Khinh Vũ tiểu thư liều của cô tôi đã bố trí phía trên đồi. " Một sĩ quan nói :
" Khinh Vũ tiểu thư , vì lần này được cấp trên bố trí nên tôi sẽ không huấn luyện như những đợt khác , cấp trên đã nói « muốn tiểu thư có thể vừa hoạt động lành mạnh vừa trải nghiệm vui chơi trước khi vào học » " Huấn luyện viên nói :
" Thật ngại , tôi không nghĩ lại biến buổi tập huấn thành buổi hoạt động vui chơi , đây là do người lớn trong nhà không yên tâm , sợ tôi chiệu khổ. Huấn luyện viên yên tâm sẽ không làm các anh thêm rắc rối. " Cô đáp :
Chỉ mong như thế , ở khoảng cách gần như vậy nhìn cô hắn cũng muốn ngã lòng , huống chỉ các nam sinh và những sĩ quan đang nhìn trộm.
Nhíu cặp mày bước lên chắn tầm mắt huấn luyện và sĩ quan nói :
" Huấn luyện vậy chúng tôi đi trước bỏ đồ. " Nói rồi nhìn Khinh Vũ.
Cô hiểu ý bước đi.
Nhan Tư Tình liếm môi nhìn các anh sĩ quan lực lưỡng.
Lại bị Lạc Lạc kéo đi.
" Là liều này sao ? " Đứng trước liều hỏi :
" Đúng rồi , cậu đưa balo cho mình. " Nhìn liều số 88 cô đáp :
" Được! Balo của cậu. " Vì lo nhìn liều kế bên nên lúc đưa balo sai không một ai để ý .
Bước đến chắn ngang người định bước vào liều 89 quăng balo vào xem như chiếm được.
Cũng vô tình không nhìn balo không phải của mình.
" Lại là cậu! Lúc lên xe cậu cũng chen bây giờ liều cậu cũng giành! Cậu có phải nam nhân không ? " Cô tức chỉ một xíu nữa là vào rồi.
" Mình đã để ý trước chỉ là bước chân hơi chậm. " Vô lại đáp :
Lý do gì ? Cô cũng để ý trước mà ?
" Cậu mau đi kiếm liều khác nếu không sẽ cách xa bọn mình. " Nói rồi mặc kệ cô đi xem xung quanh.
" Hả... "
Nhìn lại thấy các liều gần đã có người cô tức la lên.
" Long Uy Bá mình ghét cậu!... Đồ nam nhân vô sĩ... "
" Cậu không thấy mình còn đợi cậu sao ? " Nghị Phàm ủy khuất.
" Cậu cũng là tên đáng ghét! " Nói rồi bỏ đi.
Sao chửi luôn hắn ?
Thấy cô đã đi hắn cũng đuổi theo...
Nhìn thời tiết không khí lành lạnh này không đến hai ngày nhất định có mưa lớn.
Đây là một cơ hội phải tận dụng...
Buổi chiều lửa trại đã được đốt.
Không khí vui nhộn không có áp lực khi nghe kể về huấn luyện sẽ cực khổ...
Cô tính lấy điện thoại trong balo để xem , mới biết đã đưa nhầm.
Mở liều nhìn ra bên cạnh vẫn còn đóng kín.
Cô khẽ gọi :
" Uy Bá cậu đưa nhầm mình balo rồi. "
Đợi một hồi vẫn không có trả lời , cô lại nói tiếp :
" Cậu có bên trong không ? "
Vẫn không đáp , cô mở ngăn kéo nhìn vào.
Thật không có người , balo của cô đang ở trong gốc.
Thấy xung quanh không ai để ý cô bước vào tính đổi lại balo.
" Cậu vào liều của mình tính làm gì ? " Từ phía sau bước ra :
Hắn đã thấy cô gọi nhưng vẫn im lặng , thấy cô đã vào liều nên bước ra hỏi.
Vừa cầm được đã bị bắt quả tang trộm vào liều khi chưa có sự đồng ý , hơi đỏ mặt.
Ở trong sẽ bất tiện phía ngoài không an toàn.
Đang suy nghĩ thì huấn luyện viên đến cùng một sĩ quan.
" Khinh Vũ tiểu thư liều của cô tôi đã bố trí phía trên đồi. " Một sĩ quan nói :
" Khinh Vũ tiểu thư , vì lần này được cấp trên bố trí nên tôi sẽ không huấn luyện như những đợt khác , cấp trên đã nói « muốn tiểu thư có thể vừa hoạt động lành mạnh vừa trải nghiệm vui chơi trước khi vào học » " Huấn luyện viên nói :
" Thật ngại , tôi không nghĩ lại biến buổi tập huấn thành buổi hoạt động vui chơi , đây là do người lớn trong nhà không yên tâm , sợ tôi chiệu khổ. Huấn luyện viên yên tâm sẽ không làm các anh thêm rắc rối. " Cô đáp :
Chỉ mong như thế , ở khoảng cách gần như vậy nhìn cô hắn cũng muốn ngã lòng , huống chỉ các nam sinh và những sĩ quan đang nhìn trộm.
Nhíu cặp mày bước lên chắn tầm mắt huấn luyện và sĩ quan nói :
" Huấn luyện vậy chúng tôi đi trước bỏ đồ. " Nói rồi nhìn Khinh Vũ.
Cô hiểu ý bước đi.
Nhan Tư Tình liếm môi nhìn các anh sĩ quan lực lưỡng.
Lại bị Lạc Lạc kéo đi.
" Là liều này sao ? " Đứng trước liều hỏi :
" Đúng rồi , cậu đưa balo cho mình. " Nhìn liều số 88 cô đáp :
" Được! Balo của cậu. " Vì lo nhìn liều kế bên nên lúc đưa balo sai không một ai để ý .
Bước đến chắn ngang người định bước vào liều 89 quăng balo vào xem như chiếm được.
Cũng vô tình không nhìn balo không phải của mình.
" Lại là cậu! Lúc lên xe cậu cũng chen bây giờ liều cậu cũng giành! Cậu có phải nam nhân không ? " Cô tức chỉ một xíu nữa là vào rồi.
" Mình đã để ý trước chỉ là bước chân hơi chậm. " Vô lại đáp :
Lý do gì ? Cô cũng để ý trước mà ?
" Cậu mau đi kiếm liều khác nếu không sẽ cách xa bọn mình. " Nói rồi mặc kệ cô đi xem xung quanh.
" Hả... "
Nhìn lại thấy các liều gần đã có người cô tức la lên.
" Long Uy Bá mình ghét cậu!... Đồ nam nhân vô sĩ... "
" Cậu không thấy mình còn đợi cậu sao ? " Nghị Phàm ủy khuất.
" Cậu cũng là tên đáng ghét! " Nói rồi bỏ đi.
Sao chửi luôn hắn ?
Thấy cô đã đi hắn cũng đuổi theo...
Nhìn thời tiết không khí lành lạnh này không đến hai ngày nhất định có mưa lớn.
Đây là một cơ hội phải tận dụng...
Buổi chiều lửa trại đã được đốt.
Không khí vui nhộn không có áp lực khi nghe kể về huấn luyện sẽ cực khổ...
Cô tính lấy điện thoại trong balo để xem , mới biết đã đưa nhầm.
Mở liều nhìn ra bên cạnh vẫn còn đóng kín.
Cô khẽ gọi :
" Uy Bá cậu đưa nhầm mình balo rồi. "
Đợi một hồi vẫn không có trả lời , cô lại nói tiếp :
" Cậu có bên trong không ? "
Vẫn không đáp , cô mở ngăn kéo nhìn vào.
Thật không có người , balo của cô đang ở trong gốc.
Thấy xung quanh không ai để ý cô bước vào tính đổi lại balo.
" Cậu vào liều của mình tính làm gì ? " Từ phía sau bước ra :
Hắn đã thấy cô gọi nhưng vẫn im lặng , thấy cô đã vào liều nên bước ra hỏi.
Vừa cầm được đã bị bắt quả tang trộm vào liều khi chưa có sự đồng ý , hơi đỏ mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.