Chương 74: Đừng khiêu chiến giới hạn của tôi (2)
Mẫn Hạ
10/08/2022
Cô ta cũng không quan tâm
chuyện mình bị đẩy xuống giường, vội vàng bò dậy, đi về phía Cố Khiết
Thần: “Khiết Thần, có phải anh rất khó chịu không? Không sao, có em ở
đây, em sẽ giúp anh thoải mái hơn…”.
Tô Tử Thiến đi đến trước mặt Cố Khiết Thần, đưa tay ra, muốn sờ vào mặt anh, nhưng ngón tay vừa mới chạm vào anh, đôi mắt lạnh lùng của Cố Khiết Thần bỗng dưng liếc về phía cô ta: “Đừng chạm vào tôi!”.
Giọng của anh vừa thô lỗ vừa gấp gáp, nhưng vẫn đầy sức uy hiếp, Tô Tử Thiến nhất thời cũng không dám tiến tới thêm nữa.
Cô ta nhìn Cố Khiết Thần vì khắc chế dục vọng mà cơ bắp toàn thân căng cứng, gân xanh trên cổ nổi lên rõ rệt. Hai tay anh chống trên giường, nhắm mắt hít sâu vài lần mới cất giọng sắc bén lần nữa: “Mau gọi cho Từ Soái nói anh ta đến đây ngay!”.
Sắc mặt của Tô Tử Thiến lập tức thay đổi, anh đã như vậy rồi còn không muốn lên giường với cô ta? Cô ta không đủ sức hút đến vậy sao?
Hơn nữa, bây giờ mà gọi Từ Soái đến, kế hoạch của cô ta sẽ hỏng bét.
Trong lúc cô ta do dự có nên bất chấp tất cả mà nhào tới không, Cố Khiết Thần giống như nhìn thấu tâm tư của cô ta, cất giọng chứa đầy sát ý: “Tô Tử Thiến, tốt nhất cô đừng khiêu chiến giới hạn của tôi!”.
Tô Tử Thiến sợ đến mức run rẩy, không dám có tâm tư gì khác nữa, cầm điện thoại di động của mình lên, ngón tay run rẩy bấm số điện thoại của Từ Soái.
Cô ta gọi điện xong, Cố Khiết Thần dường như không nhịn được nữa, trên mặt dần dần tràn ngập vẻ đau khổ, ngay cả đôi mắt cũng trở nên đỏ ngầu, cực kỳ đáng sợ.
Chị Lệ đã nói với cô ta, loại thuốc này có tác dụng rất mạnh, dù chỉ dính một ít thôi cũng sẽ bùng cháy dục vọng mãnh liệt. Lúc nãy vì để phòng hờ bất trắc, chị Lệ còn cho thêm một ít…
Cố Khiết Thần có thể chống đỡ đến bây giờ đã xem như kìm chế rất giỏi, anh gắng gượng thêm nữa e rằng sẽ xảy ra chuyện…
Tô Tử Thiến vô cùng đau lòng, tiếp tục đi về phía anh: “Khiết Thần, anh đừng cố nữa, em tình nguyện dâng hết tất cả cho anh. Em thật sự rất yêu anh, anh cũng yêu em không phải sao?”.
Tay cô ta đặt lên vai Cố Khiết Thần.
Giây lát sau, cô ta hét lên một tiếng đau đớn.
Cố Khiết Thần túm chặt tay cô ta xoay ngược ra sau lưng, sải bước xuống giường, kéo thẳng cô ta đến cửa phòng, đẩy cô ta ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Sau khi trở về phòng, anh lao vào phòng tắm, đứng dưới vòi sen, mở về phía nước lạnh.
…
Lúc Từ Soái chạy đến, nhìn thấy Tô Tử Thiến chỉ quấn khăn lông, vô cùng đáng thương ngồi trước cửa phòng, bộ dạng chật vật, tâm trạng anh ta chùng xuống.
Anh ta hỏi: “Khiết Thần đâu?”.
Tô Tử Thiến ấm ức nói: “Khiết Thần đang ở trong đó, anh ấy đuổi tôi ra ngoài, tôi thật sự rất lo sợ anh ấy sẽ xảy ra chuyện! Hu hu hu…”.
Từ Soái còn không muốn nhìn cô ta lấy một cái, người phụ nữ không biết điều!
Cố Khiết Thần tìm anh ta là vì anh ta tới lui hộp đêm lâu như vậy, đương nhiên cái gì cũng biết một ít, cũng biết cách giải quyết.
Từ Soái gõ cửa phòng, cửa được mở ra, Cố Khiết Thần quấn khăn tắm, cả người vẫn còn ướt. Ánh mắt anh mê ly hỗn loạn, gần như không đứng vững.
Từ Soái lập tức dìu anh đến ghế sofa, đặt viên thuốc mà anh ta mang đến vào miệng anh, sau đó lấy một chai nước chưa mở trong tủ lạnh cho anh uống.
Chốc lát sau, nỗi đau khổ của Cố Khiết Thần giảm đi hơn một nửa, nhưng tác dụng còn lại của thứ đó vẫn khiến anh cau chặt mày, cơ thể cũng còn căng cứng, ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe qua vẻ đau đớn.
Từ Soái thấy vậy, không nỡ để anh đau khổ, nói: “Khiết Thần, hay là anh đừng nhẫn nhịn nữa, dù sao ở đây cũng có sẵn phụ nữ, còn là người phụ nữ của anh, ngủ thì cứ ngủ thôi…”.
Anh lạnh lùng nhìn sang, anh ta lập tức dừng lại, đổi lời: “Hay là tôi đưa anh về chung cư?”.
Tô Tử Thiến đi đến trước mặt Cố Khiết Thần, đưa tay ra, muốn sờ vào mặt anh, nhưng ngón tay vừa mới chạm vào anh, đôi mắt lạnh lùng của Cố Khiết Thần bỗng dưng liếc về phía cô ta: “Đừng chạm vào tôi!”.
Giọng của anh vừa thô lỗ vừa gấp gáp, nhưng vẫn đầy sức uy hiếp, Tô Tử Thiến nhất thời cũng không dám tiến tới thêm nữa.
Cô ta nhìn Cố Khiết Thần vì khắc chế dục vọng mà cơ bắp toàn thân căng cứng, gân xanh trên cổ nổi lên rõ rệt. Hai tay anh chống trên giường, nhắm mắt hít sâu vài lần mới cất giọng sắc bén lần nữa: “Mau gọi cho Từ Soái nói anh ta đến đây ngay!”.
Sắc mặt của Tô Tử Thiến lập tức thay đổi, anh đã như vậy rồi còn không muốn lên giường với cô ta? Cô ta không đủ sức hút đến vậy sao?
Hơn nữa, bây giờ mà gọi Từ Soái đến, kế hoạch của cô ta sẽ hỏng bét.
Trong lúc cô ta do dự có nên bất chấp tất cả mà nhào tới không, Cố Khiết Thần giống như nhìn thấu tâm tư của cô ta, cất giọng chứa đầy sát ý: “Tô Tử Thiến, tốt nhất cô đừng khiêu chiến giới hạn của tôi!”.
Tô Tử Thiến sợ đến mức run rẩy, không dám có tâm tư gì khác nữa, cầm điện thoại di động của mình lên, ngón tay run rẩy bấm số điện thoại của Từ Soái.
Cô ta gọi điện xong, Cố Khiết Thần dường như không nhịn được nữa, trên mặt dần dần tràn ngập vẻ đau khổ, ngay cả đôi mắt cũng trở nên đỏ ngầu, cực kỳ đáng sợ.
Chị Lệ đã nói với cô ta, loại thuốc này có tác dụng rất mạnh, dù chỉ dính một ít thôi cũng sẽ bùng cháy dục vọng mãnh liệt. Lúc nãy vì để phòng hờ bất trắc, chị Lệ còn cho thêm một ít…
Cố Khiết Thần có thể chống đỡ đến bây giờ đã xem như kìm chế rất giỏi, anh gắng gượng thêm nữa e rằng sẽ xảy ra chuyện…
Tô Tử Thiến vô cùng đau lòng, tiếp tục đi về phía anh: “Khiết Thần, anh đừng cố nữa, em tình nguyện dâng hết tất cả cho anh. Em thật sự rất yêu anh, anh cũng yêu em không phải sao?”.
Tay cô ta đặt lên vai Cố Khiết Thần.
Giây lát sau, cô ta hét lên một tiếng đau đớn.
Cố Khiết Thần túm chặt tay cô ta xoay ngược ra sau lưng, sải bước xuống giường, kéo thẳng cô ta đến cửa phòng, đẩy cô ta ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Sau khi trở về phòng, anh lao vào phòng tắm, đứng dưới vòi sen, mở về phía nước lạnh.
…
Lúc Từ Soái chạy đến, nhìn thấy Tô Tử Thiến chỉ quấn khăn lông, vô cùng đáng thương ngồi trước cửa phòng, bộ dạng chật vật, tâm trạng anh ta chùng xuống.
Anh ta hỏi: “Khiết Thần đâu?”.
Tô Tử Thiến ấm ức nói: “Khiết Thần đang ở trong đó, anh ấy đuổi tôi ra ngoài, tôi thật sự rất lo sợ anh ấy sẽ xảy ra chuyện! Hu hu hu…”.
Từ Soái còn không muốn nhìn cô ta lấy một cái, người phụ nữ không biết điều!
Cố Khiết Thần tìm anh ta là vì anh ta tới lui hộp đêm lâu như vậy, đương nhiên cái gì cũng biết một ít, cũng biết cách giải quyết.
Từ Soái gõ cửa phòng, cửa được mở ra, Cố Khiết Thần quấn khăn tắm, cả người vẫn còn ướt. Ánh mắt anh mê ly hỗn loạn, gần như không đứng vững.
Từ Soái lập tức dìu anh đến ghế sofa, đặt viên thuốc mà anh ta mang đến vào miệng anh, sau đó lấy một chai nước chưa mở trong tủ lạnh cho anh uống.
Chốc lát sau, nỗi đau khổ của Cố Khiết Thần giảm đi hơn một nửa, nhưng tác dụng còn lại của thứ đó vẫn khiến anh cau chặt mày, cơ thể cũng còn căng cứng, ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe qua vẻ đau đớn.
Từ Soái thấy vậy, không nỡ để anh đau khổ, nói: “Khiết Thần, hay là anh đừng nhẫn nhịn nữa, dù sao ở đây cũng có sẵn phụ nữ, còn là người phụ nữ của anh, ngủ thì cứ ngủ thôi…”.
Anh lạnh lùng nhìn sang, anh ta lập tức dừng lại, đổi lời: “Hay là tôi đưa anh về chung cư?”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.