Nguồn: mybothomngon.wordpress.com; Editor: Mỳ
433,500
Hoàn Thành
20:45:22 12/09/2021
Cơ Trưởng Cất Cánh Đi
Đánh giá: 9/10 từ 31 lượt
Vưu Châu Châu là cơ trưởng của hãng hàng không Bắc Hàng.
Cô quen biết Lương Tấn, và mến mộ anh.
Lần đầu gặp nhau, Vưu Châu Châu đã nói thế này: "Tôi là nữ cơ trưởng Trung Quốc trẻ nhất của hãng"
Lần thứ hai gặp nhau, Vưu Châu Châu nói rằng: "Tôi là nữ cơ trưởng đẹp nhất của hãng"
Sau này Vưu Châu Châu hỏi Lương Tấn: Anh đang ở đâu thế? Tôi tới tìm anh.
Từ lúc biết nhau đến giờ Lương Tấn chưa bao giờ chịu trả lời tin nhắn đó cô nhắn, không biết vì sao lần này Lương Tấn lại chịu trả lời tin nhắn của cô: Tôi đang ở Toronto. Sở dĩ lần này, anh trả lời là vì anh biết hôm nay cô sẽ bay đi Luân Đôn, anh cho rằng cô sẽ không tìm được anh, do đó anh mới trả lời tin nhắn.
Thế nhưng Lương Tấn lại không ngờ rằng cô lại bay đến Toronto chỉ để gặp anh, sau đó bay về chuẩn bị chuyến bay kế tiếp. Vưu Châu Châu đứng trước cửa phòng khách sạn của Lương Tấn, cười híp mắt nhìn anh.
Cô nhếch khóe môi: “Tôi đã tính hết rồi. Tôi có hai tiếng để gặp anh, nên tôi đã bay tới.”
Lúc ấy cơ trưởng hàng không dân dụng không thể nói lời nào, bay qua khắp nơi trên thế giới chỉ để nói chuyện yêu đương.
Hãy đón đọc truyện ngôn tình thú vị Cơ Trưởng Cất Cánh Đi của tác giả Tử Thiếu Ngôn.
Cô quen biết Lương Tấn, và mến mộ anh.
Lần đầu gặp nhau, Vưu Châu Châu đã nói thế này: "Tôi là nữ cơ trưởng Trung Quốc trẻ nhất của hãng"
Lần thứ hai gặp nhau, Vưu Châu Châu nói rằng: "Tôi là nữ cơ trưởng đẹp nhất của hãng"
Sau này Vưu Châu Châu hỏi Lương Tấn: Anh đang ở đâu thế? Tôi tới tìm anh.
Từ lúc biết nhau đến giờ Lương Tấn chưa bao giờ chịu trả lời tin nhắn đó cô nhắn, không biết vì sao lần này Lương Tấn lại chịu trả lời tin nhắn của cô: Tôi đang ở Toronto. Sở dĩ lần này, anh trả lời là vì anh biết hôm nay cô sẽ bay đi Luân Đôn, anh cho rằng cô sẽ không tìm được anh, do đó anh mới trả lời tin nhắn.
Thế nhưng Lương Tấn lại không ngờ rằng cô lại bay đến Toronto chỉ để gặp anh, sau đó bay về chuẩn bị chuyến bay kế tiếp. Vưu Châu Châu đứng trước cửa phòng khách sạn của Lương Tấn, cười híp mắt nhìn anh.
Cô nhếch khóe môi: “Tôi đã tính hết rồi. Tôi có hai tiếng để gặp anh, nên tôi đã bay tới.”
Lúc ấy cơ trưởng hàng không dân dụng không thể nói lời nào, bay qua khắp nơi trên thế giới chỉ để nói chuyện yêu đương.
Hãy đón đọc truyện ngôn tình thú vị Cơ Trưởng Cất Cánh Đi của tác giả Tử Thiếu Ngôn.
5 chương mới nhất truyện Cơ Trưởng Cất Cánh Đi
Danh sách chương truyện Cơ Trưởng Cất Cánh Đi
- Chương 1 - Tôi tên là Vưu Châu Châu, là nữ cơ trưởng người Trung Quốc xinh đẹp nhất của Bắc Hàng
- Chương 2 - Tôi tên là Vưu Châu Châu, là nữ cơ trưởng người Trung Quốc xinh đẹp nhất của Bắc Hàng. 2
- Chương 3 - Trong cả một biển người, là anh chủ động đi về phía tôi
- Chương 4 - Lát nữa, tôi đến tìm anh
- Chương 5 - Nếu như lại gặp mặt nhau ở London, tôi sẽ mời anh đi xem vở diễn ballet Hoàng Gia, hoặc là kịch của Shakespeare, hay kị
- Chương 6 - Có chút chuyện nhỏ xảy ra, nhưng vẫn đến nơi bình an
- Chương 7 - Đưa cái gì mà có thể khiến cho người ta nhìn thấy nó là sẽ nhớ đến cậu, chứ bánh gatô thì làm sao có thể nhìn v
- Chương 8 - Bà ta kiện cháu sao?
- Chương 9 - “Phu nhân Tống, cơ trưởng của chúng tôi bảo tôi đến nhắc bà đừng quên đem theo thuốc. Máy bay của chúng tôi nếu kh
- Chương 10 - Cơ trưởng Vưu, cháu đừng kích động…
- Chương 11 - Tôi đã bay từ London về đến Bắc Thành, rồi từ Bắc Thành tiếp tục bay đến Toronto, và cuối cùng thì nhìn thấy đư
- Chương 12 - Do gấp ga gấp gáp đặt vé máy bay, sau khi trở về Bắc Thành tôi liền bay đến Toronto, nên không có thời gian đặt phòng
- Chương 13 - Cô không ngại đường xá xa xôi đến tìm anh, cũng chỉ vì muốn gặp anh
- Chương 14 - Tôi xém xíu nữa là bị ép thành nhân của bánh nhân thịt rồi!
- Chương 15 - Tối nay, vừa có người đẹp vừa có rượu ngon
- Chương 16 - Lương Tấn, anh đang ngồi trên một tảng băng, tôi phải làm sao mới có thể khiến cho tảng băng của anh tan ra đây?
- Chương 17 - “Nếu như đem tôi so sánh với những vì sao kia, thì anh cảm thấy tôi sẽ là vì sao nào?”
- Chương 18 - Tôi có muốn đến, anh có muốn cản cũng không được
- Chương 19 - Làm sao cháu biết được sau này công ty có vì chuyện lớn mà bắt cháu phải ra mặt chịu trận nữa hay không?
- Chương 20 - Tôi chỉ biết lái máy bay thôi, không biết đạp xe đâu. Anh chở tôi, được không?
- Chương 21 - Anh ấy đã nói thế với Sonja sao?
- Chương 22 - Ngày mai Lương Tấn có lịch bay không?
- Chương 23 - Hồi nữa đến giờ ăn, cô cứ đem đùi gà của tôi đưa cho anh ấy
- Chương 24 - Nếu như vẫn chưa hết giận, thì tôi đề nghị các anh đợi đến khi nào máy bay hạ cánh xuống rồi đánh tiếp
- Chương 25 - Nếu cô ấy mà lái không được, thì người khác lại càng không lái được
- Chương 26 - “Cô có thể không?”
- Chương 27 - “Cô có thể!”
- Chương 28 - Anh ấy nói gì với nữ hành khách người Hà Lan kia
- Chương 29 - Dáng người bận đầm đỏ kia….chính là người con gái ấy
- Chương 30 - “Tiên sinh, anh đang nhớ tôi hả?”