Chương 131: Trong Lòng Không Thoải Mái (3/3)
Tần Diệp
25/07/2022
"Tôi nghe cũng là nửa đoạn sau. Ý tứ đại khái là nói nhà cô ấy có người thiếu nợ một số nợ lớn tới đòi, bắt cô ấy phải trả, nếu như trong thời gian quy định trả không nổi, liền chặt tay của người nọ hoặc là chân, sau đó lại nghe được bọn họ uy hiếp nhà 405, không trả nổi liền buộc cô ấy bán mình gì đó."
Tần Dĩ Duyệt nghe vậy ánh mắt không khỏi biến đổi, "Anh xác định không nghe lầm chứ?"
"Tuy rằng nghe không hoàn toàn, nhưng ý định không sai."
Tần Dĩ Duyệt suy nghĩ một chút từ trong túi xách móc ra giấy bút, viết số điện thoại di động của cô, lại từ bóp tiền cầm năm trăm đồng.
Cô giao số điện thoại và tiền cho người đàn ông kia, "Anh trai, tôi thật lo lắng cô ấy, nhưng tôi không có thời gian 24 giờ ở chỗ này chờ cô ấy. Nếu như anh có tin tức về cô ấy, liền gọi điện thoại cho tôi. Tôi biết chuyện này sẽ chiếm không ít thời gian nghỉ ngơi của anh, đây là một chút xíu tâm ý của tôi, hi vọng anh có thể nhận lấy."
Mọi người không quen không biết, không có lợi ích, ai cũng không muốn gây phiền toái cho cuộc sống của chính mình.
Nếu như không cho một chút tiền, cô cũng không tiện nhờ bọn họ giúp cô làm chuyện gì.
Mặc dù là bọn họ nhiệt tình hỗ trợ, hiệu quả cũng không tốt bằng trả thù lao.
Người đàn ông kia thoái thác một hồi, vẫn là nhận lấy, "Vợ tôi cơ bản đều ở nhà, tôi bảo cô ấy để ý giúp cô. Bạn cô là người tốt tự khắc có ngày về, nhất định sẽ không có chuyện gì. Cô đừng lo lắng."
"Cảm ơn anh, tôi còn có việc, đi trước. Nếu là có tin tức của bạn tôi liền phiền anh cả và chị dâu giúp tôi để ý, điện thoại di động của tôi 24 giờ đều mở máy."
"Được được được."
Tần Dĩ Duyệt xuống dưới lầu, Hạ Kiều Yến đã quay người về trong xe.
Hạ Kiều Yến hỏi︰"Có tin tức gì không?"
"Nói là người nhà Nhược Vi thiếu nợ nên bị đòi nợ, tìm tới Nhược Vi." Tần Dĩ Duyệt hít một hơi thật sâu, "Khẳng định là cái tên muốn ăn đòn Dương Nhược Cường kia."
"Tin tức anh hỏi thăm được cũng gần giống như em, ngày mốt người đòi nợ sẽ tới đây."
"Anh chắc chắn chứ?"
"Bà chủ quầy bán đồ lặt vặt nói bà ấy nghe toàn bộ quá trình."
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm sao đây? Bây giờ căn bản không biết làm sao để tìm Nhược Vi, ai biết cô ấy có thể làm việc ngốc gì hay không." Tần Dĩ Duyệt không khỏi buồn bực cô sơ ý bất cẩn.
Sau khi không gọi điện thoại được cho Dương Nhược Vi, cô cũng không thử nghiệm thông qua những biện pháp khác tìm cô ấy.
Giả như cô tới đây sớm một chút, nói không chừng đã giúp Dương Nhược Vi giải quyết được vấn đề của cô ấy.
Lúc Dương Nhược Vi gặp phải chuyện, không có ngay đầu tiên gọi điện thoại nói cho cô, là bởi vì lúc đó chuyện đã vượt qua bản thân cô ấy khống chế.
Tần Dĩ Duyệt có chút không tinh thần nhìn về con đường phía trước, khuôn mặt mơ hồ.
Hạ Kiều Yến vỗ vỗ đầu của cô, "Dương Nhược Vi bây giờ sẽ không sao, đối phương muốn chính là tiền, không phải một người chết, bọn họ sẽ không giết chết con nợ. Dương Nhược Vi rất có thể là đi đâu đó nghĩ cách xoay tiền."
"Nếu như cô ấy trong ngắn hạn cần số tiền lớn, em không phải là đối tượng vay tiền tốt nhất của cô ấy sao? Tại sao cô ấy không trực tiếp tìm em?"
Hạ Kiều Yến lắc đầu bất đắc dĩ, "Em đó, đến chuyện như vậy liền mơ hồ."
Tần Dĩ Duyệt không hiểu nhìn Hạ Kiều Yến, không hiểu lời anh nói là ý gì.
Hạ Kiều Yến khởi động xe, đậu xe bên thân cây.
Sau đó nói︰"Em cho rằng tình bạn của em và Dương Nhược Vi rất vững chắc, không có vết nứt, là bởi vì trong mối quan hệ này của các người, phần lớn thời gian là em chiếm vị trí chủ đạo, Dương Nhược Vi ở đại đa số thời gian đều là phối hợp em. Sau khi em kết hôn, chênh lệch giữa em và cô ấy kéo dài càng lớn. Theo một đường đi tới, em càng ngày càng tốt, cô ấy lại lần nữa bị người nhà kéo sau chân, thậm chí còn gánh lượng lớn nợ nần trên lưng. Em cho rằng trong lòng cô ấy sẽ cân bằng sao? Lý trí của cô ấy có thể nói cho cô ấy, em là người có thể giải quyết cảnh khốn khó của cô ấy nhất, nhưng tự tôn của cô ấy không cho phép mình lại không sánh được với em."
Tần Dĩ Duyệt nghe vậy ánh mắt không khỏi biến đổi, "Anh xác định không nghe lầm chứ?"
"Tuy rằng nghe không hoàn toàn, nhưng ý định không sai."
Tần Dĩ Duyệt suy nghĩ một chút từ trong túi xách móc ra giấy bút, viết số điện thoại di động của cô, lại từ bóp tiền cầm năm trăm đồng.
Cô giao số điện thoại và tiền cho người đàn ông kia, "Anh trai, tôi thật lo lắng cô ấy, nhưng tôi không có thời gian 24 giờ ở chỗ này chờ cô ấy. Nếu như anh có tin tức về cô ấy, liền gọi điện thoại cho tôi. Tôi biết chuyện này sẽ chiếm không ít thời gian nghỉ ngơi của anh, đây là một chút xíu tâm ý của tôi, hi vọng anh có thể nhận lấy."
Mọi người không quen không biết, không có lợi ích, ai cũng không muốn gây phiền toái cho cuộc sống của chính mình.
Nếu như không cho một chút tiền, cô cũng không tiện nhờ bọn họ giúp cô làm chuyện gì.
Mặc dù là bọn họ nhiệt tình hỗ trợ, hiệu quả cũng không tốt bằng trả thù lao.
Người đàn ông kia thoái thác một hồi, vẫn là nhận lấy, "Vợ tôi cơ bản đều ở nhà, tôi bảo cô ấy để ý giúp cô. Bạn cô là người tốt tự khắc có ngày về, nhất định sẽ không có chuyện gì. Cô đừng lo lắng."
"Cảm ơn anh, tôi còn có việc, đi trước. Nếu là có tin tức của bạn tôi liền phiền anh cả và chị dâu giúp tôi để ý, điện thoại di động của tôi 24 giờ đều mở máy."
"Được được được."
Tần Dĩ Duyệt xuống dưới lầu, Hạ Kiều Yến đã quay người về trong xe.
Hạ Kiều Yến hỏi︰"Có tin tức gì không?"
"Nói là người nhà Nhược Vi thiếu nợ nên bị đòi nợ, tìm tới Nhược Vi." Tần Dĩ Duyệt hít một hơi thật sâu, "Khẳng định là cái tên muốn ăn đòn Dương Nhược Cường kia."
"Tin tức anh hỏi thăm được cũng gần giống như em, ngày mốt người đòi nợ sẽ tới đây."
"Anh chắc chắn chứ?"
"Bà chủ quầy bán đồ lặt vặt nói bà ấy nghe toàn bộ quá trình."
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm sao đây? Bây giờ căn bản không biết làm sao để tìm Nhược Vi, ai biết cô ấy có thể làm việc ngốc gì hay không." Tần Dĩ Duyệt không khỏi buồn bực cô sơ ý bất cẩn.
Sau khi không gọi điện thoại được cho Dương Nhược Vi, cô cũng không thử nghiệm thông qua những biện pháp khác tìm cô ấy.
Giả như cô tới đây sớm một chút, nói không chừng đã giúp Dương Nhược Vi giải quyết được vấn đề của cô ấy.
Lúc Dương Nhược Vi gặp phải chuyện, không có ngay đầu tiên gọi điện thoại nói cho cô, là bởi vì lúc đó chuyện đã vượt qua bản thân cô ấy khống chế.
Tần Dĩ Duyệt có chút không tinh thần nhìn về con đường phía trước, khuôn mặt mơ hồ.
Hạ Kiều Yến vỗ vỗ đầu của cô, "Dương Nhược Vi bây giờ sẽ không sao, đối phương muốn chính là tiền, không phải một người chết, bọn họ sẽ không giết chết con nợ. Dương Nhược Vi rất có thể là đi đâu đó nghĩ cách xoay tiền."
"Nếu như cô ấy trong ngắn hạn cần số tiền lớn, em không phải là đối tượng vay tiền tốt nhất của cô ấy sao? Tại sao cô ấy không trực tiếp tìm em?"
Hạ Kiều Yến lắc đầu bất đắc dĩ, "Em đó, đến chuyện như vậy liền mơ hồ."
Tần Dĩ Duyệt không hiểu nhìn Hạ Kiều Yến, không hiểu lời anh nói là ý gì.
Hạ Kiều Yến khởi động xe, đậu xe bên thân cây.
Sau đó nói︰"Em cho rằng tình bạn của em và Dương Nhược Vi rất vững chắc, không có vết nứt, là bởi vì trong mối quan hệ này của các người, phần lớn thời gian là em chiếm vị trí chủ đạo, Dương Nhược Vi ở đại đa số thời gian đều là phối hợp em. Sau khi em kết hôn, chênh lệch giữa em và cô ấy kéo dài càng lớn. Theo một đường đi tới, em càng ngày càng tốt, cô ấy lại lần nữa bị người nhà kéo sau chân, thậm chí còn gánh lượng lớn nợ nần trên lưng. Em cho rằng trong lòng cô ấy sẽ cân bằng sao? Lý trí của cô ấy có thể nói cho cô ấy, em là người có thể giải quyết cảnh khốn khó của cô ấy nhất, nhưng tự tôn của cô ấy không cho phép mình lại không sánh được với em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.