Chương 470: Giao dịch bí mật 2
Hà Thẩm
01/10/2022
“Không đúng.”
Cúp điện thoại, nghĩ đến vừa rồi Lục Kiến Thành còn một mình nói chuyện với hai đứa nhỏ vài phút, Nam Khuê càng thêm cảm thấy không thích hợp.
“Cái gì không đúng?” Lục Kiến Thành ngồi xuống ở bên cạnh cô.
Nam Khuê buông chiếc đũa trong tay ra, nhìn về người đàn ông ở bên cạnh, vô cùng nghiêm túc mở miệng: “Lục Kiến Thành, anh thành thật nói cho em biết, anh vừa rồi nói với bọn nhỏ những gì?”
“Thời điểm gọi điện thoại rõ ràng hai đứa nhỏ vô cùng nhớ em, còn vẫn luôn thúc giục em về nhà ngủ cùng bọn chúng, bỗng dưng anh nói chuyện với bọn chúng chỉ vài phút, thái độ của bọn chúng liền thay đổi 360 độ vậy.”
“Chuyện này quá không bình thường, anh chắc chắn đã nói gì đó đúng không?”
Lục Kiến Thành sờ sờ cái mũi.
“Đừng giả vờ nữa, nói đúng sự thật đi.”
“Oan uổng quá bà xã, anh cái gì cũng chưa nói.”
“Sao có thể, anh nếu cái gì cũng chưa nói vậy thái độ của bọn chúng sao có thể đột nhiên thay đổi lớn như vậy, thành thật một chút, anh nói xem anh có phải là đe dọa bọn chúng hay là uy hiếp vậy hả?”
“Bà xã, anh chỉ là nói với bọn chúng ngày thườngcha đi làm vô cùng vất vả, khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, muốn cùngmẹhẹn hò, ngây ngốc một lát, bọn chúng liền hiểu ra.”
“Em sẽ không tin, anh chắc chắn là có gì đó giấu em!”
Lục Kiến Thành: “….”
Ai nói tất cả phụ nữ trên đời này đều ngốc vậy?
Bọn họ vào thời điểm mấu chốt sẽ biến thành một thám tử, vô cùng lợi hại.
Thấy giấu diếm không được nữa, Lục Kiến Thành đành phải đúng sự thật mà nói: “Được rồi, anh quả thật là nói với bọn chúng nói mấy câu, nhưng mà hiện tại cần phải giữ bí mật, tạm thời không thể nói cho em biết.”
Nam Khuê: “….”
Điều này hoàn toàn làm cho cô bất lực.
Người xấu Lục Kiến Thành.
Thấy mạnh bạo không được, Nam Khuê đành phải dùng tới chiêu thức mềm mỏng.
Ngồi gần về phía hắn hơn một chút, Nam Khuê dùng thanh âm mềm mại nói chuyện: “Chồng à, anh nói cho em biết đi!”
Lục Kiến Thành yên lặng không nói gì.
“Chồng à” Nam Khuê lại giơ tay chọc chọc ngực của anh, càng ôn nhu nói: “Anh liền nói với người ta đi, anh cũng đã đem lòng hiếu kỳ của em gợi lên rồi, cuối cùng lại không chịu nói cho em biết, em sẽ luôn suy nghĩ về nó.”
“Nói cho em biết đi mà!”
Nam Khuê một bên nói, một bên hướng hắn nháy mắt.
Hầu kết của hắn lúc lên lúc xuống, Lục Kiến Thành cảm nhận được sâu sắc sự khô nóng trong cơ thể.
Vốn dĩ anh đối với cô luôn không có tự chủ được, bây giờ cô còn dùng ngữ hí như vậy nói chuyện với anh, mềm mại quyến rũ như vậy, một câu rồi lại một câu, cơ hồ đều như sợi tơ rơi vào trong lòng anh.
Nhưng xét cho cùng, tình huống này không đúng lắm.
Lục Kiến Thành gắp đồ ăn, sau đó nhanh chóng đặt ở trong chén của Nam Khuê, ánh mắt thâm trầm nói: “Đừng nói chuyện nữa, ăn cơm đi!”
Nam Khuê: “….”
Được rồi, nếu ngay đến làm nũng cũng không có tác dụng, vậy quên đi!
Ai da, trong lòng tự nhiên lại có chút mất mát.
Bất quá nhìn những món ngon ở trước mặt, tâm tình của Nam Khuê lại nhanh chóng tốt lên.
Không thể không nói, một bàn mỹ thực này thật sự là ăn quá ngon, cho nên cô ăn rất chậm, tinh tế nhấm nháp.
Nhưng mà người nào đó lại không như vậy, ăn rất nhanh, tựa hồ chính là ăn ngấu ăn nghiến.
“Anh ăn nhanh như vậy làm gì?” Nam Khuê nhìn về phía anh.
“Không có gì, chỉ là quá đói bụng!”
Lục Kiến Thành nói lời này khi Nam Khuê đang cúi đầu, lực chú ý của cô đều đặt ở đồ ăn ngon trong chén, nếu không cô sẽ có thể nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của người nào đó, cơ hồ là như lang như hổ nhìn chằm chằm cô.
Thấy anh dừng lại không ăn tiếp, Nam Khuê chủ động gắp đồ ăn cho anh.
“Không phải nói là đói bụng hay sao? Vậy anh ăn nhiều một chút đi.”
“Không cần, buổi tối còn có bữa ăn khuya, không thể ăn quá no.”
Nam Khuê: “Ăn khuya rất dễ bị mập, Lục tiên sinh, tuy rằng anh đã là người có gia đình nhưng cũng nên bảo trì dáng người của bản thân, bằng không em sẽ ghét bỏ anh đó!”
Lục Kiến Thành nhìn cô thật sâu nói: “Lặp lại một lần nữa?”
Hai người lúc này mới lấy giấy kết hôn được mấy ngày chứ?
Cô thế nhưng lại ghét bỏ anh sao?
Lục Kiến Thành cảm thấy trong lòng chịu đả kích vô cùng lớn.
Duỗi tay, hắn nắm lấy cằm của Nam Khuê nói: “Lặp lại một lần nữa, được không? Ghét bỏ anh về sau sẽ béo sao?”
Nam Khuê lập tức cười xin tha: “Không có không có, em chỉ là thuận miệng nói mà thôi.”
“Chồng của em đẹp trai như vậy, em sẽ không phải lo nghĩ vấn đề này.”
Cô đang nói chuyện, Lục Kiến Thành liền kéo cằm của cô lại gần, bá đạo, hung hăng hôn một chút lên môi của cô rồi mới miễn cưỡng buông ra.
“Về sau cũng không được ghét bỏ anh!”
“Còn có, vợ à, xem ra buổi tối anh phải phổ cập một số kiến thức cho em, không phải cứ ăn khuya thì sẽ mập lên, hơn nữa không chỉ không mập lên mà còn gầy đi.”
Nam Khuê có thái độ hoài nghi nói: “Sao có thể chứ? Trừ phi là ăn đồ ăn nhẹ nhưng cái loại đồ ăn này một chút cũng không thể ăn.”
“Vợ à, tin tưởng anh, buổi tối anh sẽ chứng minh cho em xem.”
Bên kia, tiểu Niệm Khanh cùng tiểu Tư Mặc sau khi cúp điện thoại thì vô cùng vui vẻ đem điện thoại trả lại cho Vân Thư.
Thấy bọn họ vui vẻ như vậy, Vân Thư còn cho rằng Nam Khuê sẽ nhanh chóng trở lại.
Liền thuận miệng hỏi: “Mẹ của các con nói bao giờ sẽ trở về?”
“Có khả năngmẹtối nay sẽ không về, bà nội, một lát nữa con với em trai ngủ cùng bà nội nhé!” Tiểu Tư Mặc nói.
Vân Thư: “Mommy không trở về sao? Sao lại thế này?”
“Đúng vậy!” Tiểu Tư Mặc lập tức đi lên trước, tiến đến bên tai Vân Thư thần bí mở miệng nói: “Bà nội, nói cho bà một bí mật nha,cha vừa mới nói muốnmẹsinh cho chúng con một em gái nhỏ!”
Nghe được lời này, trong nháy mắt Vân Thư cũng vô cùng vui mừng
Lập tức bế tiểu Tư Mặc lên, bà vui mừng khôn xiết hỏi: “Tư Mặc,cha của con thật sự nói như vậy sao?”
“Đương nhiên, chính miệngcha nói, ba còn nói chỉ cần chúng ta không quấy rầy ba cùng mommy, đểmẹở cùng ba nhiều hơn, chúng ta sẽ sớm có thể nhìn thấy em gái nhỏ.”
“Đúng rồi bà nội, thật sự như vậy sao?cha có phải đã gạt con hay không?” Tiểu Tư Mặc bất tri bất giác ý thức được vấn đề này.
Vân Thư lập tức nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của đứa bé tràn ngập nhu hòa nói: “Tiểu quỷ, chắc chắncha lần này thật sự không có lừa con.”
“A, thật tốt quá, chúng ta rất nhanh sẽ có em gái nhỏ.”
“Thật tốt quá, chúng ta sẽ có em gái nhỏ!”
Hai đứa nhỏ lại hưng phấn nhảy nhót.
Lục Minh Bác vừa bước ra nhìn thấy cảnh này, thấy bọn họ vui vẻ như vậy, lập tức hỏi.
Tiểu Niệm Khanh nhanh chóng đúng sự thật nói: “Ông nội,cha nói muốn chomẹsinh cho chúng con một em gái nhỏ!”
Lục Minh Bác cũng vô cùng vui vẻ nói: “Vậy thật tốt quá, đây đúng là một tin tức tốt.”
Vì thế, tất cả mọi người đều đã biết, cũng chỉ có Nam Khuê vẫn chưa hay biết gì.
Ở nhà ăn, nửa giờ sau, Nam Khuê buông đũa xuống.
Lục Kiến Thành lập tức hỏi: “Ăn xong rồi sao?”
“Đúng vậy!”
Vừa dứt lời, đã nhanh chóng bị Lục Kiến Thành kéo đi, cơ hồ là gấp không chờ nổi mà đi ra khỏi nhà ăn.
Ngay sau đó, cô đã bị người nào đó dắt vào ghế phụ.
Rất nhanh, chiếc xe màu đen lao đi trên đường.
“Kiến Thành, chúng ta đi chỗ nào vậy?”
“Lát nữa em sẽ biết thôi.”
Mười phút sau, Nam Khuê nhìn thấy tòa nhà cao tầng ở trước mắt, ngoài ý muốn nói: “Chúng ta tới khách sạn làm gì? Trong nhà rõ ràng là có chỗ ngủ!”
Lục Kiến Thành đi qua, áp sát vào người cô, thanh âm vô cùng gợi cảm trầm thấp: “Trong nhà có nhưng anh chính là muốn có không gian riêng với em.”
“Lại nói, người trong nhà nhiều như vậy, Tư Mặc và Niệm Khanh đều ở đó, anh sợ em sẽ không dám kêu.”
“Ở chỗ này, em không cần bận tâm lo lắng, muốn kêu lúc nào cũng đều được.”
Nam Khuê lập tức bưng kín miệng anh, vẻ mặt đỏ bừng tràn đầy sự xấu hổ: “Anh đừng nói nữa!”
Nếu lại nói tiếp, cô quả thật không còn dũng khí để nghe tiếp nữa.
Cúp điện thoại, nghĩ đến vừa rồi Lục Kiến Thành còn một mình nói chuyện với hai đứa nhỏ vài phút, Nam Khuê càng thêm cảm thấy không thích hợp.
“Cái gì không đúng?” Lục Kiến Thành ngồi xuống ở bên cạnh cô.
Nam Khuê buông chiếc đũa trong tay ra, nhìn về người đàn ông ở bên cạnh, vô cùng nghiêm túc mở miệng: “Lục Kiến Thành, anh thành thật nói cho em biết, anh vừa rồi nói với bọn nhỏ những gì?”
“Thời điểm gọi điện thoại rõ ràng hai đứa nhỏ vô cùng nhớ em, còn vẫn luôn thúc giục em về nhà ngủ cùng bọn chúng, bỗng dưng anh nói chuyện với bọn chúng chỉ vài phút, thái độ của bọn chúng liền thay đổi 360 độ vậy.”
“Chuyện này quá không bình thường, anh chắc chắn đã nói gì đó đúng không?”
Lục Kiến Thành sờ sờ cái mũi.
“Đừng giả vờ nữa, nói đúng sự thật đi.”
“Oan uổng quá bà xã, anh cái gì cũng chưa nói.”
“Sao có thể, anh nếu cái gì cũng chưa nói vậy thái độ của bọn chúng sao có thể đột nhiên thay đổi lớn như vậy, thành thật một chút, anh nói xem anh có phải là đe dọa bọn chúng hay là uy hiếp vậy hả?”
“Bà xã, anh chỉ là nói với bọn chúng ngày thườngcha đi làm vô cùng vất vả, khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, muốn cùngmẹhẹn hò, ngây ngốc một lát, bọn chúng liền hiểu ra.”
“Em sẽ không tin, anh chắc chắn là có gì đó giấu em!”
Lục Kiến Thành: “….”
Ai nói tất cả phụ nữ trên đời này đều ngốc vậy?
Bọn họ vào thời điểm mấu chốt sẽ biến thành một thám tử, vô cùng lợi hại.
Thấy giấu diếm không được nữa, Lục Kiến Thành đành phải đúng sự thật mà nói: “Được rồi, anh quả thật là nói với bọn chúng nói mấy câu, nhưng mà hiện tại cần phải giữ bí mật, tạm thời không thể nói cho em biết.”
Nam Khuê: “….”
Điều này hoàn toàn làm cho cô bất lực.
Người xấu Lục Kiến Thành.
Thấy mạnh bạo không được, Nam Khuê đành phải dùng tới chiêu thức mềm mỏng.
Ngồi gần về phía hắn hơn một chút, Nam Khuê dùng thanh âm mềm mại nói chuyện: “Chồng à, anh nói cho em biết đi!”
Lục Kiến Thành yên lặng không nói gì.
“Chồng à” Nam Khuê lại giơ tay chọc chọc ngực của anh, càng ôn nhu nói: “Anh liền nói với người ta đi, anh cũng đã đem lòng hiếu kỳ của em gợi lên rồi, cuối cùng lại không chịu nói cho em biết, em sẽ luôn suy nghĩ về nó.”
“Nói cho em biết đi mà!”
Nam Khuê một bên nói, một bên hướng hắn nháy mắt.
Hầu kết của hắn lúc lên lúc xuống, Lục Kiến Thành cảm nhận được sâu sắc sự khô nóng trong cơ thể.
Vốn dĩ anh đối với cô luôn không có tự chủ được, bây giờ cô còn dùng ngữ hí như vậy nói chuyện với anh, mềm mại quyến rũ như vậy, một câu rồi lại một câu, cơ hồ đều như sợi tơ rơi vào trong lòng anh.
Nhưng xét cho cùng, tình huống này không đúng lắm.
Lục Kiến Thành gắp đồ ăn, sau đó nhanh chóng đặt ở trong chén của Nam Khuê, ánh mắt thâm trầm nói: “Đừng nói chuyện nữa, ăn cơm đi!”
Nam Khuê: “….”
Được rồi, nếu ngay đến làm nũng cũng không có tác dụng, vậy quên đi!
Ai da, trong lòng tự nhiên lại có chút mất mát.
Bất quá nhìn những món ngon ở trước mặt, tâm tình của Nam Khuê lại nhanh chóng tốt lên.
Không thể không nói, một bàn mỹ thực này thật sự là ăn quá ngon, cho nên cô ăn rất chậm, tinh tế nhấm nháp.
Nhưng mà người nào đó lại không như vậy, ăn rất nhanh, tựa hồ chính là ăn ngấu ăn nghiến.
“Anh ăn nhanh như vậy làm gì?” Nam Khuê nhìn về phía anh.
“Không có gì, chỉ là quá đói bụng!”
Lục Kiến Thành nói lời này khi Nam Khuê đang cúi đầu, lực chú ý của cô đều đặt ở đồ ăn ngon trong chén, nếu không cô sẽ có thể nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của người nào đó, cơ hồ là như lang như hổ nhìn chằm chằm cô.
Thấy anh dừng lại không ăn tiếp, Nam Khuê chủ động gắp đồ ăn cho anh.
“Không phải nói là đói bụng hay sao? Vậy anh ăn nhiều một chút đi.”
“Không cần, buổi tối còn có bữa ăn khuya, không thể ăn quá no.”
Nam Khuê: “Ăn khuya rất dễ bị mập, Lục tiên sinh, tuy rằng anh đã là người có gia đình nhưng cũng nên bảo trì dáng người của bản thân, bằng không em sẽ ghét bỏ anh đó!”
Lục Kiến Thành nhìn cô thật sâu nói: “Lặp lại một lần nữa?”
Hai người lúc này mới lấy giấy kết hôn được mấy ngày chứ?
Cô thế nhưng lại ghét bỏ anh sao?
Lục Kiến Thành cảm thấy trong lòng chịu đả kích vô cùng lớn.
Duỗi tay, hắn nắm lấy cằm của Nam Khuê nói: “Lặp lại một lần nữa, được không? Ghét bỏ anh về sau sẽ béo sao?”
Nam Khuê lập tức cười xin tha: “Không có không có, em chỉ là thuận miệng nói mà thôi.”
“Chồng của em đẹp trai như vậy, em sẽ không phải lo nghĩ vấn đề này.”
Cô đang nói chuyện, Lục Kiến Thành liền kéo cằm của cô lại gần, bá đạo, hung hăng hôn một chút lên môi của cô rồi mới miễn cưỡng buông ra.
“Về sau cũng không được ghét bỏ anh!”
“Còn có, vợ à, xem ra buổi tối anh phải phổ cập một số kiến thức cho em, không phải cứ ăn khuya thì sẽ mập lên, hơn nữa không chỉ không mập lên mà còn gầy đi.”
Nam Khuê có thái độ hoài nghi nói: “Sao có thể chứ? Trừ phi là ăn đồ ăn nhẹ nhưng cái loại đồ ăn này một chút cũng không thể ăn.”
“Vợ à, tin tưởng anh, buổi tối anh sẽ chứng minh cho em xem.”
Bên kia, tiểu Niệm Khanh cùng tiểu Tư Mặc sau khi cúp điện thoại thì vô cùng vui vẻ đem điện thoại trả lại cho Vân Thư.
Thấy bọn họ vui vẻ như vậy, Vân Thư còn cho rằng Nam Khuê sẽ nhanh chóng trở lại.
Liền thuận miệng hỏi: “Mẹ của các con nói bao giờ sẽ trở về?”
“Có khả năngmẹtối nay sẽ không về, bà nội, một lát nữa con với em trai ngủ cùng bà nội nhé!” Tiểu Tư Mặc nói.
Vân Thư: “Mommy không trở về sao? Sao lại thế này?”
“Đúng vậy!” Tiểu Tư Mặc lập tức đi lên trước, tiến đến bên tai Vân Thư thần bí mở miệng nói: “Bà nội, nói cho bà một bí mật nha,cha vừa mới nói muốnmẹsinh cho chúng con một em gái nhỏ!”
Nghe được lời này, trong nháy mắt Vân Thư cũng vô cùng vui mừng
Lập tức bế tiểu Tư Mặc lên, bà vui mừng khôn xiết hỏi: “Tư Mặc,cha của con thật sự nói như vậy sao?”
“Đương nhiên, chính miệngcha nói, ba còn nói chỉ cần chúng ta không quấy rầy ba cùng mommy, đểmẹở cùng ba nhiều hơn, chúng ta sẽ sớm có thể nhìn thấy em gái nhỏ.”
“Đúng rồi bà nội, thật sự như vậy sao?cha có phải đã gạt con hay không?” Tiểu Tư Mặc bất tri bất giác ý thức được vấn đề này.
Vân Thư lập tức nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của đứa bé tràn ngập nhu hòa nói: “Tiểu quỷ, chắc chắncha lần này thật sự không có lừa con.”
“A, thật tốt quá, chúng ta rất nhanh sẽ có em gái nhỏ.”
“Thật tốt quá, chúng ta sẽ có em gái nhỏ!”
Hai đứa nhỏ lại hưng phấn nhảy nhót.
Lục Minh Bác vừa bước ra nhìn thấy cảnh này, thấy bọn họ vui vẻ như vậy, lập tức hỏi.
Tiểu Niệm Khanh nhanh chóng đúng sự thật nói: “Ông nội,cha nói muốn chomẹsinh cho chúng con một em gái nhỏ!”
Lục Minh Bác cũng vô cùng vui vẻ nói: “Vậy thật tốt quá, đây đúng là một tin tức tốt.”
Vì thế, tất cả mọi người đều đã biết, cũng chỉ có Nam Khuê vẫn chưa hay biết gì.
Ở nhà ăn, nửa giờ sau, Nam Khuê buông đũa xuống.
Lục Kiến Thành lập tức hỏi: “Ăn xong rồi sao?”
“Đúng vậy!”
Vừa dứt lời, đã nhanh chóng bị Lục Kiến Thành kéo đi, cơ hồ là gấp không chờ nổi mà đi ra khỏi nhà ăn.
Ngay sau đó, cô đã bị người nào đó dắt vào ghế phụ.
Rất nhanh, chiếc xe màu đen lao đi trên đường.
“Kiến Thành, chúng ta đi chỗ nào vậy?”
“Lát nữa em sẽ biết thôi.”
Mười phút sau, Nam Khuê nhìn thấy tòa nhà cao tầng ở trước mắt, ngoài ý muốn nói: “Chúng ta tới khách sạn làm gì? Trong nhà rõ ràng là có chỗ ngủ!”
Lục Kiến Thành đi qua, áp sát vào người cô, thanh âm vô cùng gợi cảm trầm thấp: “Trong nhà có nhưng anh chính là muốn có không gian riêng với em.”
“Lại nói, người trong nhà nhiều như vậy, Tư Mặc và Niệm Khanh đều ở đó, anh sợ em sẽ không dám kêu.”
“Ở chỗ này, em không cần bận tâm lo lắng, muốn kêu lúc nào cũng đều được.”
Nam Khuê lập tức bưng kín miệng anh, vẻ mặt đỏ bừng tràn đầy sự xấu hổ: “Anh đừng nói nữa!”
Nếu lại nói tiếp, cô quả thật không còn dũng khí để nghe tiếp nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.