Chương 432: Thịnh Hoàn Hoàn một chân đạp ba thuyền
Nam Thư
28/02/2024
Lam Nhan hỏi: “Cô biết Thịnh Hoàn Hoàn không?"
Lâm Chi Vũ không phủ nhận: "Đương nhiên, vợ trước của Lăng Tiêu."
Nói không biết không khỏi quá giả dối!
"Rất có thể cô ta đã có con của Lăng Tiêu rồi." Lam Nhan nói.
Lâm Chi Vũ khó mà tin nổi: “Làm sao có thể?"
Lam Nhan hỏi lại: “Vì sao không thể, họ vừa ly hôn không bao lâu."
Lâm Chi Vũ trầm mặc, một lúc sau mới hỏi Lam Nhan: “Tại sao phải nói cho tôi biết chuyện này?"
Lam Nhan nhếch khóe miệng lên cười: “Cũng nên xử lý đúng không? Để lại đứa bé kia chẳng tốt cho ai cả."
Lâm Chi Vũ nhíu mày, nhìn Lam Nhan với sắc mặt nặng nề: “Cô lầm rồi, tôi và cô không phải cùng một loại người, tôi coi như không nghe thấy những lời này, tôi khuyên cô suy nghĩ cho rõ ràng, đừng cuối cùng lại hại người hại mình."
Lam Nhan khịt mũi coi thường: “Lâm tiểu thư thật lương thiện quá, nếu như Lăng Tiêu biết Thịnh Hoàn Hoàn mang thai con của anh ấy thì cô cảm thấy anh ấy còn cưới cô không?"
"Dù kết quả thế nào thì tôi cũng tôn trọng quyết định của Lăng Tiêu." Lâm Chi Vũ đứng thẳng lưng, thản nhiên nhìn thẳng vào Lam Nhan: “Cô là mẹ của Thiên Vũ, nếu như tôi là cô thì sẽ đặt toàn bộ tâm tư lên người Thiên Vũ, khẩn cầu sự tha thứ của nó, nó mới là chỗ dựa lớn nhất của cô."
Lâm Chi Vũ tạm ngừng rồi nói tiếp: “Lam Nhan, biết vì sao Lăng Tiêu lạnh lùng với cô như vậy không? Vấn đề lớn nhất của cô chính là sinh ra tâm tư không nên có với Lăng Tiêu."
Lam Nhan khựng lại, kinh hãi nói: “Làm sao cô biết?"
Lâm Chi Vũ biết còn nhiều hơn cô ta nghĩ, xem ra người phụ nữ này cũng đã có chuẩn bị.
"Không phải vừa rồi cô cũng nói, thích một người sẽ không che giấu được à."
Lâm Chi Vũ trả lại nguyên văn câu nói cho Lam Nhan, tiếp đó lại thay đổi giọng điệu: “Đáng tiếc cô là mẹ của Thiên Vũ, không thể đụng vào vợ của anh em, lấy quan hệ của Lăng Tiêu và An Niên thì dù thế nào Lăng Tiêu cũng không thích cô."
"Chắc Lam tiểu thư là người thông minh, chuyện cô là mẹ của Thiên Vũ thì dù ai cũng không thay đổi được, chỉ cần Lăng Tiêu không biết cô từng làm gì Thiên Vũ, chỉ cần cô đừng mơ đến thứ không thuộc về mình thì Lăng Tiêu sẽ không bạc đãi cô. Cho nên tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm chuyện điên rồ."
Chuyện điên rồ mà Lâm Chi Vũ ám chỉ không đơn thuần là Thịnh Hoàn Hoàn mà bao gồm cả Lâm Chi Vũ trong đó.
Lam Nhan nói chuyện Thịnh Hoàn Hoàn mang thai cho cô ta biết không phải là muốn mượn tay cô ta diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn sao?
Nếu cô ta ngu ngốc bị Lam Nhan nắm mũi dẫn đi rồi diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn thì kết quả cả cô ta cũng chạy không thoát, Lam Nhan thì một công đôi việc, trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Đáng tiếc cô ta tính sai rồi, Lâm Chi Vũ không phải kẻ ngu xuẩn mặc cho người ta định đoạt.
"Không cần cô dạy tôi làm gì."
Sự tà ác giấu dưới túi da bị Lâm Chi Vũ vạch trần làm Lam Nhan thẹn quá hoá giận: Tiện nhân này dám lấy chuyện của Thiên Vũ uy hiếp cô ta, người này cũng không phải dạng hiền lành gì.
Lúc này cánh cửa bị đẩy ra, Lam Tiếu hưng phấn xông vào: “Chị họ, vừa rồi em trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn, cô ta đang tình chàng ý thiếp với Mộ Tư trong phòng bệnh."
Trông thấy Lâm Chi Vũ, Lam Tiếu giật mình: “Sao cô còn ở đây?"
"Đang muốn đi." Lâm Chi Vũ cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói với Lam Nhan: “Tôi nói đến thế thôi, mong rằng Lam tiểu thư tự trọng, đừng làm Thiên Vũ thất vọng nữa."
Sau khi Lâm Chi Vũ rời đi, Lam Nhan cầm lấy cái chén trên bàn đập thẳng xuống đất: “Tiện nhân dối trá."
Tự trọng?
Cô ta nghĩ mình sẽ làm gì cô ta chứ?
Lửa giận của Lam Nhan làm Lam Tiếu giật nảy mình: “Chị họ, xảy ra chuyện gì vậy?"
Sắc mặt Lam Nhan hoàn toàn lạnh lẽo: “Cô ta dám uy hiếp chị."
Lúc ở nước M, Lâm Chi Vũ ở tòa nhà ngay bên cạnh bọn họ, lúc trước Lam Nhan có tham dự ngược đãi Lăng Thiên Vũ hay không thì Lâm Chi Vũ rõ hơn ai khác.
Cho nên vừa rồi lúc Lam Nhan trông thấy Lâm Chi Vũ mới khủng hoảng như thế.
Những lời vừa rồi của Lâm Chi Vũ một mặt là khuyên cô ta lương thiện, một mặt lại lấy chuyện Thiên Vũ bị ngược đãi để uy hiếp, người phụ nữ này thật không đơn giản.
Lam Nhan kể lại cuộc đối thoại vừa rồi cho Lam Tiếu, Lam Tiếu lo lắng hỏi: “Cô ta có nói kế hoạch của chúng ta cho Lăng Tiêu hay không?"
"Sẽ không." Lam Nhan đặc biệt tự tin: “Nếu cô ta thật sự lương thiện thì sẽ không dùng Thiên Vũ uy hiếp chị, chẳng qua thủ đoạn cao minh hơn chúng ta một chút thôi."
"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Lam Tiếu lộ ra vẻ mặt không cam lòng: “Thịnh Hoàn Hoàn hại em sinh non, chẳng lẽ em không làm gì được cô ta sao?"
Lam Nhan cười lạnh: “Không vội, chúng ta không ra tay thì cũng có người làm thôi, chị cũng muốn xem thủ đoạn của cô ta cao minh đến cỡ nào."
Sau đó Lam Nhan lại hỏi: “Em vừa nói Thịnh Hoàn Hoàn đang trong phòng bệnh của Mộ Tư?"
Lam Tiếu rất kích động: “Vâng, hình như Thịnh Hoàn Hoàn đang tập vật lý trị liệu cho Mộ Tư, hai người rất thân mật, hơn nữa Lăng Tiêu vừa đi ngang qua nên trông thấy rồi."
Lam Nhan nở nụ cười: “Cô ta đang tự tìm đường chết, hôm qua Đường Nguyên Minh mới xum xoe lấy lòng cô ta trước ống kính, còn có tin đồn với Kim Thần, hôm nay cô ta lại mập mờ không rõ với Mộ Tư, đây là một chân đạp ba thuyền! Scandal hot như vậy mà nếu bị đội chó săn biết."
Lam Tiếu lập tức hiểu ý, hưng phấn nói: “Em lập tức tiết lộ tin tức này cho phóng viên."
Lâm Chi Vũ đi qua phòng bệnh của Mộ Tư thì không tự chủ được chậm lại, vừa rồi ở đây có một người đàn ông gọi Thịnh Hoàn Hoàn là chị dâu, cho nên cô biết Thịnh Hoàn Hoàn đang ở nơi này.
Xuyên qua cửa sổ mở ra, Lâm Chi Vũ trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn đứng bên cạnh một người đàn ông ngồi xe lăn, phía trước người kia có một y tá, y tá vừa xoa bóp hai chân cho anh ta vừa giảng giải huyệt vị trên đùi cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe.
Lăng Tiêu đã rời đi, Lâm Chi Vũ không nán lại thêm mà chỉ tạm ngừng rồi tiếp tục cất bước.
Lâm Chi Vũ tìm được xe của Lăng Tiêu ở bãi đỗ xe, nhưng hắn lại không ở trong đó...
Trong phòng bệnh, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe y tá giảng gần xong liền ngồi xuống ghế sa lon, bật máy tính lên làm việc.
Mộ Tư dịu dàng nhìn cô, tối hôm qua cô nói mỗi ngày sẽ đến làm vật lý trị liệu cho anh ta, không ngờ là thật sự.
Mặc dù anh ta biết cô tới đây chỉ giám sát mình phối hợp với y tá làm trị liệu, nhưng nghĩ tới mỗi ngày có thể ở chung với cô một giờ thì anh ta đã rất vui rồi.
"Có gì không hiểu được sao?" Thấy Thịnh Hoàn Hoàn chau mày, Mộ Tư hỏi.
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ rồi đưa máy tính tới: “Cái này."
Răng rắc, răng rắc!
Ở cửa sổ có một phóng viên liên tục chụp hình.
Mã Lai lập tức phát hiện anh ta: “Anh làm gì vậy, là toà soạn nào?"
Phóng viên lập tức kéo mũ thấp xuống rồi quay đầu bỏ chạy.
"Đừng chạy." Mã Lai lập tức đuổi theo.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Mộ Tư nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, thấy cô mặt không đổi sắc, không bị ảnh hưởng chút nào thì mới tiếp tục giảng giải cho cô.
Rất nhanh một giờ đã trôi qua, Thịnh Hoàn Hoàn đẩy cửa phòng đi ra, Mã Lai mang sắc mặt nặng nề đứng ngoài cửa: “Chị dâu, phóng viên vừa rồi không phải lão đại gọi tới."
"Tôi biết." Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói.
Lăng Kha vừa gọi điện thoại cho cô, cô biết mình lại lên hotsearch, nhưng mà... Lần này không phải chuyện gì tốt!
Lâm Chi Vũ không phủ nhận: "Đương nhiên, vợ trước của Lăng Tiêu."
Nói không biết không khỏi quá giả dối!
"Rất có thể cô ta đã có con của Lăng Tiêu rồi." Lam Nhan nói.
Lâm Chi Vũ khó mà tin nổi: “Làm sao có thể?"
Lam Nhan hỏi lại: “Vì sao không thể, họ vừa ly hôn không bao lâu."
Lâm Chi Vũ trầm mặc, một lúc sau mới hỏi Lam Nhan: “Tại sao phải nói cho tôi biết chuyện này?"
Lam Nhan nhếch khóe miệng lên cười: “Cũng nên xử lý đúng không? Để lại đứa bé kia chẳng tốt cho ai cả."
Lâm Chi Vũ nhíu mày, nhìn Lam Nhan với sắc mặt nặng nề: “Cô lầm rồi, tôi và cô không phải cùng một loại người, tôi coi như không nghe thấy những lời này, tôi khuyên cô suy nghĩ cho rõ ràng, đừng cuối cùng lại hại người hại mình."
Lam Nhan khịt mũi coi thường: “Lâm tiểu thư thật lương thiện quá, nếu như Lăng Tiêu biết Thịnh Hoàn Hoàn mang thai con của anh ấy thì cô cảm thấy anh ấy còn cưới cô không?"
"Dù kết quả thế nào thì tôi cũng tôn trọng quyết định của Lăng Tiêu." Lâm Chi Vũ đứng thẳng lưng, thản nhiên nhìn thẳng vào Lam Nhan: “Cô là mẹ của Thiên Vũ, nếu như tôi là cô thì sẽ đặt toàn bộ tâm tư lên người Thiên Vũ, khẩn cầu sự tha thứ của nó, nó mới là chỗ dựa lớn nhất của cô."
Lâm Chi Vũ tạm ngừng rồi nói tiếp: “Lam Nhan, biết vì sao Lăng Tiêu lạnh lùng với cô như vậy không? Vấn đề lớn nhất của cô chính là sinh ra tâm tư không nên có với Lăng Tiêu."
Lam Nhan khựng lại, kinh hãi nói: “Làm sao cô biết?"
Lâm Chi Vũ biết còn nhiều hơn cô ta nghĩ, xem ra người phụ nữ này cũng đã có chuẩn bị.
"Không phải vừa rồi cô cũng nói, thích một người sẽ không che giấu được à."
Lâm Chi Vũ trả lại nguyên văn câu nói cho Lam Nhan, tiếp đó lại thay đổi giọng điệu: “Đáng tiếc cô là mẹ của Thiên Vũ, không thể đụng vào vợ của anh em, lấy quan hệ của Lăng Tiêu và An Niên thì dù thế nào Lăng Tiêu cũng không thích cô."
"Chắc Lam tiểu thư là người thông minh, chuyện cô là mẹ của Thiên Vũ thì dù ai cũng không thay đổi được, chỉ cần Lăng Tiêu không biết cô từng làm gì Thiên Vũ, chỉ cần cô đừng mơ đến thứ không thuộc về mình thì Lăng Tiêu sẽ không bạc đãi cô. Cho nên tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm chuyện điên rồ."
Chuyện điên rồ mà Lâm Chi Vũ ám chỉ không đơn thuần là Thịnh Hoàn Hoàn mà bao gồm cả Lâm Chi Vũ trong đó.
Lam Nhan nói chuyện Thịnh Hoàn Hoàn mang thai cho cô ta biết không phải là muốn mượn tay cô ta diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn sao?
Nếu cô ta ngu ngốc bị Lam Nhan nắm mũi dẫn đi rồi diệt trừ Thịnh Hoàn Hoàn thì kết quả cả cô ta cũng chạy không thoát, Lam Nhan thì một công đôi việc, trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Đáng tiếc cô ta tính sai rồi, Lâm Chi Vũ không phải kẻ ngu xuẩn mặc cho người ta định đoạt.
"Không cần cô dạy tôi làm gì."
Sự tà ác giấu dưới túi da bị Lâm Chi Vũ vạch trần làm Lam Nhan thẹn quá hoá giận: Tiện nhân này dám lấy chuyện của Thiên Vũ uy hiếp cô ta, người này cũng không phải dạng hiền lành gì.
Lúc này cánh cửa bị đẩy ra, Lam Tiếu hưng phấn xông vào: “Chị họ, vừa rồi em trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn, cô ta đang tình chàng ý thiếp với Mộ Tư trong phòng bệnh."
Trông thấy Lâm Chi Vũ, Lam Tiếu giật mình: “Sao cô còn ở đây?"
"Đang muốn đi." Lâm Chi Vũ cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói với Lam Nhan: “Tôi nói đến thế thôi, mong rằng Lam tiểu thư tự trọng, đừng làm Thiên Vũ thất vọng nữa."
Sau khi Lâm Chi Vũ rời đi, Lam Nhan cầm lấy cái chén trên bàn đập thẳng xuống đất: “Tiện nhân dối trá."
Tự trọng?
Cô ta nghĩ mình sẽ làm gì cô ta chứ?
Lửa giận của Lam Nhan làm Lam Tiếu giật nảy mình: “Chị họ, xảy ra chuyện gì vậy?"
Sắc mặt Lam Nhan hoàn toàn lạnh lẽo: “Cô ta dám uy hiếp chị."
Lúc ở nước M, Lâm Chi Vũ ở tòa nhà ngay bên cạnh bọn họ, lúc trước Lam Nhan có tham dự ngược đãi Lăng Thiên Vũ hay không thì Lâm Chi Vũ rõ hơn ai khác.
Cho nên vừa rồi lúc Lam Nhan trông thấy Lâm Chi Vũ mới khủng hoảng như thế.
Những lời vừa rồi của Lâm Chi Vũ một mặt là khuyên cô ta lương thiện, một mặt lại lấy chuyện Thiên Vũ bị ngược đãi để uy hiếp, người phụ nữ này thật không đơn giản.
Lam Nhan kể lại cuộc đối thoại vừa rồi cho Lam Tiếu, Lam Tiếu lo lắng hỏi: “Cô ta có nói kế hoạch của chúng ta cho Lăng Tiêu hay không?"
"Sẽ không." Lam Nhan đặc biệt tự tin: “Nếu cô ta thật sự lương thiện thì sẽ không dùng Thiên Vũ uy hiếp chị, chẳng qua thủ đoạn cao minh hơn chúng ta một chút thôi."
"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Lam Tiếu lộ ra vẻ mặt không cam lòng: “Thịnh Hoàn Hoàn hại em sinh non, chẳng lẽ em không làm gì được cô ta sao?"
Lam Nhan cười lạnh: “Không vội, chúng ta không ra tay thì cũng có người làm thôi, chị cũng muốn xem thủ đoạn của cô ta cao minh đến cỡ nào."
Sau đó Lam Nhan lại hỏi: “Em vừa nói Thịnh Hoàn Hoàn đang trong phòng bệnh của Mộ Tư?"
Lam Tiếu rất kích động: “Vâng, hình như Thịnh Hoàn Hoàn đang tập vật lý trị liệu cho Mộ Tư, hai người rất thân mật, hơn nữa Lăng Tiêu vừa đi ngang qua nên trông thấy rồi."
Lam Nhan nở nụ cười: “Cô ta đang tự tìm đường chết, hôm qua Đường Nguyên Minh mới xum xoe lấy lòng cô ta trước ống kính, còn có tin đồn với Kim Thần, hôm nay cô ta lại mập mờ không rõ với Mộ Tư, đây là một chân đạp ba thuyền! Scandal hot như vậy mà nếu bị đội chó săn biết."
Lam Tiếu lập tức hiểu ý, hưng phấn nói: “Em lập tức tiết lộ tin tức này cho phóng viên."
Lâm Chi Vũ đi qua phòng bệnh của Mộ Tư thì không tự chủ được chậm lại, vừa rồi ở đây có một người đàn ông gọi Thịnh Hoàn Hoàn là chị dâu, cho nên cô biết Thịnh Hoàn Hoàn đang ở nơi này.
Xuyên qua cửa sổ mở ra, Lâm Chi Vũ trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn đứng bên cạnh một người đàn ông ngồi xe lăn, phía trước người kia có một y tá, y tá vừa xoa bóp hai chân cho anh ta vừa giảng giải huyệt vị trên đùi cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe.
Lăng Tiêu đã rời đi, Lâm Chi Vũ không nán lại thêm mà chỉ tạm ngừng rồi tiếp tục cất bước.
Lâm Chi Vũ tìm được xe của Lăng Tiêu ở bãi đỗ xe, nhưng hắn lại không ở trong đó...
Trong phòng bệnh, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe y tá giảng gần xong liền ngồi xuống ghế sa lon, bật máy tính lên làm việc.
Mộ Tư dịu dàng nhìn cô, tối hôm qua cô nói mỗi ngày sẽ đến làm vật lý trị liệu cho anh ta, không ngờ là thật sự.
Mặc dù anh ta biết cô tới đây chỉ giám sát mình phối hợp với y tá làm trị liệu, nhưng nghĩ tới mỗi ngày có thể ở chung với cô một giờ thì anh ta đã rất vui rồi.
"Có gì không hiểu được sao?" Thấy Thịnh Hoàn Hoàn chau mày, Mộ Tư hỏi.
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ rồi đưa máy tính tới: “Cái này."
Răng rắc, răng rắc!
Ở cửa sổ có một phóng viên liên tục chụp hình.
Mã Lai lập tức phát hiện anh ta: “Anh làm gì vậy, là toà soạn nào?"
Phóng viên lập tức kéo mũ thấp xuống rồi quay đầu bỏ chạy.
"Đừng chạy." Mã Lai lập tức đuổi theo.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Mộ Tư nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, thấy cô mặt không đổi sắc, không bị ảnh hưởng chút nào thì mới tiếp tục giảng giải cho cô.
Rất nhanh một giờ đã trôi qua, Thịnh Hoàn Hoàn đẩy cửa phòng đi ra, Mã Lai mang sắc mặt nặng nề đứng ngoài cửa: “Chị dâu, phóng viên vừa rồi không phải lão đại gọi tới."
"Tôi biết." Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói.
Lăng Kha vừa gọi điện thoại cho cô, cô biết mình lại lên hotsearch, nhưng mà... Lần này không phải chuyện gì tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.