Chương 177: .3: Âm Mưu Được Làm Sáng Tỏ.
Diệp Thất
15/05/2021
Nhưng con gái nhà họ Tô thật sự quá đáng, đã vu oan hãm hại con trai của họ như vậy.
Dù gì, thì cô ta cũng là con gái, đến cả danh tiếng của mình cũng không cần nữa sao?
"Ông Tô, về vấn đề này, ông bà Tô cũng nên cho nhà họ Lệ chúng tôi một lời giải thích rõ ràng đúng chứ?"
"Phải phải, sao các người lại lừa gạt người như vậy được, nhìn xem các người đã làm gì Lệ gia chúng tôi?" Tô Giai Kỳ cũng rất không vui nói.
Cha mẹ Tô đứng bên cạnh như đang ăn phải ruồi vậy, không biết nên nói gì, họ cũng không ngờ sự việc lại thành ra như thế này.
Con gái mình đúng là quá ngu ngốc, thậm chí còn nghĩ ra một cách ngu ngốc như vậy!
Lệ Chí Nhân mang một khuôn mặt nghiêm túc nói, “Cảnh Diễn, lập tức tìm cách tổ chức một cuộc họp báo để làm rõ sự thật của vấn đề xấu xa mà họ đã làm đi!"
Thi Hạ liếc nhìn mẹ chồng, cuối cùng mẹ chồng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
"Con đi tìm Vô Ưu nói chút chuyện."
Tô Giai Kỳ gật gật đầu, sau tất cả sự việc ngày hôm nay thì cũng thật sự phải cảm ơn vị bác sĩ đó.
"Con đi đi ."
Thi Hạ mỉm cười và đi về phía phòng làm việc của Ninh Vô Ưu.
"Được nha, Ninh Vô Ưu, cậu thật lợi hại nha!"
Ninh Vô Ưu cười cười nhìn Thi Hạ, trên mặt cô ấy lộ rõ vẻ đắc ý.
"Có phải đột nhiên cảm thấy vị bác sĩ như tớ rất chính nghĩa, đúng không?"
Thi Hạ nhịn cười không nổi, cô gái này, biểu hiện hôm nay của cô ấy thực sự khiến cho người ta kinh ngạc.
"Đúng thế, đúng thế, là anh hùng cứu thế giới!"
Nhưng mà Ninh Vô Ưu đột nhiên thở dài, không thể giải thích được.
"Nhưng mà, dù có làm anh hùng thì cũng bị sa thải thôi!"
Lời này của cô ấy khiến cho Thi Hạ cảm thấy một chút không thể giải thích được, rõ ràng làm việc nên làm, nhưng tại sao lại bị sa thải chứ!
"Tại sao?"
Ninh Vô Ưu thở dài rồi giải thích: "Tớ đã phản bội chống lại chủ nhiệm Lí, chuyện lần này tớ thực sự chết chắc rồi.”
Mặc dù chủ nhiệm Lí cũng không phải là lãnh đạo lớn gì, nhưng mà dù sao thì ông ta cũng là cấp trên của mình.
Cho nên Ninh Vô Ưu cảm thấy tương lai của mình sẽ không có ngày nào tốt đẹp cả.
Thi Hạ cười cười, hóa ra là nha đầu này đang lo lắng về chuyện đó, việc này không cần thiết phải lo lắng nha.
"Cậu yên tâm, không có chuyện đó đâu, Lệ Cảnh Dương đã cách chức của chủ nhiệm Lí rồi."
Ninh Vô Ưu mở to mắt, hơi ngạc nhiên.
"Nhanh như vậy sao?"
Mặc dù Lệ Cảnh Dương đã hứa với mình rồi, nhưng mà Ninh Vô Ưu lại cứ lấy lo lắng, nhỡ đâu trước khi Lệ Cảnh Dương xử lý chủ nhiệm Lí, có khi mình lại bị mất việc trước cũng nên.
Không ngờ, Lệ Cảnh Dương lại cứng rắn mạnh tay như vậy!
Thi Hạ gật gật đầu, vừa cười vừa nói, "Đúng thế, trên đường đi tới đây, tớ vừa khéo nhìn thấy chủ nhiệm Lí của các cậu, đúng kiểu người não đầy mỡ, nhìn là biết không phải là một bác sĩ tốt.”
Ninh Vô Ưu đi đến rót cho Thi Hạ một cốc nước.
Cô nói chủ nhiệm Lí đã mất việc, cho nên Ninh Vô Ưu sẽ yên tâm thả lỏng hơn.
“Đó, tớ đã nói mà, chủ nhiệm Lí đúng là quá ghê gớm, trước đó ông ta cùng với y tá của các khoa mờ ám mập mờ.” Ninh Vô Ưu phàn nàn nói.
Một người như vậy căn bản là không xứng đáng làm bác sĩ!
Nhưng Thi Hạ mang một bộ mặt lo lắng và tò mò nhìn Ninh Vô Ưu, " Cậu chưa bị vấy bẩn vào đó chứ?"
Ninh Vô Ưu nhếch môi cười, mang theo khuôn mặt khó lường, cô ấy là Ninh Vô Ưu, có gì để cô ấy phải sợ chứ!
"Với tính cách của bà đây, nếu ông ta dám động, bà đây liền phế luôn móng vuốt gấu của ông ta!"
Thi Hạ gật đầu, tán thưởng bộ dạng lúc này của cô ấy
"Có chí khí."
Cô vừa nói vừa giơ ngón cái lên cho Ninh Vô Ưu.
Quả nhiên vẫn là Vô Ưu của mình giỏi nhất, một cô gái như vậy mới thực sự có khả năng bảo vệ cô gái của mình.
Thi Hạ đang định nói tiếp với Ninh Vô Ưu, nhưng lúc này điện thoại di động của cô reo lên.
Ninh Vô Ưu cũng biết, ai có thể làm cho người bạn thân thiết của mình trở thành người bận rộn như thế!
“……”
"Được rồi, Mạt Mạt, chị biết rồi."
Cũng không biết Thi Hạ nói gì với trợ lý, nhưng Ninh Vô Ưu cũng nhìn ra được, hôm nay có lẽ Thi Hạ có việc quan trọng.
"Công ty tớ còn có việc, tớ đi trước đây, hôm nay thật sự cảm ơn đại thần đã tương trợ giúp đỡ."
Dù gì, thì cô ta cũng là con gái, đến cả danh tiếng của mình cũng không cần nữa sao?
"Ông Tô, về vấn đề này, ông bà Tô cũng nên cho nhà họ Lệ chúng tôi một lời giải thích rõ ràng đúng chứ?"
"Phải phải, sao các người lại lừa gạt người như vậy được, nhìn xem các người đã làm gì Lệ gia chúng tôi?" Tô Giai Kỳ cũng rất không vui nói.
Cha mẹ Tô đứng bên cạnh như đang ăn phải ruồi vậy, không biết nên nói gì, họ cũng không ngờ sự việc lại thành ra như thế này.
Con gái mình đúng là quá ngu ngốc, thậm chí còn nghĩ ra một cách ngu ngốc như vậy!
Lệ Chí Nhân mang một khuôn mặt nghiêm túc nói, “Cảnh Diễn, lập tức tìm cách tổ chức một cuộc họp báo để làm rõ sự thật của vấn đề xấu xa mà họ đã làm đi!"
Thi Hạ liếc nhìn mẹ chồng, cuối cùng mẹ chồng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
"Con đi tìm Vô Ưu nói chút chuyện."
Tô Giai Kỳ gật gật đầu, sau tất cả sự việc ngày hôm nay thì cũng thật sự phải cảm ơn vị bác sĩ đó.
"Con đi đi ."
Thi Hạ mỉm cười và đi về phía phòng làm việc của Ninh Vô Ưu.
"Được nha, Ninh Vô Ưu, cậu thật lợi hại nha!"
Ninh Vô Ưu cười cười nhìn Thi Hạ, trên mặt cô ấy lộ rõ vẻ đắc ý.
"Có phải đột nhiên cảm thấy vị bác sĩ như tớ rất chính nghĩa, đúng không?"
Thi Hạ nhịn cười không nổi, cô gái này, biểu hiện hôm nay của cô ấy thực sự khiến cho người ta kinh ngạc.
"Đúng thế, đúng thế, là anh hùng cứu thế giới!"
Nhưng mà Ninh Vô Ưu đột nhiên thở dài, không thể giải thích được.
"Nhưng mà, dù có làm anh hùng thì cũng bị sa thải thôi!"
Lời này của cô ấy khiến cho Thi Hạ cảm thấy một chút không thể giải thích được, rõ ràng làm việc nên làm, nhưng tại sao lại bị sa thải chứ!
"Tại sao?"
Ninh Vô Ưu thở dài rồi giải thích: "Tớ đã phản bội chống lại chủ nhiệm Lí, chuyện lần này tớ thực sự chết chắc rồi.”
Mặc dù chủ nhiệm Lí cũng không phải là lãnh đạo lớn gì, nhưng mà dù sao thì ông ta cũng là cấp trên của mình.
Cho nên Ninh Vô Ưu cảm thấy tương lai của mình sẽ không có ngày nào tốt đẹp cả.
Thi Hạ cười cười, hóa ra là nha đầu này đang lo lắng về chuyện đó, việc này không cần thiết phải lo lắng nha.
"Cậu yên tâm, không có chuyện đó đâu, Lệ Cảnh Dương đã cách chức của chủ nhiệm Lí rồi."
Ninh Vô Ưu mở to mắt, hơi ngạc nhiên.
"Nhanh như vậy sao?"
Mặc dù Lệ Cảnh Dương đã hứa với mình rồi, nhưng mà Ninh Vô Ưu lại cứ lấy lo lắng, nhỡ đâu trước khi Lệ Cảnh Dương xử lý chủ nhiệm Lí, có khi mình lại bị mất việc trước cũng nên.
Không ngờ, Lệ Cảnh Dương lại cứng rắn mạnh tay như vậy!
Thi Hạ gật gật đầu, vừa cười vừa nói, "Đúng thế, trên đường đi tới đây, tớ vừa khéo nhìn thấy chủ nhiệm Lí của các cậu, đúng kiểu người não đầy mỡ, nhìn là biết không phải là một bác sĩ tốt.”
Ninh Vô Ưu đi đến rót cho Thi Hạ một cốc nước.
Cô nói chủ nhiệm Lí đã mất việc, cho nên Ninh Vô Ưu sẽ yên tâm thả lỏng hơn.
“Đó, tớ đã nói mà, chủ nhiệm Lí đúng là quá ghê gớm, trước đó ông ta cùng với y tá của các khoa mờ ám mập mờ.” Ninh Vô Ưu phàn nàn nói.
Một người như vậy căn bản là không xứng đáng làm bác sĩ!
Nhưng Thi Hạ mang một bộ mặt lo lắng và tò mò nhìn Ninh Vô Ưu, " Cậu chưa bị vấy bẩn vào đó chứ?"
Ninh Vô Ưu nhếch môi cười, mang theo khuôn mặt khó lường, cô ấy là Ninh Vô Ưu, có gì để cô ấy phải sợ chứ!
"Với tính cách của bà đây, nếu ông ta dám động, bà đây liền phế luôn móng vuốt gấu của ông ta!"
Thi Hạ gật đầu, tán thưởng bộ dạng lúc này của cô ấy
"Có chí khí."
Cô vừa nói vừa giơ ngón cái lên cho Ninh Vô Ưu.
Quả nhiên vẫn là Vô Ưu của mình giỏi nhất, một cô gái như vậy mới thực sự có khả năng bảo vệ cô gái của mình.
Thi Hạ đang định nói tiếp với Ninh Vô Ưu, nhưng lúc này điện thoại di động của cô reo lên.
Ninh Vô Ưu cũng biết, ai có thể làm cho người bạn thân thiết của mình trở thành người bận rộn như thế!
“……”
"Được rồi, Mạt Mạt, chị biết rồi."
Cũng không biết Thi Hạ nói gì với trợ lý, nhưng Ninh Vô Ưu cũng nhìn ra được, hôm nay có lẽ Thi Hạ có việc quan trọng.
"Công ty tớ còn có việc, tớ đi trước đây, hôm nay thật sự cảm ơn đại thần đã tương trợ giúp đỡ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.