Chương 17: Cơn ghen mất trí của người đàn ông
Song-Nhi
28/11/2024
Lê La Nam lớn hơn cô 6 tuổi năm nay cô ấy đã 24 tuổi nhưng nhìn vẫn thoạt như một đứa con nít.Điều làm cô bất ngờ nhất đó là người anh trai của mình lại ôm lấy một người con gái khác với vẻ mặt hốt hoảng mà đưa cho cô sơ cứu.Nếu như lúc đó cô không về thăm anh trai thì có lẽ cô gái nhỏ đang nằm trên giường với sắc mặt nhợt nhạt này sẽ vĩnh viễn rời khỏi trần đời này vì mất máu mà đi.
Lê Thời Chuẩn của mất tiếng trước khi nhận được đủ tiền của An Ninh liền một tay ôm tiền một tay ôm người từ thành phố B vội vã mua vé máy bay một mạch bay từ đó về tới đây một thành phố Sa Điềm nghèo nàn.
Chỉ là hắn không biết ngày tháng địa ngục của mình chỉ mới chuẩn bị bắt đầu.
Lúc này ở căn biệt đang bao trùm bởi sự lạnh lẽo của người đàn ông.Từ lúc cô rời khỏi nhà đến bây giờ đã hơn 8 tiếng đồng hồ.Vậy mà hắn sáng nay còn cho rằng cô đi siêu thị xong sẽ về nhanh đã thế còn có một cuộc họp khẩn nên cũng không đợi đồ ăn sáng mà liền tới công ty.
Đến hồi trưa đợi người cũng không thấy đâu liền gọi điện về cho quản gia nhưng quản gia lại cho hắn một câu trả lời không thỏa mãn hắn liền tức giận:
-”Cô ấy ra ngoài từ sáng sớm đến giờ chưa về ông không biết gọi báo cho tôi à”
-”Có phải ông muốn về quê sớm phải không?”
Quản gia nghe xong cũng không dám nói gì chỉ cúi đầu liên tục xin lỗi vào trong điện thoại:
-”Xin lỗi ông chủ do tôi thất trách”
Người đàn ông vì biết cô gái nhỏ của mình đi tới giờ vẫn chưa về liền bực bội lập tức gọi điện thoại sai người đi tìm.Trong đầu hắn lúc này chỉ có một suy nghĩ đó là bắt về rồi làm đến khi nào chân không thể đi được,một ngón tay cũng không thể nhấc,mắt không thể mở chỉ có thể nằm dạng chân ra chờ hắn tới phục vụ.
Đã hơn 3 tiếng đồng hồ từ lúc phát lệnh truy tìm nhưng vẫn không tìm thấy cô gái nhỏ của hắn đang ở đâu cả người bực bội không biết trút giận vào đâu cũng không còn tâm trí làm việc người đàn ông liền đứng dậy tay với lấy chiếc vest sau đó nhanh trở về biệt thự của mình.
Trên đường trở về hắn chỉ mong là sẽ được nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đã ngoan ngoãn chờ hắn về trừng phạt vì đã đi cả gần một ngày nay nhưng phải để hắn thất vọng rồi cô gái nhỏ hắn mong đợi vẫn chưa về.
Sau một khoảng thời gian chờ đợi tâm tình càng tệ chỉ muốn được cô dỗ dành nói lời ngon ngọt nhưng không hiện tại bây giờ ngay lúc này cô gái nhỏ của hắn không hề có ở đây để dỗ dành yêu thương hắn.Hắn tức không tất nhiên là rất tức giận rồi.
Cả người đầy khó chịu tâm tình cũng vì thế mà lạnh xuống như hàn băng ở Bắc Cực thì nhận được thông tin báo cáo của trợ lí Tiêu:
-”Ông chủ hôm nay lúc sáng cô Trần có ra ngoài đi với một người hầu nữ khác tên là An Ninh và theo camera ghi lại được thì tầm nửa tiếng sau nữ hầu đó trở về và không hề thấy cô Trần”
Nghe thấy được thông tin này hắn liền sai người bảo cô ta xuống dưới hỏi cho rõ chỉ là kết quả hắn nhận được lại khiến hắn không những không hài lòng mà lửa giận càng cao ngút lên.
Nào là cô gái nhỏ của hắn đi theo một người đàn ông khác,cô ta tận mắt nhìn thấy cô gái nhỏ ôm ấp người đàn ông kia ở con ngõ nhỏ gần biệt thự,….
Hắn không tin nhưng cô ta lại cầm lấy điện thoại bấm bấm vài thao tác rồi đưa cho hắn coi một đoạn video ngắn với thời gian khớp với lời khai của cô ta.Đó là:
-”Ông chủ tối hôm qua tôi nhờ Tiểu Hiểu sáng nay đi mua đồ để về dạy tôi nấu ăn sau đó cô ấy bảo mong là tôi sẽ đi sớm bởi vì cô ấy có chút việc.Lúc ấy tôi cũng vui vẻ đồng í và không í kiến gì.Thế nhưng vì phải đi sớm tôi mơ màng quên mất ví tiền nên liền kêu cô ấy đợi một chút và khi quay lại đã thấy cô ấy đang ôm một người đàn ông khác”
-”Tuy không rõ hắn là ai nhưng rõ ràng trong căn biệt thự này ai cũng biết ngài quý cô ấy như châu báu chỉ là không ngờ cô ấy lại làm vậy với ngài nên tôi mới quay video lại và liền trở về biệt thự không đi với cô ấy nữa”
-:Ông chủ….tôi…tôi sợ sẽ bị cô ấy uy hiếp….tôi…tôi thực sự sợ ngài bị cô ấy lừa nên mới đưa cho ngài coi video”
Người đàn ông khi nghe cô ta nói vậy cộng với cơn bực tức trong người liền không nói không rằng quát hết người làm ra ngoài sau đó đi tới trước mặt cô ta bàn tay bóp chặt mặt liền hỏi:
-”Nói người đàn ông đó là ai hả?”
An Ninh bị bóp tới đau liền dãy dụa.Khi được người đàn ông thả tay ra liền vội vàng hít thở sau đó mới châm thêm dầu vào lửa
-”Ông chủ tôi thực sự không biết hắn là ai nhưng tôi với Trần Hiểu khá thân thiết có mấy tôi ghen tị vì cô ấy được ở gần ngài nên hỏi cách có thể gần ngài hơn nhưng cô ấy nói ở với ngài rất mệt cô ấy chỉ muốn ở gần bạn trai của mình thôi”
Lê Thời Chuẩn của mất tiếng trước khi nhận được đủ tiền của An Ninh liền một tay ôm tiền một tay ôm người từ thành phố B vội vã mua vé máy bay một mạch bay từ đó về tới đây một thành phố Sa Điềm nghèo nàn.
Chỉ là hắn không biết ngày tháng địa ngục của mình chỉ mới chuẩn bị bắt đầu.
Lúc này ở căn biệt đang bao trùm bởi sự lạnh lẽo của người đàn ông.Từ lúc cô rời khỏi nhà đến bây giờ đã hơn 8 tiếng đồng hồ.Vậy mà hắn sáng nay còn cho rằng cô đi siêu thị xong sẽ về nhanh đã thế còn có một cuộc họp khẩn nên cũng không đợi đồ ăn sáng mà liền tới công ty.
Đến hồi trưa đợi người cũng không thấy đâu liền gọi điện về cho quản gia nhưng quản gia lại cho hắn một câu trả lời không thỏa mãn hắn liền tức giận:
-”Cô ấy ra ngoài từ sáng sớm đến giờ chưa về ông không biết gọi báo cho tôi à”
-”Có phải ông muốn về quê sớm phải không?”
Quản gia nghe xong cũng không dám nói gì chỉ cúi đầu liên tục xin lỗi vào trong điện thoại:
-”Xin lỗi ông chủ do tôi thất trách”
Người đàn ông vì biết cô gái nhỏ của mình đi tới giờ vẫn chưa về liền bực bội lập tức gọi điện thoại sai người đi tìm.Trong đầu hắn lúc này chỉ có một suy nghĩ đó là bắt về rồi làm đến khi nào chân không thể đi được,một ngón tay cũng không thể nhấc,mắt không thể mở chỉ có thể nằm dạng chân ra chờ hắn tới phục vụ.
Đã hơn 3 tiếng đồng hồ từ lúc phát lệnh truy tìm nhưng vẫn không tìm thấy cô gái nhỏ của hắn đang ở đâu cả người bực bội không biết trút giận vào đâu cũng không còn tâm trí làm việc người đàn ông liền đứng dậy tay với lấy chiếc vest sau đó nhanh trở về biệt thự của mình.
Trên đường trở về hắn chỉ mong là sẽ được nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đã ngoan ngoãn chờ hắn về trừng phạt vì đã đi cả gần một ngày nay nhưng phải để hắn thất vọng rồi cô gái nhỏ hắn mong đợi vẫn chưa về.
Sau một khoảng thời gian chờ đợi tâm tình càng tệ chỉ muốn được cô dỗ dành nói lời ngon ngọt nhưng không hiện tại bây giờ ngay lúc này cô gái nhỏ của hắn không hề có ở đây để dỗ dành yêu thương hắn.Hắn tức không tất nhiên là rất tức giận rồi.
Cả người đầy khó chịu tâm tình cũng vì thế mà lạnh xuống như hàn băng ở Bắc Cực thì nhận được thông tin báo cáo của trợ lí Tiêu:
-”Ông chủ hôm nay lúc sáng cô Trần có ra ngoài đi với một người hầu nữ khác tên là An Ninh và theo camera ghi lại được thì tầm nửa tiếng sau nữ hầu đó trở về và không hề thấy cô Trần”
Nghe thấy được thông tin này hắn liền sai người bảo cô ta xuống dưới hỏi cho rõ chỉ là kết quả hắn nhận được lại khiến hắn không những không hài lòng mà lửa giận càng cao ngút lên.
Nào là cô gái nhỏ của hắn đi theo một người đàn ông khác,cô ta tận mắt nhìn thấy cô gái nhỏ ôm ấp người đàn ông kia ở con ngõ nhỏ gần biệt thự,….
Hắn không tin nhưng cô ta lại cầm lấy điện thoại bấm bấm vài thao tác rồi đưa cho hắn coi một đoạn video ngắn với thời gian khớp với lời khai của cô ta.Đó là:
-”Ông chủ tối hôm qua tôi nhờ Tiểu Hiểu sáng nay đi mua đồ để về dạy tôi nấu ăn sau đó cô ấy bảo mong là tôi sẽ đi sớm bởi vì cô ấy có chút việc.Lúc ấy tôi cũng vui vẻ đồng í và không í kiến gì.Thế nhưng vì phải đi sớm tôi mơ màng quên mất ví tiền nên liền kêu cô ấy đợi một chút và khi quay lại đã thấy cô ấy đang ôm một người đàn ông khác”
-”Tuy không rõ hắn là ai nhưng rõ ràng trong căn biệt thự này ai cũng biết ngài quý cô ấy như châu báu chỉ là không ngờ cô ấy lại làm vậy với ngài nên tôi mới quay video lại và liền trở về biệt thự không đi với cô ấy nữa”
-:Ông chủ….tôi…tôi sợ sẽ bị cô ấy uy hiếp….tôi…tôi thực sự sợ ngài bị cô ấy lừa nên mới đưa cho ngài coi video”
Người đàn ông khi nghe cô ta nói vậy cộng với cơn bực tức trong người liền không nói không rằng quát hết người làm ra ngoài sau đó đi tới trước mặt cô ta bàn tay bóp chặt mặt liền hỏi:
-”Nói người đàn ông đó là ai hả?”
An Ninh bị bóp tới đau liền dãy dụa.Khi được người đàn ông thả tay ra liền vội vàng hít thở sau đó mới châm thêm dầu vào lửa
-”Ông chủ tôi thực sự không biết hắn là ai nhưng tôi với Trần Hiểu khá thân thiết có mấy tôi ghen tị vì cô ấy được ở gần ngài nên hỏi cách có thể gần ngài hơn nhưng cô ấy nói ở với ngài rất mệt cô ấy chỉ muốn ở gần bạn trai của mình thôi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.