Chương 11: Tình địch mới
Song-Nhi
28/11/2024
Sau một hồi giằng co ở phòng nghỉ người đàn ông bế cô gái nhỏ ra xe rồi dặn dò tài xế đưa cô về rồi mới trở lại phòng tiếp tục công việc đang dang dở.Còn những nhân viên ở ngoài thì tròn mắt nhìn cây vạn tuế của công ty đi vào phòng nghỉ với một người phụ nữ sau đó lại bế người phụ nữ đó ra ngoài rồi mới quay trở lại.Ôi trời đất ơi chủ tịch xem công việc như mạng sống mà nay lại sẵn sàng bỏ dở chỉ vì một người phụ nữ.Đúng là tin hot động trời mà.
Thấy nhân viên cứ đứng đá mắt nhìn nhau người đàn ông liền quát:
-”Có tập trung không?Hay là muốn sa thải hết coi như thanh lọc cho công ty tuyển chọn nhân tài trẻ?”
Những nhân viên bên dưới nghe như vậy liền sợ hãi mà đứng nghiêm chỉnh chờ tới lượt báo cáo họ đâu ngu ngốc mà rời khỏi công ty.Nghe chửi một chút mà lương cao gấp ba lần thị trường bên ngoài với lại đây là công ty top đầu trong lẫn ngoài nước thì dại dột gì mà nghỉ cơ chứ.
Mãi đến hơn một tiếng sau mọi người trong văn phòng của người đàn ông mới uể oải bước ra.Tuy chỉ là báo cáo và chờ hắn kí duyệt nhưng người đàn ông này lại rất tỉ mỉ và kĩ tính nên mọi thứ phải thật hoàn hảo nhất nếu như không như hắn mong muốn thì hai cái lỗ tai sẽ như nghe một bài nhạc âm lượng cao đau rát hết.Mặc dù chủ tịch của họ đáng sợ nhưng luôn ưu ái những gì tốt nhất cho nhân viên 8 giờ 30 đi làm 6 giờ tan làm còn nếu như tăng ca thì sẽ được cấp một phần đồ ăn miễn phí.Nếu như công trình dự án nào được kí kết thành công và có lợi nhuận cao sẽ được tổ chức party do công ty tài trợ.Thử hỏi xem có công ty nào nhân viên được ưu đãi như vậy không.Chưa kể canteen ở công ty đều là đầu bếp với tay nghề lão luyện đạt chuẩn 5 sao.Mỗi ngày sẽ là một món khác không trùng lặp và còn là nhiều nước trên thế giới như : Việt Nam,Trung Quốc,Hàn Quốc,Nhật Bản và cả đồ Tây v.v.
Người đàn ông lúc này đang hop online với các cán bộ bên trụ sở nước ngoài thì nghe thấy tiếng điện thoại.Liếc nhìn là số của quản gia liền đưa tay lấy rồi ấn nghe.Tưởng rằng quản gia báo cáo chuyện gì thì lại nghe thấy giọng của cô gái nhỏ:
-”Ông chủ…tôi là Trần Hiểu…”
-”Um” Hắn biết là cô nên lại tiếp tục lắng nghe
-”Ông chủ hồi trưa tôi có để 50 tệ ở trên tủ đầu giường trong phòng nghỉ của ngài.Ngài…ngài có thể lấy giúp tôi được không?…”
Hắn nghe thấy cô nhờ vả tưởng chuyện gì khó khăn thì ra chỉ là 50 tệ kia.Hắn còn thiếu tiền hay sao mà cô lại nhờ vả hắn chỉ vì 50 tệ cỏn con đó chứ.Thật là một con thỏ nhỏ ngốc nghếch mà.Nhưng nghe tiếp đến tên của người đàn ông khác hắn liền đen mặt khó chịu
-”Vậy…ngài có thể đưa nó cho A Lý được không ạ?Hôm trước tôi có mượn tiền của anh ấy nên cảm phiền ngài đưa cho anh ấy giúp tôi với.Cảm ơn ngài ạ”
Nghe tiếp cúp máy hắn liền đen sì mặt.Chậc hai tiếng liền bước vào trong phòng lấy tờ 50 tệ đó lên sờ sờ một chút rồi trực tiếp nhét vào một ngăn riêng của bóp tiền.Hắn không muốn đồ của cô lại để cho người đàn ông khác cầm.
Mang theo tâm trạng bực bội quay về bàn làm việc những người đang họp online với hắn liền cảm nhận được luồng khí đen bao trùm.Thầm nghĩ không biết ai to gan lại chọc giận vị tổ tông này nữa.
Họp một lúc lâu xong hắn liền lấy chiếc áo vest trên sofa rồi ra cửa.Đi ra tới đại sảnh bước vào trong xe bảo tài xế đi về Nhậm Hoa Viên đó chính là tòa biệt thự khổng lồ kia.Trên đường đi người đàn ông tựa đầu vào cửa sổ xe sau đó nhàn nhạt lên tiếng:
-”A Lý hôm bữa Trần Hiểu mượn tiền của cậu?”
-”Vâng.Hôm đó tôi chở Trần tiểu thư về sau đó đi qua một tiệm thuốc cô ấy có ghé vào mua thuốc nhưng vì không mang theo tiền nên mới ngỏ lời mượn tôi thưa ông chủ”
-”Mua thuốc?Cô ấy bị bệnh?”
-”Tôi có hỏi cô ấy chỉ bảo là mình hơi ngứa người một chút.Bản thân không hề bị bệnh”
Nhận được câu trả lời người đàn ông hài lòng nhưng trọng tâm vẫn đang dừng lại việc cô bị ngứa.Tại sao cô lại bị ngứa cơ chứ.Suy nghĩ một chút vẫn là về hỏi cô gái nhỏ kia.
-”A Lý 50 tệ cô ấy mượn cậu cứ bảo Trương Tiêu thanh toán.Sau này cô ấy có hành động gì phải báo lại với tôi.Nghe rõ chưa”
-”Đã biết thưa ông chủ”
Sau khi trở về nhà người đàn ông liếc mắt không thấy cô gái mà hắn muốn tìm ở đâu liền bực bội đi lên lầu lấy quần áo tắm rửa.Còn cô gái nhỏ bây giờ đang ngồi cho con mèo mà cô nhặt được lúc chiều ra về kia tắm rửa và làm quen với môi trường mới.Cô biết hắn không thích những sinh vật này nên chỉ dám lén lút nuôi dưỡng.
Người đàn ông sau khi tắm xong liền trở xuống nhà bếp thấy cô gái nhỏ đang đứng ở bàn ăn tươi cười nhìn hắn
-”Ông chủ cơm tối đã sẵn sàng rồi ạ.”
Tâm trạng bực dọc của người đàn ông liền theo tiếng gọi ông chủ của cô mà tan biến nhanh chóng ngồi xuống sau đó kéo cô vào lòng mình rồi tận hứng thưởng thức bữa tối do chính cô gái nhỏ chuẩn bị.
Sau khi ăn xong người đàn ông ra sofa coi đọc sách còn cô thì dọn dép bát đĩa rồi rửa thật sạch chúng.Khi trở ra thấy người đàn ông đang đọc sách ở phòng khách thì lén lén trốn ra nhà kho xem mèo và nhân tiện tưới tắm cho chậu hoa nhài.
Người đàn ông thấy cô thập thò lén lút bỏ trốn liền phì cười “Cô gái nhỏ của hắn thật đáng yêu mà” nhưng lúc sau trọng tâm lại rơi vào suy nghĩ “Cô giấu hắn cái gì mà phải thập thò lén lút” đang định đứng dậy theo dõi cô thì lí trí của người đàn ông liền cản lại.Hắn nghĩ người như hắn mà cũng phải lén lút sao.Không phải chỉ cần hắn muốn thì sẽ được sao cần gì phải lén lút xem xét con thỏ nhỏ kia đang làm gì cơ chứ.Thật đúng là không phải tác phong của hắn.
Nghĩ ngợi một lúc vì cái tôi cao nên hắn không đi nữa.Im lặng đọc sách tiếp,chỉ là căn bản không tập trung được.Thân xác hắn rõ ràng là ở đây nhưng hồn thì đã đi theo cô gái mất rồi.
Nhưng cho dù lí trí có mạnh tới đâu cũng không thể thắng được con tim thế là liền đi tới căn nhà kho mà cô đang ở vừa định mở cửa đi vào thì nghe tiếng chân của cô từ cửa sau thông ra khu vườn bước vào.Thấy hắn cô liền mỉm cười lên tiếng:
-”Ông chủ”
Nghe cô gọi mình hắn liền nhũn tim tay nhanh chóng ôm eo cô đẩy cô vào góc tường lưng đặt lên ván gạch khàn giọng:
-”Bé con em đi đâu vậy hả?”
-”Ông chủ tôi đi tưới nước cho mấy cây hoa nhài”
-”Biết cô không nói dối vì hắn ngửi thấy mùi hoa nhài thoang thoảng trên người cô.Tham lam mà hít như muốn khắc cô vào người vậy.Hương hoa nhài nhè nhẹ thơm ngát lưu lại trên người cô gái nhỏ ngốc nghếch đáng yêu của hắn làm hắn ngày càng không dứt ra được”
Trầm giọng”Thật thơm”.
Thấy nhân viên cứ đứng đá mắt nhìn nhau người đàn ông liền quát:
-”Có tập trung không?Hay là muốn sa thải hết coi như thanh lọc cho công ty tuyển chọn nhân tài trẻ?”
Những nhân viên bên dưới nghe như vậy liền sợ hãi mà đứng nghiêm chỉnh chờ tới lượt báo cáo họ đâu ngu ngốc mà rời khỏi công ty.Nghe chửi một chút mà lương cao gấp ba lần thị trường bên ngoài với lại đây là công ty top đầu trong lẫn ngoài nước thì dại dột gì mà nghỉ cơ chứ.
Mãi đến hơn một tiếng sau mọi người trong văn phòng của người đàn ông mới uể oải bước ra.Tuy chỉ là báo cáo và chờ hắn kí duyệt nhưng người đàn ông này lại rất tỉ mỉ và kĩ tính nên mọi thứ phải thật hoàn hảo nhất nếu như không như hắn mong muốn thì hai cái lỗ tai sẽ như nghe một bài nhạc âm lượng cao đau rát hết.Mặc dù chủ tịch của họ đáng sợ nhưng luôn ưu ái những gì tốt nhất cho nhân viên 8 giờ 30 đi làm 6 giờ tan làm còn nếu như tăng ca thì sẽ được cấp một phần đồ ăn miễn phí.Nếu như công trình dự án nào được kí kết thành công và có lợi nhuận cao sẽ được tổ chức party do công ty tài trợ.Thử hỏi xem có công ty nào nhân viên được ưu đãi như vậy không.Chưa kể canteen ở công ty đều là đầu bếp với tay nghề lão luyện đạt chuẩn 5 sao.Mỗi ngày sẽ là một món khác không trùng lặp và còn là nhiều nước trên thế giới như : Việt Nam,Trung Quốc,Hàn Quốc,Nhật Bản và cả đồ Tây v.v.
Người đàn ông lúc này đang hop online với các cán bộ bên trụ sở nước ngoài thì nghe thấy tiếng điện thoại.Liếc nhìn là số của quản gia liền đưa tay lấy rồi ấn nghe.Tưởng rằng quản gia báo cáo chuyện gì thì lại nghe thấy giọng của cô gái nhỏ:
-”Ông chủ…tôi là Trần Hiểu…”
-”Um” Hắn biết là cô nên lại tiếp tục lắng nghe
-”Ông chủ hồi trưa tôi có để 50 tệ ở trên tủ đầu giường trong phòng nghỉ của ngài.Ngài…ngài có thể lấy giúp tôi được không?…”
Hắn nghe thấy cô nhờ vả tưởng chuyện gì khó khăn thì ra chỉ là 50 tệ kia.Hắn còn thiếu tiền hay sao mà cô lại nhờ vả hắn chỉ vì 50 tệ cỏn con đó chứ.Thật là một con thỏ nhỏ ngốc nghếch mà.Nhưng nghe tiếp đến tên của người đàn ông khác hắn liền đen mặt khó chịu
-”Vậy…ngài có thể đưa nó cho A Lý được không ạ?Hôm trước tôi có mượn tiền của anh ấy nên cảm phiền ngài đưa cho anh ấy giúp tôi với.Cảm ơn ngài ạ”
Nghe tiếp cúp máy hắn liền đen sì mặt.Chậc hai tiếng liền bước vào trong phòng lấy tờ 50 tệ đó lên sờ sờ một chút rồi trực tiếp nhét vào một ngăn riêng của bóp tiền.Hắn không muốn đồ của cô lại để cho người đàn ông khác cầm.
Mang theo tâm trạng bực bội quay về bàn làm việc những người đang họp online với hắn liền cảm nhận được luồng khí đen bao trùm.Thầm nghĩ không biết ai to gan lại chọc giận vị tổ tông này nữa.
Họp một lúc lâu xong hắn liền lấy chiếc áo vest trên sofa rồi ra cửa.Đi ra tới đại sảnh bước vào trong xe bảo tài xế đi về Nhậm Hoa Viên đó chính là tòa biệt thự khổng lồ kia.Trên đường đi người đàn ông tựa đầu vào cửa sổ xe sau đó nhàn nhạt lên tiếng:
-”A Lý hôm bữa Trần Hiểu mượn tiền của cậu?”
-”Vâng.Hôm đó tôi chở Trần tiểu thư về sau đó đi qua một tiệm thuốc cô ấy có ghé vào mua thuốc nhưng vì không mang theo tiền nên mới ngỏ lời mượn tôi thưa ông chủ”
-”Mua thuốc?Cô ấy bị bệnh?”
-”Tôi có hỏi cô ấy chỉ bảo là mình hơi ngứa người một chút.Bản thân không hề bị bệnh”
Nhận được câu trả lời người đàn ông hài lòng nhưng trọng tâm vẫn đang dừng lại việc cô bị ngứa.Tại sao cô lại bị ngứa cơ chứ.Suy nghĩ một chút vẫn là về hỏi cô gái nhỏ kia.
-”A Lý 50 tệ cô ấy mượn cậu cứ bảo Trương Tiêu thanh toán.Sau này cô ấy có hành động gì phải báo lại với tôi.Nghe rõ chưa”
-”Đã biết thưa ông chủ”
Sau khi trở về nhà người đàn ông liếc mắt không thấy cô gái mà hắn muốn tìm ở đâu liền bực bội đi lên lầu lấy quần áo tắm rửa.Còn cô gái nhỏ bây giờ đang ngồi cho con mèo mà cô nhặt được lúc chiều ra về kia tắm rửa và làm quen với môi trường mới.Cô biết hắn không thích những sinh vật này nên chỉ dám lén lút nuôi dưỡng.
Người đàn ông sau khi tắm xong liền trở xuống nhà bếp thấy cô gái nhỏ đang đứng ở bàn ăn tươi cười nhìn hắn
-”Ông chủ cơm tối đã sẵn sàng rồi ạ.”
Tâm trạng bực dọc của người đàn ông liền theo tiếng gọi ông chủ của cô mà tan biến nhanh chóng ngồi xuống sau đó kéo cô vào lòng mình rồi tận hứng thưởng thức bữa tối do chính cô gái nhỏ chuẩn bị.
Sau khi ăn xong người đàn ông ra sofa coi đọc sách còn cô thì dọn dép bát đĩa rồi rửa thật sạch chúng.Khi trở ra thấy người đàn ông đang đọc sách ở phòng khách thì lén lén trốn ra nhà kho xem mèo và nhân tiện tưới tắm cho chậu hoa nhài.
Người đàn ông thấy cô thập thò lén lút bỏ trốn liền phì cười “Cô gái nhỏ của hắn thật đáng yêu mà” nhưng lúc sau trọng tâm lại rơi vào suy nghĩ “Cô giấu hắn cái gì mà phải thập thò lén lút” đang định đứng dậy theo dõi cô thì lí trí của người đàn ông liền cản lại.Hắn nghĩ người như hắn mà cũng phải lén lút sao.Không phải chỉ cần hắn muốn thì sẽ được sao cần gì phải lén lút xem xét con thỏ nhỏ kia đang làm gì cơ chứ.Thật đúng là không phải tác phong của hắn.
Nghĩ ngợi một lúc vì cái tôi cao nên hắn không đi nữa.Im lặng đọc sách tiếp,chỉ là căn bản không tập trung được.Thân xác hắn rõ ràng là ở đây nhưng hồn thì đã đi theo cô gái mất rồi.
Nhưng cho dù lí trí có mạnh tới đâu cũng không thể thắng được con tim thế là liền đi tới căn nhà kho mà cô đang ở vừa định mở cửa đi vào thì nghe tiếng chân của cô từ cửa sau thông ra khu vườn bước vào.Thấy hắn cô liền mỉm cười lên tiếng:
-”Ông chủ”
Nghe cô gọi mình hắn liền nhũn tim tay nhanh chóng ôm eo cô đẩy cô vào góc tường lưng đặt lên ván gạch khàn giọng:
-”Bé con em đi đâu vậy hả?”
-”Ông chủ tôi đi tưới nước cho mấy cây hoa nhài”
-”Biết cô không nói dối vì hắn ngửi thấy mùi hoa nhài thoang thoảng trên người cô.Tham lam mà hít như muốn khắc cô vào người vậy.Hương hoa nhài nhè nhẹ thơm ngát lưu lại trên người cô gái nhỏ ngốc nghếch đáng yêu của hắn làm hắn ngày càng không dứt ra được”
Trầm giọng”Thật thơm”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.