Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 886: CẬU BA DƯƠNG THẬT SỰ NUÔNG CHIỀU CON GÁI. NGUYÊN TẮC À? KHÔNG TỒN TẠI ĐÂU (2)

Mạch Hạ Du Trúc

06/03/2021

“Không có gì ạ.” Mặc dù Đường Vũ Kỳ có hơi thất vọng khi ba không phát hiện ra anh trai, nhưng anh trai không cho cô bé nói, nên cô bé không thể nói được, có điều cô bé cảm thấy đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

“Ba ơi, con muốn ăn kem, ba mua cho con được không ạ?” Chuyện nhận ra anh trai không thể nóng vội nhất thời được, giờ chuyện quan trọng nhất là phúc lợi của cô bé.

Cô bé thích ăn kem nhất, nhưng anh trai và mẹ đều không cho cô bé ăn quá nhiều, bởi vì trước đây có một lần cô bé ăn nhiều quá mà ngã bệnh, từ đó về sau, mẹ và anh trai đều nghiêm khắc kiểm soát số lượng kem mà cô bé ăn, một ngày cùng lắm chỉ ăn được một cây.

Hơn nữa mỗi khi trời lạnh thì tuyệt đối không được ăn.

Nhưng ba không biết chuyện cô bé ăn kem rồi ngã bệnh, nên cô bé có thể nói ba mua cho bé.

“Được.” Tất nhiên cậu ba Dương không thể từ chối yêu cầu của con gái yêu rồi, đừng nói là mấy chuyện nhỏ như ăn kem, mặc kệ con gái yêu đưa ra yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng hết.

“Ba ơi, con muốn mỗi ngày ăn ít nhất là hai cây kem.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vui vẻ, nhưng một cây kem vẫn chưa làm cô bé thỏa mãn, mà cô bé còn muốn ăn rất rất nhiều cây.

Ừm, bé cũng không được ăn nhiều quá, ngộ nhỡ lại ngã bệnh thì sao?

Ngộ nhỡ lại ngã bệnh chắc chắn sẽ bị mẹ phát hiện ra, nên cô không được tham lam quá, một ngày hai cây là được rồi.

“Được.” Cậu ba Dương đồng ý rất sảng khoái, trong mắt anh đây hoàn toàn không phải là vấn đề to tát, trẻ nhỏ đều thích ăn kem, nên ăn mấy cây cũng không sao cả.

Lúc này, Dương Tầm Chiêu bế Đường Vũ Kỳ vẫn chưa đi xa lên, Đường Minh Hạo đang ngồi trong xe nghe thấy đoạn đối thoại của họ thì định ngăn cản, nhưng cậu bé chỉ mấp máy môi, chứ không nói ra một câu nào.

“Ba ơi, chuyện chúng ta gặp mặt không được để cho mẹ biết, nên chúng ta không thể gặp nhau mỗi ngày được, vậy con làm sao có thể ăn kem mà ba mua đây ạ?” Trước giờ công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ luôn rất thông minh, về chuyện liên quan đến phúc lợi của mình, tất nhiên cô bé phải suy nghĩ rất chu toàn rồi.

Ba chỉ đồng ý với cô bé vẫn chưa được, mà quan trọng là phải làm thế nào?

“Cục cưng yên tâm, ngày nào ba cũng mang kem đến cho con, con muốn ăn lúc nào thì gọi cho ba, mặc kệ cục cưng hay ba đang ở đâu, ba cũng sẽ mang kem đến cho con trong khoảng thời gian ngắn nhất.” Cậu ba Dương cảm thấy, chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề, chỉ cần con gái anh muốn, thì không có chuyện gì có thể ngăn cản anh được.

Không thể không nói, cậu ba Dương đã cưng chiều con mình đến vô hạn rồi.

“Vâng, vâng, ba là tốt nhất.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ hài lòng, ba là tốt nhất.

“Con là cục cưng của ba, tất nhiên ba phải đối tốt với con rồi.” Dương Tầm Chiêu nhìn khuôn mặt cười mãn nguyện của con gái mình, tim như được rót mật, vô cùng ngọt ngào.

“Ba ơi, có phải con muốn gì, ba cũng sẽ cho con? Con muốn làm gì, ba cũng sẽ đồng ý với con đúng không ạ?” Đường Vũ Kỳ chớp đôi mắt đen láy, con ngươi linh động càng phát sáng hơn.

Thật ra mẹ luôn thương yêu cô bé, bên cạnh cũng có rất nhiều người thương bé.



Nhưng cô bé cảm thấy cảm giác này rất khác biệt.

Mặc dù mẹ yêu cô bé, nhưng mẹ là người rất có quy tắc, đôi lúc cũng rất nghiêm khắc với cô bé.

Còn ba thì sao? Liệu tình yêu thương của ba có giống như mẹ không?

“Đúng vậy.” Cậu ba Dương không hề do dự đáp lại, tất nhiên con gái anh muốn làm gì cũng được, muốn cái gì thì anh sẽ cho cái nấy.

Là một người ba, nếu ngay cả yêu cầu của con gái mình cũng không thỏa mãn được, vậy anh làm ba chi nữa?

Con gái anh phải được cưng chiều, yêu thương, muốn làm gì thì làm!

Đây là chuyện mà một người ba như anh cần phải làm cho con gái.

Nên cậu ba Dương không hề cảm thấy cách cưng chiều của mình sai trái ở đâu nào cả, sự cưng chiều của anh dành cho con gái hoàn toàn không có nguyên tắc, cực kỳ khác biệt với Hàn Nhã Thanh.

Tư tưởng đứng đắn mà Hàn Nhã Thanh từng bước truyền dạy cho con gái trong mấy năm qua đã bị cậu ba Dương phá hủy rồi.

Nếu để Hàn Nhã Thanh biết được, không biết cô sẽ phản ứng thế nào?

Có lẽ đây là sự khác biệt về tình thương giữa ba và mẹ.

Phần lớn tình thương của mẹ sẽ nghiêng về sự bảo bọc một cách thận trọng chu toàn, còn ba thì nghiêng về sự cưng chiều tùy hứng nhiều hơn.

Mắt Đường Vũ Kỳ sáng lên, trên mặt cũng hiện rõ sự hưng phấn khác thường, hóa ra tình thương của ba là như vậy, cảm giác này thật tốt, phải nói là cực kỳ tốt.

“Ba ơi, con muốn ngôi sao trên trời, ba có thể hái nó xuống cho con không?” Đường Vũ Kỳ cũng không phải là bạn nhỏ không nói lý lẽ, cô bé chỉ muốn cảm nhận xem tình thương của ba có thể đạt đến mức nào, muốn hưởng thụ cảm giác mà trước giờ mình chưa từng có.

Dù gì cô bé cũng lớn thế này, nhưng đây là lần đầu tiên cô bé cảm nhận được tình thương của ba.

Chú Mộ Dung đã nói, nếu một người có thể hái ngôi sao trên trời xuống cho bạn, vậy thì chắc chắn người đó rất yêu bạn, nên công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ mới chợt nghĩ ra, câu hỏi này có thể kiểm tra tình thương của ba mình.

“Được.” Cậu ba Dương nghe Đường Vũ Kỳ nói thế thì mỉm cười, vẫn trả lời không hề do dự, ừm, con gái anh muốn ngôi sao trên trời, vậy thì anh nhất định phải nghĩ cách hái nó xuống.

Còn việc dùng cách gì?



Thì chắc chắn sẽ có cách!!

“Vậy nếu con muốn tự đi hái ngôi sao xuống thì sao ạ?” Lúc này công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ rất vui vẻ, xem ra ba rất rất yêu cô bé, cảm giác có ba thật tốt, cô bé rất thích cảm giác này.

Giờ công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ rất phấn khích, cũng rất tự hào, thật ra cô bé không thật sự muốn đi hái ngôi sao gì đó, mà cô chỉ cực kỳ thích cảm giác này, cảm giác được ba cưng chiều mà thôi.

Bởi vì cảm giác này thật sự rất tốt!!

“Vậy ba mua cho con một chiếc tàu vũ trụ, để cục cưng của ba tự đi hái nhé!” Đường Vũ Kỳ chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhưng cậu ba Dương lại xem là thật, tất nhiên, trong mắt anh, mấy chuyện này chẳng đáng là gì.

Con gái muốn tự đi lên trời hái sao ư?

Quá đơn giản!

Anh chỉ cần mua một chiếc tàu vũ trụ thì có thể bay lên trời rồi!!

Khó khăn sao?

Đối với cậu ba Dương, từ này không hề tồn tại.

Chỉ cần con gái muốn thì anh chắc chắn sẽ làm được.

Đứng trước yêu cầu của con gái, không có việc gì là khó cả.

Mặc dù lúc này Dương Tầm Chiêu đã bế Đường Vũ Kỳ đi hơi xa rồi, nhưng Tài xế Lưu vẫn luôn đậu xe ở đó, hơn nữa kính xe cũng không đóng lại, nên đoạn đối thoại của Dương Tầm Chiêu và Đường Vũ Kỳ vẫn lọt vào tai Đường Minh Hạo rất rõ ràng.

Đường Minh Hạo vẫn ngồi rất thẳng lưng, nhưng nghe Dương Tầm Chiêu nói thế, cảm xúc trên mặt cậu bé lại hơi thay đổi, có thể là vì quá bất ngờ, cũng quá ngạc nhiên, nên cậu bé há miệng ra, một lúc sau vẫn chưa khép lại được.

Hóa ra chú Dương Tầm Chiêu là như vậy?

Hóa ra tình thương của ba là thế?

Hóa ra tình thương của ba có thể mặc ý, tùy hứng, không có nguyên tắc như thế!!

Do đó Dương Tầm Chiêu thật sự rất thích trẻ con.

Lúc này, trong lòng bạn nhỏ Đường Minh Hạo bỗng có một kích động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook