Chương 1439: Khoan khoái lòng người (1)
Mạch Hạ Du Trúc
12/08/2021
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, chuyện này
cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và
ông nội như vậy.” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè
ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật
ký cuộc gọi của anh.”
“Tầm Trung, cháu làm loạn gì vậy?” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trong giọng nói cũng có thêm nhiều sự nghiêm nghị.
“Cháu không phải đang làm loạn mà, cháu đang làm đại sự, cháu chỉ muốn mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta thôi.” Dương Tầm Trung bình thường không đụng chạm với ông cụ Dương và bà cụ Dương ở nhà họ Dương qua, trước giờ, anh ta chỉ cần có ăn, có uống, có chơi là được.
Người của nhà họ Dương có quan tâm hay không anh ta đều không để ý, ông cụ Dương và bà cụ Dương thỉnh thoảng cũng có nói anh ta, anh ta đều nghe vào tai trái rồi ra bằng tai phải.
Anh ta ăn chơi bài bạc, không làm việc nên hồn đã gần 20 năm, hiếm lắm mới nghiêm túc được một lần, thật đó!!
Cuộc sống trước đây của anh ta luôn mơ hồ hồ đồ, nhưng chuyện hôm nay anh ta muốn làm rõ, anh ta muốn làm rõ cái chết của Dương Bạc Vệ rốt cuộc có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương hay không.
Anh ta muốn biết ông cụ Dương và bà cụ Dương có thể làm đến mức nào chỉ để ép Dương Tầm Chiêu?
Anh ta muốn biết, ông cụ Dương và bà cụ Dương có còn một chút giới hạn làm người nào nữa không.
Cái này rất quan trọng đối với cuộc sống sau này của anh ta, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đối với Dương Tầm Chiêu mà còn tuyệt tình như vậy thì sau này anh ta nhất định phải đề phòng.
Dương Tầm Trung vốn không quan tâm đến sự phẫn nộ của bà cụ Dương, một tay trực tiếp thò lên người Dương Tầm Chiêu, muốn tìm điện thoại của Dương Tầm Chiêu.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này bị sao vậy chứ, vậy mà lại làm ầm ĩ với Dương Tầm Chiêu trong trường hợp thế này, cậu ta không sợ sao?”
“Chim khôn chết miếng mồi ngon, lợi ích ở ngay trước mắt, có thể sợ sao, chắc là không muốn để Dương Tầm Chiêu về thôi.”
“Cũng phải, cậu ba Dương cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ngay cả Dương Thị cũng không cần, người được lợi lớn nhất chính là đứa con riêng này rồi.”
“Anh tưởng ông cụ Dương là tên ngốc sao, như cậu ta, thì cho dù cậu ba Dương có không về nhà họ Dương đi nữa, ông cụ Dương cũng sẽ không thể giao Dương Thị cho cậu ta đâu.”
“Ông cụ Dương tuổi đã cao, còn có thể chống đỡ bao nhiêu năm nữa, bây giờ Dương Bạc Vệ đã qua đời rồi, nếu như ông cụ Dương mà đi nữa, nếu như Dương Tầm Chiêu lúc này thật sự không về thì nhà họ Dương chỉ có thể là của cậu ta rồi.”
“Cho nên, cái này là không muốn cho cậu ba Dương về nhà, chỉ là cái tướng ăn này cũng có hơi xấu rồi đó.”
“Chỉ dựa vào cậu ta thì có một trăm tên cũng không địch lại một cậu ba Dương nữa, cậu ta còn dám khiêu khích cậu ba Dương giữa bàn dân thiên hạ, đúng là ngốc chết đi được.”
“Cậu ba Dương chỉ một ánh mắt thôi chắc đã có thể hù cậu ta té đái rồi.”
Người bên ngoài nhịn không được mà nhỏ tiếng bàn tán, đương nhiên vì có Dương Tầm Chiêu, nên đều không dám lớn tiếng, cho nên Dương Tầm Chiêu và Dương Tầm Trung đều không nghe thấy.
Đương nhiên, lúc này hầu hết người có mặt đều đang đợi hóng drama, đều đợi xem Dương Tầm Chiêu sẽ làm thế nào.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ lập loè, khoé miệng như chậm rãi cong lên một chút, sau đó lấy điện thoại ra, tự mở khoá, rồi đưa cho Dương Tầm Trung.
Liên quan đến tin tức trên mạng hồi nãy, Dương Tầm Chiêu đương nhiên đã nhìn thấy rồi, đã sớm thất vọng tột cùng, đã sớm không còn ôm bất kỳ hy vọng gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương nữa, cho nên khi nhìn thấy tin tức, anh rất bình tĩnh, cũng không có nghĩ là sẽ làm gì đó.
Nhưng bây giờ Dương Tầm Trung muốn làm ầm lên thì anh cũng không ngại phối hợp một chút.
Đám người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Chiêu thì đều sững sờ, không ngờ Dương Tầm Chiêu vậy mà lại có thái độ như vậy.
Sau khi bà Dương qua đời thì Dương Tầm Trung được đón về nhà họ Dương, đều biết tình cảm của Dương Tầm Chiêu và đứa con riêng này không thể tốt lành gì được, tại sao lúc này Dương Tầm Chiêu lại nghe Dương Tầm Trung chứ.
Đám người đều bày ra vẻ mặt kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu.
Sắc mặt bà cụ Dương trực tiếp thay đổi, trong mắt có thêm vài phần lo lắng, càng có thêm vài phần âm lãnh, tên Dương Tầm Trung này đang yên đang lành lại làm ầm ĩ chuyện gì vậy chứ?
“Tầm Chiêu, nó làm loạn mà cháu cũng chiều theo nó ư?” Bà cụ Dương phản ứng lại, đương nhiên muốn nghĩ cách ngăn cản.
“Không sao, để cậu ta coi.” Dương Tầm Chiêu chỉ nhàn nhạt nhìn bà cụ Dương một cái, trong lòng Dương Tầm Chiêu rất rõ, tin tức tung lên mạng lúc nãy tuyệt đối là có liên quan đến bà cụ Dương và ông cụ Dương.
Nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đã làm gì đó thì tin tức phụ được đăng lên sau đó tuyệt đối sẽ không chi tiết như vậy, ví dụ như là câu ông cụ Dương đã gọi cho anh vô số lần anh đều không chịu về.
Nếu như không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương tiết lộ cho phóng viên thì phóng viên tuyệt đối không dám tự dàn dựng ra lời nói như vậy.
“Coi thì coi, tôi sợ anh chắc.” Dương Tầm Trung nhanh chóng giật lấy điện thoại trước khi bà cụ Dương ngăn cản, sau đó trực tiếp mở nhật ký cuộc gọi.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này rốt cuộc là muốn làm gì chứ? Cậu ta làm lớn chuyện này lên như vậy thì có thể có lợi gì với cậu ta?” Có một số người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Trung thì bắt đầu không hiểu.
“Anh không nhìn thấy tin tức mới tung ra hồi nãy sao? Có người nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc, nhưng Dương Tầm Chiêu đều nói không về, xem ra, đứa con riêng nhà họ Dương này là đang muốn chứng minh chuyện này, tin tức hồi nãy vừa tung ra, trên mạng đều chửi bới Dương Tầm Chiêu, chửi rất gắt.”
“Nhưng Dương Tầm Chiêu đã về rồi, mấy tin đồn đó không phải chả đánh mà tự phá rồi sao? Còn có gì để làm ầm ĩ nữa chứ?”
“Đúng đó, cậu ba Dương quay về, mấy cái trên mạng đều hoàn toàn biến thành tin đồn nhảm, cho dù ông cụ Dương có gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc điện thoại, thì Dương Tầm Chiêu bây giờ cũng đã về rồi, chuyện này cũng đã kết thúc, đứa con riêng nhà họ Dương này làm ầm lên như vậy không những không tạo thành tổn thất gì cho Dương Tầm Chiêu, mà chỉ e sẽ làm mình khó xử, cho nên đứa con riêng nhà họ Dương này là đang nghĩ gì vậy?”
“Vậy thì không biết nữa, có thể là đứa con riêng nhà họ Dương này có não không giống người bình thường.”
Lúc này rất nhiều người có mặt đều không hiểu cách làm của Dương Tầm Trung.
“Ủa, sao lại không có lịch sử cuộc gọi? Không có bất kỳ lịch sử cuộc gọi nào từ bên nhà họ Dương hết?” Đám người đang nghi hoặc thì giọng nói của Dương Tầm Trung lại lần nữa truyền tới, mang theo sự bất ngờ và ngạc nhiên không thể nào rõ ràng hơn: “Không những không có lịch sử cuộc gọi nào từ nhà họ Dương, mà ngay cả cuộc gọi nhỡ từ bên nhà họ Dương cũng không có!!”
Lúc Dương Tầm Trung nói lời này, giọng nói nghe trông rất bất ngờ, còn rất ngơ ngác, nhưng trong lòng thì lạnh lẽo.
Tuy anh ta không có tiếp xúc gì với người anh trai này nhiều, bình thường cũng chả nói chuyện, nhưng anh ta hiểu Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện xoá lịch sử cuộc gọi đâu.
Liên quan đến điểm này, anh ta có thể chắc chắn, cũng tin phần lớn người có mặt ở đây cũng đều rất khẳng định điểm này.
Vậy thì chỉ có một khả năng đó là chuyện Dương Bạc Vệ qua đời, bên nhà họ Dương căn bản không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, một cuộc cũng không có.
Điện thoại còn chả gọi, mà còn kêu người vu nhọ Dương Tầm Chiêu, ông cụ Dương và bà cụ Dương thật đúng là cái gì cũng làm được.
Đám người nghe thấy lời của anh ta thì đều sững sờ, không có lịch sử cuộc gọi?
Cái này là sao? Là ý gì?
Hơn nữa hồi nãy Dương Tầm Trung còn nói thậm chí một cuộc gọi liên quan đến nhà họ Dương cũng còn không có?
Dương Bạc Vệ qua đời, chuyện lớn như vậy, mà nhà họ Dương lại không gọi cho Dương Tầm Chiêu ư?
Sao có thể?
Hồi nãy trên mạng không phải còn tung tin nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều lần bảo Dương Tầm Chiêu về sao?
Nếu như Dương Bạc Vệ qua đời, ông cụ Dương không gọi cho Dương Tầm Chiêu lấy một cuộc thì chuyện này chính là ông cụ Dương không đúng, Dương Tầm Chiêu không có gì sai hết.
Đừng nói Dương Tầm Chiêu chỉ là đến trễ, cho dù Dương Tầm Chiêu có không đến thì cũng đều không thể là lỗi của Dương Tầm Chiêu, dù sao cậu ba Dương trước đó đã rời khỏi nhà họ Dương, mà nhà họ Dương bên này không có thông báo cho cậu ba Dương.
Lời này là do Dương Tầm Trung nói ra, người khác hoàn toàn không nghi ngờ gì, bởi vì ai cũng biết Dương Tầm Trung và Dương Tầm Chiêu chắc chắn là đối lập nhau, Dương Tầm Trung chỉ có thể hại Dương Tầm Chiêu, chứ không thể giúp Dương Tầm Chiêu được.
Sắc mặt của bà cụ Dương nhất thời trở nên càng khó coi hơn, chuyện này không ai rõ hơn bà ta hết, nhà họ Dương đích thực không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, bà ta không gọi, ông cụ Dương không gọi, ngay cả người làm nhà họ Dương cũng đều không có gọi qua.
Cho nên, trong điện thoại của Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể có lịch sử cuộc gọi với nhà họ Dương bên này được.
Bà ta hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta tin Dương Tầm Chiêu sẽ không chủ động nhắc đến chuyện này, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung lại làm loạn.
“Bà nội, bà và ông nội không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Ông bà dùng điện thoại nào gọi vậy? Máy bàn trong nhà? Hay là điện thoại của bà, tại sao trên điện thoại anh ta chả có lấy một lịch sử cuộc gọi nào vậy?” Dương Tầm Trung khẽ quay đầu nhìn sang sắc mặt khó coi của bà cụ Dương, Dương Tầm Trung chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, hôm nay nếu như anh ta đã làm loạn thì sẽ hoàn toàn làm rõ chuyện này luôn, nếu không thì trò của anh ta hôm nay sẽ uổng phí rồi, không ý nghĩa gì nữa!!
“Tầm Trung, cháu làm loạn gì vậy?” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trong giọng nói cũng có thêm nhiều sự nghiêm nghị.
“Cháu không phải đang làm loạn mà, cháu đang làm đại sự, cháu chỉ muốn mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta thôi.” Dương Tầm Trung bình thường không đụng chạm với ông cụ Dương và bà cụ Dương ở nhà họ Dương qua, trước giờ, anh ta chỉ cần có ăn, có uống, có chơi là được.
Người của nhà họ Dương có quan tâm hay không anh ta đều không để ý, ông cụ Dương và bà cụ Dương thỉnh thoảng cũng có nói anh ta, anh ta đều nghe vào tai trái rồi ra bằng tai phải.
Anh ta ăn chơi bài bạc, không làm việc nên hồn đã gần 20 năm, hiếm lắm mới nghiêm túc được một lần, thật đó!!
Cuộc sống trước đây của anh ta luôn mơ hồ hồ đồ, nhưng chuyện hôm nay anh ta muốn làm rõ, anh ta muốn làm rõ cái chết của Dương Bạc Vệ rốt cuộc có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương hay không.
Anh ta muốn biết ông cụ Dương và bà cụ Dương có thể làm đến mức nào chỉ để ép Dương Tầm Chiêu?
Anh ta muốn biết, ông cụ Dương và bà cụ Dương có còn một chút giới hạn làm người nào nữa không.
Cái này rất quan trọng đối với cuộc sống sau này của anh ta, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đối với Dương Tầm Chiêu mà còn tuyệt tình như vậy thì sau này anh ta nhất định phải đề phòng.
Dương Tầm Trung vốn không quan tâm đến sự phẫn nộ của bà cụ Dương, một tay trực tiếp thò lên người Dương Tầm Chiêu, muốn tìm điện thoại của Dương Tầm Chiêu.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này bị sao vậy chứ, vậy mà lại làm ầm ĩ với Dương Tầm Chiêu trong trường hợp thế này, cậu ta không sợ sao?”
“Chim khôn chết miếng mồi ngon, lợi ích ở ngay trước mắt, có thể sợ sao, chắc là không muốn để Dương Tầm Chiêu về thôi.”
“Cũng phải, cậu ba Dương cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ngay cả Dương Thị cũng không cần, người được lợi lớn nhất chính là đứa con riêng này rồi.”
“Anh tưởng ông cụ Dương là tên ngốc sao, như cậu ta, thì cho dù cậu ba Dương có không về nhà họ Dương đi nữa, ông cụ Dương cũng sẽ không thể giao Dương Thị cho cậu ta đâu.”
“Ông cụ Dương tuổi đã cao, còn có thể chống đỡ bao nhiêu năm nữa, bây giờ Dương Bạc Vệ đã qua đời rồi, nếu như ông cụ Dương mà đi nữa, nếu như Dương Tầm Chiêu lúc này thật sự không về thì nhà họ Dương chỉ có thể là của cậu ta rồi.”
“Cho nên, cái này là không muốn cho cậu ba Dương về nhà, chỉ là cái tướng ăn này cũng có hơi xấu rồi đó.”
“Chỉ dựa vào cậu ta thì có một trăm tên cũng không địch lại một cậu ba Dương nữa, cậu ta còn dám khiêu khích cậu ba Dương giữa bàn dân thiên hạ, đúng là ngốc chết đi được.”
“Cậu ba Dương chỉ một ánh mắt thôi chắc đã có thể hù cậu ta té đái rồi.”
Người bên ngoài nhịn không được mà nhỏ tiếng bàn tán, đương nhiên vì có Dương Tầm Chiêu, nên đều không dám lớn tiếng, cho nên Dương Tầm Chiêu và Dương Tầm Trung đều không nghe thấy.
Đương nhiên, lúc này hầu hết người có mặt đều đang đợi hóng drama, đều đợi xem Dương Tầm Chiêu sẽ làm thế nào.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ lập loè, khoé miệng như chậm rãi cong lên một chút, sau đó lấy điện thoại ra, tự mở khoá, rồi đưa cho Dương Tầm Trung.
Liên quan đến tin tức trên mạng hồi nãy, Dương Tầm Chiêu đương nhiên đã nhìn thấy rồi, đã sớm thất vọng tột cùng, đã sớm không còn ôm bất kỳ hy vọng gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương nữa, cho nên khi nhìn thấy tin tức, anh rất bình tĩnh, cũng không có nghĩ là sẽ làm gì đó.
Nhưng bây giờ Dương Tầm Trung muốn làm ầm lên thì anh cũng không ngại phối hợp một chút.
Đám người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Chiêu thì đều sững sờ, không ngờ Dương Tầm Chiêu vậy mà lại có thái độ như vậy.
Sau khi bà Dương qua đời thì Dương Tầm Trung được đón về nhà họ Dương, đều biết tình cảm của Dương Tầm Chiêu và đứa con riêng này không thể tốt lành gì được, tại sao lúc này Dương Tầm Chiêu lại nghe Dương Tầm Trung chứ.
Đám người đều bày ra vẻ mặt kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu.
Sắc mặt bà cụ Dương trực tiếp thay đổi, trong mắt có thêm vài phần lo lắng, càng có thêm vài phần âm lãnh, tên Dương Tầm Trung này đang yên đang lành lại làm ầm ĩ chuyện gì vậy chứ?
“Tầm Chiêu, nó làm loạn mà cháu cũng chiều theo nó ư?” Bà cụ Dương phản ứng lại, đương nhiên muốn nghĩ cách ngăn cản.
“Không sao, để cậu ta coi.” Dương Tầm Chiêu chỉ nhàn nhạt nhìn bà cụ Dương một cái, trong lòng Dương Tầm Chiêu rất rõ, tin tức tung lên mạng lúc nãy tuyệt đối là có liên quan đến bà cụ Dương và ông cụ Dương.
Nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đã làm gì đó thì tin tức phụ được đăng lên sau đó tuyệt đối sẽ không chi tiết như vậy, ví dụ như là câu ông cụ Dương đã gọi cho anh vô số lần anh đều không chịu về.
Nếu như không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương tiết lộ cho phóng viên thì phóng viên tuyệt đối không dám tự dàn dựng ra lời nói như vậy.
“Coi thì coi, tôi sợ anh chắc.” Dương Tầm Trung nhanh chóng giật lấy điện thoại trước khi bà cụ Dương ngăn cản, sau đó trực tiếp mở nhật ký cuộc gọi.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này rốt cuộc là muốn làm gì chứ? Cậu ta làm lớn chuyện này lên như vậy thì có thể có lợi gì với cậu ta?” Có một số người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Trung thì bắt đầu không hiểu.
“Anh không nhìn thấy tin tức mới tung ra hồi nãy sao? Có người nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc, nhưng Dương Tầm Chiêu đều nói không về, xem ra, đứa con riêng nhà họ Dương này là đang muốn chứng minh chuyện này, tin tức hồi nãy vừa tung ra, trên mạng đều chửi bới Dương Tầm Chiêu, chửi rất gắt.”
“Nhưng Dương Tầm Chiêu đã về rồi, mấy tin đồn đó không phải chả đánh mà tự phá rồi sao? Còn có gì để làm ầm ĩ nữa chứ?”
“Đúng đó, cậu ba Dương quay về, mấy cái trên mạng đều hoàn toàn biến thành tin đồn nhảm, cho dù ông cụ Dương có gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc điện thoại, thì Dương Tầm Chiêu bây giờ cũng đã về rồi, chuyện này cũng đã kết thúc, đứa con riêng nhà họ Dương này làm ầm lên như vậy không những không tạo thành tổn thất gì cho Dương Tầm Chiêu, mà chỉ e sẽ làm mình khó xử, cho nên đứa con riêng nhà họ Dương này là đang nghĩ gì vậy?”
“Vậy thì không biết nữa, có thể là đứa con riêng nhà họ Dương này có não không giống người bình thường.”
Lúc này rất nhiều người có mặt đều không hiểu cách làm của Dương Tầm Trung.
“Ủa, sao lại không có lịch sử cuộc gọi? Không có bất kỳ lịch sử cuộc gọi nào từ bên nhà họ Dương hết?” Đám người đang nghi hoặc thì giọng nói của Dương Tầm Trung lại lần nữa truyền tới, mang theo sự bất ngờ và ngạc nhiên không thể nào rõ ràng hơn: “Không những không có lịch sử cuộc gọi nào từ nhà họ Dương, mà ngay cả cuộc gọi nhỡ từ bên nhà họ Dương cũng không có!!”
Lúc Dương Tầm Trung nói lời này, giọng nói nghe trông rất bất ngờ, còn rất ngơ ngác, nhưng trong lòng thì lạnh lẽo.
Tuy anh ta không có tiếp xúc gì với người anh trai này nhiều, bình thường cũng chả nói chuyện, nhưng anh ta hiểu Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện xoá lịch sử cuộc gọi đâu.
Liên quan đến điểm này, anh ta có thể chắc chắn, cũng tin phần lớn người có mặt ở đây cũng đều rất khẳng định điểm này.
Vậy thì chỉ có một khả năng đó là chuyện Dương Bạc Vệ qua đời, bên nhà họ Dương căn bản không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, một cuộc cũng không có.
Điện thoại còn chả gọi, mà còn kêu người vu nhọ Dương Tầm Chiêu, ông cụ Dương và bà cụ Dương thật đúng là cái gì cũng làm được.
Đám người nghe thấy lời của anh ta thì đều sững sờ, không có lịch sử cuộc gọi?
Cái này là sao? Là ý gì?
Hơn nữa hồi nãy Dương Tầm Trung còn nói thậm chí một cuộc gọi liên quan đến nhà họ Dương cũng còn không có?
Dương Bạc Vệ qua đời, chuyện lớn như vậy, mà nhà họ Dương lại không gọi cho Dương Tầm Chiêu ư?
Sao có thể?
Hồi nãy trên mạng không phải còn tung tin nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều lần bảo Dương Tầm Chiêu về sao?
Nếu như Dương Bạc Vệ qua đời, ông cụ Dương không gọi cho Dương Tầm Chiêu lấy một cuộc thì chuyện này chính là ông cụ Dương không đúng, Dương Tầm Chiêu không có gì sai hết.
Đừng nói Dương Tầm Chiêu chỉ là đến trễ, cho dù Dương Tầm Chiêu có không đến thì cũng đều không thể là lỗi của Dương Tầm Chiêu, dù sao cậu ba Dương trước đó đã rời khỏi nhà họ Dương, mà nhà họ Dương bên này không có thông báo cho cậu ba Dương.
Lời này là do Dương Tầm Trung nói ra, người khác hoàn toàn không nghi ngờ gì, bởi vì ai cũng biết Dương Tầm Trung và Dương Tầm Chiêu chắc chắn là đối lập nhau, Dương Tầm Trung chỉ có thể hại Dương Tầm Chiêu, chứ không thể giúp Dương Tầm Chiêu được.
Sắc mặt của bà cụ Dương nhất thời trở nên càng khó coi hơn, chuyện này không ai rõ hơn bà ta hết, nhà họ Dương đích thực không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, bà ta không gọi, ông cụ Dương không gọi, ngay cả người làm nhà họ Dương cũng đều không có gọi qua.
Cho nên, trong điện thoại của Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể có lịch sử cuộc gọi với nhà họ Dương bên này được.
Bà ta hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta tin Dương Tầm Chiêu sẽ không chủ động nhắc đến chuyện này, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung lại làm loạn.
“Bà nội, bà và ông nội không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Ông bà dùng điện thoại nào gọi vậy? Máy bàn trong nhà? Hay là điện thoại của bà, tại sao trên điện thoại anh ta chả có lấy một lịch sử cuộc gọi nào vậy?” Dương Tầm Trung khẽ quay đầu nhìn sang sắc mặt khó coi của bà cụ Dương, Dương Tầm Trung chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, hôm nay nếu như anh ta đã làm loạn thì sẽ hoàn toàn làm rõ chuyện này luôn, nếu không thì trò của anh ta hôm nay sẽ uổng phí rồi, không ý nghĩa gì nữa!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.