Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Tiên Y Thức Tỉnh Tử Thần Xuất Sơn
Chương 171: Em tin tưởng anh!
Vũ Bảo
04/02/2024
Giang Vũ khựng lại, không chắc chắn hỏi.
“Chuyện đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra mài”
Kỷ Tuyết Tình thở dài, thất vọng nói: “Vốn dĩ em trốn nhà đi, rời khỏi Kim Lăng lâu như vậy cũng nên về rồi!”
“Vậy anh sẽ..."
Giang Vũ ấp úng, anh muốn nói mình sẽ đi cùng Kỷ Tuyết Tình.
Nhưng khi nhận ra bản thân hiện tại hoàn toàn không được nhà họ Kỷ thừa nhận, nếu đột nhiên đi theo không chỉ bị coi thường mà còn mang đến cho Kỷ Tuyết Tình vô vàn áp lực, anh liền nuốt lời vào trong.
“Vậy em cứ về trước đi!”
Giang Vũ hít sâu, kiên định nói: “Cho anh thời gian một năm, anh sẽ quang minh chính đại đến nhà họ Kỷ Kim Lăng cầu hồn, cưới em”.
“Đến lúc đó, anh đảm bảo không ai có thể ngăn cản chúng †a ở bên nhau”.
“Thời gian một năm có đủ không?”
Kỷ Tuyết Tình nhíu mày, mặc dù cô rất tin tưởng Giang Vũ, nhưng một kẻ tay trắng như Giang Vũ muốn nâng cao bản thân và địa vị cá nhân đến mức được nhà họ Kỷ thừa nhận trong một năm, thật sự quá khó!
“Đủ rồi!"
Giang Vũ kiên định tuyên bố: “Bất kể phải trả giá bao nhiêu, một năm sau, anh nhất định sẽ đến tìm em”.
“Được! Bất kể một năm sau anh có đạt được thành tựu gì, anh đều phải đến tìm em”.
Kỷ Tuyết Tình gật đầu, dùng sức ôm lấy cổ Giang Vũ, đỏ mặt nói: “Nếu đến lúc đó nhà họ Kỷ không thừa nhận anh, vậy chúng ta sẽ bỏ trốn”.
“Thế giới này rộng lớn như vậy, nhất định sẽ có chỗ cho chúng ta ở”.
“Chẳng lẽ chúng ta không thể ra nước ngoài sống sao, bất kể thế nào anh cũng phải tìm em nha”.
“Có thể ở bên anh là may mắn mấy đời của em, em tuyệt đối sẽ không để anh chịu thiệt thòi!”
Nghe những lời này, Giang Vũ vô cùng cảm động, kiên định nói: “Em đừng có suy nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa, anh nhất định sẽ có được sự thừa nhận của nhà họ Kỷ, quang minh chính đại cưới em, để em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian”.
“Em tin tưởng anh!”
Kỷ Tuyết Tình gật đầu, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu lên kế hoach cho tương lai của ho.
Sau khi xuống núi, thấy thư ký Tiểu Viện đã đợi sẵn từ lâu, Giang Vũ đặt Kỷ Tuyết Tình xuống, ba người cùng nhau ngồi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.
Khi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung, trước cổng biệt thự đã tập trung rất nhiều người, đều là những nhân vật có tiếng tăm
trong thành phố Giang Châu.
Thấy Kỷ Tuyết Tình trở về, những người này đều vội vàng tiến lên hỏi han, sợ Kỷ Tuyết Tình chịu bất kỳ tổn thương nào.
Mọi người đều hiểu rõ, nếu Kỷ Tuyết Tình xảy ra chuyện ở Giang Châu thì cả Giang Châu sẽ phải hứng chịu tai họa.
Cho dù bây giờ Kỷ Tuyết Tình bình an trở về thì các thế lực trong Giang Châu chắc chắn sẽ phải trải qua một lần xáo trộn.
“Cảm ơn các vị quan tâm, tôi không sao, cũng sẽ không trách cứ bất kỳ ai”.
Đối mặt với sự quan tâm của những người đứng đầu Giang Châu, Kỷ Tuyết Tình lạnh lùng đáp lại: “Bây giờ tôi thấy hơi mệt, cần nghỉ ngơi, các vị đầu về đi!”
Nghe thấy những lời này, nhóm người đứng đầu đang sợ hãi mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm rời đi.
Khi trở về biệt thự, Giang Vũ mang thuốc men về phòng trước, sau đó pha cho Kỷ Tuyết Tình một chén nước đường đỏ: “Em cứ nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài làm chút việc!”
“Đi đi, chú ý an toàn!”
Kỷ Tuyết Tình cầm chén, âu yếm dặn dò một câu.
“Tên Giang Vũ này quá đáng thật!”
Nhìn bóng lưng Giang Vũ rời đi, Tiểu Viện bất mãn phàn nàn: “Cô chủ vừa mới thoát hiểm, anh ta lại không ở lại chăm sóc, có chuyện gì quan trọng hơn chị nữa chứ?”
“Chị nghĩ anh ấy thật sự đi làm việc của mình sao?”
Kỷ Tuyết Tình uống một ngụm nước đường đỏ, mỉm cười nói: “Anh ấy là đi báo thù cho chị!”
“Ý chị là, Giang Vũ đi tìm Lăng Vân sao?”
Sắc mặt Tiểu Viện thay đổi, nhắc nhở: “Nhà họ Lăng có hai cường giả Tông Sư trấn giữ, anh ta cứ thế mà đến, không phải đang tìm chết sao?”
“Chuyện đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra mài”
Kỷ Tuyết Tình thở dài, thất vọng nói: “Vốn dĩ em trốn nhà đi, rời khỏi Kim Lăng lâu như vậy cũng nên về rồi!”
“Vậy anh sẽ..."
Giang Vũ ấp úng, anh muốn nói mình sẽ đi cùng Kỷ Tuyết Tình.
Nhưng khi nhận ra bản thân hiện tại hoàn toàn không được nhà họ Kỷ thừa nhận, nếu đột nhiên đi theo không chỉ bị coi thường mà còn mang đến cho Kỷ Tuyết Tình vô vàn áp lực, anh liền nuốt lời vào trong.
“Vậy em cứ về trước đi!”
Giang Vũ hít sâu, kiên định nói: “Cho anh thời gian một năm, anh sẽ quang minh chính đại đến nhà họ Kỷ Kim Lăng cầu hồn, cưới em”.
“Đến lúc đó, anh đảm bảo không ai có thể ngăn cản chúng †a ở bên nhau”.
“Thời gian một năm có đủ không?”
Kỷ Tuyết Tình nhíu mày, mặc dù cô rất tin tưởng Giang Vũ, nhưng một kẻ tay trắng như Giang Vũ muốn nâng cao bản thân và địa vị cá nhân đến mức được nhà họ Kỷ thừa nhận trong một năm, thật sự quá khó!
“Đủ rồi!"
Giang Vũ kiên định tuyên bố: “Bất kể phải trả giá bao nhiêu, một năm sau, anh nhất định sẽ đến tìm em”.
“Được! Bất kể một năm sau anh có đạt được thành tựu gì, anh đều phải đến tìm em”.
Kỷ Tuyết Tình gật đầu, dùng sức ôm lấy cổ Giang Vũ, đỏ mặt nói: “Nếu đến lúc đó nhà họ Kỷ không thừa nhận anh, vậy chúng ta sẽ bỏ trốn”.
“Thế giới này rộng lớn như vậy, nhất định sẽ có chỗ cho chúng ta ở”.
“Chẳng lẽ chúng ta không thể ra nước ngoài sống sao, bất kể thế nào anh cũng phải tìm em nha”.
“Có thể ở bên anh là may mắn mấy đời của em, em tuyệt đối sẽ không để anh chịu thiệt thòi!”
Nghe những lời này, Giang Vũ vô cùng cảm động, kiên định nói: “Em đừng có suy nghĩ đến chuyện bỏ trốn nữa, anh nhất định sẽ có được sự thừa nhận của nhà họ Kỷ, quang minh chính đại cưới em, để em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian”.
“Em tin tưởng anh!”
Kỷ Tuyết Tình gật đầu, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu lên kế hoach cho tương lai của ho.
Sau khi xuống núi, thấy thư ký Tiểu Viện đã đợi sẵn từ lâu, Giang Vũ đặt Kỷ Tuyết Tình xuống, ba người cùng nhau ngồi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.
Khi xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung, trước cổng biệt thự đã tập trung rất nhiều người, đều là những nhân vật có tiếng tăm
trong thành phố Giang Châu.
Thấy Kỷ Tuyết Tình trở về, những người này đều vội vàng tiến lên hỏi han, sợ Kỷ Tuyết Tình chịu bất kỳ tổn thương nào.
Mọi người đều hiểu rõ, nếu Kỷ Tuyết Tình xảy ra chuyện ở Giang Châu thì cả Giang Châu sẽ phải hứng chịu tai họa.
Cho dù bây giờ Kỷ Tuyết Tình bình an trở về thì các thế lực trong Giang Châu chắc chắn sẽ phải trải qua một lần xáo trộn.
“Cảm ơn các vị quan tâm, tôi không sao, cũng sẽ không trách cứ bất kỳ ai”.
Đối mặt với sự quan tâm của những người đứng đầu Giang Châu, Kỷ Tuyết Tình lạnh lùng đáp lại: “Bây giờ tôi thấy hơi mệt, cần nghỉ ngơi, các vị đầu về đi!”
Nghe thấy những lời này, nhóm người đứng đầu đang sợ hãi mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm rời đi.
Khi trở về biệt thự, Giang Vũ mang thuốc men về phòng trước, sau đó pha cho Kỷ Tuyết Tình một chén nước đường đỏ: “Em cứ nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài làm chút việc!”
“Đi đi, chú ý an toàn!”
Kỷ Tuyết Tình cầm chén, âu yếm dặn dò một câu.
“Tên Giang Vũ này quá đáng thật!”
Nhìn bóng lưng Giang Vũ rời đi, Tiểu Viện bất mãn phàn nàn: “Cô chủ vừa mới thoát hiểm, anh ta lại không ở lại chăm sóc, có chuyện gì quan trọng hơn chị nữa chứ?”
“Chị nghĩ anh ấy thật sự đi làm việc của mình sao?”
Kỷ Tuyết Tình uống một ngụm nước đường đỏ, mỉm cười nói: “Anh ấy là đi báo thù cho chị!”
“Ý chị là, Giang Vũ đi tìm Lăng Vân sao?”
Sắc mặt Tiểu Viện thay đổi, nhắc nhở: “Nhà họ Lăng có hai cường giả Tông Sư trấn giữ, anh ta cứ thế mà đến, không phải đang tìm chết sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.