Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Tiên Y Thức Tỉnh Tử Thần Xuất Sơn
Chương 169: Hắc Vu giáo là cái gì?
Vũ Bảo
04/02/2024
Hai người Giang Vũ rời khỏi hang thì cơ thể Lưu Thư Nhất đang nằm vặn vẹo một bên bỗng ngồi dậy.
“Nguy hiểm thật!” Lưu Thư Nhất xoa cổ, vừa sợ vừa thì thầm: “Hắc Ô đại nhân đã làm mình thích ứng với tập tính của rắn khi dạy mình điều khiển rắn độc!”
“May mà mình nghe lời, nâng cao sự dẻo dai của cơ thể lên tới cực hạn, cổ cũng khó vặn gãy, bằng không lần này chết thật rồi”.
Sau khi xác định người đã đi xa, Lưu Thư Nhất mới rời hang, chạy về hướng ngược lại.
Anh ta không quan tâm sống chết của Hắc Ô, giữ được mạng mình mới là điều quan trọng nhất.
Bên kia Giang Vũ ôm Kỷ Tuyết Tình ra khỏi hang thì nghe thấy ở rừng cây phía trước truyền tới tiếng đánh nhau.
“Có lẽ cứu viện đã tới!", Kỷ Tuyết Tình suy đoán. “Tên yêu quái kia có thủ đoạn rất quỷ dị, cũng không biết cao thủ cứu viện có thể tóm được ông ta hay không!”
Sắc mặt Giang Vũ căng thẳng, anh đi nhanh: “Chúng †a qua đó xem tình hình!”
Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình vừa đi không bao xa thì thấy ông cụ Đổng lãnh đạo một đám lính đeo súng, đạn lên nòng đề phòng chuẩn bị chiến đấu.
“Ông Đổng, xảy ra chuyện gì thế?”, Kỷ Tuyết Tình hỏi ông Đổng tình hình.
“Con không sao chứt”
Thấy Kỷ Tuyết Tình, ông Đổng mừng rỡ, vội chạy tới kiểm tra trên dưới Kỷ Tuyết Tình.
“Con không sao, may mà Giang Vũ kịp tới, bằng không hậu quả khó mà lường được!”
Kỷ Tuyết Tình ôm cổ Giang Vũ, tự hào kể lại mọi chuyện một lần.
“Giang Vũ, cậu luôn làm chúng tôi thấy bất ngời”
Vẻ mặt ông Đổng trở nên phức tạp khi nhìn Giang Vũ.
Các thế lực của Giang Châu, cảnh sát, quân đội và bên thành phố đều ra quân tìm kiếm Kỷ Tuyết Tình, nhưng tất cả đều không ai bằng Giang Vũ.
“Tất nhiên, người đàn ông con thích tất nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ”.
Vẻ mặt Kỷ Tuyết Tình kiêu ngạo: “Ông Đổng, bây giờ ông còn coi thường Giang Vũ không?”
“Ông biết con tinh mắt rồi, con đừng khoe khoang nữa!"
Ông Đổng tức giận nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Vả lại, mau tách nhau ra đi! Nhiều người nhìn thế con không thẹn thùng à?”
“Con để bạn trai mình ôm thì cớ gì phải thẹn ạ!”
Vẻ mặt Kỷ Tuyết Tình ngọt ngào, tay ôm cổ Giang Vũ, chẳng quan tâm mọi người nghĩ gì.
“Ông Đổng, bên kia xảy ra chuyện gì vậy?”
Giang Vũ có chút ngượng ngùng, buông Kỷ Tuyết Tình ra, nói sang chuyện khác.
“Hắc Ô mà cậu nói chính là tên yêu quái của Hắc Vu giáo!”
Sắc mặt ông Đổng trở nên khó coi: “Vì chúng tôi đã phong toả ngọn núi, tên kia muốn chạy trốn nên xảy ra xung đột với bên chúng ta!”
“May mà cục chiến tranh Giang Đông cử tới không ít cao thủ, bằng không tên kia đã chạy thoát rồi!”
“Nói tới cũng lạ, hình như tên kia của Hắc Vu giáo đã †ẩu hoả nhập ma”.
Ông Đổng cau mày, khó hiểu: “Tên này phá vòng vây, rồi lại bị đám côn trùng độc mình nuôi tấn công, bây giờ. độc phát tác nên mất mạng, thi thể đang bị đám côn trùng gặm nhấm”.
Nghe vậy, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ lạ.
Họ biết, không phải tên kia bị tẩu hoả nhập ma mà do thủ đoạn của Giang Vũ cao cường hơn, điều khiển đám côn trùng độc kia tấn công đối phương.
“Tân Hắc Vu giáo kia rất khó đối phó, may mà hắn bị đám côn trùng độc cần trả, bằng không chúng tôi cũng để mạng tại đây, không thì cũng phải tổn thất nặng nề!”, ông Đổng nghĩ mà sợ gật đầu.
“Tên kia có liên quan tới Phệ Tâm Cổ nên cũng có
khả năng là kẻ đã hạ độc chúng ta trước đớ”.
Kỷ Tuyết Tình rối rắm: “Hơn nữa con cảm thấy sau lưng ông ta còn có một âm mưu khổng lồ, hiện tại người đã chết, manh mối cũng bị chặt đứt!”
“Thật ra lúc trước Giang Vũ đã giải cổ cho con, con cũng đoán được là do dư nghiệt Hắc Vu giáo trả thù!”
Nét mặt ông Đổng trở nên căng thẳng nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Nếu Hắc Vu giáo còn dư nghiệt, sau này con phải cẩn thận, đừng để những kẻ kia tranh thủ được sơ hởi”
“Hắc Vu giáo là cái gì?”
Giang Vũ tò mò hỏi: “Chúng dám ra tay với người nhà họ Kỷ, chẳng lẽ không sợ bị nhà họ Kỷ tiêu diệt à?”
“Nguy hiểm thật!” Lưu Thư Nhất xoa cổ, vừa sợ vừa thì thầm: “Hắc Ô đại nhân đã làm mình thích ứng với tập tính của rắn khi dạy mình điều khiển rắn độc!”
“May mà mình nghe lời, nâng cao sự dẻo dai của cơ thể lên tới cực hạn, cổ cũng khó vặn gãy, bằng không lần này chết thật rồi”.
Sau khi xác định người đã đi xa, Lưu Thư Nhất mới rời hang, chạy về hướng ngược lại.
Anh ta không quan tâm sống chết của Hắc Ô, giữ được mạng mình mới là điều quan trọng nhất.
Bên kia Giang Vũ ôm Kỷ Tuyết Tình ra khỏi hang thì nghe thấy ở rừng cây phía trước truyền tới tiếng đánh nhau.
“Có lẽ cứu viện đã tới!", Kỷ Tuyết Tình suy đoán. “Tên yêu quái kia có thủ đoạn rất quỷ dị, cũng không biết cao thủ cứu viện có thể tóm được ông ta hay không!”
Sắc mặt Giang Vũ căng thẳng, anh đi nhanh: “Chúng †a qua đó xem tình hình!”
Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình vừa đi không bao xa thì thấy ông cụ Đổng lãnh đạo một đám lính đeo súng, đạn lên nòng đề phòng chuẩn bị chiến đấu.
“Ông Đổng, xảy ra chuyện gì thế?”, Kỷ Tuyết Tình hỏi ông Đổng tình hình.
“Con không sao chứt”
Thấy Kỷ Tuyết Tình, ông Đổng mừng rỡ, vội chạy tới kiểm tra trên dưới Kỷ Tuyết Tình.
“Con không sao, may mà Giang Vũ kịp tới, bằng không hậu quả khó mà lường được!”
Kỷ Tuyết Tình ôm cổ Giang Vũ, tự hào kể lại mọi chuyện một lần.
“Giang Vũ, cậu luôn làm chúng tôi thấy bất ngời”
Vẻ mặt ông Đổng trở nên phức tạp khi nhìn Giang Vũ.
Các thế lực của Giang Châu, cảnh sát, quân đội và bên thành phố đều ra quân tìm kiếm Kỷ Tuyết Tình, nhưng tất cả đều không ai bằng Giang Vũ.
“Tất nhiên, người đàn ông con thích tất nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ”.
Vẻ mặt Kỷ Tuyết Tình kiêu ngạo: “Ông Đổng, bây giờ ông còn coi thường Giang Vũ không?”
“Ông biết con tinh mắt rồi, con đừng khoe khoang nữa!"
Ông Đổng tức giận nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Vả lại, mau tách nhau ra đi! Nhiều người nhìn thế con không thẹn thùng à?”
“Con để bạn trai mình ôm thì cớ gì phải thẹn ạ!”
Vẻ mặt Kỷ Tuyết Tình ngọt ngào, tay ôm cổ Giang Vũ, chẳng quan tâm mọi người nghĩ gì.
“Ông Đổng, bên kia xảy ra chuyện gì vậy?”
Giang Vũ có chút ngượng ngùng, buông Kỷ Tuyết Tình ra, nói sang chuyện khác.
“Hắc Ô mà cậu nói chính là tên yêu quái của Hắc Vu giáo!”
Sắc mặt ông Đổng trở nên khó coi: “Vì chúng tôi đã phong toả ngọn núi, tên kia muốn chạy trốn nên xảy ra xung đột với bên chúng ta!”
“May mà cục chiến tranh Giang Đông cử tới không ít cao thủ, bằng không tên kia đã chạy thoát rồi!”
“Nói tới cũng lạ, hình như tên kia của Hắc Vu giáo đã †ẩu hoả nhập ma”.
Ông Đổng cau mày, khó hiểu: “Tên này phá vòng vây, rồi lại bị đám côn trùng độc mình nuôi tấn công, bây giờ. độc phát tác nên mất mạng, thi thể đang bị đám côn trùng gặm nhấm”.
Nghe vậy, Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ lạ.
Họ biết, không phải tên kia bị tẩu hoả nhập ma mà do thủ đoạn của Giang Vũ cao cường hơn, điều khiển đám côn trùng độc kia tấn công đối phương.
“Tân Hắc Vu giáo kia rất khó đối phó, may mà hắn bị đám côn trùng độc cần trả, bằng không chúng tôi cũng để mạng tại đây, không thì cũng phải tổn thất nặng nề!”, ông Đổng nghĩ mà sợ gật đầu.
“Tên kia có liên quan tới Phệ Tâm Cổ nên cũng có
khả năng là kẻ đã hạ độc chúng ta trước đớ”.
Kỷ Tuyết Tình rối rắm: “Hơn nữa con cảm thấy sau lưng ông ta còn có một âm mưu khổng lồ, hiện tại người đã chết, manh mối cũng bị chặt đứt!”
“Thật ra lúc trước Giang Vũ đã giải cổ cho con, con cũng đoán được là do dư nghiệt Hắc Vu giáo trả thù!”
Nét mặt ông Đổng trở nên căng thẳng nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Nếu Hắc Vu giáo còn dư nghiệt, sau này con phải cẩn thận, đừng để những kẻ kia tranh thủ được sơ hởi”
“Hắc Vu giáo là cái gì?”
Giang Vũ tò mò hỏi: “Chúng dám ra tay với người nhà họ Kỷ, chẳng lẽ không sợ bị nhà họ Kỷ tiêu diệt à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.