Con Nhỏ Du Côn

Chương 13

Bụi Phấn

02/09/2016

cậu ta lại tay nó định kéo đi nhưng lân này cậu sẽ không để nó cắn tay nó nữa, nhưng nó không muốn đi-xin lỗi nhé, một là nói ở đây hai là khỏi nói. Chấm hết

tưởng nó làm gì hóa ra là nó đạp chân cậu ta

-tôi nhịn cô đủ rồi.

cậu ta thì thầm nhưng đủ để nó . nó đứng bật dậy rồi đi ra khỏi ghế.

-cậu định làm gì.

nó lo lắng

cả lớp nhìn như đang xem phim. người lôi bánh trái, người bày nước ngọt,.......

cậu ta bước lại gần. nó ném hết sách vở vào người cậu ta nhưng cậu vẫn bước đến

-tên khốn này, đừng lại gần tôi

một đám con gái đi theo cậu ta tức dận.

-nó nó, con nhỏ đó dám nói nói cậu ấy là tên khôn, thật không thể chấp nhận được mà.

một đứa trong đám con gái đó còn ngất phải đem xuống phòng y tế. nó nghĩ '' mấy con nhỏ này đang đóng kịch à, đóng như thật ý''

trong lúc nó đang không để ý thì hắn đã túm được tay nó rồi lôi đi, nó với được cái bàn nhưng không xin nhê gì, thế là cả người lẫn bàn ra hành lang

-cậu kia, cậu tên gì ý nhỉ có phải là Minh Nhật gì đó không, cậu ăn gì mà khỏe thế?

nó hỏi, ai cũng cười nhưng đối với nó thì đây là một câu hỏi nghiêm túc cậu thả tay nó rồi dồn nó vào tường

cả lớp xôn xao:

-nhìn kìa đang đóng phim hàn à

-hai nhân vật chính đẹp đôi lắm

nó nhìn cậu ta rồi hỏi

-cậu định làm gì vậy

cậu ta cười nham hiểm rồi ghé sát vào tai nó:

-thư cô ghi hay lắm.

-thư nào?

nó ngẫn ngờ



-không phải cô nhờ bạn cô đưa thư sao?

nó nhìn lên trời '' ông trời ơi sao ông lại sinh ra thể loại người như thế này vậy?"

-HA...HA..HA..HA..HA..HA..HAHAHA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

đột nhiên nó ôm bụng cười.

-cô cười gì?

cậu ta hỏi:

-tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, cậu nghĩ tôi là ai mà lại gửi thư cho cậu, đúng là người tự cao mà. vả lại người như cậu tôi không hứng đâu nhé.

nó nói xong rồi đi về lớp. nhưng đang đi thì lại bị cậu ta núi tay lại nó lườm cậu rồi nói thầm:

-thả tay tôi ra không cậu sẽ hối hận đó

-tôi không hối hận những gì mà tôi làm.

vừa nói xong thì:

-bụp!!!!!!!!

nó đá vào chỗ hiểm của cậu ta.

và rồi:

-tôi đã nói mà.

rồi nó đi, trong lúc đó thì cậu đang ôm chỗ hiểm của mình

-khốn kiếp, con nhỏ này..........nhục quá

nó bước vào lớp

-UUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU.......

cả lớp. nó bước vào chỗ ngồi thì một đám con trai chạy đến còn tên kia thì một đám con gái xúm lại

-cậu kinh thật đấy, Thanh Đình à.

-cậu dám đánh Nhật Minh sao, kinh khủng thật

-không có gì



nó cười:

bọn con trai đỏ hết mặt, một đứa trong đám đó nói:

-cậu có thể cười lại không?

nó lắc đầu. Thư chạy đến chỗ nó rồi nói:

-các cậu có nghe tin gì không, bọn con gái nói là Thanh Đình đánh Nhật Minh đó!!

-tin đồn lan nhanh thật, nhưng đó là sự thật mà =.=''

một đứa khác trong đám con trai nói:

-Thật sao???

Thư nhìn mặt nó rồi lo lắng:

-vậy cậu có bị sao không cậu có bị thương không?

-không, mình không bị sao cả.

nó nói:

-vậy thì tốt, lát nữa cậu cho mình sang nhà chơi được không?

Thư thở dài

-tất....tất nhiên

có lẽ đây là lần đầu tiên người khác sang nhà nó chơi

RENGRENGRENG

tiếng chuông ra về reng lên rồi

nó và Thư đi đi ra cổng

BÍP BÍP

tiếng xe của chú taxi

-ở đây

nó gọi Thư.

Thư chạy lên lên xe

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Con Nhỏ Du Côn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook