Chương 6: Tiểu thư nhà giàu công lược cô bé lọ lem (6)
Thủ Mộc Phi
26/07/2019
Edit: Tô Đình, beta: Tô Ân
-------------
Chương 6:
Nam Cung Ngự hơi mím môi, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
Lâm Sơ Tuyết bị ngã ở trước mặt hắn đang lồm cồm bò dậy.
Tâm tình Nam Cung Ngự hiện tại vô cùng không tốt.
Loại chiêu trò này hắn đã gặp qua rất nhiều lần. Trong trường học, nữ sinh ái mộ hắn có thể đứng hết một vòng sân thể dục, hao hết tâm tư cũng vì muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Có người mặt dày đến nỗi ăn vạ...
Nam Cung Ngự có phần suy nghĩ, đại khái là nữ sinh này "chủ động" ngả trước xe hắn đi.
Nam Cung Ngự lạnh mặt, chuẩn bị vòng qua Lâm Sơ Tuyết.
Lâm Sơ Tuyết từ trên mặt đất loạng choạng đứng dậy, đang chờ đối phương xin lỗi, nhưng không nghĩ tới người gây họa không hề có chút tự giác nào, ngược lại hắn tỏ vẻ lãnh đạm nhìn cô ta một cái liền muốn rời đi.
Nàng tiến lên, một phen túm chặt tay lái của Nam Cung Ngự, bất mãn ngẩng đầu: "Anh đụng vào người khác mà không biết xin lỗi sao?!"
Bởi vì phẫn nộ khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Sơ Tuyết đỏ bừng, dưới ánh mặt trời lại có nét đáng yêu khả ái.
Ngoại hình của Nam Cung Ngự rất cao, thân hình hai người chênh lệch nhiều, Nam Cung Ngự nhìn xuống Lâm Sơ Tuyết, trào phúng cười: "Cô nghĩ gì chẳng lẽ tôi không biết! Cô cố ý diễn kịch, nằm ở xe tôi từ trước, như thế lại muốn hấp dẫn sự chú ý của tôi? Tính chơi trò ăn vạ? Cô cũng quá tâm cơ đi?!"
Lâm Sơ Tuyết nghe hắn nói vậy, lửa giận trào lên, "Có tiền thì ghê gớm lắm? Đụng vào người khác liền cho rằng người khác đều là ăn vạ anh?"
Nam Cung Ngự tưởng nữ sinh này ngưỡng mộ mình đến phát điên, muốn khiến cho hắn chú ý!
Lâm Sơ Tuyết nghe xong Nam Cung Ngự nói, cho rằng chính mình ăn vạ hắn thì nóng giận cực độ
Thời điểm Tô Lạc Y xuống lầu đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng.
Nam Cung Ngự thấy Tô Lạc Y xuống lầu, trong lòng thầm kêu không tốt, vị hôn thê này của hắn chỗ nào cũng tốt, nhưng chỉ có khuyết điểm là quá dính hắn, tính sở hữu hắn quá cao. Bất kì nữ sinh nào đến gần hắn cũng đều bị Tô Lạc Y đánh mắng. Xem ra Tô Lạc Y đã nhìn thấy tình cảnh, phỏng chừng sẽ phát hỏa với nữ sinh kia!
Nghĩ như vậy, Nam Cung Ngự lại có chút vừa lòng, đối với phản ứng ghen của Tô Lạc Y vừa lòng -- chứng tỏ Tô Lạc Y phát ghen chính là cô để ý hắn, vẫn còn tình cảm với hắn.
Tô Lạc Y đem que kem ném vào thùng rác, đi đến giữa Nam Cung Ngự và Lâm Sơ Tuyết.
Nam Cung Ngự vừa định nói không cần Tô Lạc Y vì hắn mà phát hỏa với cô ta. Nhưng câu hỏi của Tô Lạc Y đã đè nát cái suy nghĩ kia của hắn.
"Anh đụng vào cô ấy sao không xin lỗi?"
Nam Cung Ngự ngạc nhiên: "Sao?"
Tô Lạc Y nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Ngự, "Trong luật giao thông, anh đụng vào người khác phải xin lỗi, vì cái gì lại không xin lỗi?"
Lâm Sơ Tuyết nhận ra Tô Lạc Y, cô ấy chính là người tối qua đã ra mặt giúp đỡ cô!
Lại nhìn qua Nam Cung Ngự, người này hẳn là nam sinh cùng cô ấy ăn cơm tối qua.
Không trách Lâm Sơ Tuyết trí nhớ không tốt, thật sự là tối hôm qua toàn bộ ánh mắt của Lâm Sơ Tuyết đều đặt ở trên người Tô Lạc Y.
Nam Cung Ngự lúc này mới phản ứng lại. Lần này vị hôn thê không phải ghen vì hắn, thanh âm hắn bỗng dưng trở nên lãnh khốc, "Là chính cô ta tự đụng trúng!.""
Vị hôn thê của hắn sao đột nhiên bảo vệ người khác?
Tô Lạc Y "A" một tiếng, khóe miệng gợi lên, "Nhưng anh cũng đụng trúng cô ấy làm cô ấy bị thương. Dù sao anh cũng sai rồi."
Lâm Sơ Tuyết nhìn Tô Lạc Y bá đạo bảo vệ mịnh, trong lòng đối với Tô Lạc Y hảo cảm lại tăng.
Bất quá nhìn mặt nam sinh âm trầm, Lâm Sơ Tuyết vẫn là không muốn trêu chọc, liền lôi kéo tay áo Tô Lạc Y: "Thôi bỏ đi, dù sao tớ cũng không có việc gì, cảm ơn cậu!."
Tô Lạc Y thầm nghĩ không thể đi ngay, chỉ cần cho cô một phút đồng hồ cô còn có thể xoát được thêm 10 điểm hảo cảm đó!
Lâm Sơ Tuyết tiếp tục nói: "Có một số người từ khi sinh ra tố chất đã không tốt, chúng ta đừng cùng người như vậy nói chuyện!"
Tố chất không tốt Nam Cung Ngự: "..."
Tô Lạc Y nhìn đôi tay nắm chặt của Nam Cung Ngự, như thể giây tiếp theo liền đem cô và Lâm Sơ Tuyết một quyền đánh chết!
Vẫn là thôi đi, tuy rằng nam chủ không đánh nữ nhân, nhưng nếu là thật sự động thủ thì làm sao bây giờ?
"Ha hả, cậu không có việc gì thì tốt rồi. Đúng rồi, tớ là Tô Lạc Y ban cao nhị* Tô Lạc Y lôi kéo Lâm Sơ Tuyết hướng khối học đi tới.
*cao nhị: một câp bậc của cao trung. Cao trung chia thành cao nhất, cao nhị, cao tam. Cao nhị tương ứng với lớp 11 học sinh cấp 3 việt nam. (Theo google)
-------------
Chương 6:
Nam Cung Ngự hơi mím môi, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
Lâm Sơ Tuyết bị ngã ở trước mặt hắn đang lồm cồm bò dậy.
Tâm tình Nam Cung Ngự hiện tại vô cùng không tốt.
Loại chiêu trò này hắn đã gặp qua rất nhiều lần. Trong trường học, nữ sinh ái mộ hắn có thể đứng hết một vòng sân thể dục, hao hết tâm tư cũng vì muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Có người mặt dày đến nỗi ăn vạ...
Nam Cung Ngự có phần suy nghĩ, đại khái là nữ sinh này "chủ động" ngả trước xe hắn đi.
Nam Cung Ngự lạnh mặt, chuẩn bị vòng qua Lâm Sơ Tuyết.
Lâm Sơ Tuyết từ trên mặt đất loạng choạng đứng dậy, đang chờ đối phương xin lỗi, nhưng không nghĩ tới người gây họa không hề có chút tự giác nào, ngược lại hắn tỏ vẻ lãnh đạm nhìn cô ta một cái liền muốn rời đi.
Nàng tiến lên, một phen túm chặt tay lái của Nam Cung Ngự, bất mãn ngẩng đầu: "Anh đụng vào người khác mà không biết xin lỗi sao?!"
Bởi vì phẫn nộ khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Sơ Tuyết đỏ bừng, dưới ánh mặt trời lại có nét đáng yêu khả ái.
Ngoại hình của Nam Cung Ngự rất cao, thân hình hai người chênh lệch nhiều, Nam Cung Ngự nhìn xuống Lâm Sơ Tuyết, trào phúng cười: "Cô nghĩ gì chẳng lẽ tôi không biết! Cô cố ý diễn kịch, nằm ở xe tôi từ trước, như thế lại muốn hấp dẫn sự chú ý của tôi? Tính chơi trò ăn vạ? Cô cũng quá tâm cơ đi?!"
Lâm Sơ Tuyết nghe hắn nói vậy, lửa giận trào lên, "Có tiền thì ghê gớm lắm? Đụng vào người khác liền cho rằng người khác đều là ăn vạ anh?"
Nam Cung Ngự tưởng nữ sinh này ngưỡng mộ mình đến phát điên, muốn khiến cho hắn chú ý!
Lâm Sơ Tuyết nghe xong Nam Cung Ngự nói, cho rằng chính mình ăn vạ hắn thì nóng giận cực độ
Thời điểm Tô Lạc Y xuống lầu đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng.
Nam Cung Ngự thấy Tô Lạc Y xuống lầu, trong lòng thầm kêu không tốt, vị hôn thê này của hắn chỗ nào cũng tốt, nhưng chỉ có khuyết điểm là quá dính hắn, tính sở hữu hắn quá cao. Bất kì nữ sinh nào đến gần hắn cũng đều bị Tô Lạc Y đánh mắng. Xem ra Tô Lạc Y đã nhìn thấy tình cảnh, phỏng chừng sẽ phát hỏa với nữ sinh kia!
Nghĩ như vậy, Nam Cung Ngự lại có chút vừa lòng, đối với phản ứng ghen của Tô Lạc Y vừa lòng -- chứng tỏ Tô Lạc Y phát ghen chính là cô để ý hắn, vẫn còn tình cảm với hắn.
Tô Lạc Y đem que kem ném vào thùng rác, đi đến giữa Nam Cung Ngự và Lâm Sơ Tuyết.
Nam Cung Ngự vừa định nói không cần Tô Lạc Y vì hắn mà phát hỏa với cô ta. Nhưng câu hỏi của Tô Lạc Y đã đè nát cái suy nghĩ kia của hắn.
"Anh đụng vào cô ấy sao không xin lỗi?"
Nam Cung Ngự ngạc nhiên: "Sao?"
Tô Lạc Y nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Ngự, "Trong luật giao thông, anh đụng vào người khác phải xin lỗi, vì cái gì lại không xin lỗi?"
Lâm Sơ Tuyết nhận ra Tô Lạc Y, cô ấy chính là người tối qua đã ra mặt giúp đỡ cô!
Lại nhìn qua Nam Cung Ngự, người này hẳn là nam sinh cùng cô ấy ăn cơm tối qua.
Không trách Lâm Sơ Tuyết trí nhớ không tốt, thật sự là tối hôm qua toàn bộ ánh mắt của Lâm Sơ Tuyết đều đặt ở trên người Tô Lạc Y.
Nam Cung Ngự lúc này mới phản ứng lại. Lần này vị hôn thê không phải ghen vì hắn, thanh âm hắn bỗng dưng trở nên lãnh khốc, "Là chính cô ta tự đụng trúng!.""
Vị hôn thê của hắn sao đột nhiên bảo vệ người khác?
Tô Lạc Y "A" một tiếng, khóe miệng gợi lên, "Nhưng anh cũng đụng trúng cô ấy làm cô ấy bị thương. Dù sao anh cũng sai rồi."
Lâm Sơ Tuyết nhìn Tô Lạc Y bá đạo bảo vệ mịnh, trong lòng đối với Tô Lạc Y hảo cảm lại tăng.
Bất quá nhìn mặt nam sinh âm trầm, Lâm Sơ Tuyết vẫn là không muốn trêu chọc, liền lôi kéo tay áo Tô Lạc Y: "Thôi bỏ đi, dù sao tớ cũng không có việc gì, cảm ơn cậu!."
Tô Lạc Y thầm nghĩ không thể đi ngay, chỉ cần cho cô một phút đồng hồ cô còn có thể xoát được thêm 10 điểm hảo cảm đó!
Lâm Sơ Tuyết tiếp tục nói: "Có một số người từ khi sinh ra tố chất đã không tốt, chúng ta đừng cùng người như vậy nói chuyện!"
Tố chất không tốt Nam Cung Ngự: "..."
Tô Lạc Y nhìn đôi tay nắm chặt của Nam Cung Ngự, như thể giây tiếp theo liền đem cô và Lâm Sơ Tuyết một quyền đánh chết!
Vẫn là thôi đi, tuy rằng nam chủ không đánh nữ nhân, nhưng nếu là thật sự động thủ thì làm sao bây giờ?
"Ha hả, cậu không có việc gì thì tốt rồi. Đúng rồi, tớ là Tô Lạc Y ban cao nhị* Tô Lạc Y lôi kéo Lâm Sơ Tuyết hướng khối học đi tới.
*cao nhị: một câp bậc của cao trung. Cao trung chia thành cao nhất, cao nhị, cao tam. Cao nhị tương ứng với lớp 11 học sinh cấp 3 việt nam. (Theo google)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.