Chương 1183
Vi Lan Tử Mặc
04/10/2021
“Cô có thời gian không? Đang ở Hải Thành sao? Con gái tôi sốt cao, cô đến nhà xem cho tôi được không?”
“Sốt cao cũng tìm tôi sao? Thẩm Hạ Lan, cô thật sự coi tôi là bác sĩ tổng quát sao? Tôi là quốc tế nhất đao, chỉ tiếp nhận những ca phẫu thuật đầy tính thử thách.”
Tiêu Niệm Vi vừa nói xong, Thẩm Hạ Lan bật khóc.
“Niệm Vi, đừng đùa nữa, con gái tôi vừa ghép tạng sáu tháng trước.”
“Mẹ nó, sao cô không nói sớm hơn, tôi qua ngay.”
Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Nghê Nghê đang ôm trong lòng, cảm thấy khó chịu vô cùng.
Cô thực sự hy vọng bây giờ Diệp Ân Tuấn có thể ở bên cạnh cô, cho dù không nói gì, chỉ cần đứng ở bên cạnh cô thôi.
Cô nhớ Diệp Ân Tuấn rất nhiều.
Nước mắt chực trào ra ngoài, nhưng lại bị Thẩm Hạ Lan kìm lại.
Con bé thành ra thế này, cô cũng có trách nhiệm, không thể khóc.
Máy bay nhanh chóng hạ cánh, Thẩm Hạ Lan ôm Diệp Nghê Nghê trở lại nhà cũ nhà họ Diệp, Tiêu Niệm Vi cũng vừa tới.
“Cô đi ra ngoài trước, tôi đi kiểm tra cho con bé, đừng lo lắng, tôi đảm bảo trả cho cô một đứa nhỏ nhảy nhót tưng bừng.”
Tiêu Niệm Vi đuổi Thẩm Hạ Lan ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan cuộn mình trên sô pha, cắn chặt môi dưới.
Lưu Nghệ gọi điện nói rằng ba mẹ Từ Cường đã đến, nghe tin con mình đang phẫu thuật thì ồn ào hẳn lên, cô giáo Trương còn đổ thêm dầu vào lửa nói Diệp Nghê Nghê là đứa nhỏ ác độc vô cùng, thậm chí còn nói Diệp Nghê Nghê cố ý.
Ba mẹ Từ Cường bây giờ hoàn toàn không kiểm soát được, bắt đầu động tay động chân rồi.
Lưu Nghệ không được chỉ thị nên buộc phải phòng thủ, lại không dám tấn công quá mạnh, tránh gây ra tình thế không thể cứu vãn.
Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng ồn ào ở đằng kia thì cau mày.
“Đứa bé vẫn chưa ra khỏi phòng mổ?”
“Tạm thời còn chưa, cho nên phụ huynh mới càng kích động. Mợ chủ, tốt hơn chúng ta nên cho bọn họ một ít tiền, để cho bọn họ yên tĩnh một lát.”
Lưu Nghệ nói nhỏ.
Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Cần bỏ ra chúng ta nhất định sẽ bỏ ra, nhưng không phải bây giờ. Tôi tìm một bác sĩ giỏi đi qua xem thử, trình độ bác sĩ bên kia thật sự không thể khen ngợi nổi.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan nhanh chóng gọi cho Bạch Tử Đồng, cô nói ngắn gọn vấn đề, hy vọng Bạch Tử Đồng có thể cho người qua xem.
Bạch Tử Đồng đương nhiên không có ý kiến, điều bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện, vội vàng chạy tới.
Tiêu Niệm Vi còn chưa kết thúc, Thẩm Hạ Lan cũng đang hồi hộp chờ đợi, nhưng đầu óc vẫn không ngừng chuyển động.
Lần trước xảy ra tai nạn ở nhà trẻ, Diệp Ân Tuấn chuyển Nghê Nghê và Diệp Tranh đến nhà trẻ hiện tại.
Thẩm Hạ Lan đến thăm, nhà trẻ này có thể coi là nhà trẻ quý tộc. Mấy đứa nhỏ ở đây không giàu thì quý, giáo viên đương nhiên nghiêm ngặt, nhưng giáo viên như Trương Nhu làm sao có thể lăn lộn trong này chứ?
Còn nếu Trương Nhu biết thân phận của Nghê Nghê, sao lại dám đối xử với Nghê Nghê như vậy?
Những câu hỏi như vậy cứ lởn vởn trong đầu Thẩm Hạ Lan, lại không tìm ra được lời giải thích hợp lý.
“Sốt cao cũng tìm tôi sao? Thẩm Hạ Lan, cô thật sự coi tôi là bác sĩ tổng quát sao? Tôi là quốc tế nhất đao, chỉ tiếp nhận những ca phẫu thuật đầy tính thử thách.”
Tiêu Niệm Vi vừa nói xong, Thẩm Hạ Lan bật khóc.
“Niệm Vi, đừng đùa nữa, con gái tôi vừa ghép tạng sáu tháng trước.”
“Mẹ nó, sao cô không nói sớm hơn, tôi qua ngay.”
Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Nghê Nghê đang ôm trong lòng, cảm thấy khó chịu vô cùng.
Cô thực sự hy vọng bây giờ Diệp Ân Tuấn có thể ở bên cạnh cô, cho dù không nói gì, chỉ cần đứng ở bên cạnh cô thôi.
Cô nhớ Diệp Ân Tuấn rất nhiều.
Nước mắt chực trào ra ngoài, nhưng lại bị Thẩm Hạ Lan kìm lại.
Con bé thành ra thế này, cô cũng có trách nhiệm, không thể khóc.
Máy bay nhanh chóng hạ cánh, Thẩm Hạ Lan ôm Diệp Nghê Nghê trở lại nhà cũ nhà họ Diệp, Tiêu Niệm Vi cũng vừa tới.
“Cô đi ra ngoài trước, tôi đi kiểm tra cho con bé, đừng lo lắng, tôi đảm bảo trả cho cô một đứa nhỏ nhảy nhót tưng bừng.”
Tiêu Niệm Vi đuổi Thẩm Hạ Lan ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan cuộn mình trên sô pha, cắn chặt môi dưới.
Lưu Nghệ gọi điện nói rằng ba mẹ Từ Cường đã đến, nghe tin con mình đang phẫu thuật thì ồn ào hẳn lên, cô giáo Trương còn đổ thêm dầu vào lửa nói Diệp Nghê Nghê là đứa nhỏ ác độc vô cùng, thậm chí còn nói Diệp Nghê Nghê cố ý.
Ba mẹ Từ Cường bây giờ hoàn toàn không kiểm soát được, bắt đầu động tay động chân rồi.
Lưu Nghệ không được chỉ thị nên buộc phải phòng thủ, lại không dám tấn công quá mạnh, tránh gây ra tình thế không thể cứu vãn.
Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng ồn ào ở đằng kia thì cau mày.
“Đứa bé vẫn chưa ra khỏi phòng mổ?”
“Tạm thời còn chưa, cho nên phụ huynh mới càng kích động. Mợ chủ, tốt hơn chúng ta nên cho bọn họ một ít tiền, để cho bọn họ yên tĩnh một lát.”
Lưu Nghệ nói nhỏ.
Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Cần bỏ ra chúng ta nhất định sẽ bỏ ra, nhưng không phải bây giờ. Tôi tìm một bác sĩ giỏi đi qua xem thử, trình độ bác sĩ bên kia thật sự không thể khen ngợi nổi.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan nhanh chóng gọi cho Bạch Tử Đồng, cô nói ngắn gọn vấn đề, hy vọng Bạch Tử Đồng có thể cho người qua xem.
Bạch Tử Đồng đương nhiên không có ý kiến, điều bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện, vội vàng chạy tới.
Tiêu Niệm Vi còn chưa kết thúc, Thẩm Hạ Lan cũng đang hồi hộp chờ đợi, nhưng đầu óc vẫn không ngừng chuyển động.
Lần trước xảy ra tai nạn ở nhà trẻ, Diệp Ân Tuấn chuyển Nghê Nghê và Diệp Tranh đến nhà trẻ hiện tại.
Thẩm Hạ Lan đến thăm, nhà trẻ này có thể coi là nhà trẻ quý tộc. Mấy đứa nhỏ ở đây không giàu thì quý, giáo viên đương nhiên nghiêm ngặt, nhưng giáo viên như Trương Nhu làm sao có thể lăn lộn trong này chứ?
Còn nếu Trương Nhu biết thân phận của Nghê Nghê, sao lại dám đối xử với Nghê Nghê như vậy?
Những câu hỏi như vậy cứ lởn vởn trong đầu Thẩm Hạ Lan, lại không tìm ra được lời giải thích hợp lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.