Chương 1592
Vi Lan Tử Mặc
08/11/2021
Chuyện gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan nhận thấy sự cứng ngắc của cơ thể Diệp Ân Tuấn và luồng sát khí mạnh mẽ.
“Không có gì.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn khi nhìn Thẩm Hạ Lan đã dịu đi rất nhiều.
Anh ôm lấy Thẩm Hạ Lan, làm một động tác tay, sau đó thì nhìn thấy Tống Dật Hiên và Hồ Ngọc Duyên đi tới.
Sắc mặt hai người hồng hào, vừa nhìn là biết mâu thuẫn nội bộ đã giải quyết xong.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy khuôn mặt hồng hào của Hồ Ngọc Duyên, cười nói: “Yo, giải quyết xong nhanh quá vậy?”
“Con gái như em đừng nói thẳng như vậy được không? Đi thôi!”
Hồ Ngọc Duyên tuy có chút xấu hổ nhưng vẫn rất mạnh mẽ, nắm lấy tay Thẩm Hạ Lan đi về phía trước.
Diệp Ân Tuấn lùi lại vài bước, nói với Tống Dật Hiên: “Vừa rồi có người chụp ảnh chúng ta, tôi nghĩ chúng ta không nên đi dạo nữa, sắp qua Tết rồi, anh cũng sắp kết hôn rồi, nếu có chuyện gì xảy ra thì không hay. Dù sao ngày mai cũng dọn về sống cùng nhau rồi, chuyện gì cũng có thể giải quyết thông qua thảo luận, chỉ bằng hôm nay đến đây thôi”
Tống Dật Hiên khẽ cau mày.
“Phóng viên?”
“Không biết, tôi đã cho người đi khống chế rồi”
Diệp Ân Tuấn nhàn nhạt nói.
Tống Dật Hiên nhìn người đang nói cười trước mặt, liên biết Thẩm Hạ Lan vẫn chưa biết.
Anh ta nói nhỏ: “Lát nữa vợ ai người đó đưa về,có việc gì thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào, tôi biết mình không sánh được với anh, nhưng cũng có thể làm được gì đó, đúng không?”
“Ừm, nơi nào cần anh tuyệt đối sẽ không giấu. Trước khi chúng tôi đến, nhà họ Hoäc đã gửi đồ mừng năm mới tới, đó là thịt thú rừng bị giết chết, đầy ắp máu tanh, bây giờ chú út nói không phải do anh ta gửi, trong đây chắc chắn là có chuyện gì đó, người tặng quà trên đường về đã xảy ra tai nạn xe, bây giờ hôn mê bất tỉnh, manh mối đã đứt như vậy, nếu như anh có thời gian, chỉ bằng tra chuyện này đi”
Diệp Ân Tuấn đẩy vấn đề cho Tống Dật Hiên.
Tống Dật Hiên không trốn tránh, mà trực tiếp gật đầu.
Sau khi hai người nói chuyện xong thì tách nhau ra.
Đôi mắt của Thẩm Hạ Lan đã có chút mệt mỏi, không nhịn được mà ngáp dài một cái.
Hồ Ngọc Duyên nhìn thấy.
“Em mệt à? Hay là chúng ta đừng dạo nữa, chị cũng không cần gì nữa, mấy thứ mà kết hôn cần thì gần như đã chuẩn bị xong. Ba chị chỉ có một đứa con gái là chị, nên đã chuẩn bị của hồi môn cho chị từ lâu rồi, về phần những thứ khác Tống Dật Hiên cũng đang chuẩn bị”
Thẩm Hạ Lan có chút áy náy nói: “Xin lỗi, sức khoẻ em bây giờ thật sự không ổn “Đừng nói như vậy, em vừa mới gặp chuyện lớn như vậy, sức khoẻ cần phải từ từ khôi phục. Chờ ngày mai chúng ta ở cùng nhau, mỗi ngày chị đều làm đồ ngon cho em ăn, đảm bảo nuôi cơ thể em được tốt nhất”
Thẩm Hạ Lan nghe Hồ Ngọc Duyên nói như vậy, trong lòng như nở hoa.
“Thật sao? Quyết định vậy đi, một ngày ba bữa của em đều dựa vào chị”
“Không vấn đề gì”
Hai người phụ nữ nhìn nhau và mỉm cười, như thể đã biết nhau nhiều năm rồi vậy.
Thẩm Hạ Lan nhận thấy sự cứng ngắc của cơ thể Diệp Ân Tuấn và luồng sát khí mạnh mẽ.
“Không có gì.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn khi nhìn Thẩm Hạ Lan đã dịu đi rất nhiều.
Anh ôm lấy Thẩm Hạ Lan, làm một động tác tay, sau đó thì nhìn thấy Tống Dật Hiên và Hồ Ngọc Duyên đi tới.
Sắc mặt hai người hồng hào, vừa nhìn là biết mâu thuẫn nội bộ đã giải quyết xong.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy khuôn mặt hồng hào của Hồ Ngọc Duyên, cười nói: “Yo, giải quyết xong nhanh quá vậy?”
“Con gái như em đừng nói thẳng như vậy được không? Đi thôi!”
Hồ Ngọc Duyên tuy có chút xấu hổ nhưng vẫn rất mạnh mẽ, nắm lấy tay Thẩm Hạ Lan đi về phía trước.
Diệp Ân Tuấn lùi lại vài bước, nói với Tống Dật Hiên: “Vừa rồi có người chụp ảnh chúng ta, tôi nghĩ chúng ta không nên đi dạo nữa, sắp qua Tết rồi, anh cũng sắp kết hôn rồi, nếu có chuyện gì xảy ra thì không hay. Dù sao ngày mai cũng dọn về sống cùng nhau rồi, chuyện gì cũng có thể giải quyết thông qua thảo luận, chỉ bằng hôm nay đến đây thôi”
Tống Dật Hiên khẽ cau mày.
“Phóng viên?”
“Không biết, tôi đã cho người đi khống chế rồi”
Diệp Ân Tuấn nhàn nhạt nói.
Tống Dật Hiên nhìn người đang nói cười trước mặt, liên biết Thẩm Hạ Lan vẫn chưa biết.
Anh ta nói nhỏ: “Lát nữa vợ ai người đó đưa về,có việc gì thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào, tôi biết mình không sánh được với anh, nhưng cũng có thể làm được gì đó, đúng không?”
“Ừm, nơi nào cần anh tuyệt đối sẽ không giấu. Trước khi chúng tôi đến, nhà họ Hoäc đã gửi đồ mừng năm mới tới, đó là thịt thú rừng bị giết chết, đầy ắp máu tanh, bây giờ chú út nói không phải do anh ta gửi, trong đây chắc chắn là có chuyện gì đó, người tặng quà trên đường về đã xảy ra tai nạn xe, bây giờ hôn mê bất tỉnh, manh mối đã đứt như vậy, nếu như anh có thời gian, chỉ bằng tra chuyện này đi”
Diệp Ân Tuấn đẩy vấn đề cho Tống Dật Hiên.
Tống Dật Hiên không trốn tránh, mà trực tiếp gật đầu.
Sau khi hai người nói chuyện xong thì tách nhau ra.
Đôi mắt của Thẩm Hạ Lan đã có chút mệt mỏi, không nhịn được mà ngáp dài một cái.
Hồ Ngọc Duyên nhìn thấy.
“Em mệt à? Hay là chúng ta đừng dạo nữa, chị cũng không cần gì nữa, mấy thứ mà kết hôn cần thì gần như đã chuẩn bị xong. Ba chị chỉ có một đứa con gái là chị, nên đã chuẩn bị của hồi môn cho chị từ lâu rồi, về phần những thứ khác Tống Dật Hiên cũng đang chuẩn bị”
Thẩm Hạ Lan có chút áy náy nói: “Xin lỗi, sức khoẻ em bây giờ thật sự không ổn “Đừng nói như vậy, em vừa mới gặp chuyện lớn như vậy, sức khoẻ cần phải từ từ khôi phục. Chờ ngày mai chúng ta ở cùng nhau, mỗi ngày chị đều làm đồ ngon cho em ăn, đảm bảo nuôi cơ thể em được tốt nhất”
Thẩm Hạ Lan nghe Hồ Ngọc Duyên nói như vậy, trong lòng như nở hoa.
“Thật sao? Quyết định vậy đi, một ngày ba bữa của em đều dựa vào chị”
“Không vấn đề gì”
Hai người phụ nữ nhìn nhau và mỉm cười, như thể đã biết nhau nhiều năm rồi vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.