Chương 1705
Vi Lan Tử Mặc
13/11/2021
Thẩm Hạ Lan bỗng nghĩ đến cái gì đó, hỏi: “Thuốc Tranh kê cho anh anh uống đúng giờ chứ?”
“Có.”
“Còn tái phát không?”
Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn có khi phát bệnh sẽ giấu cô, mắt của cô chăm chú nhìn Diệp Ân Tuấn.
“Không có, gần đây đều không, thật đấy.”
Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười, ôm cô chặt hơn.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người ấm áp, nhìn tuyết tích tụ bên ngoài, cười nói: “Thật muốn ra ngoài đắp người tuyết, chơi ném tuyết.”
“Cơ thể của em không được.”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp từ chối.
Thẩm Hạ Lan bĩu môi, Diệp Ân Tuấn cũng không có thỏa hiệp.
Biết anh suy nghĩ cho cơ thể của mình, Thẩm Hạ Lan cũng không có quậy, sau khi ăn xong thì mở máy tính video call với Triệu Tâm Hằng.
Công ty bây giờ đã nghỉ lễ rồi, bên phía Triệu Tâm Hằng cô phát một khoản thưởng, rất phong phú.
Công ty khoảng thời gian này dưới sự dẫn dắt của Triệu Tâm Hằng có doanh thu không tồi, mấy nghệ sĩ tuy không phải là ngôi sao quá nổi tiếng, nhưng tốt xấu gì cũng có dịp lên mặt báo tạp chí gì đó, tài nguyên cũng không tồi.
Album của Lam Tử Thất, gần đây trên khắp đường to ngõ nhỏ đều có thể nghe thấy tiếng hát của Lam Tử Thất.
Thẩm Hạ Lan vui thay cô ấy, quả thật cũng không biết cô ấy tết có về hay không.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan gọi điện cho Lam Tử Thất.
“Tết về không?”
“Về chứ, Tống Đình nói nhớ Diệp Ân Tuấn nhà các cậu rồi! Thật là, người khác đều đề phòng tiểu tam là nữ, tớ đây còn phải đề phòng cả đàn ông.”
Lam Tử Thất oán hận nói, ngược lại đã chọc cười Thẩm Hạ Lan.
“Lam Dũng sao rồi? Dạo này có tin tức gì không? Tết có trở về không?”
Từ khi đưa Lam Dũng ra nước ngoài làm trị liệu thì cô mãi không có tin tức của Lam Dũng.
Lam Tử Thất khựng lại, nói: “Chắc là không về, trị liệu của nó tiến triển cũng tốt, có điều vẫn không thể đứng lâu được. Nó kêu tớ tìm tung tích của Diệp Hồng, bây giờ tớ cũng không có tìm được, đoán chắc là không về rồi.”
“Diệp Hồng một chút tin tức cũng không có sao?”
Thẩm Hạ Lan vẫn có thể nhớ được cô bé đó, lớn hơn Tô Thanh không bao nhiêu, cũng không biết có từng liên lạc với Tô Thanh không.
“Không có chút tin tức nào cả, giống như đột nhiên bốc hơi khỏi thế giới này, một chút dấu vết cũng không có. Bỏ đi, đợi lúc nên xuất hiện đoán chắc sẽ xuất hiện thôi.”
Lam Tử Thất thở dài.
“Trở về đón tết đi, ba ngày sau Tống Dật Hiên kết hôn, bốn ngày sau tớ tổ chức bù đám cưới.”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất sững người.
“Đậu xanh! Lão Diệp nhà cậu rốt cuộc muốn lấy cậu mấy lần thế? Còn không để người khác sống nữa sao?”
“Có.”
“Còn tái phát không?”
Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn có khi phát bệnh sẽ giấu cô, mắt của cô chăm chú nhìn Diệp Ân Tuấn.
“Không có, gần đây đều không, thật đấy.”
Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười, ôm cô chặt hơn.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người ấm áp, nhìn tuyết tích tụ bên ngoài, cười nói: “Thật muốn ra ngoài đắp người tuyết, chơi ném tuyết.”
“Cơ thể của em không được.”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp từ chối.
Thẩm Hạ Lan bĩu môi, Diệp Ân Tuấn cũng không có thỏa hiệp.
Biết anh suy nghĩ cho cơ thể của mình, Thẩm Hạ Lan cũng không có quậy, sau khi ăn xong thì mở máy tính video call với Triệu Tâm Hằng.
Công ty bây giờ đã nghỉ lễ rồi, bên phía Triệu Tâm Hằng cô phát một khoản thưởng, rất phong phú.
Công ty khoảng thời gian này dưới sự dẫn dắt của Triệu Tâm Hằng có doanh thu không tồi, mấy nghệ sĩ tuy không phải là ngôi sao quá nổi tiếng, nhưng tốt xấu gì cũng có dịp lên mặt báo tạp chí gì đó, tài nguyên cũng không tồi.
Album của Lam Tử Thất, gần đây trên khắp đường to ngõ nhỏ đều có thể nghe thấy tiếng hát của Lam Tử Thất.
Thẩm Hạ Lan vui thay cô ấy, quả thật cũng không biết cô ấy tết có về hay không.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan gọi điện cho Lam Tử Thất.
“Tết về không?”
“Về chứ, Tống Đình nói nhớ Diệp Ân Tuấn nhà các cậu rồi! Thật là, người khác đều đề phòng tiểu tam là nữ, tớ đây còn phải đề phòng cả đàn ông.”
Lam Tử Thất oán hận nói, ngược lại đã chọc cười Thẩm Hạ Lan.
“Lam Dũng sao rồi? Dạo này có tin tức gì không? Tết có trở về không?”
Từ khi đưa Lam Dũng ra nước ngoài làm trị liệu thì cô mãi không có tin tức của Lam Dũng.
Lam Tử Thất khựng lại, nói: “Chắc là không về, trị liệu của nó tiến triển cũng tốt, có điều vẫn không thể đứng lâu được. Nó kêu tớ tìm tung tích của Diệp Hồng, bây giờ tớ cũng không có tìm được, đoán chắc là không về rồi.”
“Diệp Hồng một chút tin tức cũng không có sao?”
Thẩm Hạ Lan vẫn có thể nhớ được cô bé đó, lớn hơn Tô Thanh không bao nhiêu, cũng không biết có từng liên lạc với Tô Thanh không.
“Không có chút tin tức nào cả, giống như đột nhiên bốc hơi khỏi thế giới này, một chút dấu vết cũng không có. Bỏ đi, đợi lúc nên xuất hiện đoán chắc sẽ xuất hiện thôi.”
Lam Tử Thất thở dài.
“Trở về đón tết đi, ba ngày sau Tống Dật Hiên kết hôn, bốn ngày sau tớ tổ chức bù đám cưới.”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất sững người.
“Đậu xanh! Lão Diệp nhà cậu rốt cuộc muốn lấy cậu mấy lần thế? Còn không để người khác sống nữa sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.