Chương 1790
Vi Lan Tử Mặc
16/11/2021
Khi Lam Thần chạy đến cửa phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ cũng tới rồi.
Sắc mặt của Khương Hiểu tái nhợt, hô hấp khó nhọc, nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu.
Lam Thần giống như phát điên muốn xông vào thì lại bị bác sĩ và y tá cản lại, thấy dáng vẻ không màng mọi thứ của Lam Thần, lập tức chọc đau mắt của Thẩm Hạ Lan.
Cô nắm chặt tay của Diệp Ân Tuấn, run rẩy nói: “Nếu như Khương Hiểu không còn, lần này Lam Thần chưa chắc sống tiếp được.”
“Khương Hiểu sẽ không sao, đừng lo lắng.”
Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay của Thẩm Hạ Lan.
Tay của cô rất lạnh, rất lạnh, mang theo sự căng thẳng.
Thẩm Hạ Lan lại nghe không lọt.
“Không phải là nói không sao rồi hay sao? Sao đột nhiên lại hô hấp khó khăn?”
Diệp Ân Tuấn thấy vợ lo lắng như vậy, ghé vào tai của cô nhỏ tiếng nói câu gì đó.
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan từ lo lắng chuyển sang sửng sốt, sau đó đến oán trách, cuối cùng lườm Diệp Ân Tuấn, đè nén sự giận dữ nhỏ giọng nói: “Diệp Ân Tuấn, anh quá đáng lắm! Anh vậy mà giở trò! Anh xem anh dọa chết Lam Thần rồi.”
“Loại người như cậu ta đáng bị dọa. Không để cậu ta ấn tượng sâu một chút, làm sao xem trọng tình cảm của bản thân? Cho dù là xem trọng rồi, bà Phương cũng là một tai họa. Lẽ nào em hy vọng Khương Hiểu khỏi rồi sau đó đi theo Lam Thần hầu hạ bà Phương? Em cảm thấy bà Phương sẽ cho phép Lam Thần và Khương Hiểu ở bên nhau sao?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan có hơi sững người.
Đáp án chắc chắn là không thể!
Bà Phương đối xử với Lam Thần đã đến mức độ biến thái, hận không thể khiến cả đời Lam Thần sống trong đau khổ khi nhớ về con gái của bà ta, sao có thể để Lam Thần có hạnh phúc chứ?
Thẩm Hạ Lan đột nhiên có hơi đau đầu.
Lam Thần và Khương Hiểu bây giờ cho dù xác định tình cảm, sợ rằng cũng sẽ ở dưới sự phá hoại của bà Phương mà mỗi người đi một ngả.
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, người đàn ông này vậy mà nói với cô là anh cho người cố ý động tay với máy thở của Khương Hiểu, tạo ra hiện trường nguy cấp giả như vậy để hù dọa Lam Thần.
Loại chuyện này có thể hù dọa sao?
Sẽ dọa người ta phát bệnh tim đó có được không hả?
Hơn nữa anh vừa rồi rõ ràng ở cùng cô, làm sao liên hệ được với ý tá ở bên trong?
Dường như biết Thẩm Hạ Lan đang nghĩ gì, Diệp Ân Tuấn lấy điện thoại ra đưa.
Trên điện thoại của anh ứng dụng zalo vẫn mở, trước mắt có một ghi chép trò chuyện của một người, đương nhiên là phương thức liên hệ zalo của một y tá.
Thẩm Hạ Lan biết Khương Hiểu bắt đầu nằm viện thì Diệp Ân Tuấn đã sắp xếp sẵn rồi, y tá chăm sóc cũng là Diệp Ân Tuấn tìm thì không khỏi trừng mắt với anh.
Người đàn ông này quá xấu xa rồi!
May mà sự xấu xa của anh đều dùng trên người của người khác, nếu như dùng trên người cô, Thẩm Hạ Lan đoán chắc sẽ tức chết rồi.
Cấp bậc của cô căn bản không thể so được với lão yêu ngàn năm này.
Biết Khương Hiểu không sao, Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm với Lam Thần.
Sắc mặt của Khương Hiểu tái nhợt, hô hấp khó nhọc, nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu.
Lam Thần giống như phát điên muốn xông vào thì lại bị bác sĩ và y tá cản lại, thấy dáng vẻ không màng mọi thứ của Lam Thần, lập tức chọc đau mắt của Thẩm Hạ Lan.
Cô nắm chặt tay của Diệp Ân Tuấn, run rẩy nói: “Nếu như Khương Hiểu không còn, lần này Lam Thần chưa chắc sống tiếp được.”
“Khương Hiểu sẽ không sao, đừng lo lắng.”
Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay của Thẩm Hạ Lan.
Tay của cô rất lạnh, rất lạnh, mang theo sự căng thẳng.
Thẩm Hạ Lan lại nghe không lọt.
“Không phải là nói không sao rồi hay sao? Sao đột nhiên lại hô hấp khó khăn?”
Diệp Ân Tuấn thấy vợ lo lắng như vậy, ghé vào tai của cô nhỏ tiếng nói câu gì đó.
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan từ lo lắng chuyển sang sửng sốt, sau đó đến oán trách, cuối cùng lườm Diệp Ân Tuấn, đè nén sự giận dữ nhỏ giọng nói: “Diệp Ân Tuấn, anh quá đáng lắm! Anh vậy mà giở trò! Anh xem anh dọa chết Lam Thần rồi.”
“Loại người như cậu ta đáng bị dọa. Không để cậu ta ấn tượng sâu một chút, làm sao xem trọng tình cảm của bản thân? Cho dù là xem trọng rồi, bà Phương cũng là một tai họa. Lẽ nào em hy vọng Khương Hiểu khỏi rồi sau đó đi theo Lam Thần hầu hạ bà Phương? Em cảm thấy bà Phương sẽ cho phép Lam Thần và Khương Hiểu ở bên nhau sao?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan có hơi sững người.
Đáp án chắc chắn là không thể!
Bà Phương đối xử với Lam Thần đã đến mức độ biến thái, hận không thể khiến cả đời Lam Thần sống trong đau khổ khi nhớ về con gái của bà ta, sao có thể để Lam Thần có hạnh phúc chứ?
Thẩm Hạ Lan đột nhiên có hơi đau đầu.
Lam Thần và Khương Hiểu bây giờ cho dù xác định tình cảm, sợ rằng cũng sẽ ở dưới sự phá hoại của bà Phương mà mỗi người đi một ngả.
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, người đàn ông này vậy mà nói với cô là anh cho người cố ý động tay với máy thở của Khương Hiểu, tạo ra hiện trường nguy cấp giả như vậy để hù dọa Lam Thần.
Loại chuyện này có thể hù dọa sao?
Sẽ dọa người ta phát bệnh tim đó có được không hả?
Hơn nữa anh vừa rồi rõ ràng ở cùng cô, làm sao liên hệ được với ý tá ở bên trong?
Dường như biết Thẩm Hạ Lan đang nghĩ gì, Diệp Ân Tuấn lấy điện thoại ra đưa.
Trên điện thoại của anh ứng dụng zalo vẫn mở, trước mắt có một ghi chép trò chuyện của một người, đương nhiên là phương thức liên hệ zalo của một y tá.
Thẩm Hạ Lan biết Khương Hiểu bắt đầu nằm viện thì Diệp Ân Tuấn đã sắp xếp sẵn rồi, y tá chăm sóc cũng là Diệp Ân Tuấn tìm thì không khỏi trừng mắt với anh.
Người đàn ông này quá xấu xa rồi!
May mà sự xấu xa của anh đều dùng trên người của người khác, nếu như dùng trên người cô, Thẩm Hạ Lan đoán chắc sẽ tức chết rồi.
Cấp bậc của cô căn bản không thể so được với lão yêu ngàn năm này.
Biết Khương Hiểu không sao, Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm với Lam Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.