Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 107: Chương 106

Nhược Trữ Trữ

27/08/2014

Nhan Nghiên đến công ty, bước vào văn phòng, điện thoại bàn liền vang lên. Cô nhận điện thoại, đầu bên kia là giọng của Miêu Phong: “Cuối cùng Nhan đại thiết kế sư cũng đã đến!”

Nhan Nghiên biết rõ, sau sự kiện lần trước, Miêu Phong rất có thành kiến với cô. Đầu tiên là thiết kế bị trộm, mà lại bởi Tư gia đại tiểu thư, liên lụy tới người lớn mặt như vậy, cô ta biết rằng, đây đối với cô ta không có điểm tốt nào cả. Cô ta chỉ là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi có gia đình, phải trông cậy vào việc làm ở Thao Thiết để dưỡng già! Vừa rồi gây ra chuyện như vậy đúng là kinh động lòng người.

“Quản lí, có chuyện gì vậy?” Nhan Nghiên đặt túi xuống, hỏi.

“Cô đến phòng làm việc của tôi ngay”. Miêu Phong vừa nói xong đã cúp máy.

Nhan Nghiên thở dài, thiết kế mới còn chưa nghĩ ra, cô rất bận, xem ra quản lí tìm cô cũng sẽ như vậy, cũng sẽ không phải là chuyện nhỏ.

Nhan Nghiên đẩy cửa đi vào văn phòng của Miêu Phong, thấy trong phòng còn có người khác, ngay cả phó tổng giám đốc của Lãng Ức cũng ở bên trong. Còn sau lưng cô ta là một người có thân hình cao gầy. Hắn mặc y phục màu trắng, nhìn sau lưng có vẻ nhẹ nhàng thư thái sáng láng. Nhan Nghiên vội lên tiếng chào hỏi: “Chào phó tổng, chào quản lí!”

Miêu Phong nhìn Nhan Nghiên, giới thiệu với người kia: “YAN*, đây là nhà thiết kế trưởng của chúng tôi, Nhan Nghiên, là người chịu trách nhiệm thiết kế chính cho bộ sưu tập mùa hè mới nhất của chúng ta” (*Yan là phiên âm của từ Diêm)

Người kia quay lại, hắn có một khuôn mặt cực kỳ tinh tế yêu nghiệt, khoé miệng cười nhẹ nhàng, đưa tay ra:

“Từ lâu đã ngưỡng mộ danh tiếng của tiểu thư!”

“Nhan Nghiên, vị này là ai, có lẽ tôi không cần giới thiệu!” Giọng Miêu Phong khẽ run lên, hiển nhiên có chút kích động, “Công ty mới thay đổi chính sách tuyên truyền, chúng ta sẽ bắt đầu dùng hai người phát ngôn, xây dựng hình tượng đôi tình nhân. YAN chính là người phát ngôn mới của công ty.”

Nhan Nghiên ngửi thấy một luồng mùi hương phấn hoa, cô rất nhạy cảm với hương liệu, rất muốn hắt hơi, nhưng vẫn phải nhịn xuống. Cô không quá quen thuộc với người trước mặt, nhưng cũng biết sơ sơ. Hắn là đạo diễn kiêm đại minh tinh cấp quốc tế Diêm Ưng Dương, nghe nói hắn vừa giành được hai giải thưởng quốc tế lớn dành cho đạo diễn xuất sắc nhất và nam diễn viên xuất sắc nhất. Cô đưa tay ra, cười nói “Chào Diêm tiên sinh!”

Tay hắn rất lạnh, cũng vô cùng mạnh mẽ, Nhan Nghiên vốn cho rằng sau khi nắm tay hắn sẽ buông ra ngay, đó là phép tắc cơ bản, nhưng nào ngờ hắn lại nắm mãi không buông, nụ cười trên mặt vẫn chưa tắt.

“Diêm tiên sinh!” Nhan Nghiên hơi rút tay ra, cô tin rằng hắn sẽ hiểu.

“A, thật xin lỗi”, Diêm Ưng Dương tỏ vẻ giờ mới phát hiện ra, buông lỏng tay cô, “Tôi vừa nhìn thấy mỹ nhân liền quên hết mọi chuyện, đặc biệt là mỹ nhân cổ điển như nhà thiết kế Nhan đây. Đúng rồi, Nhan tiểu thư cùng họ với tôi, thật là có duyên**” (Chỗ này Yan hiểu nhầm, cho rằng họ của Nhan Nghiên cũng là Diêm, vì 2 từ này có phát âm giống nhau, phiên âm đều là Yan)

Lời nói của Diêm Ưng Dương rất có tính khiêu khích, nhưng biểu lộ lại tỏ ra nghiêm trang, ánh mắt cũng quá đỗi chân thành. Nhan Nghiên cười nhẹ “Hình như Diêm tiên sinh đã hiểu lầm, họ của tôi là nhan trong nhan sắc”

“Thì ra là vậy”, Diêm Ưng Dương cười ấm áp tựa gió xuân, “Từ nay về sau mong Nhan tiểu thư giúp đỡ nhiều, chi bằng cũng gọi tôi là YAN đi, mọi người cùng gọi tên nhau, được không Nhan Nghiên?”

“Đương nhiên rồi, YAN”, Nhan Nghiên nhìn đôi mắt kia, không hiểu sao lại cảm thấy quen quen, nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu.

“Nhan Nghiên, ý Tư tổng là cho cô hai ngày, phải thiết kế trang phục phù hợp cho YAN và Tư tiểu thư, đồng thời phải đúng với phong cách trang phục hè của Lãng Ức. Lần này hy vọng cô sẽ không để mọi người thất vọng” Phó tổng giám đốc nói.



Nhan Nghiên gật đầu, hôm nay lại không gặp được Tư tiểu thư, thật kỳ lạ!

“Tốt nhất là tại buổi kỷ niệm ba mươi năm thành lập Thao Thiết, để YAN và Tư tiểu thư mặc trang phục mùa hè mới nhất của chúng ta, đồng thời công bố sản phẩm mới của quý”, Miêu Phong nói tiếp.

Nhan Nghiên vẫn cười tỏ vẻ ưng thuận, lúc vô ý nhìn về phía Diêm Ưng Dương, thấy hắn cũng đang nhìn mình. Không hiểu sao, ánh mắt hắn lại làm cô thấy sợ hãi, người đàn ông này không đơn giản.

“Người đàn ông này đúng là không đơn giản”, tại quán cà phê, Vương Đồng ngồi trên ghế nhấm nháp ly cà phê của mình, “Cô hẳn là đã nghĩ đến, kẻ thù của Tư gia cũng không chỉ có một mình cô!”

Nhan Nghiên nhìn cô ta, đợi cô ta tiếp tục nói.

“Cha của Diêm Ưng Dương đã từng là một luật sư lớn tại Bắc Kinh, không những thế, năm đó còn là người phong vân một cõi. Nhưng mười năm trước đây, Diêm gia bỗng nhiên bị đánh bom, cả gia đình không ai còn toàn thây. Diêm Ưng Dương trong vụ nổ bị bắn ra ngoài, nghe nói khi được cứu thì khuôn mặt đã bị huỷ, còn có tin từ bệnh viện rằng hắn đã chết. Không ngờ, bốn năm trước, tự nhiên lại xuất hiện một ngôi sao quốc tế Diêm Ưng Dương, bây giờ còn kiêm luôn cả đạo diễn nổi tiếng thế giới”, Vương Đồng đem tất cả những gì mình biết nói cho Nhan Nghiên.

“Tại sao lại có người đánh bom trong nhà hắn, chắc hẳn phải có nội tình gì chứ?” Nhan Nghiên hỏi.

“Phía chính phủ công bố rằng Diêm gia đắc tội với không ít người, trong đó có một vị đại ca. Nhưng tôi không cho là như vậy, bởi ngay cả loại thuốc nổ được dùng cũng không thể tra ra nổi. Cô cũng biết, Tư gia am hiểu nhất là thủ tiêu chứng cớ, làm cho người khác biến mất”, Vương Đồng như cười như không nhìn cô, “Lần này hợp tác cùng Diêm Ưng Dương, cô có thể thử lôi kéo hắn. Có hắn cùng hợp tác với chúng ta, cơ hội thắng càng lớn”

“Vương Đồng, để tôi nhắc lại cho cô một lần nữa”, Nhan Nghiên cực kỳ không thích Vương Đồng nói như vậy, người đàn bà này rõ ràng muốn lợi dụng mình, “Tôi và cô không phải là “chúng ta”, là hai người. Còn nữa, nếu cô muốn lôi kéo Diêm Ưng Dương thì tự đi mà làm, tôi không có hứng thú”

“Tại sao tôi lại cảm thấy cô không giống như xưa”, Vương Đồng nhìn Nhan Nghiên, bộ dạng đầy hứng thú, “Tôi vẫn cho rằng chỉ cần có thể báo thù, cô có thể bất chấp tất cả mọi thứ”

“Chuyện đó không bao gồm việc bị cô lợi dụng”, Nhan Nghiên trầm mặt, “Vương Đồng, nếu còn muốn hợp tác với tôi, phiền cô trước khi làm gì đều nói cho tôi trước, nếu không từ giờ về sau đừng nghĩ đến chuyện hợp tác nữa” Nói xong, Nhan Nghiên xoay người bỏ đi.

Vương Đồng vẫn ngồi uống cà phê, nhìn trời, thời tiết hôm nay thật đẹp nha!

Nhan Nghiên dùng sự thanh thản thư thái cùng tình yêu nghề để ngồi thiết kế, thiết kế ba bộ chủ đạo, cô cho rằng chắc chắn phải đưa lên vài bản thảo cho Tư Kình Vũ mới được thông qua, không nghĩ rằng Tư Kình Vũ lại sảng khoái chọn cả ba, quản lí lập tức chọn ra một đội dùng ba bản thiết kế kia để làm chủ đạo, tiếp tục vẽ ra một loạt các thiết kế khác.

Khi tan sở, điện thoại của Nhan Nghiên vang lên, là Tư Kình Vũ: “Tử Hằng nói với tôi, tuần này hai mẹ con định đi Hang Hoan Nhạc, còn mời tôi đi cùng, em sẽ không để tâm chứ”!

Hắn tự hành động, còn tới hỏi cô có ngại hay không, đây chỉ là thông báo cho cô biết mà thôi nha! “Em không biết Tư tổng thật nhanh nhẹn như vậy”

“Có chuyện tôi quên chưa nhắc nhở em, bây giờ đã là đàn bà của tôi, tôi hy vọng trong thời gian chúng ta qua lại, em có thể cắt đứt quan hệ với những người đàn ông khác, hơn nữa, khi đi cùng con tôi đến hang Hoan Nhạc, tôi không muốn nhìn thấy người đàn ông khác”

Giọng Tư Kình Vũ có vẻ hơi cứng ngắc, điều này thầm nói cho Nhan Nghiên biết, hắn đang mất hứng.

Nhan Nghiên đương nhiên hiểu ý hắn, cô cũng đang định gọi điện cho Vệ Tề Hàn, những chuyện xảy ra từ đêm qua đến giờ, Nhan Nghiên chưa nói gì với anh.



Vệ Tề Hàn nghe cô nói xong, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Tư Kình Vũ, từ nay về sau mỗi khi đối mặt với hắn, cần phải cẩn thận hơn nữa”

“Chuyện lần này, mặc dù chúng ta gặt hái ngoài dự tính, nhưng cũng đẩy chúng ta vào tình thế mới” Nhan Nghiên nói, làm đàn bà của Tư Kình Vũ, cô càng có nhiều cơ hội thực hiện mục đích hơn.

“Nhan Nghiên, Tư Kình Vũ đã biết rõ em có ý đồ, đương nhiên sẽ càng đề phòng em hơn. Em ở cạnh hắn, chỉ sợ càng bị chú ý hơn”, giọng Vệ Tề Hàn lo lắng, “Anh đã từng nói, chúng ta không nhất thiết phải dùng cách này để trả thù.”

“Nhưng bây giờ em không còn sự lựa chọn nào khác, đúng không?” Nhan Nghiên nói, “Em không thể để mất Tử Hằng, tuyệt đối không thể. Hiện tại Tư Kình Vũ đã biết Tử Hằng là con mình, anh ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ”

“Em nói rất đúng, giờ hắn sẽ không từ bỏ, nghĩa là từ nay về sau cũng sẽ không từ bỏ quyền làm cha. Nhan Nghiên, em có hiểu điều này không?” Vệ Tề Hàn nhắc nhở cô, “Chẳng lẽ em muốn ở cạnh Tư Kình Vũ cả đời?”

Cả đời! Từ này quá nực cười, cô và Tư Kình Vũ vĩnh viễn đều khó có thể ở cạnh nhau cả đời. “Chỉ cần thành công, em và Tử Hằng sẽ bỏ đi, đến nơi nào không ai có thể tìm ra được”

Vệ Tề Hàn không nói gì, khi bắt đầu, anh ta không nên để Nhan Nghiên dùng phương pháp như vậy. Nếu không cho Tử Hằng xuất hiện, tình huống này đã không xảy ra. Nhưng, trên đời này không có “nếu như”.

“Tề Hàn, Tư Kình Vũ nói cuối tuần này muốn cùng Tử Hằng đến hang Hoan Nhạc”, Nhan Nghiên khó xử nói, cô cũng không cố ý, nhưng vẫn phải nói với Vệ Tề Hàn.

“Yên tâm, anh sẽ nói với Tử Hằng anh rất bận, để lần sau đi”, Vệ Tề Hàn lập tức nói, “Nhan Nghiên, ở cạnh Tư Kình Vũ, em phải thật cẩn thận”

Nhan Nghiên cúp máy, hít sâu một hơi. Tư Kình Vũ muốn đón Tử Hằng tan học, cô phát hiện, cuộc chiến vừa mới chính thức bắt đầu.

Đêm nay, Tử Hằng chơi rất vui. Sau khi ăn xong, Tư Kình Vũ còn đưa hai mẹ con đến khu vui chơi trẻ em, ôm Tử Hằng ngồi xe điện. Nhan Nghiên đứng cạnh, nhìn khuôn mặt cả hai vô cùng vui vẻ, cô không thể tả nổi tư vị trong lòng mình là gì.

Lúc trở về Tử Hằng dựa vào vai Tư Kình Vũ ngủ, tâm tình của Tư Kình Vũ dường như rất tốt, nhìn đến lông mi của hắn cũng buông lỏng. Ngược lại Nhan Nghiên trên đường đi đều vô cùng yên tĩnh, sau khi đi về cũng chỉ cười nhẹ.

Tư Kình Vũ từ trong phòng Tử Hằng đi ra, thấy Nhan Nghiên đang đứng cạnh cửa sổ mà ngẩn người, hắn bước vài bước đến gần, tay chạm vào eo cô, môi rơi xuống bên cổ Nhan Nghiên, “Theo anh ở cũng một chỗ khó chịu như vậy, nhưng em cũng không cần phải tỏ ra miễn cưỡng như thế.”

Nhan Nghiên không phản kháng, cô đã đáp ứng làm nữ nhân của hắn, là đã xác định giờ khắc này sẽ đến. Cô xoay người nhìn Tư Kình Vũ:

“Đi tới chỗ anh đi! Không nên ầm ĩ đánh thức Tử Hằng.”

Tư Kình Vũ cười, giọng mỉa mai: “Xem ra em trên giường rất phóng túng, có bao giờ em từng tính xem em đã đánh thức Tử Hằng bao nhiêu lần rồi không?”,Tư Kình Vũ thừa nhận, hắn là có chút nóng vội. Từ khi Nhan Nghiên bắt đầu câu dẫn hắn, khát vọng của hắn với cô ngày một nhiều hơn. Hiện tại hắn muốn quang minh chính đại có được cô, cả ngày hôm nay ánh mắt nóng rực của hắn không có cách nào rời khỏi cô, nhưng là thái độ ôn hoà của cô cũng lại chọc tức hắn!

“Tư tổng thật sự rất muốn biết sao?” Nhan Nghiên cười mị hoặc, tay trượt đến cổ hắn, như có như không chơi đùa cúc áo của Tư Kình Vũ, “Đi tới chỗ anh, em sẽ nói cho anh biết!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook