Chương 30: Saeki Kayako, Sở Nhân Mỹ
Giải Tam Thiên
16/03/2021
Saeki Kayako (Nữ quỷ trong phim Ju on phiên âm tiếng trung Già Gia Tử), Yamamura Sadako (Nữ quỷ trong phim Ring, phiên âm sang tiếng Trung: Trinh Tử.), Sở Nhân Mỹ (Phim Sơn thôn lão thi.)
Chương 30: Saeki Kayako, Sở Nhân Mỹ
Người cảnh sát trung niên nói đến chỗ này, có chút hoảng sợ nói:
- Một người đồng nghiệp của tôi bị thương nói, cậu ta nhìn thấy quỷ! Haizz… Dù sao vấn đề này rất mơ hồ, nghe nói người của khu thứ bảy đến, đã ở bên trong đó một tiếng rồi, còn không biết tình hình như thế nào.
Tần Chính Vũ nhảy dựng lên, hoảng sợ nói:
- Khu thứ bảy, ông không nói đùa chứ?
Sở Hạo không hiểu, hỏi:
- Cái gì mà khu thứ bảy?
Tần Chính Vũ vội vàng nói:
- Khu thứ bảy là một cách gọi, trong truyền thuyết, nó là đội cảnh sát rất đặc thù, nói đúng hơn là bộ đội đặc chủng, chuyên xử lý một số sự kiện linh dị, những thứ này đều là nghe cha tôi nói, không nghĩ đến, khu thứ bảy thật sự tồn tại.
Người cảnh sát trung niên xua tay nói:
- Nói tóm lại, bên trong rất nguy hiểm, các cậu nhanh về nhà đi.
Bỗng nhiên lúc này, cửa thủy tinh trên tầng 13 bị vỡ, một người từ trên cao ngã xuống, đập mạnh xuống mặt đất.
- Con mẹ nó!
Sở Hạo, Tần Chính Vũ, còn có người cảnh sát trung niên kia đều bị làm cho giật mình.
Quần chúng đứng ở xung quanh vây xem cũng bị dọa đến mức hét ầm lên.
Sở Hạo có chút toát mồ hôi hột, xem ra con quỷ ở phía trên rất khó đối phó.
Giờ phút này, hắn có một loại cảm giác rất mãnh liệt, nếu như chính mình không đi lên sẽ càng có nhiều người chết.
- Chuẩn bị tập kích!
Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên trong tai hắn, vừa quay đầu nhìn lại đã thấy nữ cảnh sát Phương Tĩnh Tiết, cô ta đang chỉ huy cảnh sát muốn đi vào tập kích.
Sắc mặt Sở Hạo thay đổi vội vàng hét lên:
- Đừng tập kích!
Hiển nhiên, Phương Tĩnh Tiết không nghe thấy giọng nói của hắn, lúc này cô ta đang dẫn đội cảnh sát tập kích.
Sở Hạo nóng nảy nói:
- Để cho tôi đi vào, nếu không sẽ chết rất nhiều người.
Người cảnh sát trung niên sững sờ, lắc đầu nói:
- Các cậu không thể đi vào.
- Chết tiệt!
Sở Hạo không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đẩy người cảnh sát trung niên ra, sải bước xông vào, phá vòng vây.
- Mau quay lại.
Người cảnh sát trung niên hoảng sợ kêu lên, nhưng ông ta căn bản không đuổi kịp Sở Hạo, hắn đã lao thẳng vào bên trong bệnh viện, Tần Chính Vũ hưng phấn muốn đi theo lại bị người cảnh sát trung niên ôm chặt.
Vừa mới bước chân vào trong bệnh viện, Sở Hạo lập tức cảm giác được một luồng âm khí rất mạnh đập vào mặt mình, sắc mặt hắn không nhịn được, trở nên khó coi.
Sở Hạo nói:
- Trinh Tử, cho dù là gặp quỷ gì đều xé rách ra cho tôi.
Trinh Tử bay ra, nói: - Vâng thưa chủ nhân.
Một đường chạy vào trong, cuối cùng cũng nhìn thấy đám người Phương Tĩnh Tiết, bọn họ chuẩn bị xông lên lầu.
Sở Hạo vừa định gọi cô ta thì nhìn thấy một bàn tay nửa trong suốt kéo một tên cảnh sát đi ở phía trước vào trong bóng tối.
Pằng pằng pằng.
- Á, cứu tôi, cứu tôi!
Người cảnh sát kia hét lên thảm thiết, không ngừng dùng súng liên thanh bắn phá.
Sở Hạo giận dữ quát:
- Yêu nghiệt, không được đả thương người.
Sở Hạo đã mặc đạo bào vào người, trong tay cầm kiếm gỗ đào, xông lên phía trước đâm lên bàn tay nửa trong suốt kia.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ giết chết ác quỷ, nhận được 5000 điểm giá trị kinh nghiệm.
Phong cách xuất hiện hoa lệ của Sở Hạo khiến cho tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Vừa rồi mấy cảnh sát kia đều đang kéo người, thế nhưng sức lực của bàn tay kia rất lớn, gần như kéo lấy cả bốn người theo cùng, thế mà lại bị một kiếm của Sở Hạo đâm tản.
- Cậu… Cậu là ai?
Cảnh sát đều sợ ngây người, tình cảnh vừa rồi mang lại rung động quá lớn cho bọn họ, phong cách đạo bào này là chuyện gì?
Quá xuất sắc rồi!
Sở Hạo khẽ nói:
- Nếu như bổn thiên sư tôi còn không đến, tất cả các người chết chắc rồi, còn có Phương Tĩnh Tiết, vừa rồi cô không nghe thấy tôi gọi cô à? Nhanh chóng rời khỏi nơi này, đừng làm cản trở công việc của bổn thiên sư.
Mấy cảnh sát trợn mắt há mồm.
Phương Tĩnh Tiết cởi mũ cảnh sát, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia tràn đầy rung động và mừng như điên.
- Sư phụ!
Sở Hạo: “…”
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
Sư phụ!
Một đám cảnh sát giật nảy mình, tên nhóc trẻ tuổi này thế mà lại là sư phụ của cô nàng hoa khôi cảnh sát Phương Tĩnh Tiết đầy bạo lực này?
Sở Hạo trừng mắt nhìn thoáng qua cô ta, nói:
- Cô đừng nói lung tung, tôi không phải là sư phụ của cô.
Phương Tĩnh Tiết không quan tâm ở đây có nhiều người hay không, gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn đầy kích động, có một loại cảm giác tôi là Hoa Mộc Lan, nói.
- Sư phụ, người đến rất đúng lúc, chúng ta cùng nhau đi vào giết chết chúng!
Giết cái em gái nhà cô!
Sở Hạo nhất thời tức giận, không quan tâm cô ta là cảnh sát hay là hoa khôi cảnh sát gì đó, bắt đầu chửi mắng một trận:
- Giết cái đầu cô à? Cô không thấy vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm ư, nhanh cút khỏi bệnh viện cho tôi.
Con mẹ nó!
Làm sao tên nhóc này lại trâu bò như thế? Ngay cả cô nàng hoa khôi cảnh sát đầy bạo lực như Phương Tĩnh Tiết, hắn cũng dám mắng, có muốn sống nữa không?
Kết quả, điều khiến cho bọn họ trợn mắt há mồm chính là, Phương Tĩnh Tiết chỉ bày ra vẻ mặt đau khổ nói:
- Sư phụ, chẳng phải tôi không sao đó ư? Tôi cũng muốn vào xem.
Sở Hạo tức giận nói:
- Đây không phải là nơi cô có thể đến, nhanh đi ra ngoài, nếu không đi ra, tôi… Tôi…
Mình có thể làm gì cô ta bây giờ?
Người ta chính là cảnh sát, còn mình thì sao, bản thân mình chính là kẻ xông vào.
Thế nhưng nơi này quả thật rất nguy hiểm, nếu là bình thường, thế nào Sở Hạo cũng phải kéo theo mấy người đi cùng, ở trước mặt người ta trang bức gì đó.
Phương Tĩnh Tiết thấy thế liền đắc ý, tính tình cường ngạnh nói:
- Tôi chính là không đi, tôi là cảnh sát, cậu quản được tôi à?
Ôi chao!
Chẳng lẽ ông đây còn không quản được cô à?
Sở Hạo xua tay nói:
- Nếu cô còn không đi ra, vậy cũng đừng nhận tôi làm sư phụ, thích làm gì thì làm cái đó.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
Phương Tĩnh Tiết: “…”
Một đám cảnh sát trợn mắt há hốc mồm.
Phương Tĩnh Tiết giậm chận nói:
- Rút lui!
Việc này… Rút lui thật à?
Hoa khôi cảnh sát bá đạo đâu?
Hoa khôi cảnh sát nóng nảy đâu?
Thần tiên ơi, vị hoa khôi cảnh sát đầy bạo lực này bị người ta thu phục rồi.
Sau khi bọn họ rời đi, Sở Hạo nhìn về phía thang lầu, hỏi:
- Hệ thống, nơi này có bao nhiêu quỷ.
Hệ thống: 157 tiểu quỷ, 36 con ác quỷ, một hung sát quỷ.
Mẹ nó!
Chính mình xông vào nhà ma rồi!
Thế nhưng nhiều quỷ như thế cũng đại biểu cho vô số điểm giá trị kinh nghiệm.
Sở Hạo mừng như điên.
- Ha ha, phát tài… Anh đây sẽ quét sạch từng tầng, từng tầng.
Xông đến tầng một, lập tức có hai tiểu quỷ nhào lên, một nam một nữ, tuy dáng vẻ hung thần ác sát nhưng Sở Hạo một chút cũng không lo lắng.
Chỉ thấy Trinh Tử xông đến, nhanh đến mức giống như chỉ trong nháy mắt đã xé nát hai tiểu quỷ kia.
- Đinh... Đánh chết tiểu quỷ, đạt được 500 điểm giá trị kinh nghiệm.
- Đinh... Đánh chết tiểu quỷ, đạt được 500 điểm giá trị kinh nghiệm.
Ký chủ: Sở Hạo.
Thực tập bắt quỷ sư: Cấp 5 (thăng tới cấp 9, đạt tới bắt quỷ sư học nghề).
Giá trị kinh nghiệm: 2000/50000
Giá trị trang bức: 135.
Giá trị pháp lực: 100.
Quỷ bộc: Trinh Tử.
Một đường chém giết, có vô số tiểu quỷ đánh tới, chúng nó nhiều nhất là hù dọa người, thực lực chân chính, ngay cả một người bình thường cũng không giải quyết được.
Nhìn thấy Trinh Tử bận tối mắt tối mũi, Sở Hạo nói:
- Hệ thống, cho tôi mua Già Gia Tử, Sở Nhân Mỹ.
- Đinh… Ký chủ mua sắm Già Gia Tử, tiêu hao 20 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ mua Sở Nhân Mỹ, tiêu hao 20 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ còn lại 95 điểm giá trị trang bức.
Hai nữ quỷ xuất hiện, lúc bọn họ không dọa người thì đều là nữ quỷ xinh đẹp.
Già Gia Tử đến từ: Ju on
Sở Nhân Mỹ đến từ: Sơn thôn lão thi
Ác quỷ: Già Gia Tử.
Sức mạnh: 9.
Nhanh nhẹn: 8.
Trí lực: 9.
Kỹ năng: Tóc lấy mạng (có thể thăng cấp kỹ năng, phân thân, đồng hóa.)
Ác quỷ: Sở Nhân Mỹ
Sức mạnh: 9.
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 5.
Kỹ năng: Khóa cổ (có thể thăng cấp kỹ năng, hủy đi xương, ý niệm lực.)
Hai nữ quỷ cung kính nói: - Chủ nhân
Sở Hạo rất có khí thế vung tay lên nói:
- Giết, một tên quỷ cũng không được để lại.
- Vâng thưa chủ nhân.
(Chưa xong còn tiếp.)
Chương 30: Saeki Kayako, Sở Nhân Mỹ
Người cảnh sát trung niên nói đến chỗ này, có chút hoảng sợ nói:
- Một người đồng nghiệp của tôi bị thương nói, cậu ta nhìn thấy quỷ! Haizz… Dù sao vấn đề này rất mơ hồ, nghe nói người của khu thứ bảy đến, đã ở bên trong đó một tiếng rồi, còn không biết tình hình như thế nào.
Tần Chính Vũ nhảy dựng lên, hoảng sợ nói:
- Khu thứ bảy, ông không nói đùa chứ?
Sở Hạo không hiểu, hỏi:
- Cái gì mà khu thứ bảy?
Tần Chính Vũ vội vàng nói:
- Khu thứ bảy là một cách gọi, trong truyền thuyết, nó là đội cảnh sát rất đặc thù, nói đúng hơn là bộ đội đặc chủng, chuyên xử lý một số sự kiện linh dị, những thứ này đều là nghe cha tôi nói, không nghĩ đến, khu thứ bảy thật sự tồn tại.
Người cảnh sát trung niên xua tay nói:
- Nói tóm lại, bên trong rất nguy hiểm, các cậu nhanh về nhà đi.
Bỗng nhiên lúc này, cửa thủy tinh trên tầng 13 bị vỡ, một người từ trên cao ngã xuống, đập mạnh xuống mặt đất.
- Con mẹ nó!
Sở Hạo, Tần Chính Vũ, còn có người cảnh sát trung niên kia đều bị làm cho giật mình.
Quần chúng đứng ở xung quanh vây xem cũng bị dọa đến mức hét ầm lên.
Sở Hạo có chút toát mồ hôi hột, xem ra con quỷ ở phía trên rất khó đối phó.
Giờ phút này, hắn có một loại cảm giác rất mãnh liệt, nếu như chính mình không đi lên sẽ càng có nhiều người chết.
- Chuẩn bị tập kích!
Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên trong tai hắn, vừa quay đầu nhìn lại đã thấy nữ cảnh sát Phương Tĩnh Tiết, cô ta đang chỉ huy cảnh sát muốn đi vào tập kích.
Sắc mặt Sở Hạo thay đổi vội vàng hét lên:
- Đừng tập kích!
Hiển nhiên, Phương Tĩnh Tiết không nghe thấy giọng nói của hắn, lúc này cô ta đang dẫn đội cảnh sát tập kích.
Sở Hạo nóng nảy nói:
- Để cho tôi đi vào, nếu không sẽ chết rất nhiều người.
Người cảnh sát trung niên sững sờ, lắc đầu nói:
- Các cậu không thể đi vào.
- Chết tiệt!
Sở Hạo không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đẩy người cảnh sát trung niên ra, sải bước xông vào, phá vòng vây.
- Mau quay lại.
Người cảnh sát trung niên hoảng sợ kêu lên, nhưng ông ta căn bản không đuổi kịp Sở Hạo, hắn đã lao thẳng vào bên trong bệnh viện, Tần Chính Vũ hưng phấn muốn đi theo lại bị người cảnh sát trung niên ôm chặt.
Vừa mới bước chân vào trong bệnh viện, Sở Hạo lập tức cảm giác được một luồng âm khí rất mạnh đập vào mặt mình, sắc mặt hắn không nhịn được, trở nên khó coi.
Sở Hạo nói:
- Trinh Tử, cho dù là gặp quỷ gì đều xé rách ra cho tôi.
Trinh Tử bay ra, nói: - Vâng thưa chủ nhân.
Một đường chạy vào trong, cuối cùng cũng nhìn thấy đám người Phương Tĩnh Tiết, bọn họ chuẩn bị xông lên lầu.
Sở Hạo vừa định gọi cô ta thì nhìn thấy một bàn tay nửa trong suốt kéo một tên cảnh sát đi ở phía trước vào trong bóng tối.
Pằng pằng pằng.
- Á, cứu tôi, cứu tôi!
Người cảnh sát kia hét lên thảm thiết, không ngừng dùng súng liên thanh bắn phá.
Sở Hạo giận dữ quát:
- Yêu nghiệt, không được đả thương người.
Sở Hạo đã mặc đạo bào vào người, trong tay cầm kiếm gỗ đào, xông lên phía trước đâm lên bàn tay nửa trong suốt kia.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ giết chết ác quỷ, nhận được 5000 điểm giá trị kinh nghiệm.
Phong cách xuất hiện hoa lệ của Sở Hạo khiến cho tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Vừa rồi mấy cảnh sát kia đều đang kéo người, thế nhưng sức lực của bàn tay kia rất lớn, gần như kéo lấy cả bốn người theo cùng, thế mà lại bị một kiếm của Sở Hạo đâm tản.
- Cậu… Cậu là ai?
Cảnh sát đều sợ ngây người, tình cảnh vừa rồi mang lại rung động quá lớn cho bọn họ, phong cách đạo bào này là chuyện gì?
Quá xuất sắc rồi!
Sở Hạo khẽ nói:
- Nếu như bổn thiên sư tôi còn không đến, tất cả các người chết chắc rồi, còn có Phương Tĩnh Tiết, vừa rồi cô không nghe thấy tôi gọi cô à? Nhanh chóng rời khỏi nơi này, đừng làm cản trở công việc của bổn thiên sư.
Mấy cảnh sát trợn mắt há mồm.
Phương Tĩnh Tiết cởi mũ cảnh sát, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia tràn đầy rung động và mừng như điên.
- Sư phụ!
Sở Hạo: “…”
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
Sư phụ!
Một đám cảnh sát giật nảy mình, tên nhóc trẻ tuổi này thế mà lại là sư phụ của cô nàng hoa khôi cảnh sát Phương Tĩnh Tiết đầy bạo lực này?
Sở Hạo trừng mắt nhìn thoáng qua cô ta, nói:
- Cô đừng nói lung tung, tôi không phải là sư phụ của cô.
Phương Tĩnh Tiết không quan tâm ở đây có nhiều người hay không, gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn đầy kích động, có một loại cảm giác tôi là Hoa Mộc Lan, nói.
- Sư phụ, người đến rất đúng lúc, chúng ta cùng nhau đi vào giết chết chúng!
Giết cái em gái nhà cô!
Sở Hạo nhất thời tức giận, không quan tâm cô ta là cảnh sát hay là hoa khôi cảnh sát gì đó, bắt đầu chửi mắng một trận:
- Giết cái đầu cô à? Cô không thấy vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm ư, nhanh cút khỏi bệnh viện cho tôi.
Con mẹ nó!
Làm sao tên nhóc này lại trâu bò như thế? Ngay cả cô nàng hoa khôi cảnh sát đầy bạo lực như Phương Tĩnh Tiết, hắn cũng dám mắng, có muốn sống nữa không?
Kết quả, điều khiến cho bọn họ trợn mắt há mồm chính là, Phương Tĩnh Tiết chỉ bày ra vẻ mặt đau khổ nói:
- Sư phụ, chẳng phải tôi không sao đó ư? Tôi cũng muốn vào xem.
Sở Hạo tức giận nói:
- Đây không phải là nơi cô có thể đến, nhanh đi ra ngoài, nếu không đi ra, tôi… Tôi…
Mình có thể làm gì cô ta bây giờ?
Người ta chính là cảnh sát, còn mình thì sao, bản thân mình chính là kẻ xông vào.
Thế nhưng nơi này quả thật rất nguy hiểm, nếu là bình thường, thế nào Sở Hạo cũng phải kéo theo mấy người đi cùng, ở trước mặt người ta trang bức gì đó.
Phương Tĩnh Tiết thấy thế liền đắc ý, tính tình cường ngạnh nói:
- Tôi chính là không đi, tôi là cảnh sát, cậu quản được tôi à?
Ôi chao!
Chẳng lẽ ông đây còn không quản được cô à?
Sở Hạo xua tay nói:
- Nếu cô còn không đi ra, vậy cũng đừng nhận tôi làm sư phụ, thích làm gì thì làm cái đó.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 5 điểm giá trị trang bức.
Phương Tĩnh Tiết: “…”
Một đám cảnh sát trợn mắt há hốc mồm.
Phương Tĩnh Tiết giậm chận nói:
- Rút lui!
Việc này… Rút lui thật à?
Hoa khôi cảnh sát bá đạo đâu?
Hoa khôi cảnh sát nóng nảy đâu?
Thần tiên ơi, vị hoa khôi cảnh sát đầy bạo lực này bị người ta thu phục rồi.
Sau khi bọn họ rời đi, Sở Hạo nhìn về phía thang lầu, hỏi:
- Hệ thống, nơi này có bao nhiêu quỷ.
Hệ thống: 157 tiểu quỷ, 36 con ác quỷ, một hung sát quỷ.
Mẹ nó!
Chính mình xông vào nhà ma rồi!
Thế nhưng nhiều quỷ như thế cũng đại biểu cho vô số điểm giá trị kinh nghiệm.
Sở Hạo mừng như điên.
- Ha ha, phát tài… Anh đây sẽ quét sạch từng tầng, từng tầng.
Xông đến tầng một, lập tức có hai tiểu quỷ nhào lên, một nam một nữ, tuy dáng vẻ hung thần ác sát nhưng Sở Hạo một chút cũng không lo lắng.
Chỉ thấy Trinh Tử xông đến, nhanh đến mức giống như chỉ trong nháy mắt đã xé nát hai tiểu quỷ kia.
- Đinh... Đánh chết tiểu quỷ, đạt được 500 điểm giá trị kinh nghiệm.
- Đinh... Đánh chết tiểu quỷ, đạt được 500 điểm giá trị kinh nghiệm.
Ký chủ: Sở Hạo.
Thực tập bắt quỷ sư: Cấp 5 (thăng tới cấp 9, đạt tới bắt quỷ sư học nghề).
Giá trị kinh nghiệm: 2000/50000
Giá trị trang bức: 135.
Giá trị pháp lực: 100.
Quỷ bộc: Trinh Tử.
Một đường chém giết, có vô số tiểu quỷ đánh tới, chúng nó nhiều nhất là hù dọa người, thực lực chân chính, ngay cả một người bình thường cũng không giải quyết được.
Nhìn thấy Trinh Tử bận tối mắt tối mũi, Sở Hạo nói:
- Hệ thống, cho tôi mua Già Gia Tử, Sở Nhân Mỹ.
- Đinh… Ký chủ mua sắm Già Gia Tử, tiêu hao 20 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ mua Sở Nhân Mỹ, tiêu hao 20 điểm giá trị trang bức.
- Đinh… Ký chủ còn lại 95 điểm giá trị trang bức.
Hai nữ quỷ xuất hiện, lúc bọn họ không dọa người thì đều là nữ quỷ xinh đẹp.
Già Gia Tử đến từ: Ju on
Sở Nhân Mỹ đến từ: Sơn thôn lão thi
Ác quỷ: Già Gia Tử.
Sức mạnh: 9.
Nhanh nhẹn: 8.
Trí lực: 9.
Kỹ năng: Tóc lấy mạng (có thể thăng cấp kỹ năng, phân thân, đồng hóa.)
Ác quỷ: Sở Nhân Mỹ
Sức mạnh: 9.
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 5.
Kỹ năng: Khóa cổ (có thể thăng cấp kỹ năng, hủy đi xương, ý niệm lực.)
Hai nữ quỷ cung kính nói: - Chủ nhân
Sở Hạo rất có khí thế vung tay lên nói:
- Giết, một tên quỷ cũng không được để lại.
- Vâng thưa chủ nhân.
(Chưa xong còn tiếp.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.