Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi
Chương 677: Tờ giấy
Linh Tiểu Tức
28/11/2021
Khi Triệu Húc định rời đi, Đức Phi đột nhiên hỏi hắn một chuyện.
"Nghe nói vị Thịnh cửu tiểu thư kia hiện đang làm việc trong cung của con. Có việc này không?"
Bà ta hỏi chuyện không nhanh không chậm, rất khó nghe ra rốt cuộc có bất mãn hay không.
"Hồi mẫu phi, Thịnh Vân Trân quả thật đang làm việc trong cung của nhi thần." Triệu Húc ôm quyền, cung kính đáp.
Đức Phi nhíu mày: "Con giữ ả lại làm gì? Chẳng lẽ con cự tuyệt Trản Anh cũng vì ả?"
Vừa nói ra lời này, Triệu Húc liền cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Đức Phi khiến mí mắt hắn không nhịn được mà nhảy lên.
"Không phải." Triệu Húc cúi đầu, "Nhi thần cự tuyệt Trản Anh chỉ vì nhi thần không yêu nàng ấy, không muốn liên lụy nàng ấy. Nàng ấy nên tìm một người chân thành đối tốt với mình, mà người đó, không phải nhi thần. Còn về lý do Thịnh Vân Trân ở trong cung nhi thần..."
Nói tới đây, Triệu Húc dừng lại, ngẩng đầu nhìn Đức Phi, "Chắc mẫu phi cũng đã nhìn ra nàng ấy rất giống Trân Nhi. Một người giống Trân Nhi như thế cố tình lại xuất hiện trong tiệc mừng thọ của hoàng tổ mẫu. Chẳng lẽ mẫu phi không nghi ngờ sao?"
"Sau lưng Thịnh Vân Trân còn có ai khác?" Đức Phi hỏi.
"Nếu nàng ấy thật sự có người đứng sau, vậy kẻ đó chắc chắn nhắm vào nhi thần. Như vậy giữ nàng ấy bên cạnh để quan sát, không phải càng tốt sao?"
Đức Phi híp mắt nhìn hắn hồi lâu: "Con, thật sự nghĩ như vậy? Hai người tương tự nhau như thế, con sẽ không coi nàng ấy thành thế thân của người kia đấy chứ?"
"Nhi thần vẫn phân biệt được." Triệu Húc trả lời.
...
Triệu Húc cáo từ rời đi.
Đức Phi nhìn chằm chằm quả nho trong tay, trầm mặc.
"Bích Diên." Đột nhiên, bà ta gọi.
Bích Diên ở ngoài đi vào.
"Lúc trước bảo ngươi phái người đi Lẫm Châu điều tra, đã về chưa?" Đức Phi hỏi.
"Hồi nương nương, tạm thời vẫn chưa có tin tức."
Đức Phi nheo mắt: "Phải nhanh lên!"
...
Rời khỏi Chiêu Đức Cung, Triệu Húc thở dài.
Chuyện liên quan tới Liễu Trản Anh sớm muộn gì cũng tới tai mẫu phi hắn. Mẫu phi triệu kiến cũng đã nằm trong dự đoán. Về vấn đề của Liễu gia, đó cũng không hoàn toàn là cớ.
Chẳng qua hắn không ngờ, nhanh như vậy mẫu phi đã biết chuyện Thịnh Vân Trân ở Càn Nguyên Cung.
Vốn dĩ chuyện này chỉ có vài người biết.
Là người trong cuộc, khẳng định Lưu Vân Bạch sẽ không tự mình đi nói với mẫu phi. Mà người trong cung của hắn, từng tiếp xúc với Trân Nhi, biết diện mạo của nàng chỉ có hai người Nguyên Bảo và Quả Nhi. Những hạ nhân khác hoàn toàn không biết sự liên hệ giữa Thịnh Vân Trân và Trân Nhi.
Mà sau khi Thịnh Vân Trân tới Càn Nguyên Cung, đa phần đều ở thư lâu, chưa từng rời khỏi. Hiện giờ mẫu phi lại biết, xem ra Càn Nguyên Cung này không hề sạch sẽ.
...
Vân Trân không biết trong thời gian nói chuyện với Quả Nhi ở thư lâu lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Được rồi, ta nên phải về chuẩn bị cơm chiều cho điện hạ. Nếu ta không có mặt, người bên dưới thế nào cũng lười biếng. Nói chuyện với ngươi vui lắm, sau này ta lại tới tìm ngươi chơi." Quả Nhi vẫy tay với nàng, rời đi.
Vân Trân ngồi ở án thư, mỉm cười nhìn theo.
Mãi đến khi còn không còn nhìn thấy nàng ấy, nụ cười trên mặt liền phai nhạt.
Nàng cúi đầu, từ trong quyển sách lấy ra một tờ giấy. Tờ giấy này là trước khi Quả Nhi tới, có người giao cho nàng, bên trên viết:
Giờ Hợi tối nay, gặp ở Thính Hà Viện.
"Nghe nói vị Thịnh cửu tiểu thư kia hiện đang làm việc trong cung của con. Có việc này không?"
Bà ta hỏi chuyện không nhanh không chậm, rất khó nghe ra rốt cuộc có bất mãn hay không.
"Hồi mẫu phi, Thịnh Vân Trân quả thật đang làm việc trong cung của nhi thần." Triệu Húc ôm quyền, cung kính đáp.
Đức Phi nhíu mày: "Con giữ ả lại làm gì? Chẳng lẽ con cự tuyệt Trản Anh cũng vì ả?"
Vừa nói ra lời này, Triệu Húc liền cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Đức Phi khiến mí mắt hắn không nhịn được mà nhảy lên.
"Không phải." Triệu Húc cúi đầu, "Nhi thần cự tuyệt Trản Anh chỉ vì nhi thần không yêu nàng ấy, không muốn liên lụy nàng ấy. Nàng ấy nên tìm một người chân thành đối tốt với mình, mà người đó, không phải nhi thần. Còn về lý do Thịnh Vân Trân ở trong cung nhi thần..."
Nói tới đây, Triệu Húc dừng lại, ngẩng đầu nhìn Đức Phi, "Chắc mẫu phi cũng đã nhìn ra nàng ấy rất giống Trân Nhi. Một người giống Trân Nhi như thế cố tình lại xuất hiện trong tiệc mừng thọ của hoàng tổ mẫu. Chẳng lẽ mẫu phi không nghi ngờ sao?"
"Sau lưng Thịnh Vân Trân còn có ai khác?" Đức Phi hỏi.
"Nếu nàng ấy thật sự có người đứng sau, vậy kẻ đó chắc chắn nhắm vào nhi thần. Như vậy giữ nàng ấy bên cạnh để quan sát, không phải càng tốt sao?"
Đức Phi híp mắt nhìn hắn hồi lâu: "Con, thật sự nghĩ như vậy? Hai người tương tự nhau như thế, con sẽ không coi nàng ấy thành thế thân của người kia đấy chứ?"
"Nhi thần vẫn phân biệt được." Triệu Húc trả lời.
...
Triệu Húc cáo từ rời đi.
Đức Phi nhìn chằm chằm quả nho trong tay, trầm mặc.
"Bích Diên." Đột nhiên, bà ta gọi.
Bích Diên ở ngoài đi vào.
"Lúc trước bảo ngươi phái người đi Lẫm Châu điều tra, đã về chưa?" Đức Phi hỏi.
"Hồi nương nương, tạm thời vẫn chưa có tin tức."
Đức Phi nheo mắt: "Phải nhanh lên!"
...
Rời khỏi Chiêu Đức Cung, Triệu Húc thở dài.
Chuyện liên quan tới Liễu Trản Anh sớm muộn gì cũng tới tai mẫu phi hắn. Mẫu phi triệu kiến cũng đã nằm trong dự đoán. Về vấn đề của Liễu gia, đó cũng không hoàn toàn là cớ.
Chẳng qua hắn không ngờ, nhanh như vậy mẫu phi đã biết chuyện Thịnh Vân Trân ở Càn Nguyên Cung.
Vốn dĩ chuyện này chỉ có vài người biết.
Là người trong cuộc, khẳng định Lưu Vân Bạch sẽ không tự mình đi nói với mẫu phi. Mà người trong cung của hắn, từng tiếp xúc với Trân Nhi, biết diện mạo của nàng chỉ có hai người Nguyên Bảo và Quả Nhi. Những hạ nhân khác hoàn toàn không biết sự liên hệ giữa Thịnh Vân Trân và Trân Nhi.
Mà sau khi Thịnh Vân Trân tới Càn Nguyên Cung, đa phần đều ở thư lâu, chưa từng rời khỏi. Hiện giờ mẫu phi lại biết, xem ra Càn Nguyên Cung này không hề sạch sẽ.
...
Vân Trân không biết trong thời gian nói chuyện với Quả Nhi ở thư lâu lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Được rồi, ta nên phải về chuẩn bị cơm chiều cho điện hạ. Nếu ta không có mặt, người bên dưới thế nào cũng lười biếng. Nói chuyện với ngươi vui lắm, sau này ta lại tới tìm ngươi chơi." Quả Nhi vẫy tay với nàng, rời đi.
Vân Trân ngồi ở án thư, mỉm cười nhìn theo.
Mãi đến khi còn không còn nhìn thấy nàng ấy, nụ cười trên mặt liền phai nhạt.
Nàng cúi đầu, từ trong quyển sách lấy ra một tờ giấy. Tờ giấy này là trước khi Quả Nhi tới, có người giao cho nàng, bên trên viết:
Giờ Hợi tối nay, gặp ở Thính Hà Viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.