Chương 87: Ngoại truyện người thân
Nhân Sinh Giang Nguyệt
25/02/2018
"Tứ cô nãi nãi và Biểu thiếu gia, Biểu tiểu thư trở lại!"
Nghe được tiếng kêu của hạ nhân, tay Chu thị run lên, nắm khăn thật chặt, hơn sáu năm, từ lần trước Tứ tỷ nhi trở lại đã hơn sáu năm!
Sáng sớm sắc mặt Đại phu nhân âm trầm khóe miệng kéo lên một nụ cười, "Các ngươi cũng trở về đi thôi, ta cùng Tứ tỷ nhi trò chuyện!"
Đại thiếu phu nhân vào cửa đã nhiều năm, lại vì Tào gia sinh Đích trưởng tôn, địa vị đã không dễ dàng dao động, mấy năm trước, sau khi Đại thiếu gia ra ngoài nhậm chức mãn nhiệm kỳ hồi kinh, Đại phu nhân làm bộ làm tịch giao việc bếp núc trong phủ cho Đại thiếu phu nhân chủ trì.
Tào Ngọc Di đã có thân phận Hầu tước phu nhân Nhị phẩm, lần này Tào Ngọc Di trở về phủ, đương nhiên là Đại thiếu phu nhân tỉ mỉ an bài một phen, khắp nơi không chênh lệch với khi Tào Ngọc Linh trở về phủ, trong lòng Đại phu nhân dĩ nhiên chán ghét.
Chu thị đè xuống lo âu trong lòng đi theo Lý thị, Trần thị cùng nhau đáp lại, sau khi hành lễ xong đi ra ngoài.
"Tứ cô nãi nãi tốt lành!" Ở hành lang, đoàn người vừa vặn gặp được Tào Ngọc Di, mấy vị di nãi nãi rối rít hành lễ.
Tào Ngọc Di nghiêng nghiêng thân thể, chỉ nhận nửa lễ, lại khẽ uốn gối hoàn nửa lễ, "Mấy vị di nương đi thong thả!"
Thoáng qua hai hàng người Chu thị cố ý rơi ở phía sau mấy bước, len lén quan sát Tào Ngọc Di, thấy Tào Ngọc Di sắc mặt đỏ thắm, giữa lông mày đều giản ra, mới thoáng buông lỏng tâm.
Tào gia sau khi Lão thái gia đi rồi, Đại thiếu gia lại có nhiều con cái, Đại lão gia lên tiếng để cho cả nhà trên dưới sửa lại cách gọi, Đại phu nhân bây giờ nghiêm chỉnh là Lão phu nhân, Chu thị cũng đã thành Thái di nương, ngay cả tiểu nhi tử Lưu thị sinh sau này, năm nay mới sáu tuổi, cũng là Thất lão gia.
Một năm trước, Lý Húc Diệp còn chưa có ra hiếu kỳ thì đương kim Thánh thượng hoăng, Tân Hoàng lên ngôi, Ngũ hoàng tử dựa vào thế lực trong quân, ở bước ngoặc sau cùng, chưởng quản an nguy kinh thành, thành công đăng Đại Bảo, những chư vị hoàng tử khác cũng được đất phong, gia phong thân vương...... Lý Húc Diệp được tân hoàng chiếu lệnh, khoái mã từ An Dương chạy trở về, phụ trợ đương kim Thánh thượng, Tào Ngọc Di thì xử lý nhân tình lui tới ở đất tổ An Dương xong, thu dọn hòm xiểng, sắp xếp xe ngựa thuyền bè các loại, qua ba tháng mới về kinh.
"Thỉnh an mẫu thân!" Tào Ngọc Di quỳ xuống.
"Thỉnh an Ngoại tổ mẫu!" Hai tiểu nam hài có hình có dạng quỳ xuống.
Nữ nhi nhỏ nhất kia thì có bà vú ôm quỳ xuống, tiểu gia hỏa cũng không phải không thể tự mình hành lễ, chẳng qua là Tào Ngọc Di không bỏ được thôi, đặc biệt dặn dò bà vú.
Thai thứ ba của Tào Ngọc Di là một nữ nhi, Lý Húc Diệp đặt tên là Lý Vận Nhụy, Tào Ngọc Di dựa theo quy củ của nơi này gọi nàng là Đại tỷ nhi.
"Mau dậy đi, nơi này có mấy món đồ chơi nhỏ, các ngươi cầm đi chơi đi!" Hôm nay Đại phu nhân bay lên làm Lão phu nhân có chút cứng ngắc cười nói.
Đại nha hoàn phía sau trình quà gặp mặt tới, ba người đều là khóa trường mệnh vàng ròng khảm bạch ngọc, trọng lượng vô cùng nặng, chỉ là không có tác dụng gì, dĩ nhiên là không ai để cho tiểu hài tử đeo cái vòng vàng nặng hơn nửa cân ở trên cổ.
"Tạ ơn Ngoại tổ mẫu!" Hai tiểu nam hài cùng tề thanh nói, lại dập đầu một cái.
Lão phu nhân tùy ý hỏi mấy câu: "Có đi học hay chưa", "Ở An Dương có tốt hay không"..., liền sắp xếp cho mấy đứa nhỏ đi xuống ăn điểm tâm.
"Hôm nay tại sao Tứ cô gia không có tới đây?" Lão phu nhân nhàn nhạt hỏi.
"Bẩm mẫu thân, hiện tại mấy ngày nay lão gia quá mức lao lực, sáng sớm hôm nay phải đi vào cung, ngay cả nữ nhi trở về mấy ngày nay cũng khó nhìn thấy lão gia vài lần!" Tào Ngọc Di giả vờ than phiền nói.
Mới vừa hồi kinh, các nơi trong phủ đều phải thu xếp, nhân thủ cũng phải an bài một lần nữa, sau khi Lão thái gia, Lão phu nhân đi rồi, người bên cạnh lúc trước của bọn họ lại phải thả thêm một nhóm đi ra ngoài, hiện tại trong phủ còn phải tìm thêm một vài hạ nhân từ bên ngoài vào, Tào Ngọc Di bận rộn mấy ngày nay, hôm nay đã dàn xếp sơ lược xong.
Lão phu nhân cũng không tiện nói tiếp đề tài này nữa, chỉ hỏi Tào Ngọc Di vài câu chuyện phiếm.
Tào Ngọc Di nhất nhất đáp lại.
"Đi xem di nương của ngươi một chút!" Lão phu nhân hỏi mấy câu liền không còn gì có thể nói, bèn nâng chung trà lên nói.
Tào Ngọc Di cầu cũng không được, hành lễ một cái lui ra ngoài, dẫn mấy đứa bé dưới sự chỉ dẫn của hạ nhân đi tới viện của Chu thị......
Bây giờ Lão thái gia đã rất ít đi tới phòng của Chu thị, Chu thị trừ phân lệ mỗi tháng trong phủ, có chuyện gì đều dựa vào tích cóp trước kia, hơn nữa tiền trình của Tào Vũ Đình, Tào Vũ Huân chưa định, cuộc sống trôi qua cũng có chút khó khăn.
Tào Vũ Đình đã có công danh Cử nhân, hiện tại đang dốc lòng đọc sách, chuẩn bị năm sau tham gia Thi Đình, đậu hay không đậu cũng khó mà nói, cũng may vẫn còn được Lão thái gia và Đại lão gia xem trọng, bây giờ là Đại thiếu phu nhân đương gia, trên phương diện ăn mặc ngủ nghỉ cũng không bị bạc đãi.
Tào Vũ Huân đi theo Lão thái gia vào trong quân rèn luyện một phen, cuối cùng thì tuổi quá nhỏ, sau đó lại vì Lão thái gia giữ hiếu ba năm, hiện tại vẫn rỗi rãnh ở nhà, tính tình hắn không câu chấp (cởi mở, thoải mái), lại có mấy phần tâm kế, cái khác cũng không cần người ngoài quan tâm.
Chỉ là hai người muốn trợ giúp giảm bớt khó khăn cho Chu thị, Chu thị cũng cương quyết không muốn.
"Di nương, người nhận về đi, giữ lại để người dùng, nữ nhi cách khá xa rồi, có chuyện gì trong nhất thời cũng không nhận tin kịp......" Tào Ngọc Di đẩy ba phần lễ gặp mặt Chu thị chuẩn bị trở về.
"Đây là nói cái gì vậy? Chẳng lẽ là không xem trọng đồ của di nương!" Chu thị nghiêm mặt hỏi.
"Di nương!" Tào Ngọc Di gọi một tiếng, ra hiệu cho ba đứa bé nhận đồ vật, rồi đuổi ba người đi phòng bên cạnh chơi.
Lúc này Chu thị mới lôi kéo tay Tào Ngọc Di khóc một trận, rồi thao thao nói đến tiền trình và hôn sự của hai người Tào Vũ Đình, Tào Vũ Huân, nói gần nói xa cũng chỉ là để cho Tào Ngọc Di giúp đỡ thêm một chút thôi.
"Di nương yên tâm, những chuyện này nữ nhi đều ghi tạc trong lòng!" Tào Ngọc Di bất đắc dĩ lên tiếng.
"Di nương biết bản thân con là đứa có lòng!" Chu thị vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Tào Ngọc Di, "Có chuyện di nương phải đề tỉnh cho con một câu, chính là ngay cả con không muốn, cũng nên để người bên cạnh cô gia......"
Trong lòng Tào Ngọc Di chán ngán, mặc dù biết cho dù là Lý gia phía trên không có trưởng bối ràng buộc, dư luận bên ngoài cũng sẽ dồn ép tới, nhưng Tào Ngọc Di vẫn hi vọng ngày đó có thể đến chậm một chút......
"Di nương, những lời này người không cần phải nói, đây là một chút tâm ý của nữ nhi, người trong ngày thường ăn mặc cũng đừng quá tiết kiệm, tiền trình của hai đệ đệ nữ nhi sẽ tự mình nói với lão gia chúng con......" Tào Ngọc Di cầm mấy tờ ngân phiếu nhét vào trong tay Chu thị, nhanh chóng cắt ngang lời nói của Chu thị.
Chu thị đùng đẩy vài câu, liền cẩn thận thu vào, bỏ qua lời vừa rồi kia, nói đến việc nhà, "Những năm trước đây, Tam cô nãi nãi trở về náo loạn với Lão phu nhân mấy lần, Lão phu nhân bổ sung không ít tiền tài sang, mấy năm này Đại phu nhân đương gia mới xem như là đỡ hơn một chút......"
Những chuyện này Tào Ngọc Di cũng có nghe thấy, chỉ không biết lúc ấy tình hình như thế nào, Tào Ngọc Dao có thể ép Đại phu nhân nhượng bộ......
"...... Con đi An Dương năm thứ hai Nhị cô nãi nãi có thai, một lần sinh chính là một đôi, coi như là nhi nữ song toàn rồi, ngay cả tổn hại thân thể, cũng không sợ......"
"Nhị tỷ tỷ thật là có phúc khí!" Tào Ngọc Di nhàn nhạt lên tiếng, Tào Ngọc Linh sợ là chịu không ít khổ, nhưng cũng không nhất định là chuyện tốt, như vậy sẽ tổn thọ......
Tào Ngọc Di dằn tính tình ở viện của Chu thị hơn nửa canh giờ mới ra ngoài, lại đi đến chỗ Đại thiếu phu nhân bây giờ Đại phu nhân trò chuyện một lát, thoái thác trong phủ bận rộn, cũng không thể lưu lại dùng cơm trưa......
Buổi tối chờ sau khi thu xếp cho Lý Húc Diệp xong, Tào Ngọc Di nhặt trọng điểm tình hình của Tào gia nói với Lý Húc Diệp.
"Lục đệ đệ của nàng? Tiểu tử đã từng đi theo Tào Lão thái gia vào trong quân kia à?" Lý Húc Diệp ôm Tào Ngọc Di hỏi, tay xoa một đoàn mềm mại......
"Ừhm!" Tào Ngọc Di đáp một tiếng.
Lý Húc Diệp lại không nói đoạn sau, cái tay khác cũng duỗi tới......
Cơ thể Tào Ngọc Di nóng lên, phối hợp để cho Lý Húc Diệp cởi bỏ cái yếm......
Nhất thời, trong phòng tràn đầy tiếng thở dốc......
Bất luận Tào phủ xảy ra chuyện gì, đối với cuộc sống bây giờ của Tào Ngọc Di ảnh hưởng cũng không nhiều, không phải sao?
............
---oOo--- Toàn văn hoàn ---oOo---
Nghe được tiếng kêu của hạ nhân, tay Chu thị run lên, nắm khăn thật chặt, hơn sáu năm, từ lần trước Tứ tỷ nhi trở lại đã hơn sáu năm!
Sáng sớm sắc mặt Đại phu nhân âm trầm khóe miệng kéo lên một nụ cười, "Các ngươi cũng trở về đi thôi, ta cùng Tứ tỷ nhi trò chuyện!"
Đại thiếu phu nhân vào cửa đã nhiều năm, lại vì Tào gia sinh Đích trưởng tôn, địa vị đã không dễ dàng dao động, mấy năm trước, sau khi Đại thiếu gia ra ngoài nhậm chức mãn nhiệm kỳ hồi kinh, Đại phu nhân làm bộ làm tịch giao việc bếp núc trong phủ cho Đại thiếu phu nhân chủ trì.
Tào Ngọc Di đã có thân phận Hầu tước phu nhân Nhị phẩm, lần này Tào Ngọc Di trở về phủ, đương nhiên là Đại thiếu phu nhân tỉ mỉ an bài một phen, khắp nơi không chênh lệch với khi Tào Ngọc Linh trở về phủ, trong lòng Đại phu nhân dĩ nhiên chán ghét.
Chu thị đè xuống lo âu trong lòng đi theo Lý thị, Trần thị cùng nhau đáp lại, sau khi hành lễ xong đi ra ngoài.
"Tứ cô nãi nãi tốt lành!" Ở hành lang, đoàn người vừa vặn gặp được Tào Ngọc Di, mấy vị di nãi nãi rối rít hành lễ.
Tào Ngọc Di nghiêng nghiêng thân thể, chỉ nhận nửa lễ, lại khẽ uốn gối hoàn nửa lễ, "Mấy vị di nương đi thong thả!"
Thoáng qua hai hàng người Chu thị cố ý rơi ở phía sau mấy bước, len lén quan sát Tào Ngọc Di, thấy Tào Ngọc Di sắc mặt đỏ thắm, giữa lông mày đều giản ra, mới thoáng buông lỏng tâm.
Tào gia sau khi Lão thái gia đi rồi, Đại thiếu gia lại có nhiều con cái, Đại lão gia lên tiếng để cho cả nhà trên dưới sửa lại cách gọi, Đại phu nhân bây giờ nghiêm chỉnh là Lão phu nhân, Chu thị cũng đã thành Thái di nương, ngay cả tiểu nhi tử Lưu thị sinh sau này, năm nay mới sáu tuổi, cũng là Thất lão gia.
Một năm trước, Lý Húc Diệp còn chưa có ra hiếu kỳ thì đương kim Thánh thượng hoăng, Tân Hoàng lên ngôi, Ngũ hoàng tử dựa vào thế lực trong quân, ở bước ngoặc sau cùng, chưởng quản an nguy kinh thành, thành công đăng Đại Bảo, những chư vị hoàng tử khác cũng được đất phong, gia phong thân vương...... Lý Húc Diệp được tân hoàng chiếu lệnh, khoái mã từ An Dương chạy trở về, phụ trợ đương kim Thánh thượng, Tào Ngọc Di thì xử lý nhân tình lui tới ở đất tổ An Dương xong, thu dọn hòm xiểng, sắp xếp xe ngựa thuyền bè các loại, qua ba tháng mới về kinh.
"Thỉnh an mẫu thân!" Tào Ngọc Di quỳ xuống.
"Thỉnh an Ngoại tổ mẫu!" Hai tiểu nam hài có hình có dạng quỳ xuống.
Nữ nhi nhỏ nhất kia thì có bà vú ôm quỳ xuống, tiểu gia hỏa cũng không phải không thể tự mình hành lễ, chẳng qua là Tào Ngọc Di không bỏ được thôi, đặc biệt dặn dò bà vú.
Thai thứ ba của Tào Ngọc Di là một nữ nhi, Lý Húc Diệp đặt tên là Lý Vận Nhụy, Tào Ngọc Di dựa theo quy củ của nơi này gọi nàng là Đại tỷ nhi.
"Mau dậy đi, nơi này có mấy món đồ chơi nhỏ, các ngươi cầm đi chơi đi!" Hôm nay Đại phu nhân bay lên làm Lão phu nhân có chút cứng ngắc cười nói.
Đại nha hoàn phía sau trình quà gặp mặt tới, ba người đều là khóa trường mệnh vàng ròng khảm bạch ngọc, trọng lượng vô cùng nặng, chỉ là không có tác dụng gì, dĩ nhiên là không ai để cho tiểu hài tử đeo cái vòng vàng nặng hơn nửa cân ở trên cổ.
"Tạ ơn Ngoại tổ mẫu!" Hai tiểu nam hài cùng tề thanh nói, lại dập đầu một cái.
Lão phu nhân tùy ý hỏi mấy câu: "Có đi học hay chưa", "Ở An Dương có tốt hay không"..., liền sắp xếp cho mấy đứa nhỏ đi xuống ăn điểm tâm.
"Hôm nay tại sao Tứ cô gia không có tới đây?" Lão phu nhân nhàn nhạt hỏi.
"Bẩm mẫu thân, hiện tại mấy ngày nay lão gia quá mức lao lực, sáng sớm hôm nay phải đi vào cung, ngay cả nữ nhi trở về mấy ngày nay cũng khó nhìn thấy lão gia vài lần!" Tào Ngọc Di giả vờ than phiền nói.
Mới vừa hồi kinh, các nơi trong phủ đều phải thu xếp, nhân thủ cũng phải an bài một lần nữa, sau khi Lão thái gia, Lão phu nhân đi rồi, người bên cạnh lúc trước của bọn họ lại phải thả thêm một nhóm đi ra ngoài, hiện tại trong phủ còn phải tìm thêm một vài hạ nhân từ bên ngoài vào, Tào Ngọc Di bận rộn mấy ngày nay, hôm nay đã dàn xếp sơ lược xong.
Lão phu nhân cũng không tiện nói tiếp đề tài này nữa, chỉ hỏi Tào Ngọc Di vài câu chuyện phiếm.
Tào Ngọc Di nhất nhất đáp lại.
"Đi xem di nương của ngươi một chút!" Lão phu nhân hỏi mấy câu liền không còn gì có thể nói, bèn nâng chung trà lên nói.
Tào Ngọc Di cầu cũng không được, hành lễ một cái lui ra ngoài, dẫn mấy đứa bé dưới sự chỉ dẫn của hạ nhân đi tới viện của Chu thị......
Bây giờ Lão thái gia đã rất ít đi tới phòng của Chu thị, Chu thị trừ phân lệ mỗi tháng trong phủ, có chuyện gì đều dựa vào tích cóp trước kia, hơn nữa tiền trình của Tào Vũ Đình, Tào Vũ Huân chưa định, cuộc sống trôi qua cũng có chút khó khăn.
Tào Vũ Đình đã có công danh Cử nhân, hiện tại đang dốc lòng đọc sách, chuẩn bị năm sau tham gia Thi Đình, đậu hay không đậu cũng khó mà nói, cũng may vẫn còn được Lão thái gia và Đại lão gia xem trọng, bây giờ là Đại thiếu phu nhân đương gia, trên phương diện ăn mặc ngủ nghỉ cũng không bị bạc đãi.
Tào Vũ Huân đi theo Lão thái gia vào trong quân rèn luyện một phen, cuối cùng thì tuổi quá nhỏ, sau đó lại vì Lão thái gia giữ hiếu ba năm, hiện tại vẫn rỗi rãnh ở nhà, tính tình hắn không câu chấp (cởi mở, thoải mái), lại có mấy phần tâm kế, cái khác cũng không cần người ngoài quan tâm.
Chỉ là hai người muốn trợ giúp giảm bớt khó khăn cho Chu thị, Chu thị cũng cương quyết không muốn.
"Di nương, người nhận về đi, giữ lại để người dùng, nữ nhi cách khá xa rồi, có chuyện gì trong nhất thời cũng không nhận tin kịp......" Tào Ngọc Di đẩy ba phần lễ gặp mặt Chu thị chuẩn bị trở về.
"Đây là nói cái gì vậy? Chẳng lẽ là không xem trọng đồ của di nương!" Chu thị nghiêm mặt hỏi.
"Di nương!" Tào Ngọc Di gọi một tiếng, ra hiệu cho ba đứa bé nhận đồ vật, rồi đuổi ba người đi phòng bên cạnh chơi.
Lúc này Chu thị mới lôi kéo tay Tào Ngọc Di khóc một trận, rồi thao thao nói đến tiền trình và hôn sự của hai người Tào Vũ Đình, Tào Vũ Huân, nói gần nói xa cũng chỉ là để cho Tào Ngọc Di giúp đỡ thêm một chút thôi.
"Di nương yên tâm, những chuyện này nữ nhi đều ghi tạc trong lòng!" Tào Ngọc Di bất đắc dĩ lên tiếng.
"Di nương biết bản thân con là đứa có lòng!" Chu thị vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Tào Ngọc Di, "Có chuyện di nương phải đề tỉnh cho con một câu, chính là ngay cả con không muốn, cũng nên để người bên cạnh cô gia......"
Trong lòng Tào Ngọc Di chán ngán, mặc dù biết cho dù là Lý gia phía trên không có trưởng bối ràng buộc, dư luận bên ngoài cũng sẽ dồn ép tới, nhưng Tào Ngọc Di vẫn hi vọng ngày đó có thể đến chậm một chút......
"Di nương, những lời này người không cần phải nói, đây là một chút tâm ý của nữ nhi, người trong ngày thường ăn mặc cũng đừng quá tiết kiệm, tiền trình của hai đệ đệ nữ nhi sẽ tự mình nói với lão gia chúng con......" Tào Ngọc Di cầm mấy tờ ngân phiếu nhét vào trong tay Chu thị, nhanh chóng cắt ngang lời nói của Chu thị.
Chu thị đùng đẩy vài câu, liền cẩn thận thu vào, bỏ qua lời vừa rồi kia, nói đến việc nhà, "Những năm trước đây, Tam cô nãi nãi trở về náo loạn với Lão phu nhân mấy lần, Lão phu nhân bổ sung không ít tiền tài sang, mấy năm này Đại phu nhân đương gia mới xem như là đỡ hơn một chút......"
Những chuyện này Tào Ngọc Di cũng có nghe thấy, chỉ không biết lúc ấy tình hình như thế nào, Tào Ngọc Dao có thể ép Đại phu nhân nhượng bộ......
"...... Con đi An Dương năm thứ hai Nhị cô nãi nãi có thai, một lần sinh chính là một đôi, coi như là nhi nữ song toàn rồi, ngay cả tổn hại thân thể, cũng không sợ......"
"Nhị tỷ tỷ thật là có phúc khí!" Tào Ngọc Di nhàn nhạt lên tiếng, Tào Ngọc Linh sợ là chịu không ít khổ, nhưng cũng không nhất định là chuyện tốt, như vậy sẽ tổn thọ......
Tào Ngọc Di dằn tính tình ở viện của Chu thị hơn nửa canh giờ mới ra ngoài, lại đi đến chỗ Đại thiếu phu nhân bây giờ Đại phu nhân trò chuyện một lát, thoái thác trong phủ bận rộn, cũng không thể lưu lại dùng cơm trưa......
Buổi tối chờ sau khi thu xếp cho Lý Húc Diệp xong, Tào Ngọc Di nhặt trọng điểm tình hình của Tào gia nói với Lý Húc Diệp.
"Lục đệ đệ của nàng? Tiểu tử đã từng đi theo Tào Lão thái gia vào trong quân kia à?" Lý Húc Diệp ôm Tào Ngọc Di hỏi, tay xoa một đoàn mềm mại......
"Ừhm!" Tào Ngọc Di đáp một tiếng.
Lý Húc Diệp lại không nói đoạn sau, cái tay khác cũng duỗi tới......
Cơ thể Tào Ngọc Di nóng lên, phối hợp để cho Lý Húc Diệp cởi bỏ cái yếm......
Nhất thời, trong phòng tràn đầy tiếng thở dốc......
Bất luận Tào phủ xảy ra chuyện gì, đối với cuộc sống bây giờ của Tào Ngọc Di ảnh hưởng cũng không nhiều, không phải sao?
............
---oOo--- Toàn văn hoàn ---oOo---
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.