Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80
Chương 35: Hôm Nay Dì Đẹp Nhất
Nam Qua Giáp Tâm
22/04/2024
Đánh phấn xong rồi lại sửa hình dáng chân mày, kẻ chân mày xong thì thoa son, sau đó lại dùng kẹp màu đen ghim cái nơ lên đầu cô dâu, vậy là trang điểm đơn giản cho cô dâu đã hoàn thành như thế.
Điền Thục Phân rất hài lòng với tay nghề của chị họ mình, lúc Tôn Biền cầm gương cho cô ấy soi, cô ấy còn không ngừng hỏi: "Tiểu Biền, cháu nhìn xem dì út có đẹp không?"
Tôn Biền nhìn ánh mắt thẹn thùng và mong chờ đó của dì út, người mà tính cách trước nay luôn hào phóng cởi mở, cô lập tức nói: "Hôm nay dì đẹp nhất."
Mặc dù là nịnh nọt nhưng cũng là sự thật, bởi vì vóc dáng của dì út Tôn Biền khỏe đẹp, nét mặt sáng ngời, mặc dù không phải kiểu người khiến người khác vừa gặp liền sáng mắt, nhưng tuyệt đối phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ của đàn ông trong thôn thời bấy giờ.
Cộng thêm dì út cô còn trẻ, trạng thái tinh thần lại tốt, thật là sửa soạn thế nào thì sẽ xinh đẹp thế ấy.
…
Ngày hôm nay vẫn nằm trong tháng nóng nhất mùa hè, tám,chín giờ sáng thời tiết đã bắt đầu nóng lên rồi, nắng gắt chiếu khắp bầu trời, như muốn đốt cháy những người không được che chắn.
Bởi vì phải chuẩn bị bàn tiệc, mấy cái bếp nhà ông ngoại hai Tôn Biền đều đốt lửa lên, đầu bếp còn bảo người dựng bếp từ sáng sớm trong sân, bây giờ trên bếp có một cái nồi sắt lớn, củi đang cháy rực rỡ bên dưới, và nó đã trở thành một khu vực trông đã thấy sợ.
Mặc dù nóng hơn một chút, nhưng tổ chức tiệc vào mùa hè cũng có cái lợi của nó, đó là có nhiều loại rau củ quả hơn mùa đông, lựa chọn món có thể chế biến đãi tiệc đương nhiên cũng nhiều hơn mùa đông rất nhiều.
Theo từng thời gian trôi qua, họ hàng bạn bè lần lượt đến tham gia hôn lễ, rất nhanh Tôn Biền đã nhìn thấy gia đình dì cả và cậu cô.
Người lớn tụ họp lại với nhau thì đương nhiên là trò chuyện, còn đám trẻ con tụ lại với nhau là chơi đùa, ngày nay gia đình nào mà không có mấy đứa con, ba, bốn đứa còn xem là ít.
Cho dù chính sách kế hoạch hóa gia đình đã thực hiện ở đây mấy năm rồi, nhưng đối với những người dưới quê không có công việc mà nói, thà bị phạt tiền, họ cũng muốn sinh thêm vài đứa.
May mà những đứa nghịch ngợm như khỉ đó đa số là con trai, những cô gái ở độ tuổi Tôn Biền đã tạm biệt những năm tháng tomboy điên cuồng của mình, bây giờ mọi người đang khiêng đá tập trung ở dưới gốc cây liễu lớn phía tây cổng nhà ông ngoại hai, vừa tận hưởng không khí mát mẻ, vừa nghe radio, vừa nói nói cười cười.
Radio là lúc nãy Tôn Ký chạy về nhà bà ngoại mang ra giúp Tôn Biền, còn sở dĩ các cô gái muốn tụ tập ở đây chứ không phải trong sân nhà là vì trong sân nhà ông ngoại hai Tôn Biền đã quá nhiều người rồi, không có chỗ để chơi nữa, hết cách các cô gái mới ra ngoài này.
Mà mấy cô gái ở chỗ này cũng đỡ, ít nhất họ còn có chỗ mát mẻ để đợi, còn đám con trai Tôn Tuấn bên kia đã bị chen chúc đến nóc nhà đi phơi nắng rồi.
Đám Tôn Biền bọn họ đều là các cô gái 15 đến 18 tuổi, cô gái ở độ tuổi này dưới quê, nếu như không tiếp tục học lên, thế thì cơ bản đều giúp gia đình làm việc vài năm là có thể tích góp của hồi môn chuẩn bị xuất giá được rồi.
Quy củ của bọn họ bên này, con gái chỉ làm việc cho nhà mẹ, trừ khi quan hệ cực kì thân thiết, nếu không con gái sẽ không dễ dàng làm việc cho người khác.
Cho nên bây giờ người giúp việc bếp trong sân cơ bản đều là con dâu lớn hoặc là con dâu nhỏ của nhà đó, còn những đứa nhỏ được các đứa lớn dẫn theo chạy lung tung trong thôn.
Tôn Biền nheo mắt nhìn em trai cô dẫn một đám con trai chạy khắp nơi đuổi chó chọc mèo, chú chó canh gác trong nhà ông ngoại hai, cho dù nó đã ẩn nấp sau nhà, nhưng cũng không thể thoát khỏi “bàn tay hung ác” của đám nhóc này, cũng không biết chúng tìm đâu ra sợi dây thừng, đang kéo chú chó đó về phía khe suối nhỏ.
Điền Thục Phân rất hài lòng với tay nghề của chị họ mình, lúc Tôn Biền cầm gương cho cô ấy soi, cô ấy còn không ngừng hỏi: "Tiểu Biền, cháu nhìn xem dì út có đẹp không?"
Tôn Biền nhìn ánh mắt thẹn thùng và mong chờ đó của dì út, người mà tính cách trước nay luôn hào phóng cởi mở, cô lập tức nói: "Hôm nay dì đẹp nhất."
Mặc dù là nịnh nọt nhưng cũng là sự thật, bởi vì vóc dáng của dì út Tôn Biền khỏe đẹp, nét mặt sáng ngời, mặc dù không phải kiểu người khiến người khác vừa gặp liền sáng mắt, nhưng tuyệt đối phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ của đàn ông trong thôn thời bấy giờ.
Cộng thêm dì út cô còn trẻ, trạng thái tinh thần lại tốt, thật là sửa soạn thế nào thì sẽ xinh đẹp thế ấy.
…
Ngày hôm nay vẫn nằm trong tháng nóng nhất mùa hè, tám,chín giờ sáng thời tiết đã bắt đầu nóng lên rồi, nắng gắt chiếu khắp bầu trời, như muốn đốt cháy những người không được che chắn.
Bởi vì phải chuẩn bị bàn tiệc, mấy cái bếp nhà ông ngoại hai Tôn Biền đều đốt lửa lên, đầu bếp còn bảo người dựng bếp từ sáng sớm trong sân, bây giờ trên bếp có một cái nồi sắt lớn, củi đang cháy rực rỡ bên dưới, và nó đã trở thành một khu vực trông đã thấy sợ.
Mặc dù nóng hơn một chút, nhưng tổ chức tiệc vào mùa hè cũng có cái lợi của nó, đó là có nhiều loại rau củ quả hơn mùa đông, lựa chọn món có thể chế biến đãi tiệc đương nhiên cũng nhiều hơn mùa đông rất nhiều.
Theo từng thời gian trôi qua, họ hàng bạn bè lần lượt đến tham gia hôn lễ, rất nhanh Tôn Biền đã nhìn thấy gia đình dì cả và cậu cô.
Người lớn tụ họp lại với nhau thì đương nhiên là trò chuyện, còn đám trẻ con tụ lại với nhau là chơi đùa, ngày nay gia đình nào mà không có mấy đứa con, ba, bốn đứa còn xem là ít.
Cho dù chính sách kế hoạch hóa gia đình đã thực hiện ở đây mấy năm rồi, nhưng đối với những người dưới quê không có công việc mà nói, thà bị phạt tiền, họ cũng muốn sinh thêm vài đứa.
May mà những đứa nghịch ngợm như khỉ đó đa số là con trai, những cô gái ở độ tuổi Tôn Biền đã tạm biệt những năm tháng tomboy điên cuồng của mình, bây giờ mọi người đang khiêng đá tập trung ở dưới gốc cây liễu lớn phía tây cổng nhà ông ngoại hai, vừa tận hưởng không khí mát mẻ, vừa nghe radio, vừa nói nói cười cười.
Radio là lúc nãy Tôn Ký chạy về nhà bà ngoại mang ra giúp Tôn Biền, còn sở dĩ các cô gái muốn tụ tập ở đây chứ không phải trong sân nhà là vì trong sân nhà ông ngoại hai Tôn Biền đã quá nhiều người rồi, không có chỗ để chơi nữa, hết cách các cô gái mới ra ngoài này.
Mà mấy cô gái ở chỗ này cũng đỡ, ít nhất họ còn có chỗ mát mẻ để đợi, còn đám con trai Tôn Tuấn bên kia đã bị chen chúc đến nóc nhà đi phơi nắng rồi.
Đám Tôn Biền bọn họ đều là các cô gái 15 đến 18 tuổi, cô gái ở độ tuổi này dưới quê, nếu như không tiếp tục học lên, thế thì cơ bản đều giúp gia đình làm việc vài năm là có thể tích góp của hồi môn chuẩn bị xuất giá được rồi.
Quy củ của bọn họ bên này, con gái chỉ làm việc cho nhà mẹ, trừ khi quan hệ cực kì thân thiết, nếu không con gái sẽ không dễ dàng làm việc cho người khác.
Cho nên bây giờ người giúp việc bếp trong sân cơ bản đều là con dâu lớn hoặc là con dâu nhỏ của nhà đó, còn những đứa nhỏ được các đứa lớn dẫn theo chạy lung tung trong thôn.
Tôn Biền nheo mắt nhìn em trai cô dẫn một đám con trai chạy khắp nơi đuổi chó chọc mèo, chú chó canh gác trong nhà ông ngoại hai, cho dù nó đã ẩn nấp sau nhà, nhưng cũng không thể thoát khỏi “bàn tay hung ác” của đám nhóc này, cũng không biết chúng tìm đâu ra sợi dây thừng, đang kéo chú chó đó về phía khe suối nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.