Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80
Chương 8: Người nhà gặp nhau
Nam Qua Giáp Tâm
16/10/2023
Người thân gặp mặt đương nhiên không tránh được việc hàn huyên, mẹ Tôn chào hỏi với mẹ và anh chị em xong, để con gái mang thịt đến nhà bếp, còn mình đi vào phòng ngủ thay bộ đồ mặc ở nhà, sau đó đi vào phòng bếp.
Tôn Biền đặt thịt trên bàn ăn, tìm lá trà ngon pha trà cho cha và các cậu đưa đến, dì cả đã qua nhà bếp giúp đỡ.
Lúc Tôn Biền mang trà ra không gặp anh trai mình, nhìn qua phòng của anh em bọn họ mấy lần cũng không thấy ai, đoán chừng bị cha cô sai đi tìm em trai.
Đề tài nói chuyện của người lớn, Tôn Biền không chen miệng vào được, bà ngoại cô đến phòng bếp chỉ đạo, sau khi Tôn Biền rót trà cho các trưởng bối bèn về phòng của mình.
Cô vào phòng chưa kịp nghỉ ngơi bao lâu đã nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa, mấy giây sau trong phòng náo nhiệt hơn, liên tiếp nghe thấy mấy câu chào hỏi ngọt xớt, Tôn Biền không cần ra nhìn cũng biết, nhất định là em trai của cô về rồi.
Quả nhiên chưa được bao lâu, em trai cô đã từ phòng khách bên kia lẻn đến phòng cô, cẩn thận đóng cửa lại, ngăn cản ánh mắt của mọi người trong phòng khách, thần bí đi đến trước mặt cô, lấy một thứ trong túi xách ra đưa cho cô: “Chị, cho chị này.”
Tôn Biền nhìn đồ mà em trai mang về, lại là một quyển tiểu thuyết.
“Chị à, không phải chị vẫn luôn muốn đọc sao? Hôm nay em ở nhà Tiểu Quân bọn họ nhìn thấy, anh trai cậu ta là một người mê tiểu thuyết, mỗi kỳ đều sẽ đặt trước, em mượn một bản về cho chị đọc.”
Cha Tôn không muốn trong lúc đi học con gái đọc mấy sách không liên quan đến học tập, nhưng đối với mấy thứ như văn học thiếu nhi, báo thiếu niên, 10 vạn câu hỏi vì sao… Ông sẵn lòng bỏ tiền đặt mua cho bọn nhỏ.
Về cơ bản bên phía trường học có thể đặt mua các loại tập san, nhà họ Tôn sẽ đặt cho bọn nhỏ một phần, đây là một khoản chi tiêu quan trọng đối với nhà họ Tôn.
Nhân lúc cha ở bên ngoài đón tiếp khách khứa, không rảnh để ý đến bọn họ, hai chị em giống như kẻ trộm lén lút đọc quyển tiểu thuyết em trai Tôn mang về.
Mặc dù cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng Tôn Biền lại tìm về được cảm giác ngày xưa cầm đèn pin trốn trong chăn đọc tiểu thuyết tình cảm.
Chờ lúc Tôn Tuấn đến gọi em gái và em trai ra ăn cơm, hai chị em đã đọc được hơn phân nửa cuốn sách, bởi vì quá tập trung tinh thần, đến mức có người vào phòng, hai người thế mà không phát hiện ra, bị sự xuất hiện đột ngột của anh cả dọa cho giật nảy mình.
Tôn Ký bị anh trai của mình dọa thiếu chút từ trên giường ngã xuống vừa vỗ ngực vừa nói: “Phù phù, anh à, sao anh đi đường mà không có chút tiếng động nào vậy. Em còn tưởng là cha đi vào, làm em sợ chết đi được.”
Tôn Tuấn không để ý đến em trai mình, mà lật đọc mấy trang cuốn sách mà em gái, em trai mình vừa đọc, thấy là tiểu thuyết bèn nói: “Đây là của anh trai Quân Tử hả, trong khu tập thể chúng ta cũng chỉ có nhà cậu ta mua, lúc hai đứa đọc thì cẩn thận một chút, đừng làm bẩn hay gãy góc sách, anh Quân Tử coi chúng như bảo bối.”
Tôn Ký nghe vậy thì vỗ ngực bảo đảm: “Anh, anh yên tâm đi, em hứa nhất định sẽ trả cuốn sách này không chút tổn hại gì cho anh của Quân Tử.”
Tôn Tuấn nghe thấy vậy thì gật đầu lại nói: “Cũng chỉ được mượn mấy ngày thôi, nếu như hai đứa thích, chờ sau khi anh đi làm cũng sẽ đặt trước một bộ cho hai đứa.”
“Đi làm ư? Anh, chuyện nhà máy tuyển công nhân có tin tức rồi hả?”
Tôn Biền nghe vậy thì cực kỳ vui sướng, anh trai của cô nghe vậy hàm hậu cười một tiếng đáp: “Ừm, bên phía nhà máy đã dán thông báo điều kiện tuyển công nhân rồi, một đám tuyển sinh lần này đều là học nghề, tuổi 16 đến 20, chỉ tuyển con cháu của công nhân viên chức trong nhà máy chúng ta, hôm nay cha đã giúp anh xử lý vấn đề đăng ký bên chỗ nhà máy, chờ ngày mai anh bổ sung thủ tục, qua mấy ngày nữa tuyển công nhân kết thúc có thể qua đó trình diện.”
Tôn Biền đặt thịt trên bàn ăn, tìm lá trà ngon pha trà cho cha và các cậu đưa đến, dì cả đã qua nhà bếp giúp đỡ.
Lúc Tôn Biền mang trà ra không gặp anh trai mình, nhìn qua phòng của anh em bọn họ mấy lần cũng không thấy ai, đoán chừng bị cha cô sai đi tìm em trai.
Đề tài nói chuyện của người lớn, Tôn Biền không chen miệng vào được, bà ngoại cô đến phòng bếp chỉ đạo, sau khi Tôn Biền rót trà cho các trưởng bối bèn về phòng của mình.
Cô vào phòng chưa kịp nghỉ ngơi bao lâu đã nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa, mấy giây sau trong phòng náo nhiệt hơn, liên tiếp nghe thấy mấy câu chào hỏi ngọt xớt, Tôn Biền không cần ra nhìn cũng biết, nhất định là em trai của cô về rồi.
Quả nhiên chưa được bao lâu, em trai cô đã từ phòng khách bên kia lẻn đến phòng cô, cẩn thận đóng cửa lại, ngăn cản ánh mắt của mọi người trong phòng khách, thần bí đi đến trước mặt cô, lấy một thứ trong túi xách ra đưa cho cô: “Chị, cho chị này.”
Tôn Biền nhìn đồ mà em trai mang về, lại là một quyển tiểu thuyết.
“Chị à, không phải chị vẫn luôn muốn đọc sao? Hôm nay em ở nhà Tiểu Quân bọn họ nhìn thấy, anh trai cậu ta là một người mê tiểu thuyết, mỗi kỳ đều sẽ đặt trước, em mượn một bản về cho chị đọc.”
Cha Tôn không muốn trong lúc đi học con gái đọc mấy sách không liên quan đến học tập, nhưng đối với mấy thứ như văn học thiếu nhi, báo thiếu niên, 10 vạn câu hỏi vì sao… Ông sẵn lòng bỏ tiền đặt mua cho bọn nhỏ.
Về cơ bản bên phía trường học có thể đặt mua các loại tập san, nhà họ Tôn sẽ đặt cho bọn nhỏ một phần, đây là một khoản chi tiêu quan trọng đối với nhà họ Tôn.
Nhân lúc cha ở bên ngoài đón tiếp khách khứa, không rảnh để ý đến bọn họ, hai chị em giống như kẻ trộm lén lút đọc quyển tiểu thuyết em trai Tôn mang về.
Mặc dù cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng Tôn Biền lại tìm về được cảm giác ngày xưa cầm đèn pin trốn trong chăn đọc tiểu thuyết tình cảm.
Chờ lúc Tôn Tuấn đến gọi em gái và em trai ra ăn cơm, hai chị em đã đọc được hơn phân nửa cuốn sách, bởi vì quá tập trung tinh thần, đến mức có người vào phòng, hai người thế mà không phát hiện ra, bị sự xuất hiện đột ngột của anh cả dọa cho giật nảy mình.
Tôn Ký bị anh trai của mình dọa thiếu chút từ trên giường ngã xuống vừa vỗ ngực vừa nói: “Phù phù, anh à, sao anh đi đường mà không có chút tiếng động nào vậy. Em còn tưởng là cha đi vào, làm em sợ chết đi được.”
Tôn Tuấn không để ý đến em trai mình, mà lật đọc mấy trang cuốn sách mà em gái, em trai mình vừa đọc, thấy là tiểu thuyết bèn nói: “Đây là của anh trai Quân Tử hả, trong khu tập thể chúng ta cũng chỉ có nhà cậu ta mua, lúc hai đứa đọc thì cẩn thận một chút, đừng làm bẩn hay gãy góc sách, anh Quân Tử coi chúng như bảo bối.”
Tôn Ký nghe vậy thì vỗ ngực bảo đảm: “Anh, anh yên tâm đi, em hứa nhất định sẽ trả cuốn sách này không chút tổn hại gì cho anh của Quân Tử.”
Tôn Tuấn nghe thấy vậy thì gật đầu lại nói: “Cũng chỉ được mượn mấy ngày thôi, nếu như hai đứa thích, chờ sau khi anh đi làm cũng sẽ đặt trước một bộ cho hai đứa.”
“Đi làm ư? Anh, chuyện nhà máy tuyển công nhân có tin tức rồi hả?”
Tôn Biền nghe vậy thì cực kỳ vui sướng, anh trai của cô nghe vậy hàm hậu cười một tiếng đáp: “Ừm, bên phía nhà máy đã dán thông báo điều kiện tuyển công nhân rồi, một đám tuyển sinh lần này đều là học nghề, tuổi 16 đến 20, chỉ tuyển con cháu của công nhân viên chức trong nhà máy chúng ta, hôm nay cha đã giúp anh xử lý vấn đề đăng ký bên chỗ nhà máy, chờ ngày mai anh bổ sung thủ tục, qua mấy ngày nữa tuyển công nhân kết thúc có thể qua đó trình diện.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.