Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80
Chương 43: Rước Dâu
Nam Qua Giáp Tâm
25/04/2024
Những quy tắc này người điều khiển chương trình phụ trách chiêu đãi khách cũng rất rõ, cho nên lúc ông ấy gọi khách mời lại bàn tiệc, cũng sẽ tự giác kéo những vị khách ở xa vào bàn trước.
Nhà ông ngoại hai Tôn Biền có lẽ là đãi tầm 16 bàn, bây giờ đồ dùng cho tiệc cưới nhất định đủ dùng, chỉ là bàn với muỗng đũa hơi thiếu, cho nên chỉ có thể đãi trước một nửa, nửa còn lại đợi tiệc sau.
Để gả được con gái lớn, nhà mẹ bên này cũng phải làm việc rất vất vả, đồ ăn trong bữa tiệc gần như món nào cũng có thịt, đây là bữa tiệc cực kỳ hiếm thấy đối với một gia đình nông dân quanh năm không có nhiều thu nhập.
Những vị khách rất hài lòng với những món ăn trên bàn và ăn uống no bụng, tại mỗi bàn đều có người thân trong gia đình chịu trách nhiệm chiêu đãi khách vì họ đã thống nhất với nhà trai bên kia rồi rằng chiều sẽ đến đón dâu, vì thế tiệc ở đây mở ra tương đối sớm, mọi người đều biết chủ nhà bận rộn, cũng không có ai say đến ngồi lại bàn, cơ bản là trước hai giờ chiều, tất cả món ăn đều đã được ăn sạch trong hai bữa.
Sau đó, ông ngoại hai với bà ngoại hai Tôn Biền tiễn những vị khách vì đường xa mà phải về trước đó ra cổng, các chị dâu và các dì trong nhà đang bận rộn dọn bàn, dọn bát đĩa, Điền Canh Địa và em trai, hai người đang dùng chổi lớn quét sân, dọn dẹp xong mọi thứ đang chờ chú rể đến rước cô dâu.
Thấy thời gian đón dâu mà hai nhà đã hẹn với nhau đang đến gần, chị dâu và các chị gái của Điền Thục Phân đang bận rộn thu dọn quần áo trong nhà, trong khi anh trai và các anh rể của cô dâu lần lượt mang đồ đạc và của hồi môn ra, chuẩn bị lát nữa chất đồ lên xe.
Ngày nay ở dưới quê mỗi khi rước dâu hầu như đều không tìm được xe hơi, người nào của hồi môn nhiều thì tìm xe ngựa đưa đón cô dâu, người nào của hồi môn ít thì chú rể với mấy phù rể mượn vài chiếc xe đạp, ngay cả tay nải của cô dâu cũng cùng mang về nhà.
Đương nhiên, nếu như thôn nào giàu có hoặc là người kết hôn có quan hệ tốt với đại đội, dựa vào mối quan hệ cũng có thể mượn xe kéo bên đại đội để dùng, vốn dĩ cho dù là nhà trai hay là nhà họ Điền bên này có mối quan hệ đó, đại đội cũng sẽ đồng ý thôi, nhưng mà mấy ngày trước chiếc xe kéo bên đó đột nhiên hư mất, đến bây giờ vẫn chưa sửa xong, khiến cho suy nghĩ muốn ngồi trên xe kéo xuất giá của Điền Thục Phân tiêu biến hoàn toàn.
Xe kéo hư rồi, nhưng kết hôn thì vẫn phải kết hôn, nhà gái bên này còn đỡ, xe lừa bên nhà ngoại Tôn Biền có sẵn, nghe nói nhà trai để tìm một chiếc xe ngựa chở hàng mà tốn rất nhiều công sức.
Nhà họ Điền gả con gái, người trong thôn chỉ cần có thời gian là đến, anh trai Điền Thục Phân đích thân cầm dây pháo đứng chờ ở cổng thôn, nhìn thấy xe ngựa đến rước dâu thì lập tức dùng lửa châm pháo.
Tiếng pháo nổ đì đùng, âm thanh ầm ĩ, tia lửa bắn tung tóe, pháo sáng vặn vẹo như rắn trên mặt đất, hoa giấy đỏ bay tung tóe khắp nơi cùng với làn khói.
Đây gọi là pháo tiếp khách, cũng là anh trai nhà họ Điền báo tin cho người nhà.
Nghe thấy tiếng pháo ở đầu thôn vang lên, đám thanh niên ngồi trên nóc nhà phụ trách trinh thám tình hình lập tức đứng dậy, dùng tay che trước mắt quan sát thật kỹ, sau đó chạy đến mái hiên nói với những người đang đợi ở dưới: “Đến rồi, người rước dâu đến rồi.”
Các chị dâu và chị ruột ở trong phòng phụ trách gói ghém quần áo nữ trang nghe thấy thế thì động tác lập tức nhanh hơn, đám con gái Tôn Biền bọn họ nghe thấy cũng từ bên ngoài chạy vào trong sân, Tốn Ký về từ sớm, bây giờ chỉ đạo đám bạn đóng cổng sân lại, một đám trẻ tinh nghịch chặn ở cổng đợi chú rể đến rước cô dâu.
Nhà ông ngoại hai Tôn Biền có lẽ là đãi tầm 16 bàn, bây giờ đồ dùng cho tiệc cưới nhất định đủ dùng, chỉ là bàn với muỗng đũa hơi thiếu, cho nên chỉ có thể đãi trước một nửa, nửa còn lại đợi tiệc sau.
Để gả được con gái lớn, nhà mẹ bên này cũng phải làm việc rất vất vả, đồ ăn trong bữa tiệc gần như món nào cũng có thịt, đây là bữa tiệc cực kỳ hiếm thấy đối với một gia đình nông dân quanh năm không có nhiều thu nhập.
Những vị khách rất hài lòng với những món ăn trên bàn và ăn uống no bụng, tại mỗi bàn đều có người thân trong gia đình chịu trách nhiệm chiêu đãi khách vì họ đã thống nhất với nhà trai bên kia rồi rằng chiều sẽ đến đón dâu, vì thế tiệc ở đây mở ra tương đối sớm, mọi người đều biết chủ nhà bận rộn, cũng không có ai say đến ngồi lại bàn, cơ bản là trước hai giờ chiều, tất cả món ăn đều đã được ăn sạch trong hai bữa.
Sau đó, ông ngoại hai với bà ngoại hai Tôn Biền tiễn những vị khách vì đường xa mà phải về trước đó ra cổng, các chị dâu và các dì trong nhà đang bận rộn dọn bàn, dọn bát đĩa, Điền Canh Địa và em trai, hai người đang dùng chổi lớn quét sân, dọn dẹp xong mọi thứ đang chờ chú rể đến rước cô dâu.
Thấy thời gian đón dâu mà hai nhà đã hẹn với nhau đang đến gần, chị dâu và các chị gái của Điền Thục Phân đang bận rộn thu dọn quần áo trong nhà, trong khi anh trai và các anh rể của cô dâu lần lượt mang đồ đạc và của hồi môn ra, chuẩn bị lát nữa chất đồ lên xe.
Ngày nay ở dưới quê mỗi khi rước dâu hầu như đều không tìm được xe hơi, người nào của hồi môn nhiều thì tìm xe ngựa đưa đón cô dâu, người nào của hồi môn ít thì chú rể với mấy phù rể mượn vài chiếc xe đạp, ngay cả tay nải của cô dâu cũng cùng mang về nhà.
Đương nhiên, nếu như thôn nào giàu có hoặc là người kết hôn có quan hệ tốt với đại đội, dựa vào mối quan hệ cũng có thể mượn xe kéo bên đại đội để dùng, vốn dĩ cho dù là nhà trai hay là nhà họ Điền bên này có mối quan hệ đó, đại đội cũng sẽ đồng ý thôi, nhưng mà mấy ngày trước chiếc xe kéo bên đó đột nhiên hư mất, đến bây giờ vẫn chưa sửa xong, khiến cho suy nghĩ muốn ngồi trên xe kéo xuất giá của Điền Thục Phân tiêu biến hoàn toàn.
Xe kéo hư rồi, nhưng kết hôn thì vẫn phải kết hôn, nhà gái bên này còn đỡ, xe lừa bên nhà ngoại Tôn Biền có sẵn, nghe nói nhà trai để tìm một chiếc xe ngựa chở hàng mà tốn rất nhiều công sức.
Nhà họ Điền gả con gái, người trong thôn chỉ cần có thời gian là đến, anh trai Điền Thục Phân đích thân cầm dây pháo đứng chờ ở cổng thôn, nhìn thấy xe ngựa đến rước dâu thì lập tức dùng lửa châm pháo.
Tiếng pháo nổ đì đùng, âm thanh ầm ĩ, tia lửa bắn tung tóe, pháo sáng vặn vẹo như rắn trên mặt đất, hoa giấy đỏ bay tung tóe khắp nơi cùng với làn khói.
Đây gọi là pháo tiếp khách, cũng là anh trai nhà họ Điền báo tin cho người nhà.
Nghe thấy tiếng pháo ở đầu thôn vang lên, đám thanh niên ngồi trên nóc nhà phụ trách trinh thám tình hình lập tức đứng dậy, dùng tay che trước mắt quan sát thật kỹ, sau đó chạy đến mái hiên nói với những người đang đợi ở dưới: “Đến rồi, người rước dâu đến rồi.”
Các chị dâu và chị ruột ở trong phòng phụ trách gói ghém quần áo nữ trang nghe thấy thế thì động tác lập tức nhanh hơn, đám con gái Tôn Biền bọn họ nghe thấy cũng từ bên ngoài chạy vào trong sân, Tốn Ký về từ sớm, bây giờ chỉ đạo đám bạn đóng cổng sân lại, một đám trẻ tinh nghịch chặn ở cổng đợi chú rể đến rước cô dâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.