Chương 22: Chúng ta yêu thương đi
Hay Là Cái Kia
05/03/2014
Mộng Kỳ cũng không chú ý tới Lạc Gia
Hoa khác thường, chẳng qua là cảm thấy Lạc Gia Hoa đi nhà vệ sinh có hơi lâu một chút, sau khi hắn trở lại thư phòng, liền quan tâm nhìn anh,
“Anh có khỏe không?”
“… Hoàn hảo.”
“Còn muốn xem ảnh chụp không?”
“Xem.”
“Ai, chỉ là xem em, thời điểm anh còn đi học, cũng cho em xem một chút.”
“Anh lúc học cao trung cũng không có
máy ảnh kỹ thuật số, về phần hình chụp trước kia, đều tại đều để ở nhà
cha mẹ, em nếu là muốn xem, ngày mai cho em xem, bất quá đầu tiên nói
trước, lúc anh còn nhỏ đúng là rất xấu , những năm gần đây, anh cũng có
chụp, nhưng là, rất ít, hiện tại trong máy vi tính của anh, em muốn xem
sao?”
“Tốt.” nghe Lạc Gia Hoa nói lúc mình
còn nhỏ rất xấu, Mộng Kỳ cũng không có suy nghĩ gì nhiều, dù sao mặc kệ
anh trước kia như thế nào, hiện tại lớn lên không tệ, cô chỉ là muốn
biết hình dáng trước kia của anh, cũng không có muốn đạt tới mục đích gì cả.
Vì vậy, hai người đạt thành ý nguyện,
Lạc Gia Hoa ngồi ở trước máy vi tính của Mộng Kỳ xem hình trước kia của
cô, Mộng Kỳ còn lại là ngồi xuống trước máy vi tính của Lạc Gia Hoa xem
ảnh lúc anh còn học đại học, trong đó có ảnh lúc tốt nghiệp đại học. Cô
cẩn thận nhìn một chút, rõ ràng không có chụp riêng với nữ sinh, không
biết là anh xóa bỏ hay thật sự là không có, cái này tạm thời không phải
là điều cô quan tâm, trong lúc vô tình thấy được phía dưới thời gian ghi rõ ngày tháng, Mộng Kỳ đột nhiên phát hiện ngày mai là ngày 6 tháng 6,
cũng chính là sinh nhật của cô cùng Lạc Gia Hoa, đây là sinh nhật đầu
tiên hai người cùng một chỗ, thành thật mà nói, tới có chút quá nhanh,
mấy ngày trước hai người mới đăng ký, vài ngày sau lại là sinh nhật,
đúng là quan hệ của hai người thật sự có chút ít phức tạp, Mộng Kỳ như
có điều suy nghĩ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lạc Gia Hoa ở phía đối diện,
không biết anh có thể hay không nhớ rõ ngày đặc biệt này, vấn đề bây giờ là, cô cần tặng cái gì cho anh đây, Mộng Kỳ cảm thấy, nếu như Lạc Gia
Hoa biết rõ ngày mai là sinh nhật của anh, vậy thì nhất định sẽ biết rõ
cũng là sinh nhật của mình, bởi vì bọn họ sinh cùng ngày , nếu như anh
ngay cả sinh nhật của mình đều đã quên, đương nhiên có thể quên sinh
nhật của cô, cũng không có lý do gì trách cứ anh , cũng may cô đối với
những ngày này không có bận tâm quá lớn, dĩ nhiên, khát vọng là có , bất quá, cô nghĩ, ngày mai sẽ chuẩn bị lễ vật gì trước, về phần anh có hay
không nhớ rõ, có hay không muốn tặng quà cho mình, đều là chuyện của
anh, không liên quan đến mình, cô chỉ cần tốt trách nhiệm của một người
vợ là được rồi.
Lạc Gia Hoa nhìn hình của Mộng Kỳ, từ
tập tin thời trung học đều xem hết, tắt đi, mở tập tin hình đại học ra,
mới vừa bắt đầu, vẫn một mình cô , về sau, thì có một cô bé cùng cô chụp chung, lại về sau, sẽ có mấy người chụp ảnh chung, đến phía sau cùng,
từ từ, sẽ có một thiếu niên xuất hiện ở bên trong ảnh chụp , đến cuối
cùng, lại là cô cùng thiếu niên kia chụp chung, lúc mới bắt đầu vẫn còn
cảm thấy bình thường, nhưng càng đến đằng sau, thì có những hành động
thân mật, chính là Mộng Kỳ ôm cánh tay thiếu niên kia, nhìn ra được hai
người đều vẫn tương đối bảo thủ , ít nhất không có hiển nhiên ôm hôn lẫn nhau, biết rõ đây là ảnh chụp trước kia của Mộng Kỳ, nhưng không biết
vì cái gì, nhìn một chút, trong lòng Lạc Gia Hoa liền bắt đầu bốc lên
chua xót , ảnh chụp của anh cùng Thẩm Điệp anh đã xóa bỏ, vì cái gì ảnh
của cô cùng bạn trai cũ còn giữ?
Lạc Gia Hoa ánh mắt mang theo ghen
tuông nhìn về phía Mộng Kỳ, lại phát hiện hai tay cô chống đỡ ở trên
quai hàm, rõ ràng cho thấy đang thất thần, xem hình của mình còn có thể
thất thần? Lạc Gia Hoa cảm thấy càng mệt mỏi. [một bình dấm to đùng =.,=]Giờ phút này Mộng Kỳ đang suy nghĩ ngày mai nên tặng quà gì cho sinh nhật của chồng mình, trong mắt Lạc Gia Hoa hàm chứa điện thế cao mười vạn Volt, cô cũng chưa nhận ra, cho nên, vẫn đắm chìm trong thế giới của mình, bình yên vô sự, ngược lại Lạc Gia Hoa bị mười vạn Volt cao áp của mình giật chết.
Mộng Kỳ rốt cục cũng nghĩ ra được ngày
mai nên tặng cái gì cho Lạc Gia Hoa cùng cha mẹ chồng, liền phát hiện
Lạc Gia Hoa yêm yêm một hơi nằm sấp tại chỗ, sợ hết hồn,
“Chồng à, anh không có việc gì?”
Anh đều nhanh chua chết được, hiện tại
mới chú ý tới anh, Lạc Gia Hoa trong lòng càng không biết là mùi vị gì,
đứng lên, “Không có việc gì, chỉ có chút ít mệt nhọc, trước đi ngủ.”
“… Ân.”
“Em không có làm gì tiếp thì tắt máy vi tính.”
“… Tốt.” Mộng Kỳ cảm thấy Lạc Gia Hoa
có cái gì không đúng, suy nghĩ một chút, vẫn là đóng kín máy tính, tắt
đèn, Lạc Gia Hoa một phút tiến vào phòng ngủ, mặc một cái quần ngủ tùy ý ngã xuống giường tựa hồ ngủ thiếp đi, đây cũng có thể cho là ngủ, Mộng
Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa, nhớ tới chuyện lúc nãy thiếu chút nữa lau súng cướp cò, cũng có chút mặt đỏ, hiện tại anh không có phản ứng, cô tự nhiên là không biết làm gì, đành phải đi vòng qua bên kia giường nằm ngủ.
Chờ Mộng Kỳ phát ra tiếng hít thở đều
đều, Lạc Gia Hoa mở mắt phức tạp nhìn xem Mộng Kỳ, trong lòng nhiều suy
nghĩ hỗn tạp, mặc dù cùng Mộng Kỳ chung đụng mới hơn hai ngày, nhưng
cuộc sống của bọn họ như vợ chồng nhiều năm, làm cho anh bất khả tư
nghị, nhìn thấy Mộng Kỳ cùng đàn ông khác thân mật, trong lòng của anh
còn có thể chua xót, đây là có chuyện gì, chẳng lẽ anh di tình biệt
luyến rồi? Mặc dù anh đã nói qua sẽ cùng Mộng Kỳ chung sống thật tốt,
nhưng là, anh có phải hay không tiến triển quá nhanh, vốn là cho rằng
cùng Thẩm Điệp tách ra, ít nhất phải một đoạn thời gian rất dài anh mới
có thể thích ứng, đúng là mới mấy ngày ngắn ngủi, anh giống như phi
thường thích ứng, chua xót, anh không phải là bé trai cái gì cũng không
hiểu, lúc trước chua xót, anh có thể lý giải vì ghen sao, đúng là, sẽ
sao, mình cũng đã gần bước sang tuổi ba mươi, bao lâu không có nếm qua
dấm chua rồi? Giống như, ít nhất đã ba năm , cho dù là khi Thẩm Điệp đột nhiên cầm tấm hình chụp chung với người đàn ông khác đến, anh cũng có
thể bình tĩnh tiếp nhận, bởi vì biết đó tính cách của cô, càng là người
không quen, cô càng cởi mở, tính tình như vậy, thật không biết nên nói
cái gì, nhưng là, anh kỳ quái chính là mình vài năm không có trải qua
mệt mỏi, khuya hôm nay làm sao lại đột nhiên chua xót, hay là đối với
Mộng Kỳ cảm thấy chua xót, quá không hiểu.
Trong mộng, Mộng Kỳ trở mình, đem phần
lưng đưa về phía Lạc Gia Hoa, trong bóng tối đường cong cơ thể như ẩn
như hiện làm cho Lạc Gia Hoa nghĩ tới xúc giác tốt đẹp lúc trước, cười
thầm chính mình đại khái là uống quá nhiều, ngay cả tự chủ đều ném đi,
thiếu chút nữa cùng với cô vợ chồng chi lễ , mặc dù sau cú điện thoại
của mẹ anh còn muốn tiếp tục, nhưng không khí rõ ràng không có tốt như
trước , anh cũng nghiêm chỉnh kiềm chế không tiếp tục, chỉ có thể tìm cơ hội tiếp theo, tất cả mọi người đều lần đầu, cần phải thuận theo tự
nhiên mà không phải tận lực chế tạo hoàn cảnh, như vậy sẽ cảm thấy bớt
chút xấu hổ, bất quá, khuya hôm nay anh dường như có chút thất thố, cảm
thấy thiếu chút gì đó, nhìn phần lưng của Mộng Kỳ, Lạc Gia Hoa bừng
tỉnh, vươn tay nhẹ nhàng đem Mộng Kỳ lật lại, đại khái là thật sự ngủ
say, Mộng Kỳ một chút phản ứng cũng không có, thuận theo liền lật trở
lại, nhưng cô không có thói quen nằm ngang ngủ, cho nên trong chốc lát
cô lần nữa nghiêng người ngủ, chỉ là lần này đối mặt Lạc Gia Hoa, Lạc
Gia Hoa phản ứng rất nhanh, biết mình muốn cái gì , duỗi cánh tay đem
đầu Mộng Kỳ đặt trên cánh tay mình, sau đó ôm cô vào lòng, cũng may hiện tại tiết trời có chút nóng, nhưng là buổi tối lại thật lạnh, nhất là
anh đem toàn bộ cửa sổ mở ra, hiện tại hai người ôm cùng một chỗ, nhiệt
độ vừa đủ, Lạc Gia Hoa thoải mái ôm thịt thịt trong ngực, quả nhiên vẫn
là thịt nhiều ôm thoải mái hơn, mang theo ý nghĩ như vậy, Lạc Gia Hoa
bình yên chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau Mộng kỳ bị áp bách tỉnh
lại, trong mộng thấy mình bị quỷ áp, sau đó thoáng cái làm tỉnh lại, sau khi tỉnh mới phát hiện mình cùng Lạc Gia Hoa phát sinh tư thế thân mật, đầu tiên, cô ngủ ở trên cánh tay Lạc Gia Hoa, sau đó đưa lưng về phía
anh nghiêng người ngủ, Lạc Gia Hoa đồng dạng nghiêng, mặc dù anh so với
mình cao hơn chút ít, nhưng đầu của anh lại đi xuống chút ít, đúng lúc
chống đỡ tại trên cổ của cô, đôi môi cùng hơi thở ấm áp đều phả ở trên
cổ, ngủ thiếp đi không biết, tỉnh ngủ liền phát hiện, mỗi một lần hô
hấp, đều làm cho da của cô run rẩy, một cánh tay khác của anh vòng quanh eo cô, bàn tay còn đúng lúc đặt tại trên ngực mình, mà cô chính xác cảm nhận được lửa nóng căng cứng tại bắp đùi mình, 囧囧
Nghe nói đàn ông buổi sáng đều hung
mãnh, Mộng Kỳ lần đầu tiên ở trong lòng của một người đàn ông tỉnh lại,
nhất thời không biết nên làm sao bây giờ, chỉ cảm thấy hết sức xấu hổ,
cũng không dám lộn xộn.
Đang khi Mộng Kỳ không biết nên làm sao bây giờ, người phía sau bỗng nhúc nhích, Mộng Kỳ lập tức nhắm mắt lại
giả ngủ, lúc này, vẫn là xem phản ứng của anh.
Đã bao lâu không được ngủ ngon như vậy
rồi? Giống như đã rất lâu, đây là cảm giác đầu tiên sau khi Lạc Gia Hoa
tỉnh lại, nói, thịt thịt trong ngực ôm lấy thật sự rất thoải mái a, còn
có trong tay … 囧囧 ~ phát hiện mình vuốt là cái gì, Lạc Gia Hoa mặt lập
tức đỏ, mới sáng sớm phản ứng sinh lý, tựa hồ so với trước kia đều muốn
nhiệt liệt hơn một chút, rõ ràng cảm giác được khát vọng của mình, Lạc
Gia Hoa vội vàng cẩn thận đem cánh tay của mình từ dưới cổ Mộng Kỳ lấy
ra, sau đó bay thẳng vào buồng vệ sinh…
Tại lúc Lạc Gia Hoa mở cửa đi ra ngoài
trong nháy mắt, Mộng Kỳ cũng mở mắt ra, nếu như Lạc Gia Hoa có thời gian nhìn Mộng Kỳ một chút, sẽ phát hiện mặt mũi cô ửng đỏ hết lên, như
vậy, có thể phát hiện kỳ thật cô đang giả bộ ngủ.
Nghĩ đến vừa rồi anh tỉnh lại rõ ràng
nhéo nhéo của mình, Mộng Kỳ liền xấu hổ, ngoại trừ phiền lòng xấu hổ,
thân thể còn có khát vọng xa lạ, cũng làm cho cô có chút không biết làm
sao.
Tháng sáu hừng đông tương đối sớm, nhìn thời gian, bất quá mới hơn bảy giờ, nhưng lúc này Mộng Kỳ không ngủ
được , dứt khoát đứng lên, chuyện ngày hôm nay vẫn tương đối nhiều ,
buổi sáng sẽ phải đi mua quà, hơn nữa cô còn muốn giao bản thảo, ngày
hôm qua đã hứa, cũng không thể lại thất ước , Lạc Gia Hoa còn trong
phòng vệ sinh, Mộng Kỳ liền đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng…
Tinh thần sảng khoái từ trong phòng vệ
sinh đi ra, bữa sáng Mộng Kỳ cũng đã chuẩn bị xong, nhìn thấy Mộng Kỳ
mặc đồ ngủ bộ dạng lúc ẩn lúc hiện, Lạc Gia Hoa cảm thấy ‘người anh em’
bị tự mình giải quyết lại ngẩng đầu tế giống, vì che dấu bối rối của
mình, vội vàng hướng trở về phòng thay quần áo, chờ anh ra khỏi phòng
ngủ, Mộng Kỳ đã tiến vào buồng vệ sinh rửa mặt, đi vào phòng bếp xem một chút, nồi cháo kê dùng Tiểu Hỏa, Lạc Gia Hoa cầm lấy cái muỗng đứng ở
trong phòng bếp thỉnh thoảng khuấy.
“Cháo có thể sao?”
Lạc Gia Hoa quay đầu đi, nhìn thấy Mộng Kỳ mặc trên người một cái áo không có tay, hạ thân một cái quần jean bó sát người, rất đơn giản cân xứng, lại đặc sắc, nhất là một cặp chân
dài, tại quần bó có vẻ đặc biệt thon dài, thấy anh quan sát chính mình,
Mộng Kỳ có chút khẩn trương nhìn Lạc Gia Hoa,
“Em mặc như vậy đi gặp ba mẹ có thể chứ?”
Ba mẹ? Ba mẹ hắn.
Lạc Gia Hoa bởi vì hai chữ này có vẻ đặc biệt cảm động, “Tùy tiện mặc gì cũng có thể, ba mẹ anh là người rất dễ thân cận.”
Mộng Kỳ cười, “Lần đầu tiên gặp mặt dù
sao vẫn nên lưu lại ấn tượng tốt cho ba mẹ chồng, ăn mặc thật xinh đẹp
sợ bọn họ cho em là người lỗ mãng, suy nghĩ một chút vẫn là như vậy
tương đối khá hơn chút ít, vừa nghỉ ngơi cũng sẽ không quá mức tùy tiện, chờ chúng ta ăn sáng xong sau đó đi chọn lễ vật, anh nói chúng ta đi
nơi nào mua quà, đúng rồi, ba mẹ anh là làm cái gì… Bọn họ…”
Mộng Kỳ không có nói tiếp, bởi vì Lạc
Gia Hoa chạy tới trước mặt của nàng, hai mắt sáng quắc nhìn cô, không để cho cô tự giác im miệng, “Em, có phải hay không nói nhiều lắm?”
Lạc Gia Hoa nhìn Mộng Kỳ, lắc đầu, “Sẽ không, nghe em nói chuyện, là một loại hưởng thụ.”
“Phải không?”
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, vươn tay ôm Mộng Kỳ, “Vợ à ~ “
“Ừm?”
“Chúng ta yêu thương đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.