Chương 266: Khách quý của chú?
Tần Vũ
21/02/2024
“Khách quý của chú?”
Trong lòng Tiêu Băng Tuyết vô cùng thất vọng và oán hận Triệu Hồng Hoa, lạnh giọng châm chọc nói: “Ban đầu tôi cho rằng chú Triệu là một người quang minh lãm liệt, nhưng không ngờ rằng chú lại là trèo cao kết quý!”
Ý của Tiêu Băng Tuyết rất rõ ràng, Diệp Huyền có quan hệ tốt với Huyền Hạo nên Triệu Hồng Hoa mới nịnh bợ Diệp Huyền trắng trợn như vậy, coi hắn là khách quý?
“Băng Tuyết, cô đang nói cái gì vậy?” Vẻ mặt Triệu Hồng Hoa nghiêm trọng, lạnh giọng đáp: “Diệp Huyền có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay tuyệt đối không dựa vào ai! Tôi đang đối xử với cậu ấy bằng sự tôn kính, không phải là lấy lòng nịnh bợ! Cô không hiểu rõ thì đừng ăn nói lung tung!”
Tiêu Băng Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Huyền, nói một cách lạnh lùng: “Hắn là ai? Không phải vì hắn có quan hệ với Huyền Hạo nên mới có thể đứng ở đây sao! Hắn chỉ là một tên đàn ông thấy người sang bắt quàng làm họ mà thôi!"
Nói xong, Tiêu Băng Tuyết không có tâm trạng tiếp tục nói thêm nữa mà dặn dò người phụ tá xinh đẹp đỡ Vương Phi với khuôn mặt sưng lên xe rời đi.
“Băng Tuyết!” Triệu Hồng Hoa thấp giọng quát: “Ba ngày nữa, Phiên Chiến Vương sẽ trở về Dương Thành, Diệp Huyền cũng sẽ tham dự với tư cách khách quý, tôi nhắc trước với cô không được vô lễ với Diệp Huyền, nói lung tung khắp nơi!”
“Ha ha, đến lúc đó rồi nói sau!”
Tiêu Băng Tuyết hơi nhếch khóe miệng, bảo nữ phụ tá xinh đẹp lái xe đi, có thể thấy được trong lòng cô đã xem thường Triệu Hồng Hoal
“Người phụ nữ này......
Triệu Hồng Hoa nhìn đám người Tiêu Băng Tuyết rời đi, nghiến răng nói: “Nếu không phải nể mặt cha cô ta thì hôm nay tôi đã dạy cho cô ta một bài học!”
Diệp Huyền thản nhiên cười một tiếng rồi nói: “Tiêu Băng Tuyết là người kiêu ngạo và tự phụ, sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt! Khi nào được dạy một bài học thì cô ta mới thực sự nhớ dai được!”
Triệu Hồng Hoa gật đầu, vừa cười vừa nói: “Thiếu gia quả nhiên là người rộng lượng, Tiêu Băng Tuyết có hôn ước với cậu là phước đức tích lũy từ kiếp trước!”
“Ba ngày nữa, sư phụ tôi sẽ trở về, đến lúc đó sẽ mời Chiến bộ Dương Thành và nhóm lãnh đạo cấp cao, cũng như một số bạn bè cũ của sư phụ trong giới kinh doanh.”
“Mời thiếu gia đến lúc đó nể mặt tới, cùng nhau ăn cơm ôn chuyện! Trong lòng sư phụ vẫn một mực ghi nhớ sự giúp đỡ của cậu năm đó!”
Vừa nói, Triệu Hồng Hoa vừa lấy một tấm thiệp mời màu tím ra, cung kính đưa cho Diệp Huyền!
“Được” Diệp Huyền cũng không tự cao tự đại, nhận lời mời: “Đến lúc đó tôi sẽ tham dự, nhưng hy vọng tạm thời không tiết lộ thân phận của tôi, để tránh chuyện Tiêu Băng Tuyết quấn lấy tôi.”
“Vâng!”
Triệu Hồng Hoa mỉm cười gật đầu đồng ý, nghĩ rằng Tiêu Băng Tuyết thật sự có mắt không tròng, nhân duyên tốt đẹp bày ở trước mắt lại bỏ lỡI
Thế là tin tức Phiền Chiến Vương xuất hiện ở Dương Thành ba ngày sau nhanh chóng lan truyền. Giới kinh doanh ở Dương Thành lập tức bùng nổ, bởi vì đây là một bữa tiệc quy mô lớn cấp tối cao của quân đội và chính phủ!
Dựa theo lệ cũ, những người từ giới kinh doanh thành phố không đủ tư cách tham dự. Nếu muốn được mời thì ít nhất phải có doanh nghiệp lớn như
Hồng Bính Văn!
Cho nên, gia tộc nào ở Dương Thành được mời tham dự yến tiệc này, nhất định sẽ là tâm điểm chú ý!
Đến lúc đó rất có thể sẽ được Phòng Thương mại Giang Nam chú ý, sau đó mới có cơ hội chính thức gia nhập Phòng Thương mại Giang Nam!
Buổi tối.
Lâm lão gia gửi tin nhắn trong nhóm WeChat kêu Diệp Huyền về nhà ăn tối, nhưng Lâm Thanh Nham không nói gì. Trong lòng Diệp Huyền đương nhiên hiểu được lúc này Lâm Thanh Nham nhất định vẫn còn tức giận, hoặc vẫn còn khúc mắc chuyện trong lòng hắn có Trương Vãn Thanh.
“Ông nội, tối nay cháu có hẹn, nên không có thời gian về.”
Diệp Huyền trả lời lời mời của Lâm lão gia trong nhóm, nhìn thấy tin nhắn của hắn, Lâm Thanh Nham càng chán nản.
“Cái tên này, chẳng lẽ cả ngày dính với Trương Văn Thanh?”
Nghĩ đến hình ảnh thân mật của hai người, Lâm Thanh Nham chán nản vô cùng, lập tức ăn liền ba chén cơm!
Trong lòng Tiêu Băng Tuyết vô cùng thất vọng và oán hận Triệu Hồng Hoa, lạnh giọng châm chọc nói: “Ban đầu tôi cho rằng chú Triệu là một người quang minh lãm liệt, nhưng không ngờ rằng chú lại là trèo cao kết quý!”
Ý của Tiêu Băng Tuyết rất rõ ràng, Diệp Huyền có quan hệ tốt với Huyền Hạo nên Triệu Hồng Hoa mới nịnh bợ Diệp Huyền trắng trợn như vậy, coi hắn là khách quý?
“Băng Tuyết, cô đang nói cái gì vậy?” Vẻ mặt Triệu Hồng Hoa nghiêm trọng, lạnh giọng đáp: “Diệp Huyền có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay tuyệt đối không dựa vào ai! Tôi đang đối xử với cậu ấy bằng sự tôn kính, không phải là lấy lòng nịnh bợ! Cô không hiểu rõ thì đừng ăn nói lung tung!”
Tiêu Băng Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Huyền, nói một cách lạnh lùng: “Hắn là ai? Không phải vì hắn có quan hệ với Huyền Hạo nên mới có thể đứng ở đây sao! Hắn chỉ là một tên đàn ông thấy người sang bắt quàng làm họ mà thôi!"
Nói xong, Tiêu Băng Tuyết không có tâm trạng tiếp tục nói thêm nữa mà dặn dò người phụ tá xinh đẹp đỡ Vương Phi với khuôn mặt sưng lên xe rời đi.
“Băng Tuyết!” Triệu Hồng Hoa thấp giọng quát: “Ba ngày nữa, Phiên Chiến Vương sẽ trở về Dương Thành, Diệp Huyền cũng sẽ tham dự với tư cách khách quý, tôi nhắc trước với cô không được vô lễ với Diệp Huyền, nói lung tung khắp nơi!”
“Ha ha, đến lúc đó rồi nói sau!”
Tiêu Băng Tuyết hơi nhếch khóe miệng, bảo nữ phụ tá xinh đẹp lái xe đi, có thể thấy được trong lòng cô đã xem thường Triệu Hồng Hoal
“Người phụ nữ này......
Triệu Hồng Hoa nhìn đám người Tiêu Băng Tuyết rời đi, nghiến răng nói: “Nếu không phải nể mặt cha cô ta thì hôm nay tôi đã dạy cho cô ta một bài học!”
Diệp Huyền thản nhiên cười một tiếng rồi nói: “Tiêu Băng Tuyết là người kiêu ngạo và tự phụ, sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt! Khi nào được dạy một bài học thì cô ta mới thực sự nhớ dai được!”
Triệu Hồng Hoa gật đầu, vừa cười vừa nói: “Thiếu gia quả nhiên là người rộng lượng, Tiêu Băng Tuyết có hôn ước với cậu là phước đức tích lũy từ kiếp trước!”
“Ba ngày nữa, sư phụ tôi sẽ trở về, đến lúc đó sẽ mời Chiến bộ Dương Thành và nhóm lãnh đạo cấp cao, cũng như một số bạn bè cũ của sư phụ trong giới kinh doanh.”
“Mời thiếu gia đến lúc đó nể mặt tới, cùng nhau ăn cơm ôn chuyện! Trong lòng sư phụ vẫn một mực ghi nhớ sự giúp đỡ của cậu năm đó!”
Vừa nói, Triệu Hồng Hoa vừa lấy một tấm thiệp mời màu tím ra, cung kính đưa cho Diệp Huyền!
“Được” Diệp Huyền cũng không tự cao tự đại, nhận lời mời: “Đến lúc đó tôi sẽ tham dự, nhưng hy vọng tạm thời không tiết lộ thân phận của tôi, để tránh chuyện Tiêu Băng Tuyết quấn lấy tôi.”
“Vâng!”
Triệu Hồng Hoa mỉm cười gật đầu đồng ý, nghĩ rằng Tiêu Băng Tuyết thật sự có mắt không tròng, nhân duyên tốt đẹp bày ở trước mắt lại bỏ lỡI
Thế là tin tức Phiền Chiến Vương xuất hiện ở Dương Thành ba ngày sau nhanh chóng lan truyền. Giới kinh doanh ở Dương Thành lập tức bùng nổ, bởi vì đây là một bữa tiệc quy mô lớn cấp tối cao của quân đội và chính phủ!
Dựa theo lệ cũ, những người từ giới kinh doanh thành phố không đủ tư cách tham dự. Nếu muốn được mời thì ít nhất phải có doanh nghiệp lớn như
Hồng Bính Văn!
Cho nên, gia tộc nào ở Dương Thành được mời tham dự yến tiệc này, nhất định sẽ là tâm điểm chú ý!
Đến lúc đó rất có thể sẽ được Phòng Thương mại Giang Nam chú ý, sau đó mới có cơ hội chính thức gia nhập Phòng Thương mại Giang Nam!
Buổi tối.
Lâm lão gia gửi tin nhắn trong nhóm WeChat kêu Diệp Huyền về nhà ăn tối, nhưng Lâm Thanh Nham không nói gì. Trong lòng Diệp Huyền đương nhiên hiểu được lúc này Lâm Thanh Nham nhất định vẫn còn tức giận, hoặc vẫn còn khúc mắc chuyện trong lòng hắn có Trương Vãn Thanh.
“Ông nội, tối nay cháu có hẹn, nên không có thời gian về.”
Diệp Huyền trả lời lời mời của Lâm lão gia trong nhóm, nhìn thấy tin nhắn của hắn, Lâm Thanh Nham càng chán nản.
“Cái tên này, chẳng lẽ cả ngày dính với Trương Văn Thanh?”
Nghĩ đến hình ảnh thân mật của hai người, Lâm Thanh Nham chán nản vô cùng, lập tức ăn liền ba chén cơm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.