Chương 361: Mày cho rằng mình là ai?
Tần Vũ
15/03/2024
Lời nói của Diệp Huyền vang vọng trong quán bar, lập tức khiến Khổng Vân và tên đầu trọc sắc mặt tái mét!
Bọn họ vẫn tưởng rằng không có camera giám sát thì có thể phủi hết mọi chuyện không dính dáng gì, nhưng họ lại chưa nghĩ tới Diệp Huyền lại có bản lĩnh như vậy!
Họ là kẻ đã gây chuyện, họ nhất định phải biết trong rượu có gì, hơn nữa đó là một loại thuốc hiệu quả cực mạnh, không thể uống!
“Mày cho rằng mình là ai? Có tư cách gì mà kêu tao uống chứ?”
Người đàn ông đầu trọc vùng vẫy từ dưới đất đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi chửi bới Diệp Huyền: “Bây giờ tao cũng nghi ngờ mày bỏ thứ gì đó vào rượu, muốn hại chúng tao!”
Nhìn thấy gã đầu trọc không biết xấu hổ tới như vậy, Dương Duy tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà chửi: “Tên trọc đầu chết tiệt, mẹ mày còn có chút mặt
mũi nào nữa không vậy?”
Lâm Thanh Nham cùng Trương Vãn Thanh trong mắt không khỏi hiện lên một tia lửa giận, nhất thời không nghĩ ra cái gì để mắng bọn họ.
Nhưng mà, việc này lại kết thúc như vậy thôi sao?
Để cho người đàn ông đầu trọc này đi dễ dàng như vậy sao?
“Ha ha, đấu với tao ư, bọn mày còn non lắm.”
Người đàn ông đầu trọc trong lòng cười thầm, nghĩ mình thật thông minh! Hắn cười lên!
Nhưng mà Diệp Huyền cũng cười lên!
“Ha ha, mày nói như vậy, là chắc chắn mày không có bỏ thuốc mê đúng không?”
Diệp Huyền cười lạnh chỉ vào hai ly rượu: “Vậy là trong hai ly rượu này vốn có thuốc từ trước à? Chẳng lẽ chỉ nhánh nhỏ của công ty Thạch gia lại đi bỏ thuốc vào rượu sao?”
Nói đến đây, Diệp Huyền chỉ vào hai hồng nhan tri kỷ của mình: “Hai người đẹp này, bọn họ cũng sẽ không tự bỏ thuốc vào ly rượu của chính mình, đúng không?”
Nghe hắn nói như vậy, vẻ mặt của khách trong quán và mấy nhân viên làm rượu trong quán bar của Thạch gia đột nhiên thay đổi:
ệp tiên sinh nói rất đúng, tuyệt đối không thể nào vô cớ mà rượu bị bỏ thuốc!”
“Đầu trọc! Anh vừa nãy cứ nói là không có hạ thuốc vào rượu, vậy ý anh là đang nói Minh Thương Bar của Thạch gia nhà chúng tôi bỏ thuốc vào ly rượu sao?”
Đầu trọc và Khổng Vân ngay lập tức méo mặt!
Bọn họ không ngờ rằng đầu óc Diệp Huyền lại quay nhanh như vậy, có thể vòng vèo xoay chuyển tình huống quay về phía hắn!
Không phải chứ? Đầu óc bọn họ lập tức tê liệt, nhất thời không nghĩ ra được gì để phản bác!
Những người xem không khỏi gật đầu nói: “Minh Thương Bar rất coi trọng danh tiếng của mình. Họ sẽ không bao giờ làm những việc ngu ngốc như vậy để phá hỏng thương hiệu của mình!”
“Hai người đẹp này cũng không ngốc, sao có thể tự chuốc thuốc mê bản thân chứ?”
“Tạm thời chỉ có một kết luận, đầu trọc nhất định là tự mình bỏ thuốc, muốn vu khống người khác!”
Khách hàng biến thành thám tử và chỉ tay vào cái tên đầu trọc mà định tội!
“Anh Diệp Huyền, anh thật sự quá thông minh rồi!”
Trương Vấn Thanh phấn khích đến mức không khỏi vui mừng khen ngợi hắn, còn Lâm Thanh Nham thì thẹn thùng ngại đến đỏ mặt, ánh mắt dịu dàng nhìn Diệp
Huyền đầy thân mật!
Dương Duy càng bội phục hơn với Diệp Huyền: “Đại ca chính là đại ca, dù không làm gì cũng có thể chơi chết người!”
Đối mặt trước những lời khen ngợi của mọi người, Diệp Huyền nhẹ nhàng mỉm cười, liếc nhìn tên đầu trọc và Khổng Vân:
“Các người vừa nấy nói không hạ thuốc, vậy thì uống hai cốc cocktail này đi nhỉ, chứng minh sự trong sạch của các người đi!”
“Đúng! Hãy uống và chứng minh mình vô tội đi!” Lời nói của Diệp Huyền lập tức gây ra một tràng hoan hô trên sân.
Dương Duy thì lập tức thay đổi tâm trạng, nhịp nhàng hô to: “Uống đi! Uống đi!”
Những người uống rượu cũng reo hò!
Không những vậy, ngay cả người nhà họ Thạch và bảo vệ của quán bar cũng tụ tập xung quanh, hiển nhiên là muốn tranh luận với đầu trọc và Khổng Vân!
Sắc mặt Khổng Vân đột nhiên trở nên cực kỳ khó coil
Bọn họ vẫn tưởng rằng không có camera giám sát thì có thể phủi hết mọi chuyện không dính dáng gì, nhưng họ lại chưa nghĩ tới Diệp Huyền lại có bản lĩnh như vậy!
Họ là kẻ đã gây chuyện, họ nhất định phải biết trong rượu có gì, hơn nữa đó là một loại thuốc hiệu quả cực mạnh, không thể uống!
“Mày cho rằng mình là ai? Có tư cách gì mà kêu tao uống chứ?”
Người đàn ông đầu trọc vùng vẫy từ dưới đất đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi chửi bới Diệp Huyền: “Bây giờ tao cũng nghi ngờ mày bỏ thứ gì đó vào rượu, muốn hại chúng tao!”
Nhìn thấy gã đầu trọc không biết xấu hổ tới như vậy, Dương Duy tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mà chửi: “Tên trọc đầu chết tiệt, mẹ mày còn có chút mặt
mũi nào nữa không vậy?”
Lâm Thanh Nham cùng Trương Vãn Thanh trong mắt không khỏi hiện lên một tia lửa giận, nhất thời không nghĩ ra cái gì để mắng bọn họ.
Nhưng mà, việc này lại kết thúc như vậy thôi sao?
Để cho người đàn ông đầu trọc này đi dễ dàng như vậy sao?
“Ha ha, đấu với tao ư, bọn mày còn non lắm.”
Người đàn ông đầu trọc trong lòng cười thầm, nghĩ mình thật thông minh! Hắn cười lên!
Nhưng mà Diệp Huyền cũng cười lên!
“Ha ha, mày nói như vậy, là chắc chắn mày không có bỏ thuốc mê đúng không?”
Diệp Huyền cười lạnh chỉ vào hai ly rượu: “Vậy là trong hai ly rượu này vốn có thuốc từ trước à? Chẳng lẽ chỉ nhánh nhỏ của công ty Thạch gia lại đi bỏ thuốc vào rượu sao?”
Nói đến đây, Diệp Huyền chỉ vào hai hồng nhan tri kỷ của mình: “Hai người đẹp này, bọn họ cũng sẽ không tự bỏ thuốc vào ly rượu của chính mình, đúng không?”
Nghe hắn nói như vậy, vẻ mặt của khách trong quán và mấy nhân viên làm rượu trong quán bar của Thạch gia đột nhiên thay đổi:
ệp tiên sinh nói rất đúng, tuyệt đối không thể nào vô cớ mà rượu bị bỏ thuốc!”
“Đầu trọc! Anh vừa nãy cứ nói là không có hạ thuốc vào rượu, vậy ý anh là đang nói Minh Thương Bar của Thạch gia nhà chúng tôi bỏ thuốc vào ly rượu sao?”
Đầu trọc và Khổng Vân ngay lập tức méo mặt!
Bọn họ không ngờ rằng đầu óc Diệp Huyền lại quay nhanh như vậy, có thể vòng vèo xoay chuyển tình huống quay về phía hắn!
Không phải chứ? Đầu óc bọn họ lập tức tê liệt, nhất thời không nghĩ ra được gì để phản bác!
Những người xem không khỏi gật đầu nói: “Minh Thương Bar rất coi trọng danh tiếng của mình. Họ sẽ không bao giờ làm những việc ngu ngốc như vậy để phá hỏng thương hiệu của mình!”
“Hai người đẹp này cũng không ngốc, sao có thể tự chuốc thuốc mê bản thân chứ?”
“Tạm thời chỉ có một kết luận, đầu trọc nhất định là tự mình bỏ thuốc, muốn vu khống người khác!”
Khách hàng biến thành thám tử và chỉ tay vào cái tên đầu trọc mà định tội!
“Anh Diệp Huyền, anh thật sự quá thông minh rồi!”
Trương Vấn Thanh phấn khích đến mức không khỏi vui mừng khen ngợi hắn, còn Lâm Thanh Nham thì thẹn thùng ngại đến đỏ mặt, ánh mắt dịu dàng nhìn Diệp
Huyền đầy thân mật!
Dương Duy càng bội phục hơn với Diệp Huyền: “Đại ca chính là đại ca, dù không làm gì cũng có thể chơi chết người!”
Đối mặt trước những lời khen ngợi của mọi người, Diệp Huyền nhẹ nhàng mỉm cười, liếc nhìn tên đầu trọc và Khổng Vân:
“Các người vừa nấy nói không hạ thuốc, vậy thì uống hai cốc cocktail này đi nhỉ, chứng minh sự trong sạch của các người đi!”
“Đúng! Hãy uống và chứng minh mình vô tội đi!” Lời nói của Diệp Huyền lập tức gây ra một tràng hoan hô trên sân.
Dương Duy thì lập tức thay đổi tâm trạng, nhịp nhàng hô to: “Uống đi! Uống đi!”
Những người uống rượu cũng reo hò!
Không những vậy, ngay cả người nhà họ Thạch và bảo vệ của quán bar cũng tụ tập xung quanh, hiển nhiên là muốn tranh luận với đầu trọc và Khổng Vân!
Sắc mặt Khổng Vân đột nhiên trở nên cực kỳ khó coil
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.