Chương 241: Nữ chiến thần đưa cậu Diệp đi rồi?
Tần Vũ
07/02/2024
Trương Vãn Thanh đặc biệt lo rằng Diệp Huyền sẽ bị Chiến bộ kết án, thậm chí bị xử tửi
“Đừng lo lắng, bình tĩnh, lập tức tìm người hỗ trợ giải quyết vấn đề!” Bác sĩ Trương vội vàng điều chỉnh cảm xúc!
Ông cụ Lưu và Giang Kim Bưu không dám chậm trễ, vội vàng gọi cho người ở Chiến Bộ mà mình quen biết!
Sau đó, họ tìm đến Cục Cảnh sát và Cục Hình sự, hy vọng có thể giúp một tay, để Diệp Huyền không phải chịu khổ.
“Hả? Nữ chiến thần đưa cậu Diệp đi rồi?”
Khi Cục trưởng Hình nhận được điện thoại, ông ta sợ đến mức bật dậy khỏi giường!
Trong toàn bộ Dương Thành, chỉ có một số ít người biết thân phận thực sự của Diệp Huyền và Cục trưởng Hình là một trong số đó!
“Nguy rồi, lần này nguy rồi!”
Cục trưởng Hình không quan tâm đến việc mặc quần áo tử tế liền trực tiếp lái xe đi!
“Tiêu Băng Tuyết, đang yên đang lành cô sao lại bắt Diệp Huyền? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao?”
Ngay lúc ông ta đang vội vã chạy tới Chiến bộ Dương Thành thì nhìn thấy giữa không trung có một chiếc máy bay trực thăng vũ trang bay vút qua!
Phía trên rõ ràng có dòng chữ “Chiến bộ Giang Nam!
Chiếc trực thăng nhanh đến khác thường, như thể đang vội vàng đi giải quyết một việc quan trọng!
“Rắc rối rồi, rắc rối lớn rồi!” “Nếu chuyện này xử lý không tốt, e răng Dương Thành sẽ có biến mất!”
Tim Cục trưởng Hình đập thình thịch, ông ta lập tức đạp ga lao tới Chiến bộ Dương Thành!
Tuy nhiên, lúc này ở phía bên kia. Chiến bộ Dương Thành. “Diệp Huyền, không ngờ có ngày anh lại rơi vào tay chúng tôi, đúng không?”
Phụ tá Vương Phi chống hai tay lên bàn, nhìn chằm chăm Diệp Huyền đang bình Tĩnh ngồi trên ghế đối diện với vẻ mặt cực kỳ tàn nhẫn!
“Ha ha.”
Diệp Huyền bỏ qua sự tồn tại của anh ta, thờ ơ mỉm cười: “Ba phút sau, tôi có thể trực tiếp rời đi. Hy vọng mấy người chuẩn bị tinh thần bị mắng.”
Vương Phi nghiến răng dữ tợn, nhưng Tiêu Băng Tuyết lại xua tay ngăn anh ta lại, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
“Anh giết Chu đại sư không phải vì cố ý muốn cắt đứt manh mối truy đuổi Thiên Thần Tông của Chiến bộ chúng tôi chứ?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn cô, giêu cợt nói: “Thiên Thần Tông, tên đó có tư cách gì mà để tôi yểm trợ cho hắn?”
Sắc mặt Tiêu Băng Tuyết thay đổi: “Diệp Huyền, anh giết Chu đại sư, khiến kế hoạch hành động của chúng tôi bị phá hủy mà anh còn kiêu ngạo như vậy sao?”
“Hừ!”
Diệp Huyền cười khinh thường: “Chính cô nói ông ta và tội phạm đang chạy trốn Thiên Thần Tông thông đồng với nhau đúng không? Vậy nếu tôi giết ông ta, chẳng phải là vì dân trừ hại sao?”
“Hơn nữa, nhà họ Phùng sai Chu đại sư đi giết cả nhà họ Lâm, cô cũng nên biết rất rõ rằng nếu tôi không làm gì ông ta, không lẽ tôi chờ ông ta giết cả nhà họ Lâm sao? Thật nực cười!”
“Về phần cô, cô biết rõ muốn lấy được tin tức từ Chu đại sư, nhưng cô vẫn để ông †a giết người nhà họ Lâm, dẫn đến ông ta bị người ta giết. Đây rõ ràng là một lỗ hổng lớn trong kế hoạch hành động của mấy người!”
Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Diệp Huyền, Tiêu Băng Tuyết không khỏi siết chặt năm đấm, nhưng cô đột nhiên không biết phản bác thế nào, tức giận đến mức không ngừng thở mạnh!
Vương Phi nghiến răng: “Tiểu thư! Tên Diệp Huyền này nhanh mồm nhanh miệng, cũng không hợp tác điều tra, nếu như không cho hắn nếm mùi trừng phạt, e rằng hắn sẽ không thành thật thú nhận!”
“Manh mối của Thiên Thần Tông đã bị cắt đứt mấy tiếng đồng hồ, chúng ta vẫn muốn dùng việc bắt giữ Thiên Thần Tông để thu thập tình báo, sau đó bắt Tứ Đại Thiên Vương vượt ngục trở về!”
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Băng Tuyết trầm xuống, nói một cách nghiêm túc: “Diệp Huyền, tôi cảnh cáo anh lần cuối cùng, tốt nhất anh nên nhận tội ngay, nếu không tôi sẽ tra tấn anh!”
“Đừng lo lắng, bình tĩnh, lập tức tìm người hỗ trợ giải quyết vấn đề!” Bác sĩ Trương vội vàng điều chỉnh cảm xúc!
Ông cụ Lưu và Giang Kim Bưu không dám chậm trễ, vội vàng gọi cho người ở Chiến Bộ mà mình quen biết!
Sau đó, họ tìm đến Cục Cảnh sát và Cục Hình sự, hy vọng có thể giúp một tay, để Diệp Huyền không phải chịu khổ.
“Hả? Nữ chiến thần đưa cậu Diệp đi rồi?”
Khi Cục trưởng Hình nhận được điện thoại, ông ta sợ đến mức bật dậy khỏi giường!
Trong toàn bộ Dương Thành, chỉ có một số ít người biết thân phận thực sự của Diệp Huyền và Cục trưởng Hình là một trong số đó!
“Nguy rồi, lần này nguy rồi!”
Cục trưởng Hình không quan tâm đến việc mặc quần áo tử tế liền trực tiếp lái xe đi!
“Tiêu Băng Tuyết, đang yên đang lành cô sao lại bắt Diệp Huyền? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao?”
Ngay lúc ông ta đang vội vã chạy tới Chiến bộ Dương Thành thì nhìn thấy giữa không trung có một chiếc máy bay trực thăng vũ trang bay vút qua!
Phía trên rõ ràng có dòng chữ “Chiến bộ Giang Nam!
Chiếc trực thăng nhanh đến khác thường, như thể đang vội vàng đi giải quyết một việc quan trọng!
“Rắc rối rồi, rắc rối lớn rồi!” “Nếu chuyện này xử lý không tốt, e răng Dương Thành sẽ có biến mất!”
Tim Cục trưởng Hình đập thình thịch, ông ta lập tức đạp ga lao tới Chiến bộ Dương Thành!
Tuy nhiên, lúc này ở phía bên kia. Chiến bộ Dương Thành. “Diệp Huyền, không ngờ có ngày anh lại rơi vào tay chúng tôi, đúng không?”
Phụ tá Vương Phi chống hai tay lên bàn, nhìn chằm chăm Diệp Huyền đang bình Tĩnh ngồi trên ghế đối diện với vẻ mặt cực kỳ tàn nhẫn!
“Ha ha.”
Diệp Huyền bỏ qua sự tồn tại của anh ta, thờ ơ mỉm cười: “Ba phút sau, tôi có thể trực tiếp rời đi. Hy vọng mấy người chuẩn bị tinh thần bị mắng.”
Vương Phi nghiến răng dữ tợn, nhưng Tiêu Băng Tuyết lại xua tay ngăn anh ta lại, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
“Anh giết Chu đại sư không phải vì cố ý muốn cắt đứt manh mối truy đuổi Thiên Thần Tông của Chiến bộ chúng tôi chứ?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn cô, giêu cợt nói: “Thiên Thần Tông, tên đó có tư cách gì mà để tôi yểm trợ cho hắn?”
Sắc mặt Tiêu Băng Tuyết thay đổi: “Diệp Huyền, anh giết Chu đại sư, khiến kế hoạch hành động của chúng tôi bị phá hủy mà anh còn kiêu ngạo như vậy sao?”
“Hừ!”
Diệp Huyền cười khinh thường: “Chính cô nói ông ta và tội phạm đang chạy trốn Thiên Thần Tông thông đồng với nhau đúng không? Vậy nếu tôi giết ông ta, chẳng phải là vì dân trừ hại sao?”
“Hơn nữa, nhà họ Phùng sai Chu đại sư đi giết cả nhà họ Lâm, cô cũng nên biết rất rõ rằng nếu tôi không làm gì ông ta, không lẽ tôi chờ ông ta giết cả nhà họ Lâm sao? Thật nực cười!”
“Về phần cô, cô biết rõ muốn lấy được tin tức từ Chu đại sư, nhưng cô vẫn để ông †a giết người nhà họ Lâm, dẫn đến ông ta bị người ta giết. Đây rõ ràng là một lỗ hổng lớn trong kế hoạch hành động của mấy người!”
Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Diệp Huyền, Tiêu Băng Tuyết không khỏi siết chặt năm đấm, nhưng cô đột nhiên không biết phản bác thế nào, tức giận đến mức không ngừng thở mạnh!
Vương Phi nghiến răng: “Tiểu thư! Tên Diệp Huyền này nhanh mồm nhanh miệng, cũng không hợp tác điều tra, nếu như không cho hắn nếm mùi trừng phạt, e rằng hắn sẽ không thành thật thú nhận!”
“Manh mối của Thiên Thần Tông đã bị cắt đứt mấy tiếng đồng hồ, chúng ta vẫn muốn dùng việc bắt giữ Thiên Thần Tông để thu thập tình báo, sau đó bắt Tứ Đại Thiên Vương vượt ngục trở về!”
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Băng Tuyết trầm xuống, nói một cách nghiêm túc: “Diệp Huyền, tôi cảnh cáo anh lần cuối cùng, tốt nhất anh nên nhận tội ngay, nếu không tôi sẽ tra tấn anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.