Chương 330: Ông đang ra lệnh cho tôi làm việc à?
Tần Vũ
12/03/2024
“Ông đang ra lệnh cho tôi làm việc à?”
Giọng nói của cục trưởng Hình rung chuyển trong phòng tiệc, vô cùng uy nghiêm!
“Cái này...”
Khổng Hổ nhìn cục trưởng Hình trợn mắt trừng trừng, không khỏi âm thầm kinh hãi!
Mặc dù nhà họ Khổng làm mưa làm gió trong giới kinh doanh và xã hội nhưng họ cũng chỉ có thể chọn cách cúi đầu trước quyền lực tuyệt đối trước mặt.
Vì vậy Khổng Hổ vội vàng gượng cười: “Cục trưởng Hình, cậu đang đùa cái gì thế? Tôi làm sao có gan ra lệnh cho cậu làm việc được? Nhưng Diệp Huyền đánh chúng tôi, hắn phải chịu trách nhiệm, đúng không?”
Cục trưởng Hình nhìn hắn với ánh mắt sắc bén: “Khổng Hổ, ông quên rằng trong thời gian quản lý chặt chẽ, không có thế lực nào có thể gây rối sao? Người nào gây chuyện trước thì tôi bắt người đó!”
“Chuyện này...!” Khổng Hổ không ngờ cục trưởng Hình sẽ trả lời gã như vậy, nuốt những lời định nói ra rồi lại không biết xấu hổ trả lời: “Cục trưởng Hình, chính là tên khốn
Diệp Huyền gây rối với chúng tôi trước!”
Mọi người không khỏi bất bình, Trương Vấn Thanh lập tức nói: “Ông ta nói dối! Rõ ràng ông ta là người gây chuyện trước, tôi có thể làm chứng!”
Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và bác sĩ Trương cũng lập tức phụ họa nói: “Chúng tôi cũng tận mắt chứng kiến, là Khổng Hổ tới gây sự trước!”
“Mấy người!” Sắc mặt Khổng Hổ lập tức như tro tàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cục trưởng Hình, không thể tin lời họ nói. Họ và Diệp Huyền là người một phe, đương nhiên nói thay Diệp Huyền!”
“Thật sao?”
Cục trưởng Hình hơi dừng lại, ánh mắt trở nên sắc bén hơn: “Tôi lại cho ông thêm một cơ hội nữa, rốt cuộc ai là người gây chuyện trước! Tôi sẽ đếm ngược từ ba. Ông có thể suy nghĩ kỹ trước khi nói!”
“Bạ!
Ba giây đếm ngược của cục trưởng Hình bắt đầu, Khổng Hổ lập tức cảm thấy căng thẳng đến mức không thể thở được!
“Hail”
Thời gian đếm ngược của cục trưởng Hình sắp kết thúc, trong lòng Khổng Hổ cực kỳ tức giận, nhưng gã không dám đắc tội cục trưởng Hình, đành phải xưng tội!
“Là tôi!”
Khổng Hổ bất đắc dĩ cắn răng đáp: “Tôi cũng chỉ là dạy dỗ Diệp Huyền mấy câu, hắn lập tức đánh chúng tôi, đây thật sự là chuyện đã xảy ra! Đúng như vậy, cục trưởng Hình!”
“Kết quả như thế nào thì tôi không thể kiểm soát được!”
Không ngờ cục trưởng Hình lại quát to: “Tôi chỉ cần biết ai là người gây rối trước! Vì ông đã thừa nhận đó là trách nhiệm của mình nên việc ông bị đánh cũng là chuyện hợp tình hợp lý!”
“Phạm sai lầm còn dám phách lối như vậy? Còn dám kêu tôi bắt Diệp Huyền? Ai cho ông dũng khí đó? Có phải nhà họ Khổng người các người đều vô liêm sỉ như vậy không?”
Trước tiếng gầm rú của cục trưởng Hình, Khổng Hổ không thể ngẩng đầu lên được, nhưng gã cũng không thể phản bác được cục trưởng Hình, chỉ có thể kìm nén cơn tức giận cùng hoảng sợ!
Lúc này Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu không nhịn được cười lên một tiếng: “Cục trưởng Hình đã nhìn rõ được mọi chuyện. Khổng Hổ, các người còn muốn lừa gạt Cục trưởng Hình, các người có đầu óc không?”
Diệp Huyền nắm lấy bàn tay xinh đẹp của Trương Vấn Thanh, cười nói: “Tôi nói Khổng Hổ là chó già không sai chứ? Nhìn dáng vẻ như chó của ông ta đi! Khổng Hổ, ông đổi tên thành Khổng Cẩu sẽ hợp lý hơn!”
Mọi người không khỏi cười vang!
Nghe thấy những lời giễu cợt của Diệp Huyền, sắc mặt Khổng Hổ xám xịt, cảm thấy vô cùng nhục nhất!
“Đi thôi!”
Khổng Hổ tức giận hét lớn, gã biết nếu hôm nay cục trưởng Hình đã ra mặt thì không thể nào đối phó với Diệp Huyền được!
Cho nên dứt khoát rời đi miễn cho tiếp tục mất mặt!
Không ngờ cục trưởng Hình bỗng nhiên hô lên: “Tôi đồng ý thả mấy người đi chưa? Nhanh, bắt đám người Khổng Hổ lại!”
Một nhóm cảnh sát đặc nhiệm lập tức lao tới!
Khổng Hổ giật nảy mình!
Giọng nói của cục trưởng Hình rung chuyển trong phòng tiệc, vô cùng uy nghiêm!
“Cái này...”
Khổng Hổ nhìn cục trưởng Hình trợn mắt trừng trừng, không khỏi âm thầm kinh hãi!
Mặc dù nhà họ Khổng làm mưa làm gió trong giới kinh doanh và xã hội nhưng họ cũng chỉ có thể chọn cách cúi đầu trước quyền lực tuyệt đối trước mặt.
Vì vậy Khổng Hổ vội vàng gượng cười: “Cục trưởng Hình, cậu đang đùa cái gì thế? Tôi làm sao có gan ra lệnh cho cậu làm việc được? Nhưng Diệp Huyền đánh chúng tôi, hắn phải chịu trách nhiệm, đúng không?”
Cục trưởng Hình nhìn hắn với ánh mắt sắc bén: “Khổng Hổ, ông quên rằng trong thời gian quản lý chặt chẽ, không có thế lực nào có thể gây rối sao? Người nào gây chuyện trước thì tôi bắt người đó!”
“Chuyện này...!” Khổng Hổ không ngờ cục trưởng Hình sẽ trả lời gã như vậy, nuốt những lời định nói ra rồi lại không biết xấu hổ trả lời: “Cục trưởng Hình, chính là tên khốn
Diệp Huyền gây rối với chúng tôi trước!”
Mọi người không khỏi bất bình, Trương Vấn Thanh lập tức nói: “Ông ta nói dối! Rõ ràng ông ta là người gây chuyện trước, tôi có thể làm chứng!”
Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và bác sĩ Trương cũng lập tức phụ họa nói: “Chúng tôi cũng tận mắt chứng kiến, là Khổng Hổ tới gây sự trước!”
“Mấy người!” Sắc mặt Khổng Hổ lập tức như tro tàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cục trưởng Hình, không thể tin lời họ nói. Họ và Diệp Huyền là người một phe, đương nhiên nói thay Diệp Huyền!”
“Thật sao?”
Cục trưởng Hình hơi dừng lại, ánh mắt trở nên sắc bén hơn: “Tôi lại cho ông thêm một cơ hội nữa, rốt cuộc ai là người gây chuyện trước! Tôi sẽ đếm ngược từ ba. Ông có thể suy nghĩ kỹ trước khi nói!”
“Bạ!
Ba giây đếm ngược của cục trưởng Hình bắt đầu, Khổng Hổ lập tức cảm thấy căng thẳng đến mức không thể thở được!
“Hail”
Thời gian đếm ngược của cục trưởng Hình sắp kết thúc, trong lòng Khổng Hổ cực kỳ tức giận, nhưng gã không dám đắc tội cục trưởng Hình, đành phải xưng tội!
“Là tôi!”
Khổng Hổ bất đắc dĩ cắn răng đáp: “Tôi cũng chỉ là dạy dỗ Diệp Huyền mấy câu, hắn lập tức đánh chúng tôi, đây thật sự là chuyện đã xảy ra! Đúng như vậy, cục trưởng Hình!”
“Kết quả như thế nào thì tôi không thể kiểm soát được!”
Không ngờ cục trưởng Hình lại quát to: “Tôi chỉ cần biết ai là người gây rối trước! Vì ông đã thừa nhận đó là trách nhiệm của mình nên việc ông bị đánh cũng là chuyện hợp tình hợp lý!”
“Phạm sai lầm còn dám phách lối như vậy? Còn dám kêu tôi bắt Diệp Huyền? Ai cho ông dũng khí đó? Có phải nhà họ Khổng người các người đều vô liêm sỉ như vậy không?”
Trước tiếng gầm rú của cục trưởng Hình, Khổng Hổ không thể ngẩng đầu lên được, nhưng gã cũng không thể phản bác được cục trưởng Hình, chỉ có thể kìm nén cơn tức giận cùng hoảng sợ!
Lúc này Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu không nhịn được cười lên một tiếng: “Cục trưởng Hình đã nhìn rõ được mọi chuyện. Khổng Hổ, các người còn muốn lừa gạt Cục trưởng Hình, các người có đầu óc không?”
Diệp Huyền nắm lấy bàn tay xinh đẹp của Trương Vấn Thanh, cười nói: “Tôi nói Khổng Hổ là chó già không sai chứ? Nhìn dáng vẻ như chó của ông ta đi! Khổng Hổ, ông đổi tên thành Khổng Cẩu sẽ hợp lý hơn!”
Mọi người không khỏi cười vang!
Nghe thấy những lời giễu cợt của Diệp Huyền, sắc mặt Khổng Hổ xám xịt, cảm thấy vô cùng nhục nhất!
“Đi thôi!”
Khổng Hổ tức giận hét lớn, gã biết nếu hôm nay cục trưởng Hình đã ra mặt thì không thể nào đối phó với Diệp Huyền được!
Cho nên dứt khoát rời đi miễn cho tiếp tục mất mặt!
Không ngờ cục trưởng Hình bỗng nhiên hô lên: “Tôi đồng ý thả mấy người đi chưa? Nhanh, bắt đám người Khổng Hổ lại!”
Một nhóm cảnh sát đặc nhiệm lập tức lao tới!
Khổng Hổ giật nảy mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.