Cút, Bản Tôn Chỉ Muốn Tránh Xa Ngươi
Chương 24: Ngày mai ta ngươi đi với ta
Mèo Con Màu Xám
07/04/2024
“Công tử, đây là thiệp mời Yến Vương gửi cho ngài, mong ngài đến Vạn Hoa Lâu gặp mặt.”
Người hầu khom lưng, hai tay dâng thiệp lên.
Nhìn chằm chằm vào thiệp mời màu vàng kim, Giang Triệt nghi ngờ, tên Yến Vương này đang làm trò gì đây, hắn mất tích mấy ngày không chỉ sai người đưa quà, còn từ chối yêu cầu của Ngô Thần, vừa mới về thì lại gửi thiệp mời?
Hắn nhận lấy thiệp, liếc nhìn nội dung bên trong, càng thêm tò mò.
“Nói với Yến Vương một tiếng, Vạn Hoa Lâu thì không cần đâu, ngày mai ta sẽ đến phủ Yến Vương dự tiệc đúng giờ.”
Hắn đã không định tu luyện, vậy thì đừng nên dính líu quá nhiều đến Nam Thanh Thanh và những người khác, đến Vạn Hoa Lâu, với tính cách hẹp hòi của
Nam Thanh Thanh, ắt hẳn sẽ tìm cách gây khó dễ cho hắn.
Còn về Yến Vương, sau này hắn sẽ sinh sống ở Đại Chu nên vẫn phải nể mặt vị tướng quân trấn quốc tương lai này một chút.
Người hầu khựng lại, rồi gật đầu lui xuống. Sau khi người của phủ Yến Vương rời đi, Ngô Thần nghiêng người nhìn thiệp mời: “Chậc chậc, Yến Vương này thật hào phóng, trực tiếp mời ngươi đến tầng cao
nhất của Vạn Hoa Lâu, khoản chỉ phí này ít nhất cũng phải vài vạn lượng bạc.”
“Đứng sau Vạn Hoa Lâu chính là Yến Vương, có thể tốn bao nhiêu bạc chứ.” Giang Triệt ném thiệp lên bàn, tùy ý nói.
“Ngày mai ta ngươi đi với ta.”
“Hửm?”
“TI này chỉ mời ngươi, ta đi không thích hợp.” Ngô Thần do dự nói.
“Ta không muốn tham gia vào cuộc tranh giành hoàng vị, có ngươi đi cùng ta, cũng có thể hạn chế một số lời đồn đại, đúng rồi, còn cả những đệ tử kia, bảo bọn họ cũng đi theo.”
“Ta nghe nói phủ yến vương có không ít ngự trù tay nghề siêu đẳng.”
Giang Triệt nói xong thì trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhìn thiệp bị ném trên bàn, lại nhìn về hướng Giang Triệt rời đi, tâm tư Ngô Thần bắt đầu trở nên sôi nổi.
Bí mật thật nhiều.
Hắn ta chỉ biết Vạn Hoa Lâu có liên quan đến hoàng thất, nhưng lão Giang lại có thể nói chính xác là Yến Vương, còn có ngự trù, hắn ta chưa từng nghe quan viên trong phủ nói bệ hạ từng ban thưởng ngự trù cho Yến Vương.
Tuy nhiên, tay nghề của ngự trù thì hắn ta biết rõ.~
Thực sự rất tuyệt!!
Sáng sớm hôm sau, khi Giang Triệt tỉnh dậy, hắn phát hiện tất cả đệ tử đều đứng trước cửa, mỗi người đều nở nụ cười rạng rỡ.
“Sư huynh, chúng ta nên xuất phát rồi chứ.”
“Ta chưa từng ăn thức ăn mà ngự trù nấu đâu, không biết có gì khác biệt so với thức ăn trong đại sảnh của tông môn hay không.”
Tuy đều là đệ tử Tử Tiêu Kiếm Tông, nhưng không phải ai cũng giàu có, đặc biệt là đồ ăn của ngự trù làm, ngay cả một số đệ tử thân truyền trong tông môn cũng khó có dịp thưởng thức.
Giang Triệt đỡ trán: “Người ta ban đêm mới đãi tiệc, sáng sớm thế này đi làm gì.
“Ăn chùa một bữa cũng là ăn, ăn chùa hai bữa cũng là ăn, không khác gì nhau.” Ngô Thần nheo mắt cười, hắn ta vì ngày hôm nay, tối qua còn nhịn ăn cơm.
Giang Triệt hơi ngẩn người, hình như cũng không sai. “Được rồi, đợi ta một chút, chúng ta đi ăn chùa.”
Tuy nói điều này không phù hợp với lễ nghỉ, nhưng ở đây không có trưởng bối, 'Yến Vương và bọn họ cũng xấp xỉ tuổi nhau, hắn ta chắc không để ý đâu.
Nghe vậy, mọi người reo hò, kéo bè kéo lũ xuất phát đi về hướng phủ Yến Vương.
Người hầu khom lưng, hai tay dâng thiệp lên.
Nhìn chằm chằm vào thiệp mời màu vàng kim, Giang Triệt nghi ngờ, tên Yến Vương này đang làm trò gì đây, hắn mất tích mấy ngày không chỉ sai người đưa quà, còn từ chối yêu cầu của Ngô Thần, vừa mới về thì lại gửi thiệp mời?
Hắn nhận lấy thiệp, liếc nhìn nội dung bên trong, càng thêm tò mò.
“Nói với Yến Vương một tiếng, Vạn Hoa Lâu thì không cần đâu, ngày mai ta sẽ đến phủ Yến Vương dự tiệc đúng giờ.”
Hắn đã không định tu luyện, vậy thì đừng nên dính líu quá nhiều đến Nam Thanh Thanh và những người khác, đến Vạn Hoa Lâu, với tính cách hẹp hòi của
Nam Thanh Thanh, ắt hẳn sẽ tìm cách gây khó dễ cho hắn.
Còn về Yến Vương, sau này hắn sẽ sinh sống ở Đại Chu nên vẫn phải nể mặt vị tướng quân trấn quốc tương lai này một chút.
Người hầu khựng lại, rồi gật đầu lui xuống. Sau khi người của phủ Yến Vương rời đi, Ngô Thần nghiêng người nhìn thiệp mời: “Chậc chậc, Yến Vương này thật hào phóng, trực tiếp mời ngươi đến tầng cao
nhất của Vạn Hoa Lâu, khoản chỉ phí này ít nhất cũng phải vài vạn lượng bạc.”
“Đứng sau Vạn Hoa Lâu chính là Yến Vương, có thể tốn bao nhiêu bạc chứ.” Giang Triệt ném thiệp lên bàn, tùy ý nói.
“Ngày mai ta ngươi đi với ta.”
“Hửm?”
“TI này chỉ mời ngươi, ta đi không thích hợp.” Ngô Thần do dự nói.
“Ta không muốn tham gia vào cuộc tranh giành hoàng vị, có ngươi đi cùng ta, cũng có thể hạn chế một số lời đồn đại, đúng rồi, còn cả những đệ tử kia, bảo bọn họ cũng đi theo.”
“Ta nghe nói phủ yến vương có không ít ngự trù tay nghề siêu đẳng.”
Giang Triệt nói xong thì trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhìn thiệp bị ném trên bàn, lại nhìn về hướng Giang Triệt rời đi, tâm tư Ngô Thần bắt đầu trở nên sôi nổi.
Bí mật thật nhiều.
Hắn ta chỉ biết Vạn Hoa Lâu có liên quan đến hoàng thất, nhưng lão Giang lại có thể nói chính xác là Yến Vương, còn có ngự trù, hắn ta chưa từng nghe quan viên trong phủ nói bệ hạ từng ban thưởng ngự trù cho Yến Vương.
Tuy nhiên, tay nghề của ngự trù thì hắn ta biết rõ.~
Thực sự rất tuyệt!!
Sáng sớm hôm sau, khi Giang Triệt tỉnh dậy, hắn phát hiện tất cả đệ tử đều đứng trước cửa, mỗi người đều nở nụ cười rạng rỡ.
“Sư huynh, chúng ta nên xuất phát rồi chứ.”
“Ta chưa từng ăn thức ăn mà ngự trù nấu đâu, không biết có gì khác biệt so với thức ăn trong đại sảnh của tông môn hay không.”
Tuy đều là đệ tử Tử Tiêu Kiếm Tông, nhưng không phải ai cũng giàu có, đặc biệt là đồ ăn của ngự trù làm, ngay cả một số đệ tử thân truyền trong tông môn cũng khó có dịp thưởng thức.
Giang Triệt đỡ trán: “Người ta ban đêm mới đãi tiệc, sáng sớm thế này đi làm gì.
“Ăn chùa một bữa cũng là ăn, ăn chùa hai bữa cũng là ăn, không khác gì nhau.” Ngô Thần nheo mắt cười, hắn ta vì ngày hôm nay, tối qua còn nhịn ăn cơm.
Giang Triệt hơi ngẩn người, hình như cũng không sai. “Được rồi, đợi ta một chút, chúng ta đi ăn chùa.”
Tuy nói điều này không phù hợp với lễ nghỉ, nhưng ở đây không có trưởng bối, 'Yến Vương và bọn họ cũng xấp xỉ tuổi nhau, hắn ta chắc không để ý đâu.
Nghe vậy, mọi người reo hò, kéo bè kéo lũ xuất phát đi về hướng phủ Yến Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.