Cửu Đỉnh Ký

Quyển 12 - Chương 5: Sinh và tử

Ngã Cật Tây Hồng Thị

08/04/2013



Cường giả hư cảnh của các đại tông phái và những cường giả hư cảnh nhàn tản đang ở xa xa xem cuộc chiến đều không khỏi hít sâu một hơi.

- Ma Ni tự mạnh thật, lại còn ẩn dấu cường giả tuyệt thế bậc này.

- Tăng nhân áo vàng này rốt cuộc là ai mà lại có thể một chưởng đánh lui Bùi Tam?

Các cường giả hư cảnh ở đây, kể cả Đằng Thanh Sơn đều cảm thấy khiếp sợ. Trong cảm giác của mọi người, cung chủ Thiên Thần cung Bùi Tam tuyệt đối là ma đầu vô địch trên Cửu Châu đại địa.

Đằng Thanh Sơn nheo mắt, nhìn như đóng đinh vào hai người phân biệt đứng trên Kim Sí Đại Bàng và Lôi Điện Thần Ưng, trong lòng cảm thấy khiếp sợ: “Bùi Tam vừa rồi mặc dù không sử dụng binh khí bao tay, nhưng uy lực một quyền cũng cực kỳ đáng sợ, thế mà vẫn thất bại, bị tăng nhân áo vàng áp đảo.”

Trong lòng Đằng Thanh Sơn đã sớm nhận định, trong hàng ngũ nhân loại trên Cửu Châu đại địa, Bùi Tam có thể xưng là đệ nhất.

Nhưng vừa rồi lại...

- Ha ha! Thống khoái!

Một tiếng cười to ngông cuồng từ trên trời vàng lên. Chỉ thấy Bùi Tam mặc trường bào màu vàng nhạt đứng trên lưng Lôi Điện Thần Ưng, lưu quang màu xám đục xoay tròn vờn quanh, cả người giống như một pho tượng ma thần. Hắn nhìn tăng nhân áo vàng đối diện đang lạnh nhạt đứng trên Kim Sí Đại Bàng, toàn thân kim quang mờ ảo, bỗng cất tiếng cười vang vọng cả thiên địa:

- Không ngờ Ma Ni tự bây giờ lại có người chính thức luyện thành Kim Thân Phật Đà.

- Kim Thân Phật Đà?

Xa xa, những cường giả hư cảnh đang xem cuộc chiến đều nghi hoặc. Kim Thân Phật Đà chính là thần cấp bí điển của Ma Ni tự, theo lý thuyết thì những đại sư Phật tông hư cảnh cũng có tư cách tu luyện. Chẳng lẽ tu luyện thành Kim Thân Phật Đà có gì đặc biệt sao?

- Xem ra Bùi cung chủ hiểu rất nhiều về Ma Ni tự.

Tăng nhân áo vàng đứng trên lưng Kim Sí Đại Bàng, chắp tay mỉm cười nói:

- Ta diện bích tìm hiểu mười tám năm, may mắn có chút lĩnh ngộ, tu thành Kim Thân Phật Đà. Bùi cung chủ có vẻ rất quen thuộc với những bí ẩn của Ma Ni tự, ta lại nghe nói Bùi cung chủ còn hiểu được Lục Tự Chân Ngôn của Ma Ni tự ta, cũng có thành tựu cực cao, không biết Bùi cung chủ học được từ nơi nào thế?

Thanh âm của tăng nhân áo vàng rất đều đều, làm cho người ta tự nhiên cảm thấy yên bình.

- Phật gia thì đã sao? Ta có một bộ thủ ấn Mật tông. Nghe nói phương pháp thủ ấn của Kim Thân Phật Đà rất đặc biệt, Bùi Tam ta muốn được mở rộng tầm mắt.

Bùi Tam tràn ngập chiến ý, vừa nói xong, khí thế cả người hoàn toàn biến đổi, trở nên giống như một pho tượng cổ phật điêu khắc, vô cùng nghiêm trang.

Tăng nhân áo vàng biến sắc, lúc này tay kết ấn quyết, toàn thân kim quang bừng lên.

- Tiếp một chiêu Đại Uy Diệt Thế Ấn của ta!

Bùi Tam nói xong, cả người liền hóa thành một tia chớp bắn về phía tăng nhân áo vàng. Nhất thời thiên địa chung quanh đều tràn ngập áp lực.

Quân đội Thiên Thần cung và Ma Ni tự, còn cả những cường giả hư cảnh đang đánh nhau, tất cả đều đều đặt sự chú ý vào Bùi Tam và tăng nhân áo vàng. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, thực lực căn cơ và cường giả hư cảnh của hai bên đều tương đương, vậy thì kết quả chiến đấu giữa Bùi Tam và tăng nhân áo vàng sẽ quyết định thắng bại của cuộc chiến sinh tử giữa hai thế lực lớn này.

“Phốc!”

“Hoắc!”

Từng thanh âm trầm thấp không ngừng vang lên giữa không trung. Không gian phát ra những gợn sóng đến mức mắt thường có thể thấy được, không ngừng lan ra. Ngay cả những cường giả hư cảnh cũng không dám đến gần hai đại cường giả động hư.

Người thường căn bản không thể nhìn thấy hai người, chỉ có thể miễn cưỡng thấy một luồng kim quang và một luồng hào quang màu xám lần lượt biến đổi vị trí.

“Thủ đoạn tỷ thí giữa hai người xem ra chẳng phải là chiến đấu sinh tử!” - Đằng Thanh Sơn nhíu mày nhìn cảnh này. Với thực lực và nhãn giới của hắn hiện giờ có thể phán đoán ra, Bùi Tam và tăng nhân áo vàng giao thủ giữa không trung tựa hồ rất kịch liệt, nhưng hiển nhiên hai bên đều chỉ so tài về thủ đoạn tinh diệu.

Dần dần bọn họ bắt đầu thi triển những chiêu thức với uy lực càng mạnh hơn.

Những chiêu thức như hiện giờ thì Đằng Thanh Sơn tự nhận cũng có thể đỡ được.

“Hả?” - Đằng Thanh Sơn hơi biến sắc.

“Đánh thật rồi.” – Hắn khẽ mỉm cười.

Chỉ thấy giữa không trung, hai vầng sáng màu xám và màu vàng chợt lan ra, hai bóng người phân biệt lơ lửng trên không.

- Phương pháp Mật tông thủ ấn của Bùi cung chủ thật là tinh diệu. Bội phục!



Tăng nhân áo vàng khí định thần nhàn, chắp tay mỉm cười nói.

- Ngươi diện bích tìm hiểu ở Phật Đà sơn, xem ra cũng không phải là tìm hiểu suông.

Khí thế của Bùi Tam lại biến hóa.

Từ một cao tăng đắc đạo lúc trước, bắt đầu chuyển thành khí tức hung dữ, đồng thời sau lưng Bùi Tam bỗng nhiên hiện ra một hư ảnh thật lớn. Hư ảnh này chính là một con Hắc Mao Thần Viên (vượn lông đen), tuy là mờ ảo, nhưng có thể thấy được gương mặt dữ tợn và chiếc miệng há to.

“Xoẹt xoẹt!”

Ánh sáng lóe lên giữa hai tay Bùi Tam, binh khí bao tay đã đeo vào.

- Thích Già tổ sư của Ma Ni tự mặc dù lợi hại, nhưng hậu bối các ngươi thì thế hệ sau lại không bằng được thế hệ trước.

Giọng nói của Bùi Tam trở nên nghông cuồng hung ác, giống như một con mãnh thú hình người đang nói chuyện:

- Chỉ biết làm theo phương pháp của cổ nhân, không hiểu con đường của mình đi. Hòa thượng áo vàng, Vạn Thú đạo chính là thứ mà ta hao phí bao nhiêu tâm huyết mới sáng tạo ra, ngươi hãy xem thử đi!

Tăng nhân áo vàng mỉm cười chắp tay:

- Phương pháp tổ sư truyền lại bác đại tinh thâm, ta còn chưa hoàn toàn hiểu được, nào dám tham lam tự sáng tạo phương pháp tu luyện cho mình! Mặc dù ta chỉ được một hai phần của tổ sư, nhưng để đối phó với Bùi cung chủ thì như vậy cũng đủ rồi.

- Chẳng biết tự lượng sức!

Bùi Tam cười lạnh một tiếng.

- Hống...

Hư ảnh Hắc Mao Thần Viên cao lớn phía sau Bùi Tam phát ra một tiếng gầm động trời. Thân hình Bùi Tam nhoáng lên, giống như một con viên hầu xông thẳng vào. Đôi bao tay kim quang như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, lao thẳng về phía tăng nhân áo vàng.

Trên mặt tăng nhân áo vàng mờ ảo kim quang, trong lòng bàn tay phải ngưng tụ thành một chữ vạn màu vàng.

- Phá!

Bùi Tam phát ra một tiếng gầm hung dữ điên cuồng, đôi mắt đỏ kè đầy dã tính.

- Đốt!

Tăng nhân áo vàng từ từ vung tay phải ra, giống như đẩy một vật rất nặng.

Một nắm tay lưu chuyển lưu quang màu xám và một bàn tay mang chữ “vạn” lưu chuyển kim quang đánh mạnh vào nhau.

Vô thanh vô tức, nhưng ngay sau đó.

Như thiên địa đã vào thời khắc hủy diệt, toàn bộ trời đất đều vang lên một tiếng gầm. Một luồng sóng xung kích còn mạnh hơn lúc trước lan ra với tốc độ cực nhanh, căn bản không cho người ta có cơ hội né tránh, lan thẳng xuống đất. Không ít quân sĩ không kịp bị né tránh chấn thành thịt vụn. Mặt đất rung lên, tạo thành những hố sâu khủng khiếp.

Đằng Thanh Sơn ở phía xa luôn chú ý quan sát, lúc này chợt nhướng mày một cái.

“Rắc!”

“Bộp!”

Hai tiếng vang rất nhẹ, cơ hồ bị xóa nhòa trong tiếng nổ đùng đoàng, nhưng Đằng Thanh Sơn lại nghe rất rõ ràng: “Hả? Gãy xương à? Hơn nữa phát ra hai tiếng, là hai người đều gãy xương, hay một người gãy hai xương? Hay là tiếng của thứ gì đó bị gãy?”

- Ha ha!

Bùi Tam phát ra tiếng cười ngông cuồng, khóe miệng có vết máu, một lần nữa phóng về phía tăng nhân áo vàng. Người thường thì không thấy rõ, nhưng Đằng Thanh Sơn lại thấy tay phải Bùi Tam để ở sau lưng, cẳng tay vẹo đi rất quỷ dị, hiển nhiên xương cánh tay phải đã bị gãy, căn bản không thể động thủ lần nữa.

- Bùi cung chủ, đây là ngươi tự tìm cái chết, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!

Giọng nói của tăng nhân áo vàng trở nên lạnh buốt, sắc mặt hơi tái nhợt, hơn nữa bàn tay phải cũng méo xệch một cách quỷ dị, cũng đã bị trọng thương.

Lúc này, hai người đều dùng tay trái công kích.

- Hự...

- Cáp!

- Chát..



Bùi Tam phát ra một thanh âm như dã thú, đồng thời hư ảnh phía sau cũng lần lượt biến ảo, có hư ảnh Thần Viên, có hư ảnh Long Quy quỷ dị; tay trái lúc thì biến thành trảo, úc thì biến thành nắm đấm, lúc lại thành chưởng, giống như một con dã thú điên cuồng phát động đủ loại công kích về phía tăng nhân áo vàng.

Thậm chí cả hai chân, vai, đầu gối, cùi tay cũng trở thành các thủ đoạn công kích của Bùi Tam.

So với các loại công kích điên cuồng của Bùi Tam, tăng nhân áo vàng mặc dù cũng điên cuồng, nhưng rõ ràng việc sử dụng cùi tay và đầu gối để tấn công thì thua xa Bùi Tam.

“Vèo!”

“Rắc!”

Hai luồng lưu quang điên cuồng quấn lấy nhau chém giết giữa không trung, chốc chốc lại có một khối thịt vụn bị ném văng lên, máu tươi văng tung tóe.

Nín thở! Yên tĩnh!

Tất cả các cường giả hư cảnh đang xem cuộc chiến, kể cả cường giả hư cảnh của Thiên Thần cung và Ma Ni tự đều dừng lại, nhìn chằm chằm vào cuộc chiến giữa hai đại cường giả động hư giữa không trung.

“Hai người này mạnh thật!” - Trong lòng Đằng Thanh Sơn cảm thấy rất áp lực, mắt nhìn như đóng đinh vào không trung.

Một trảo sắc bén của Bùi Tam đủ để phá núi, một quyền đủ để chấn động thiên địa, cứ thế xoay tròn, giống như một con yêu long đang quất đuôi, mỗi một chiêu đều vô cùng sắc bén và hung mãnh.

Mỗi chiêu đều giống như một con mãnh thú tuyệt thế đang công kích.

Vị tăng nhân áo vàng mặc dù cũng liều mạng, thực lực cũng rất mạnh, nhưng rõ ràng về mặt khí thế thì đã bị khí thế vạn thú điên cuồng của Bùi Tam hoàn toàn áp chế, chốc chốc lại bị Bùi Tam dùng một trảo xé bay một khối huyết nhục, đánh tới thổ huyết. Đương nhiên hắn cũng thỉnh thoảng đánh trọng thương Bùi Tam.

“Rắc!”

Chỉ nghe một tiếng giòn giã vang lên.

Đầu gối Bùi Tam thúc mạnh vào ngực tăng nhân áo vàng, cho dù có thần giáp bảo vệ, vẫn nghe được tiếng gãy xương rõ ràng.

“Vù!”

Tay trái của Bùi Tam giống như đao sắc, như tia chớp cắt thẳng vào cổ tăng nhân áo vàng. Trong tiếng gào điên cuồng của tăng nhân áo vàng, chỉ thấy đầu của hắn bị chém văng thẳng lên trời.

“Bùng!”

Bùi Tam cũng bị tăng nhân áo vàng trước khi lâm tử đánh cho một kích, thổ huyết rồi bắn ra xa.

- Ha ha, ha ha! Liễu Nguyên, cuối cùng thì ngươi cũng chết trên tay ta!

Toàn thân Bùi Tam nhuộm máu, y phục nát bấy, dữ tợn nhìn chằm chằm vào cái đầu bị ném văng xa xa.

Đầu của Tăng nhân áo vàng bị ném văng ra, nhưng vì nê hoàn cung còn chưa bị phá, nên vẫn còn chưa chết hẳn.

- Ngươi là ai, sao lại biết tên ta?

“Thần” cường đại của tăng nhân áo vàng xuyên qua thế giới lực phát ra tiếng kêu hoảng sợ và phẫn nộ.

- Ha ha, nói cho ngươi biết, tên ta là...

Bùi Tam trong nháy mắt xông tới, ghé vào tai tăng nhân áo vàng nói nhỏ.

- Ngươi, ngươi là...

Cái đầu của tăng nhân áo vàng trợn trừng đôi mắt.

Bùi Tam vung vuốt sắc trên tay trái bấm thủng đầu tăng nhân áo vàng thành bốn lỗ, xuyên thẳng vào thế giới “nê hoàn cung” trong đầu. Thế giới nê hoàn cung vừa vỡ, “thần” của tăng nhân áo vàng lập tức tiêu tán, ý thức cũng tiêu tán theo, cuối cùng hoàn toàn chết hẳn. Cường giả động hư cho dù sinh cơ đoạn tuyệt, chỉ cần dựa vào “thần” cường đại trong nê hoàn cung vẫn có thể duy trì một lúc lâu mới chết.

- Ha ha...

- Ha ha...

Bùi Tam toàn thân nhuộm đầy máu, nắm lấy cái đầu, đứng giữa không trung ngẩng đầu cười cuồng dại, sau đó chỉ vào đống chùa chiền xa xa, quát:

- Đạp bằng Ma Ni tự cho ta! Giết sạch! Giết! Giết sạch...

Lời lão còn chưa dứt, Bùi Tam đột nhiên biến sắc, phun ra một vòi máu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cửu Đỉnh Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook