Quyển 4 - Chương 50: Tầng chín bí mật!
Tuyệt Thế khải Hàng
03/10/2016
Đại môn bị Triệt một kích bưu hãn nổ tan, quang cảnh bên trong cũng liền hiện ra một chút.
Liếc mắt nhìn qua đại môn một cái, Nguyệt Vũ ánh mắt dò tìm. Trong lòng chờ mong, Nguyệt Vũ dưới chân bước đến chỗ cửa.
Xuyên thấu qua đại môn, Nguyệt Vũ đưa mắt nhìn lại. Lọt vào trong tầm mắt một mảnh nhan sắc sáng ngời. Ánh sáng chói lọi khiến Nguyệt Vũ có chút không thích ứng kịp. Nháy mắt vài cái, Nguyệt Vũ lại đem tầm mắt hướng vào bên trong.
Bạch quang sáng chói, mang theo lam quang, u u lòe xòe.
Xuyên thấu qua ánh sáng đó, Nguyệt Vũ thấy được vật thể trên bàn ngọc cách đó không xa, vật thể hình tròn màu trắng. Màu trắng này khiến cả vật thể nhìn thánh khiết sáng ngời. Ánh sáng màu trắng kia làm cho người ta không nói lên cảm giác. Nguyệt Vũ không có thể hiện ra mặt, nhưng sâu thẳm trong linh hồn lại đang rung động tuyệt độ. Cảm giác như vậy giống như được trở lại nguyên trạng. (???)
Xung quanh vật thể màu trắng, một hạt châu màu lam vờn quanh. Nói là hạt châu nhưng kỳ thực cũng chỉ là một viên cầu nhỏ bé! Vật thể nhỏ thần bí này lóe ra lam quang, tinh thuần thấu triệt, trong suốt nhu hòa như nước, lại ôn thuận như ngọc. Bên trong hạt châu màu lam trong suốt này, loáng thoáng có thể thấy được dấu hiệu dòng nước đang chảy!
Lập tức, Nguyệt Vũ trong mắt không còn bình tĩnh được nữa, trên mặt lộ vẻ kinh sợ.
Thứ màu trắng này không phải vật gì khác mà chính là Minh Nguyệt chi tâm trong đan điền của nàng. Mà màu lam hạt châu này lại chính là thủy hệ thuần năng nguyên trong ngũ đại căn nguyên lực.
Lập tức, Nguyệt Vũ trong đầu dâng lên vô vàn suy nghĩ.
Đầu tiên, nàng xem như đã biết vì sao linh nguyêntrong Ẩn Nguyệt Thần tháp này lại cao như vậy. Có thủy hệ thuần năng nguyên, độ dày linh nguyên cao cũng không có gì đáng ngạc nhiên! Dù sao cũng là nguyên lực thứ nhất, thủy hệ thuần năng nguyên có phần tác dụng tụ linh vô cùng cường đại.
Tiếp theo, về phần mỗi tầng không gian cùng bí cảnh của Ẩn Nguyệt Thần tháp này, Nguyệt Vũ đoán chắc chắn có liên quan với Minh Nguyệt chi tâm ở đan điền của nàng. Tuy rằng nàng không biết rõ lắm Minh Nguyệt chi tâm rốt cuộc là cái gì, nhưng thứ này đã ở trong đan điền của nàng lâu như vậy, nàng tự nhiên cũng biết rõ Minh Nguyệt chi tâm cường đại thế nào. Chế tạo ra không gian, Minh Nguyệt chi tâm có năng lực này cũng không có gì là lạ!
Chính là, nàng không biết tại sao nơi này cũng tồn tại Minh Nguyệt chi tâm. Chẳng lẽ Minh Nguyệt chi tâm có rất nhiều, không chỉ trong cơ thể của nàng.
Cũng có thể là Minh Nguyệt chi tâm chỉ có một, bất quá cái trước mắt này có thể coi là một bộ phận của Minh Nguyệt chi tâm trong cơ thể nàng đi! Cũng chưa chắc vật màu trắng trước mặt này cũng là Minh Nguyệt chi tâm, có thể nó chỉ cùng loại với Minh Nguyệt cho tâm mà thôi. Nguyệt Vũ mày nhíu chặt, vẻ mặt khó hiểu.
Đồng thời, Triệt đứng bên cạnh Nguyệt Vũ, khi nhìn đến vật thể trước mặt cũng hơi hơi nghi hoặc. Thủy hệ thuần năng nguyên hắn cũng biết đến, gặp được cũng không có mấy ấn tượng. Nhưng cái vật màu trắng kia, Triệt tự nhiên là thấy quen thuộc. Trong cơ thể của Nguyệt Vũ cũng có một cái, lần trước nhìn thấy nó hắn cũng không biết là gì, sau mới biết là Minh Nguyệt chi tâm. Nay nhìn thấy vật trước mắt này, hắn lại cảm thấy như đã từng quen biết, tựa hồ đã gặp qua từ rất lâu rồi, nhưng nay lại không nhớ là gì.
Giật mình sửng sốt một lát, Nguyệt Vũ mới hướng bên trong mà đi vào.
Nhưng ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ bước vào, cư nhiên lại bị một đạo năng lượng hung hăng đánh trở về.
"Cẩn thận--" Nhìn thấy Nguyệt Vũ bị cái gì đó đánh bay ra, Triệt lập tức phi thân tiếp lấy Nguyệt Vũ.
"Mẹ nó, cái gì vậy!" Bị đánh bay ra bên ngoài, Nguyệt Vũ cảm thấy khó chịu, nhịn không được tức giận mắng một tiếng.
Đem Nguyệt Vũ buông ra, Triệt đi về phía trước, ánh mắt tùy tiện quét qua một phen, hơi hơi nhíu mày, mở miệng nói: "Đây là kết giới, hơn nữa còn là kết giới vô cùng cường đại, ngay cả ta cũng không thể mở ra!" Triệt nói một tiếng, trong lời nói mang theo một tia tức giận, hung hăng mở miệng: "Hừ, nếu thực lực của ta khôi phục lại, ta lập tức đem đánh nát cái kết giới chó má này!"
Nghe được khẩu khí Triệt như vậy, Nguyệt Vũ khóe miệng hung hăng co rút. Thằng nhãi này, vẫn là một tên dễ mang thù......
Nghĩ đến thực lực của Triệt cũng không thể đem kết giới này mở ra, Nguyệt Vũ mày nhíu chặt lại. Kết giới này nàng cũng biết đến. Tỷ như kết giới ở đài chiến đấu lầu một của thần tháp. Kết giới có thể sinh ra từ hai loại phương thức, một loại đến từ kết giới thạch thiên nhiên. Bất quá loại kết giới thạch này thế gian hiếm thấy, vô cùng khó tìm. Bình thường cho dù là may mắn tìm được thì cũng không còn thuần khiết nữa. Nếu đã không còn thuần khiết nữa thì hậu quả khi sử dụng, hoặc là khó có thể bày bố kết giới, hoặc là tính năng không tốt.
Loại phương pháp thứ hai chính là kết giới được thiết trí. Nghe nói kết giới được bày ra phải là người có thực lực cự kỳ cường hãn. Nay toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục chưa có ai có khả năng bày ra kết giới. Liền ngay cả cao thủ thứ nhất đại lục Bạch Thiên Tuyệt cũng làm không được. Mà kết giới đài chiến đấu ở lầu một thần tháp của đế quốc học viện đã mấy chục năm vẫn còn lưu lại đến nay.
Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng, tiêu sái tiến lên quan sát kết giới một phen.
Chỉ thấy tầng kết giới này cách đại môn vài bước xa, sinh sôi ngăn trở bên trong cùng bênngoài. Nếu không có ngoại vật tới gần, kết giới bình thường đều là ẩn hình, bất quá cẩn thận một ít vẫn có thể cảm giác được. Nguyệt Vũ vừa rồi tâm tình kích động, cũng khó trách sẽ mất cảnh giác bị kết giới đánh bay.
Thật cẩn thận hướng về kết giới rót vào một cỗ huyền lực, sau khi huyền lực va chạm vào kết giới, Nguyệt Vũ liền tinh tường thấy được kết giới vẫn không chút phản ứng.
Kết giới này bày ra màu trắng ngà, ngăn trở tầm nhìn của Nguyệt Vũ vào bên trong. Nguyệt Vũ ánh mắt chợt lóe, chậm rãi đem huyền lực thu hồi.
Kết giới này quả nhiên là cường hãn! Nguyệt Vũ trong lòng oán thầm. Vừa rồi nàng đưa huyền lực vào tuy rằng là thử, nhưng cũng là mười phần thực lực. Không nghĩ tới, năng lượng nàng rót vào thế nhưng đá chìm đáy biển, một chút hiệu quả cũng không có.
Triệt đều vô cùng khẳng định bản thân đối với này kết giới này cũng không có cách, chính nàng lại càng nói. Nhưng mắt thấy đã đến bước này, chẳng lẽ sẽ buông tha sao? Không được, tuyệt đối không được!
Nguyệt Vũ sắc mặt hơi ngưng, mày nhíu lại. Trong lòng mặc dù có chút thất vọng, nhưng cũng hết sức suy tư làm sao mở ra kết giới này.
Trong lòng ngàn hồi trăm chuyển, giây lát sau, ánh mắt Nguyệt Vũ sáng ngời, tựa hồ như nghĩ tới cái gì.
Nếu bên trong kết giới này bảo hộ là Minh Nguyệt chi tâm, lực lượng Minh Nguyệt chi tâm phải chăng có thể đánh vỡ tầng kết giới này?
Nguyệt Vũ vừa nghĩ liền bắt đầu làm. Hơi thở trầm xuống, Nguyệt Vũ vận khởi Minh Nguyệt chi tâm tại đan điền. Khiến cho lực lượng Minh Nguyệt chi tâm nhè nhẹ từng đợt từng đợt tán dật vào. Thúc dục tinh thần lực, Nguyệt Vũ chậm rãi dẫn dắt lực lượng Minh Nguyệt chi tâm, sau đó hướng về phía kết giới mà qua.
Lực lượng Minh Nguyệt chi tâm màu trắng, theo Nguyệt Vũ dẫn dắt, sau khi va chạm vào kết giới, theo kết giới khuếch tán ra ngoài. Từ từ tăng dần lực lượng Minh Nguyệt chi tâm, kết giới tựa hồ có chút tan rã. Tình cảnh như vậy làm cho Nguyệt Vũ trong lòng vui vẻ, mãnh mẽ phát một cái, tăng càng nhiều lực lượng Minh Nguyệt chi tâm.
Nhưng ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ nghĩ đến sắp thành công, thủy hệ thuần năng nguyên đột nhiên bùng lên một trận quang mang. Theo hào quang này, kết giới lại khôi phục bộ dáng ban đầu.
Thình lình xảy ra chuyển biến, làm cho Nguyệt Vũ không thể không thu hồi lực lượng Minh Nguyệt chi tâm. Nhưng lần này, Nguyệt Vũ cũng không có uể oải, ngược lại càng thêm tự tin.
Hơi điều tức một chút, Nguyệt Vũ lại thúc dục đan điền. Lần này, Nguyệt Vũ đồng thời thúc dục Minh Nguyệt chi tâm cùng mộc hệ thuần năng nguyên.
Nhè nhẹ từng đợt từng đợt năng lượng mầu trắng ngà cùng năng lượng lục sắc hỗn loạn cùng một chỗ hướng về kết giới mà đi.
Lần này, theo Nguyệt Vũ không ngừng tăng thêm năng lượng, kết giới lại chậm rãi tan rã. Đến khi kết giới sắp tan rã hết, thủy hệ thuần năng nguyên lại phát ra một trận màu lam u quang chói mắt. Bất quá, lần này, u quang này không mang lại hiệu quả gì.
Mắt thấy sắp đại công cáo thành, Nguyệt Vũ hung hăng cắn răng, dùng sức phóng ra một mảnh hỗn hợp năng lượng, đánh tới kết giới.
Một tiếng thanh thúy vang lên, kết giới liền biến mất trong hư không.
Kết giới nháy mắt biến mất, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy hai cỗ hơi thở cực kì bàng bạc hướng về phía nàng đè ép lại. Mãnh liệt như vậy, tựa như muốn đem nàng nghiền nát. Nếu không phải bởi vì trong cơ thể nàng có Minh Nguyệt chi tâm cùng mộc hệ thuần năng nguyên, chỉ sợ tuyệt đối không chịu nổi hơi thở áp bách như vậy!
Hít sâu ổn định tâm thần, Nguyệt Vũ thế này mới nâng bước hướng về phía đài ngọc kia tới gần.
Đi khi tới trước đài ngọc, Nguyệt Vũ nhìn thủy hệ thuần năng nguyên cùng Minh Nguyệt chi tâm giống như mặt trăng quay vòng quanh địa cầu, trong lòng một mảnh kích động. Minh Nguyệt chi tâm, thượng cổ thánh vật tu luyện. Thủy hệ thuần năng nguyên, căn nguyên lực thế giới. Hai loại này, loại nào lấy ra cũng đều làm thế nhân rung động!
Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ trong lòng suy nghĩ tung bay, chỗ đan điền của nàng dần dần lóe ra bạch sắc quang mang. Bạch sắc quang mang từ mỏng manh biến thành mãnh liệt, nhè nhẹ từng đợt từng đợt dần dần đem thân mình Nguyệt Vũ toàn bộ bao phủ.
Tựa hồ đã bị hào quang trên người Nguyệt Vũ ảnh hưởng, Minh Nguyệt chi tâmlơ lửng trên hư không kia cư nhiên cũng dần dần tản ra nhè nhẹ quang mang mầu trắng ngà.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tầng thứ chín của Ẩn Nguyệt Thần tháp bạch quang lóng lánh cho tới tận mấy tầng bên dưới. Nguyệt Vũ lại không biết, chính một trận hào quang dao động này lại làm cho không gian phía dưới đang phát sinh trình độ rung chuyển bất đồng.
Theo màu trắng hào quang sáng lên, thủy hệ thuần năng nguyên cũng lóe ra ra từng trận màu lam u quang. Lập tức, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy cái gì đó ly khai thân thể của chính mình. Cúi đầu liền thấy, Nguyệt Vũ kinh ngạc nhìn mộc hệ thuần năng nguyên cư nhiên ly khai đan điền của nàng, hướng tới thủy hệ thuần năng nguyên bay qua!
Đột biến như vậy , làm cho một mảnh không gian màu trắng, lóe ra lục sắc quang mang lóng lánh. Về phần thủy hệ thuần năng nguyên cùng mộc hệ thuần năng nguyên tựa như lão bằng hữu thật lâu chưa gặp mặt, cùng một chỗ xoay tròn, kể ra tưởng niệm.
Qua một đoạn thời gian, vốn là Minh Nguyệt chi tâm lơ lửng trên không trung cư nhiên chậm rãi hướng về đan điền Nguyệt Vũ di động mà qua.
Cảm nhận được hành động của Minh Nguyệt chi tâm, Nguyệt Vũ hô hấp chậm lại, trong lúc nhất thời thế nhưng cảm thấy khẩn trương.
Đến khi Minh Nguyệt chi tâm biến mất trong tầm mắt Nguyệt Vũ, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chỗ đan điền căng thẳng, một loại cảm giác phong phú đánh úp lại. Loại cảm giác thình lình xảy ra này, làm cho Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy trên thân thể tựa hồ năng lượng tràn ngập. Trong nháy mắt, Nguyệt Vũ cảm thấy thực lực của nàng cao đến dọa người! Nhưng càng như thế, Nguyệt Vũ lại càng không dám đại ý, mà là vô cùng cẩn thận cùng đợi phản ứng kế tiếp.
Thật lâu sau sau, đến khi Nguyệt Vũ hoài nghi có phải chính mình lo nhiều hay không, chỗ đan điền liền nổ vang một tiếng, đại lượng Minh Nguyệt chi tâm như hồng thủy từ đan điền vọt ra, dọc theo kinh mạch Nguyệt Vũ ở trong cơ thể nàng vận hành.
Thình lình xảy ra đại lượng Minh Nguyệt chi tâm, khiến cho Nguyệt Vũ ý thức thanh minh liền một trận hoảng hốt. Lập tức, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chỗ đan điền như sắp nứt vỡ, đau đến tột đỉnh. Sau đó lấy vận tốc ánh sáng hướng về tứ chi lan tràn. Chỉ trong nháy mắt, Nguyệt Vũ cảm giác thân thể của nàng không có một chỗ nào là không đau. Đau như vậy, không giống như viên đạn bắn vào thân, hay đao chém vào thịt, cũng không giống hỏa diễm nướng cháy. Mà là đau tê tâm liệt phế, đau đến khó có thể hình dung.
Ý thức thanh minh giờ phút này đã rất hoảng hốt, nhưng Nguyệt Vũ cảm giác đau cũng vô cùng rõ ràng. Giờ khắc này, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy nàng như sắp chết. Từ trước tới nay đau xót khổ sở thế nào, cùng so sáng với đau đớn trong này, giờ phút này, quả thực chính là hai loại cách biệt, một trời một vực!
Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chính mình như một miếng thịt bò trên thớt gỗ, lúc này muốn động cũng không thể động, chỉ có thể để người ta tùy ý xâm lược. Đột nhiên, nàng thế nhưng có chút chịu không nổi, có một loại xúc động muốn ngủ, về sau không bao giờ tỉnh nữa!
Triệt ở một bên, nhìn đến bộ dáng Nguyệt Vũ như vậy, trong lòng đau xót, hận không thể chính mình đi thừa nhận cái loại thống khổ này. Quan hệ bản mạng khế ước, Nguyệt Vũ đau, triệt đều biết nhất thanh nhị sở! Tiến lên ôm lấy Nguyệt Vũ, đau lòng kêu gọi Nguyệt Vũ, hy vọng có thể khiến cho Nguyệt Vũ dù là một chút giảm bớt cũng được.
Nguyệt Vũ ý thức mông lung, trong mê mang nghe được một tiếng tràn đầy đau lòng kêu gọi. Linh hồn mê mang có một loại cảm giác an tâm. Nghe xong vài lần, Nguyệt Vũ rốt cục nhận ra. Triệt, dĩ nhiên là Triệt! Là Triệt đang kêu gọi nàng!
Ý thức Nguyệt Vũ cuối cùng cũng có dấu hiệu thanh minh dấu hiệu. Đúng vậy, nàng không thể cứ như vậy buông tha tất cả! Nàng còn có Triệt, còn có Lam Nhược Thiên, còn có Hoa Phong Khải, Quân Dạ Hi, Hoa Ngục Thánh bọn họ, bằng hữu thiệt tình tướng đãi nàng!
Nhớ tới kiếp trước chịu tất cả đau khổ, nghĩ đến kiếp trước từng lời hứa cùng vô vàn giấc mộng, Nguyệt Vũ cho dù là đau đến tê tâm liệt phế, cũng ương ngạnh chịu đựng. Cái loại cố chấp đến từ chỗ sâu trong linh hồn, trên mặt mày nhíu chặt lại, làm cho Triệt đau lòng khôn kể.....
Đang thừa nhận sự đau đớn khôn cùng Nguyệt Vũ đương nhiên không biết, hành động lúc này của nàng, đã sớm ảnh hưởng tới mấy chỗ lánh đời thần bí trên Nguyệt Hoa đại lục.
Đúng là bởi vậy, trên Nguyệt Hoa đại lục này, hậu thế của thế lực thần bí vạn năm sắp xuất hiện, đến lúc đó sẽ là một mảnh mưa gió như thế nào......
Liếc mắt nhìn qua đại môn một cái, Nguyệt Vũ ánh mắt dò tìm. Trong lòng chờ mong, Nguyệt Vũ dưới chân bước đến chỗ cửa.
Xuyên thấu qua đại môn, Nguyệt Vũ đưa mắt nhìn lại. Lọt vào trong tầm mắt một mảnh nhan sắc sáng ngời. Ánh sáng chói lọi khiến Nguyệt Vũ có chút không thích ứng kịp. Nháy mắt vài cái, Nguyệt Vũ lại đem tầm mắt hướng vào bên trong.
Bạch quang sáng chói, mang theo lam quang, u u lòe xòe.
Xuyên thấu qua ánh sáng đó, Nguyệt Vũ thấy được vật thể trên bàn ngọc cách đó không xa, vật thể hình tròn màu trắng. Màu trắng này khiến cả vật thể nhìn thánh khiết sáng ngời. Ánh sáng màu trắng kia làm cho người ta không nói lên cảm giác. Nguyệt Vũ không có thể hiện ra mặt, nhưng sâu thẳm trong linh hồn lại đang rung động tuyệt độ. Cảm giác như vậy giống như được trở lại nguyên trạng. (???)
Xung quanh vật thể màu trắng, một hạt châu màu lam vờn quanh. Nói là hạt châu nhưng kỳ thực cũng chỉ là một viên cầu nhỏ bé! Vật thể nhỏ thần bí này lóe ra lam quang, tinh thuần thấu triệt, trong suốt nhu hòa như nước, lại ôn thuận như ngọc. Bên trong hạt châu màu lam trong suốt này, loáng thoáng có thể thấy được dấu hiệu dòng nước đang chảy!
Lập tức, Nguyệt Vũ trong mắt không còn bình tĩnh được nữa, trên mặt lộ vẻ kinh sợ.
Thứ màu trắng này không phải vật gì khác mà chính là Minh Nguyệt chi tâm trong đan điền của nàng. Mà màu lam hạt châu này lại chính là thủy hệ thuần năng nguyên trong ngũ đại căn nguyên lực.
Lập tức, Nguyệt Vũ trong đầu dâng lên vô vàn suy nghĩ.
Đầu tiên, nàng xem như đã biết vì sao linh nguyêntrong Ẩn Nguyệt Thần tháp này lại cao như vậy. Có thủy hệ thuần năng nguyên, độ dày linh nguyên cao cũng không có gì đáng ngạc nhiên! Dù sao cũng là nguyên lực thứ nhất, thủy hệ thuần năng nguyên có phần tác dụng tụ linh vô cùng cường đại.
Tiếp theo, về phần mỗi tầng không gian cùng bí cảnh của Ẩn Nguyệt Thần tháp này, Nguyệt Vũ đoán chắc chắn có liên quan với Minh Nguyệt chi tâm ở đan điền của nàng. Tuy rằng nàng không biết rõ lắm Minh Nguyệt chi tâm rốt cuộc là cái gì, nhưng thứ này đã ở trong đan điền của nàng lâu như vậy, nàng tự nhiên cũng biết rõ Minh Nguyệt chi tâm cường đại thế nào. Chế tạo ra không gian, Minh Nguyệt chi tâm có năng lực này cũng không có gì là lạ!
Chính là, nàng không biết tại sao nơi này cũng tồn tại Minh Nguyệt chi tâm. Chẳng lẽ Minh Nguyệt chi tâm có rất nhiều, không chỉ trong cơ thể của nàng.
Cũng có thể là Minh Nguyệt chi tâm chỉ có một, bất quá cái trước mắt này có thể coi là một bộ phận của Minh Nguyệt chi tâm trong cơ thể nàng đi! Cũng chưa chắc vật màu trắng trước mặt này cũng là Minh Nguyệt chi tâm, có thể nó chỉ cùng loại với Minh Nguyệt cho tâm mà thôi. Nguyệt Vũ mày nhíu chặt, vẻ mặt khó hiểu.
Đồng thời, Triệt đứng bên cạnh Nguyệt Vũ, khi nhìn đến vật thể trước mặt cũng hơi hơi nghi hoặc. Thủy hệ thuần năng nguyên hắn cũng biết đến, gặp được cũng không có mấy ấn tượng. Nhưng cái vật màu trắng kia, Triệt tự nhiên là thấy quen thuộc. Trong cơ thể của Nguyệt Vũ cũng có một cái, lần trước nhìn thấy nó hắn cũng không biết là gì, sau mới biết là Minh Nguyệt chi tâm. Nay nhìn thấy vật trước mắt này, hắn lại cảm thấy như đã từng quen biết, tựa hồ đã gặp qua từ rất lâu rồi, nhưng nay lại không nhớ là gì.
Giật mình sửng sốt một lát, Nguyệt Vũ mới hướng bên trong mà đi vào.
Nhưng ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ bước vào, cư nhiên lại bị một đạo năng lượng hung hăng đánh trở về.
"Cẩn thận--" Nhìn thấy Nguyệt Vũ bị cái gì đó đánh bay ra, Triệt lập tức phi thân tiếp lấy Nguyệt Vũ.
"Mẹ nó, cái gì vậy!" Bị đánh bay ra bên ngoài, Nguyệt Vũ cảm thấy khó chịu, nhịn không được tức giận mắng một tiếng.
Đem Nguyệt Vũ buông ra, Triệt đi về phía trước, ánh mắt tùy tiện quét qua một phen, hơi hơi nhíu mày, mở miệng nói: "Đây là kết giới, hơn nữa còn là kết giới vô cùng cường đại, ngay cả ta cũng không thể mở ra!" Triệt nói một tiếng, trong lời nói mang theo một tia tức giận, hung hăng mở miệng: "Hừ, nếu thực lực của ta khôi phục lại, ta lập tức đem đánh nát cái kết giới chó má này!"
Nghe được khẩu khí Triệt như vậy, Nguyệt Vũ khóe miệng hung hăng co rút. Thằng nhãi này, vẫn là một tên dễ mang thù......
Nghĩ đến thực lực của Triệt cũng không thể đem kết giới này mở ra, Nguyệt Vũ mày nhíu chặt lại. Kết giới này nàng cũng biết đến. Tỷ như kết giới ở đài chiến đấu lầu một của thần tháp. Kết giới có thể sinh ra từ hai loại phương thức, một loại đến từ kết giới thạch thiên nhiên. Bất quá loại kết giới thạch này thế gian hiếm thấy, vô cùng khó tìm. Bình thường cho dù là may mắn tìm được thì cũng không còn thuần khiết nữa. Nếu đã không còn thuần khiết nữa thì hậu quả khi sử dụng, hoặc là khó có thể bày bố kết giới, hoặc là tính năng không tốt.
Loại phương pháp thứ hai chính là kết giới được thiết trí. Nghe nói kết giới được bày ra phải là người có thực lực cự kỳ cường hãn. Nay toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục chưa có ai có khả năng bày ra kết giới. Liền ngay cả cao thủ thứ nhất đại lục Bạch Thiên Tuyệt cũng làm không được. Mà kết giới đài chiến đấu ở lầu một thần tháp của đế quốc học viện đã mấy chục năm vẫn còn lưu lại đến nay.
Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng, tiêu sái tiến lên quan sát kết giới một phen.
Chỉ thấy tầng kết giới này cách đại môn vài bước xa, sinh sôi ngăn trở bên trong cùng bênngoài. Nếu không có ngoại vật tới gần, kết giới bình thường đều là ẩn hình, bất quá cẩn thận một ít vẫn có thể cảm giác được. Nguyệt Vũ vừa rồi tâm tình kích động, cũng khó trách sẽ mất cảnh giác bị kết giới đánh bay.
Thật cẩn thận hướng về kết giới rót vào một cỗ huyền lực, sau khi huyền lực va chạm vào kết giới, Nguyệt Vũ liền tinh tường thấy được kết giới vẫn không chút phản ứng.
Kết giới này bày ra màu trắng ngà, ngăn trở tầm nhìn của Nguyệt Vũ vào bên trong. Nguyệt Vũ ánh mắt chợt lóe, chậm rãi đem huyền lực thu hồi.
Kết giới này quả nhiên là cường hãn! Nguyệt Vũ trong lòng oán thầm. Vừa rồi nàng đưa huyền lực vào tuy rằng là thử, nhưng cũng là mười phần thực lực. Không nghĩ tới, năng lượng nàng rót vào thế nhưng đá chìm đáy biển, một chút hiệu quả cũng không có.
Triệt đều vô cùng khẳng định bản thân đối với này kết giới này cũng không có cách, chính nàng lại càng nói. Nhưng mắt thấy đã đến bước này, chẳng lẽ sẽ buông tha sao? Không được, tuyệt đối không được!
Nguyệt Vũ sắc mặt hơi ngưng, mày nhíu lại. Trong lòng mặc dù có chút thất vọng, nhưng cũng hết sức suy tư làm sao mở ra kết giới này.
Trong lòng ngàn hồi trăm chuyển, giây lát sau, ánh mắt Nguyệt Vũ sáng ngời, tựa hồ như nghĩ tới cái gì.
Nếu bên trong kết giới này bảo hộ là Minh Nguyệt chi tâm, lực lượng Minh Nguyệt chi tâm phải chăng có thể đánh vỡ tầng kết giới này?
Nguyệt Vũ vừa nghĩ liền bắt đầu làm. Hơi thở trầm xuống, Nguyệt Vũ vận khởi Minh Nguyệt chi tâm tại đan điền. Khiến cho lực lượng Minh Nguyệt chi tâm nhè nhẹ từng đợt từng đợt tán dật vào. Thúc dục tinh thần lực, Nguyệt Vũ chậm rãi dẫn dắt lực lượng Minh Nguyệt chi tâm, sau đó hướng về phía kết giới mà qua.
Lực lượng Minh Nguyệt chi tâm màu trắng, theo Nguyệt Vũ dẫn dắt, sau khi va chạm vào kết giới, theo kết giới khuếch tán ra ngoài. Từ từ tăng dần lực lượng Minh Nguyệt chi tâm, kết giới tựa hồ có chút tan rã. Tình cảnh như vậy làm cho Nguyệt Vũ trong lòng vui vẻ, mãnh mẽ phát một cái, tăng càng nhiều lực lượng Minh Nguyệt chi tâm.
Nhưng ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ nghĩ đến sắp thành công, thủy hệ thuần năng nguyên đột nhiên bùng lên một trận quang mang. Theo hào quang này, kết giới lại khôi phục bộ dáng ban đầu.
Thình lình xảy ra chuyển biến, làm cho Nguyệt Vũ không thể không thu hồi lực lượng Minh Nguyệt chi tâm. Nhưng lần này, Nguyệt Vũ cũng không có uể oải, ngược lại càng thêm tự tin.
Hơi điều tức một chút, Nguyệt Vũ lại thúc dục đan điền. Lần này, Nguyệt Vũ đồng thời thúc dục Minh Nguyệt chi tâm cùng mộc hệ thuần năng nguyên.
Nhè nhẹ từng đợt từng đợt năng lượng mầu trắng ngà cùng năng lượng lục sắc hỗn loạn cùng một chỗ hướng về kết giới mà đi.
Lần này, theo Nguyệt Vũ không ngừng tăng thêm năng lượng, kết giới lại chậm rãi tan rã. Đến khi kết giới sắp tan rã hết, thủy hệ thuần năng nguyên lại phát ra một trận màu lam u quang chói mắt. Bất quá, lần này, u quang này không mang lại hiệu quả gì.
Mắt thấy sắp đại công cáo thành, Nguyệt Vũ hung hăng cắn răng, dùng sức phóng ra một mảnh hỗn hợp năng lượng, đánh tới kết giới.
Một tiếng thanh thúy vang lên, kết giới liền biến mất trong hư không.
Kết giới nháy mắt biến mất, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy hai cỗ hơi thở cực kì bàng bạc hướng về phía nàng đè ép lại. Mãnh liệt như vậy, tựa như muốn đem nàng nghiền nát. Nếu không phải bởi vì trong cơ thể nàng có Minh Nguyệt chi tâm cùng mộc hệ thuần năng nguyên, chỉ sợ tuyệt đối không chịu nổi hơi thở áp bách như vậy!
Hít sâu ổn định tâm thần, Nguyệt Vũ thế này mới nâng bước hướng về phía đài ngọc kia tới gần.
Đi khi tới trước đài ngọc, Nguyệt Vũ nhìn thủy hệ thuần năng nguyên cùng Minh Nguyệt chi tâm giống như mặt trăng quay vòng quanh địa cầu, trong lòng một mảnh kích động. Minh Nguyệt chi tâm, thượng cổ thánh vật tu luyện. Thủy hệ thuần năng nguyên, căn nguyên lực thế giới. Hai loại này, loại nào lấy ra cũng đều làm thế nhân rung động!
Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ trong lòng suy nghĩ tung bay, chỗ đan điền của nàng dần dần lóe ra bạch sắc quang mang. Bạch sắc quang mang từ mỏng manh biến thành mãnh liệt, nhè nhẹ từng đợt từng đợt dần dần đem thân mình Nguyệt Vũ toàn bộ bao phủ.
Tựa hồ đã bị hào quang trên người Nguyệt Vũ ảnh hưởng, Minh Nguyệt chi tâmlơ lửng trên hư không kia cư nhiên cũng dần dần tản ra nhè nhẹ quang mang mầu trắng ngà.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tầng thứ chín của Ẩn Nguyệt Thần tháp bạch quang lóng lánh cho tới tận mấy tầng bên dưới. Nguyệt Vũ lại không biết, chính một trận hào quang dao động này lại làm cho không gian phía dưới đang phát sinh trình độ rung chuyển bất đồng.
Theo màu trắng hào quang sáng lên, thủy hệ thuần năng nguyên cũng lóe ra ra từng trận màu lam u quang. Lập tức, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy cái gì đó ly khai thân thể của chính mình. Cúi đầu liền thấy, Nguyệt Vũ kinh ngạc nhìn mộc hệ thuần năng nguyên cư nhiên ly khai đan điền của nàng, hướng tới thủy hệ thuần năng nguyên bay qua!
Đột biến như vậy , làm cho một mảnh không gian màu trắng, lóe ra lục sắc quang mang lóng lánh. Về phần thủy hệ thuần năng nguyên cùng mộc hệ thuần năng nguyên tựa như lão bằng hữu thật lâu chưa gặp mặt, cùng một chỗ xoay tròn, kể ra tưởng niệm.
Qua một đoạn thời gian, vốn là Minh Nguyệt chi tâm lơ lửng trên không trung cư nhiên chậm rãi hướng về đan điền Nguyệt Vũ di động mà qua.
Cảm nhận được hành động của Minh Nguyệt chi tâm, Nguyệt Vũ hô hấp chậm lại, trong lúc nhất thời thế nhưng cảm thấy khẩn trương.
Đến khi Minh Nguyệt chi tâm biến mất trong tầm mắt Nguyệt Vũ, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chỗ đan điền căng thẳng, một loại cảm giác phong phú đánh úp lại. Loại cảm giác thình lình xảy ra này, làm cho Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy trên thân thể tựa hồ năng lượng tràn ngập. Trong nháy mắt, Nguyệt Vũ cảm thấy thực lực của nàng cao đến dọa người! Nhưng càng như thế, Nguyệt Vũ lại càng không dám đại ý, mà là vô cùng cẩn thận cùng đợi phản ứng kế tiếp.
Thật lâu sau sau, đến khi Nguyệt Vũ hoài nghi có phải chính mình lo nhiều hay không, chỗ đan điền liền nổ vang một tiếng, đại lượng Minh Nguyệt chi tâm như hồng thủy từ đan điền vọt ra, dọc theo kinh mạch Nguyệt Vũ ở trong cơ thể nàng vận hành.
Thình lình xảy ra đại lượng Minh Nguyệt chi tâm, khiến cho Nguyệt Vũ ý thức thanh minh liền một trận hoảng hốt. Lập tức, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chỗ đan điền như sắp nứt vỡ, đau đến tột đỉnh. Sau đó lấy vận tốc ánh sáng hướng về tứ chi lan tràn. Chỉ trong nháy mắt, Nguyệt Vũ cảm giác thân thể của nàng không có một chỗ nào là không đau. Đau như vậy, không giống như viên đạn bắn vào thân, hay đao chém vào thịt, cũng không giống hỏa diễm nướng cháy. Mà là đau tê tâm liệt phế, đau đến khó có thể hình dung.
Ý thức thanh minh giờ phút này đã rất hoảng hốt, nhưng Nguyệt Vũ cảm giác đau cũng vô cùng rõ ràng. Giờ khắc này, Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy nàng như sắp chết. Từ trước tới nay đau xót khổ sở thế nào, cùng so sáng với đau đớn trong này, giờ phút này, quả thực chính là hai loại cách biệt, một trời một vực!
Nguyệt Vũ chỉ cảm thấy chính mình như một miếng thịt bò trên thớt gỗ, lúc này muốn động cũng không thể động, chỉ có thể để người ta tùy ý xâm lược. Đột nhiên, nàng thế nhưng có chút chịu không nổi, có một loại xúc động muốn ngủ, về sau không bao giờ tỉnh nữa!
Triệt ở một bên, nhìn đến bộ dáng Nguyệt Vũ như vậy, trong lòng đau xót, hận không thể chính mình đi thừa nhận cái loại thống khổ này. Quan hệ bản mạng khế ước, Nguyệt Vũ đau, triệt đều biết nhất thanh nhị sở! Tiến lên ôm lấy Nguyệt Vũ, đau lòng kêu gọi Nguyệt Vũ, hy vọng có thể khiến cho Nguyệt Vũ dù là một chút giảm bớt cũng được.
Nguyệt Vũ ý thức mông lung, trong mê mang nghe được một tiếng tràn đầy đau lòng kêu gọi. Linh hồn mê mang có một loại cảm giác an tâm. Nghe xong vài lần, Nguyệt Vũ rốt cục nhận ra. Triệt, dĩ nhiên là Triệt! Là Triệt đang kêu gọi nàng!
Ý thức Nguyệt Vũ cuối cùng cũng có dấu hiệu thanh minh dấu hiệu. Đúng vậy, nàng không thể cứ như vậy buông tha tất cả! Nàng còn có Triệt, còn có Lam Nhược Thiên, còn có Hoa Phong Khải, Quân Dạ Hi, Hoa Ngục Thánh bọn họ, bằng hữu thiệt tình tướng đãi nàng!
Nhớ tới kiếp trước chịu tất cả đau khổ, nghĩ đến kiếp trước từng lời hứa cùng vô vàn giấc mộng, Nguyệt Vũ cho dù là đau đến tê tâm liệt phế, cũng ương ngạnh chịu đựng. Cái loại cố chấp đến từ chỗ sâu trong linh hồn, trên mặt mày nhíu chặt lại, làm cho Triệt đau lòng khôn kể.....
Đang thừa nhận sự đau đớn khôn cùng Nguyệt Vũ đương nhiên không biết, hành động lúc này của nàng, đã sớm ảnh hưởng tới mấy chỗ lánh đời thần bí trên Nguyệt Hoa đại lục.
Đúng là bởi vậy, trên Nguyệt Hoa đại lục này, hậu thế của thế lực thần bí vạn năm sắp xuất hiện, đến lúc đó sẽ là một mảnh mưa gió như thế nào......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.