Chương 104: một hay nhiều con?
Hoa Tiểu Lê
14/10/2024
Bạch Anh Tử rất tò mò cảm giác chăm vợ bầu, chăm con thơ sẽ ra sao. Đến người băng lãnh như Minh Đại Quang giờ cũng chăm vợ chăm con rất khéo khiến anh hơi ghen tị.
Anh biết Dĩnh Sa đang tập trung phát triển sự nghiệp, Yên Nhiên lớn dần nên cô ấy cũng đỡ vất vả khoản con mọn hơn. Giờ mà gạ đẻ, anh sợ cô sẽ nghĩ ngợi.
Vậy nên trong tiệc đầy tháng con trai của Minh Đại Quang, anh đã háo hức bế thử đứa bé nhỏ xiu. Bọn trẻ con cũng hớn hở vây quanh nhóc em bé nhất hội.
- Bố ơi con có thể đem em về nhà để chơi cùng không?
Anh cười và giải thích.
Không được đâu, em phải ở cùng bố mẹ của em chứ. Như con ở cùng bố mẹ ấy.Hồi trước con có ở cùng bố đâu, con chỉ ở cùng mẹ mà. Hay là cô An Chi bế em sang nhà mình ở nhỉ?Cô cũng cần ở bên chú, như bây giờ mẹ và bố bên nhau.Yên Nhiên gật đầu, vẫn cố vớt vát thêm chút.
Vậy bố hãy dẫn con tới chơi với em thật nhiều nhé.Ừm.Kí ức của trẻ con có những mảng nhớ rất sâu và kỹ, thi thoảng con gái sẽ ngây ngô nói gì đó, và thi thoảng sẽ làm
Bạch Anh Tử trầm tư.
Sa Dĩnh Sa trò chuyện và hỏi han Đới An Chi xong, thì cũng thận trọng xin phép.
- Tôi bế em bé được chứ.
An Chi cười cười gật đầu.
Dĩ nhiên rồi.Um, tôi sợ gia đình có thể kiêng hay hạn chế gì đó chẳng hạn.Đới An Chi quả thật không muốn nhiều người chạm vào con trai, nhưng Dĩnh Sa và Thương Huyền là chỗ thân thiết, lại có kinh nghiệm chăm con nhỏ rồi nên khá yên tâm.
Dĩnh Sa bế bé trai vỗ về nhè nhẹ, Bạch Anh Tử lần đầu thấy hình ảnh này của cô, liền hình dung cảnh trước kia cô một mình bồng bế con gái nhỏ
Tự nhiên anh nghĩ, không biết hồi Yên Nhiên đầy tháng, Dĩnh Sa có làm tiệc cho con không? Nếu có làm, thì có được đầy đủ đông vui không?
Chắc là không, cô ấy làm gì có người thân bạn bè nào. Nghĩ đến đây Bạch Anh Tử bỗng thấy thương hai mẹ con nhiều.
***
Yên Nhiên đã được chuyển sang họ bố, bố mẹ cô bé cũng đã đăng ký kết hôn, nhưng chưa tổ chức hôn lễ
Ở bữa tiệc đông vui và nhiều trẻ con, Bạch Yên Nhiên chỉ bám em bé nhân vật chính. Thế là hai nhóc nhà họ Trình cũng ngoan ngoãn bám theo chị lớn mà không hề nghịch ngợm.
Hà Thương Huyền đang mang bầu, nên nhóc lớn nhà Trình Thiếu Lăng khoe khoang vô cùng.
- Em cũng sắp có em rồi đấy. Em bé ở trong bụng mẹ Huyền kìa.
Cô chị nhà họ Bạch liền đi tới chỗ mẹ mình rồi hỏi.
Mẹ ơi, bụng mẹ có em bé chưa?Chưa con.Thế bụng mẹ có gì? Sao vẫn chưa có em bé giống cô Thương Huyền?Hmmm, bụng mẹ có đồ ăn thôi.Vẻ mặt cô nhóc ỉu xìu, vốn đã thích có em, xong xung quanh ai cũng có em bé khiến Bạch Yên Nhiên tủi thân và có chút tị nạnh với hai nhóc con nhà họ Trình.
Người lớn ai cũng thấy, nhưng việc sinh con đẻ cái là chuyện nhạy cảm, nhất là ở chốn tiệc tùng nên mọi người ý nhị tránh nhắc tới dù họ cũng muốn quan tâm và khuyến khích Sa Dĩnh Sa sinh thêm em cho Yên Nhiên.
Thực ra cô sợ sinh con lắm. Cô từng nghĩ sẽ không sinh thêm mà dành trọn tình yêu cho đứa con gái duy nhất.
Việc mang thai và sinh nở đối với cô quá vất vả và ám ảnh.
Tuy nhiên khi nghe nguyện vọng của con, cô lại thấu suy nghĩ của mình khá ích kỷ. Cô cũng hiểu chồng mình áp lực có con trai và khao khát có thêm con như thế nào. Cô yêu chồng, yêu con, thấy hai người thân thương phiền lòng khiến cô cũng không dễ chịu gì.
Đôi lúc cô tưởng tượng Yên Nhiên lớn lên sẽ lấy chồng và không ở cùng mình nữa, sau này cô già yếu ốm đau, một mình con bé phải lo lắng hết thảy chuyện trong nhà, hết nhà đẻ tới nhà chồng thì lại không nỡ chút nào.
Trong lúc chỉ có hai vợ chồng ngồi lại ở bàn tiệc, cô đã thăm dò ý kiến của chồng.
- Anh Tử, anh nghĩ sao nếu em sinh thêm một đứa nữa?
Anh hơi ngạc nhiên, sau đó nắm lấy tay cô và nhìn ra chỗ vợ chồng chủ tiệc.
- Rất tốt. Hiện tại chúng ta có đủ năng lực kinh tế để nuôi con được tốt nhất. Nhưng anh đợi em sẵn sàng. Sự lựa chọn của em mới là quan trọng nhất, từ tâm lý, sức khỏe đến tư tưởng với việc sinh nở.
Em nghĩ chúng ta nên có kế hoạch dần là vừa. Tuổi tác của em không còn trẻ nữa, sức khỏe sinh sản sắp qua mốc lý tưởng. Yên Nhiên nên có em để bớt cô đơn và sau này chúng ta già cả rời đi, con vẫn còn người thân để chị em cùng nương tựa. Cái gì cũng có hai mặt, chúng ta nên nghĩ tới mặt tích cực thì hơn.Không phải chỉ vì thương con mà Dĩnh Sa quyết định như vậy. Yếu tố khiến cô muốn sinh thêm con là ở Bạch Anh Tử.
Anh phải xứng đáng, phải đủ tin cậy mới khiến cô yên tâm và vững lòng. Nếu anh không đem lại cho cô cảm giác an toàn, thì dù anh có giàu bao nhiêu, dù cô có từng làm anh đau khổ thì cô cũng không dùng cách này để dựa dẫm và bù đắp.
Lần này cô có anh đồng hành, có Yên Nhiên cổ vũ, cô tin mình sẽ làm tốt thôi.
Anh biết Dĩnh Sa đang tập trung phát triển sự nghiệp, Yên Nhiên lớn dần nên cô ấy cũng đỡ vất vả khoản con mọn hơn. Giờ mà gạ đẻ, anh sợ cô sẽ nghĩ ngợi.
Vậy nên trong tiệc đầy tháng con trai của Minh Đại Quang, anh đã háo hức bế thử đứa bé nhỏ xiu. Bọn trẻ con cũng hớn hở vây quanh nhóc em bé nhất hội.
- Bố ơi con có thể đem em về nhà để chơi cùng không?
Anh cười và giải thích.
Không được đâu, em phải ở cùng bố mẹ của em chứ. Như con ở cùng bố mẹ ấy.Hồi trước con có ở cùng bố đâu, con chỉ ở cùng mẹ mà. Hay là cô An Chi bế em sang nhà mình ở nhỉ?Cô cũng cần ở bên chú, như bây giờ mẹ và bố bên nhau.Yên Nhiên gật đầu, vẫn cố vớt vát thêm chút.
Vậy bố hãy dẫn con tới chơi với em thật nhiều nhé.Ừm.Kí ức của trẻ con có những mảng nhớ rất sâu và kỹ, thi thoảng con gái sẽ ngây ngô nói gì đó, và thi thoảng sẽ làm
Bạch Anh Tử trầm tư.
Sa Dĩnh Sa trò chuyện và hỏi han Đới An Chi xong, thì cũng thận trọng xin phép.
- Tôi bế em bé được chứ.
An Chi cười cười gật đầu.
Dĩ nhiên rồi.Um, tôi sợ gia đình có thể kiêng hay hạn chế gì đó chẳng hạn.Đới An Chi quả thật không muốn nhiều người chạm vào con trai, nhưng Dĩnh Sa và Thương Huyền là chỗ thân thiết, lại có kinh nghiệm chăm con nhỏ rồi nên khá yên tâm.
Dĩnh Sa bế bé trai vỗ về nhè nhẹ, Bạch Anh Tử lần đầu thấy hình ảnh này của cô, liền hình dung cảnh trước kia cô một mình bồng bế con gái nhỏ
Tự nhiên anh nghĩ, không biết hồi Yên Nhiên đầy tháng, Dĩnh Sa có làm tiệc cho con không? Nếu có làm, thì có được đầy đủ đông vui không?
Chắc là không, cô ấy làm gì có người thân bạn bè nào. Nghĩ đến đây Bạch Anh Tử bỗng thấy thương hai mẹ con nhiều.
***
Yên Nhiên đã được chuyển sang họ bố, bố mẹ cô bé cũng đã đăng ký kết hôn, nhưng chưa tổ chức hôn lễ
Ở bữa tiệc đông vui và nhiều trẻ con, Bạch Yên Nhiên chỉ bám em bé nhân vật chính. Thế là hai nhóc nhà họ Trình cũng ngoan ngoãn bám theo chị lớn mà không hề nghịch ngợm.
Hà Thương Huyền đang mang bầu, nên nhóc lớn nhà Trình Thiếu Lăng khoe khoang vô cùng.
- Em cũng sắp có em rồi đấy. Em bé ở trong bụng mẹ Huyền kìa.
Cô chị nhà họ Bạch liền đi tới chỗ mẹ mình rồi hỏi.
Mẹ ơi, bụng mẹ có em bé chưa?Chưa con.Thế bụng mẹ có gì? Sao vẫn chưa có em bé giống cô Thương Huyền?Hmmm, bụng mẹ có đồ ăn thôi.Vẻ mặt cô nhóc ỉu xìu, vốn đã thích có em, xong xung quanh ai cũng có em bé khiến Bạch Yên Nhiên tủi thân và có chút tị nạnh với hai nhóc con nhà họ Trình.
Người lớn ai cũng thấy, nhưng việc sinh con đẻ cái là chuyện nhạy cảm, nhất là ở chốn tiệc tùng nên mọi người ý nhị tránh nhắc tới dù họ cũng muốn quan tâm và khuyến khích Sa Dĩnh Sa sinh thêm em cho Yên Nhiên.
Thực ra cô sợ sinh con lắm. Cô từng nghĩ sẽ không sinh thêm mà dành trọn tình yêu cho đứa con gái duy nhất.
Việc mang thai và sinh nở đối với cô quá vất vả và ám ảnh.
Tuy nhiên khi nghe nguyện vọng của con, cô lại thấu suy nghĩ của mình khá ích kỷ. Cô cũng hiểu chồng mình áp lực có con trai và khao khát có thêm con như thế nào. Cô yêu chồng, yêu con, thấy hai người thân thương phiền lòng khiến cô cũng không dễ chịu gì.
Đôi lúc cô tưởng tượng Yên Nhiên lớn lên sẽ lấy chồng và không ở cùng mình nữa, sau này cô già yếu ốm đau, một mình con bé phải lo lắng hết thảy chuyện trong nhà, hết nhà đẻ tới nhà chồng thì lại không nỡ chút nào.
Trong lúc chỉ có hai vợ chồng ngồi lại ở bàn tiệc, cô đã thăm dò ý kiến của chồng.
- Anh Tử, anh nghĩ sao nếu em sinh thêm một đứa nữa?
Anh hơi ngạc nhiên, sau đó nắm lấy tay cô và nhìn ra chỗ vợ chồng chủ tiệc.
- Rất tốt. Hiện tại chúng ta có đủ năng lực kinh tế để nuôi con được tốt nhất. Nhưng anh đợi em sẵn sàng. Sự lựa chọn của em mới là quan trọng nhất, từ tâm lý, sức khỏe đến tư tưởng với việc sinh nở.
Em nghĩ chúng ta nên có kế hoạch dần là vừa. Tuổi tác của em không còn trẻ nữa, sức khỏe sinh sản sắp qua mốc lý tưởng. Yên Nhiên nên có em để bớt cô đơn và sau này chúng ta già cả rời đi, con vẫn còn người thân để chị em cùng nương tựa. Cái gì cũng có hai mặt, chúng ta nên nghĩ tới mặt tích cực thì hơn.Không phải chỉ vì thương con mà Dĩnh Sa quyết định như vậy. Yếu tố khiến cô muốn sinh thêm con là ở Bạch Anh Tử.
Anh phải xứng đáng, phải đủ tin cậy mới khiến cô yên tâm và vững lòng. Nếu anh không đem lại cho cô cảm giác an toàn, thì dù anh có giàu bao nhiêu, dù cô có từng làm anh đau khổ thì cô cũng không dùng cách này để dựa dẫm và bù đắp.
Lần này cô có anh đồng hành, có Yên Nhiên cổ vũ, cô tin mình sẽ làm tốt thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.