Chương 10: Chương 10: Ra điều kiện
thuytinh103
15/10/2018
Sau khi mọi thứ xong xuôi, hắn bế cô lên giường, nhẹ nhàng đặt cô xuống, hắn ngắm nhìn cô hồi lâu, cô không thích ánh mắt gian tà đó nên vội liếc mắt sang nơi khác, hắn cứ nhìn da thịt phơi bày, trên người cô bây giờ chỉ toàn vết tích của hắn, cô liền dùng tay che đậy, vì đến cả váy áo hắn vẫn chưa chịu trả cho cô
_Tôi lạnh...huhu
Lâm Tương Y nghẹn ngào vì bị ức hiếp vẫn không thể làm gì, chỉ biết khóc thật nhiều, hắn chớp hàng mi đen cong vút khẽ cười lấy cái chăn quấn quanh người cô, hắn ở đối diện cô buộc cô nhìn hắn mà không được lơ đãng nhìn về nơi khác
_Hoắc Kiệt Nam...
Hắn búng tay, lập tức thuộc hạ xuất hiện, cô hoảng sợ vì bộ dạng bây giờ nên vội rút người kéo cái chăn lên cao nép sau người hắn
_Hắc chủ tịch...có chuyện gì ạ?
Hoắc Kiệt Nam nhìn đống chăn gối lộn xộn cũng đoán được chuyện gì xảy ra, anh ta cười tươi vui vẻ, tâm trạng của boss lớn đang vui vẻ xem ra mọi thứ bắt đầu thay đổi rồi
_Lần đầu tiên nhìn thấy Hoa tổng cười đấy ạ, cô gái này rất có tìm năng
Hải Đan biết nói lời ngon ngọt xu nịnh nhưng không lộ liễu như Hoắc Kiệt Nam, anh ta thì lại cho rằng Lâm Tương Y không có khả năng đó, đâu ai biết rằng giữa hai người đã rất kịch liệt
_Cô ta thì có là gì?
_Là do anh ta bắt tôi viết khế ước bán thân, còn bắt tôi trả tiền hoa hồng rất cao...cho nên mới xảy ra chuyện hôm nay, tôi muốn về nhà...tôi muốn về nhà...
Lâm Tương Y ở trong chăn làm loạn nói khẽ, giọng nói ấm áp rất lọt lỗ tai hắn
_Thiếu gia...cái này oan quá...
Hoắc Kiệt Nam sợ hãi nhìn hắn, anh nhìn ra mức độ sát thương cao khi động đến cô, vì bây giờ có vẻ sau hai đêm xxx, vị trí của cô đã lên cấp rất nhanh, đã nhiều lần Hoắc Kiệt Nam đem phụ nữ đến cho hắn nhưng chẳng ai có thể vượt qua được như Lâm Tương Y
_Có thật như vậy?
Hoa Trạch Siêu khoát tay qua cái cục chăn trắng toát bên cạnh, hắn vui vẻ tâm trạng rất tốt
_Không phải..không phải...Lâm tiểu thư cô ăn nói cho cẩn thận, là hoạ sát thân đấy
_Đem 100 tờ chi phiếu đến nhà Lâm Tương Y, muốn điền bao nhiêu tùy ý, sắp xếp cho Lâm Tương An phòng làm việc tốt một chút...
Hoa Trạch Siêu ra lệnh, hắn ngồi trên giường, thảnh thơi bấm điện thoại, gương mặt toả ra ánh sáng ấm áp mà xưa giờ chưa bao giờ như thế, hành hạ người ta thì vui vẻ lắm, hắn có biết cô tủi thân cỡ nào chỉ muốn dùng đỉa dâu kia nhét đầy mồm hắn
_Vâng ạ
_Số của Lâm Tương Y thật tốt
Hoắc Kiệt Nam chép miệng tiếc rẽ, sau đó hắn bảo tất cả thuộc hạ lui xuống, khi chỉ còn có hắn và cô hắn kéo cái chăn xuống
_Tôi muốn về nhà, mau trả váy áo đây
_Phiền phức...
Hắn cau mày kéo ngăn tủ lấy ra bộ váy đưa cho cô, hắn kiên nhẫn đợi cô thay váy
Hắn ngồi trên ghế, hai tay mở laptop xem lô đất ở khu B, cô thay xong bộ váy bước ra ngoài nhưng không dám bước đến chỗ hắn đang ngồi
_Đến đây...
_Ơ tôi...
_Mau đến đây
Hoa Trạch Siêu hất cái laptop xuống sàn, tính khí hắn bao giờ cũng thế nóng nảy bá đạo, cô không muốn chọc giận hắn vì còn muốn về nhà cho nên đành rón rén đến gần
_Huhu...
Hắn kéo cô ngồi trên đùi hắn, sẵn tiện hắn vòng tay ôm ngang eo cô
_Người em là nước mắt à, cứ động đến là khóc?
Hắn lau nước mắt trên mặt cô, nhỏ nhẹ mềm mỏng, đối xử rất khác với cô
_Sau này ở đây làm tôi vui vẻ, tôi trả em sống tiền cao nhất em muốn
Hắn véo nhẹ lên gò má cô, thích thú giữ cô trong ngực, mùi tóc của cô làm hắn rất dễ chịu, hắn đem hơi thở nam tính phả vào cổ cô, đúng hơn là làm cô rùng mình
_Làm cho anh vui vẻ? Tôi không làm chuyện đó, tôi còn đang đi học, sau khi học xong tôi tự kiếm ra tiền không cần phải làm cái chuyện ấm giường như anh nói, tôi không cần
Lâm Tương Y bức xúc đứng dậy, cô nói to khí thế, cương quyết không lệ thuộc hắn, hai mắt còn rất căm ghét nhìn hắn
_Nói lại xem...
Hắn đứng dậy, thân người cao lớn làm cô hơi run sợ, hắn lấn ác cô, hắn nghiến răng hỏi lại, tâm tư rối bời sao cô không thể như những người phụ nữ kia đều sẵn lòng phục vụ hắn, cô làm hắn tức quá nếu cô không khuất phục thì hắn giết cô mất
_Ơ tôi...
Cô định gân cổ lên cãi nhưng nhớ lại mấy ngày qua rất tệ hại nên không dám, cô đành dùng kế trì hoãn để đánh lạc hướng vậy
_Cho tôi...cho tôi hai ngày suy nghĩ
_Hai ngày? Quá lâu...không được
Hắn bát bỏ ý kiến của cô, biết tính khí ngang ngược nói là sẽ hành động của hắn nên cô đành dỗ ngọt
_Xin anh...Tôi vẫn còn học ở trường, phải sắp xếp thời gian...
Lâm Tương Y nắm tay hắn nài nỉ, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn không rời hắn, ánh mắt còn đáng thương tội nghiệp hắn làm sao đành lòng bắt nạt cô, ngay khi tâm trạng đang tốt nên hắn có thể cho qua
_Em có hai ngày
Nói là hai ngày thật ra là để cô suy nghĩ cho vui, đã trở thành tâm điểm của hắn thì cô cố chạy đâu cũng không thoát, Lâm Tương Y khốn khổ chỉ còn hai ngày để tự do, trước khi cô trở thành tình nhân ngày đêm bị hắn vùi dập dưới thân
Trước khi để cô về hắn còn bá đạo cưỡng hôn cô, miệng đắng lưỡi khô bị hắn càng quét đến mất hết không khí, bàn tay quấy nhiễu còn cho vào áo cô sờ soạn lung tung làm cô đứng không vững nhún vai sợ hãi
_Anh ta còn muốn mình bao nhiêu lần đây? Hức...ác quỷ...
Hắn ôm lấy cô, hai bàn tay ấm áp giữ chặt cô, đầu nghiên sang phải chớp hàng mi rậm, hắn trong tư trang áo sơ mi đen quần tây đẹp hút hồn nếu tính tình hắn không quá xấu chắc có lẽ cô đã liêu xiêu trước vẻ đẹp này rồi.
_À khoan đã....
Khi cô đã ra đến cửa chuẩn bị tung bay như con chim sổ lòng về với tự do thì bị giọng nói ma quỷ kéo lại...
Có... chuyện gì?
_Nhìn xem, cái nào đẹp?
Hoa Trạch Siêu mở một cái tủ lớn cao đến đụng trần nhà, trong tủ có rất rất nhiều con dấu bằng vàng, nhìn kỹ cô nhận ra tất cả đều mang tên hắn nhưng có nhiều kiểu khác nhau
_Cái...cái nào cũng đẹp, mà để làm gì?
_Để đóng lên người em, dù cho em có muốn trốn, thì đố thằng đàng ông nào vạch áo em ra mà không nhìn thấy tên tôi
Hoa Trạch Siêu thật sự rất cao tay, hắn đã có chút nghi ngờ nên mạnh bạo kéo cô xuống giường giật cúc áo cô ra sau đó đóng mạnh ba chữ Hoa Trạch Siêu lên ngực trái cô, vết mực đen mãi mãi không xóa đi được...lâu lắm mới có 1 người làm hắn có hứng còn lâu mới để mất
_Hu hu...anh làm gì vậy? Hức...
Cô đau khổ vì sắp trở thành tình nhân bị hắn hàng đêm bày trò mua vui, dù lòng không muốn nhưng sao thoát được, hắn đã nhắm đến cô rồi thì một loạt kế hoạch đã định sẵn
_Em chịu khó đợi đi tôi không sử dụng em quá một tháng đâu, lo mà hầu hạ tôi cho tốt
Hoa Trạch Siêu mở lời khẳng định, có cuộc tình nào kéo dài lâu hơn một tháng đâu? Ngay cả vợ cũ của hắn cũng chỉ được 20 ngày...
Tiếp theo chap 11 Cô muốn bỏ trốn
By Thuytinh103
_Tôi lạnh...huhu
Lâm Tương Y nghẹn ngào vì bị ức hiếp vẫn không thể làm gì, chỉ biết khóc thật nhiều, hắn chớp hàng mi đen cong vút khẽ cười lấy cái chăn quấn quanh người cô, hắn ở đối diện cô buộc cô nhìn hắn mà không được lơ đãng nhìn về nơi khác
_Hoắc Kiệt Nam...
Hắn búng tay, lập tức thuộc hạ xuất hiện, cô hoảng sợ vì bộ dạng bây giờ nên vội rút người kéo cái chăn lên cao nép sau người hắn
_Hắc chủ tịch...có chuyện gì ạ?
Hoắc Kiệt Nam nhìn đống chăn gối lộn xộn cũng đoán được chuyện gì xảy ra, anh ta cười tươi vui vẻ, tâm trạng của boss lớn đang vui vẻ xem ra mọi thứ bắt đầu thay đổi rồi
_Lần đầu tiên nhìn thấy Hoa tổng cười đấy ạ, cô gái này rất có tìm năng
Hải Đan biết nói lời ngon ngọt xu nịnh nhưng không lộ liễu như Hoắc Kiệt Nam, anh ta thì lại cho rằng Lâm Tương Y không có khả năng đó, đâu ai biết rằng giữa hai người đã rất kịch liệt
_Cô ta thì có là gì?
_Là do anh ta bắt tôi viết khế ước bán thân, còn bắt tôi trả tiền hoa hồng rất cao...cho nên mới xảy ra chuyện hôm nay, tôi muốn về nhà...tôi muốn về nhà...
Lâm Tương Y ở trong chăn làm loạn nói khẽ, giọng nói ấm áp rất lọt lỗ tai hắn
_Thiếu gia...cái này oan quá...
Hoắc Kiệt Nam sợ hãi nhìn hắn, anh nhìn ra mức độ sát thương cao khi động đến cô, vì bây giờ có vẻ sau hai đêm xxx, vị trí của cô đã lên cấp rất nhanh, đã nhiều lần Hoắc Kiệt Nam đem phụ nữ đến cho hắn nhưng chẳng ai có thể vượt qua được như Lâm Tương Y
_Có thật như vậy?
Hoa Trạch Siêu khoát tay qua cái cục chăn trắng toát bên cạnh, hắn vui vẻ tâm trạng rất tốt
_Không phải..không phải...Lâm tiểu thư cô ăn nói cho cẩn thận, là hoạ sát thân đấy
_Đem 100 tờ chi phiếu đến nhà Lâm Tương Y, muốn điền bao nhiêu tùy ý, sắp xếp cho Lâm Tương An phòng làm việc tốt một chút...
Hoa Trạch Siêu ra lệnh, hắn ngồi trên giường, thảnh thơi bấm điện thoại, gương mặt toả ra ánh sáng ấm áp mà xưa giờ chưa bao giờ như thế, hành hạ người ta thì vui vẻ lắm, hắn có biết cô tủi thân cỡ nào chỉ muốn dùng đỉa dâu kia nhét đầy mồm hắn
_Vâng ạ
_Số của Lâm Tương Y thật tốt
Hoắc Kiệt Nam chép miệng tiếc rẽ, sau đó hắn bảo tất cả thuộc hạ lui xuống, khi chỉ còn có hắn và cô hắn kéo cái chăn xuống
_Tôi muốn về nhà, mau trả váy áo đây
_Phiền phức...
Hắn cau mày kéo ngăn tủ lấy ra bộ váy đưa cho cô, hắn kiên nhẫn đợi cô thay váy
Hắn ngồi trên ghế, hai tay mở laptop xem lô đất ở khu B, cô thay xong bộ váy bước ra ngoài nhưng không dám bước đến chỗ hắn đang ngồi
_Đến đây...
_Ơ tôi...
_Mau đến đây
Hoa Trạch Siêu hất cái laptop xuống sàn, tính khí hắn bao giờ cũng thế nóng nảy bá đạo, cô không muốn chọc giận hắn vì còn muốn về nhà cho nên đành rón rén đến gần
_Huhu...
Hắn kéo cô ngồi trên đùi hắn, sẵn tiện hắn vòng tay ôm ngang eo cô
_Người em là nước mắt à, cứ động đến là khóc?
Hắn lau nước mắt trên mặt cô, nhỏ nhẹ mềm mỏng, đối xử rất khác với cô
_Sau này ở đây làm tôi vui vẻ, tôi trả em sống tiền cao nhất em muốn
Hắn véo nhẹ lên gò má cô, thích thú giữ cô trong ngực, mùi tóc của cô làm hắn rất dễ chịu, hắn đem hơi thở nam tính phả vào cổ cô, đúng hơn là làm cô rùng mình
_Làm cho anh vui vẻ? Tôi không làm chuyện đó, tôi còn đang đi học, sau khi học xong tôi tự kiếm ra tiền không cần phải làm cái chuyện ấm giường như anh nói, tôi không cần
Lâm Tương Y bức xúc đứng dậy, cô nói to khí thế, cương quyết không lệ thuộc hắn, hai mắt còn rất căm ghét nhìn hắn
_Nói lại xem...
Hắn đứng dậy, thân người cao lớn làm cô hơi run sợ, hắn lấn ác cô, hắn nghiến răng hỏi lại, tâm tư rối bời sao cô không thể như những người phụ nữ kia đều sẵn lòng phục vụ hắn, cô làm hắn tức quá nếu cô không khuất phục thì hắn giết cô mất
_Ơ tôi...
Cô định gân cổ lên cãi nhưng nhớ lại mấy ngày qua rất tệ hại nên không dám, cô đành dùng kế trì hoãn để đánh lạc hướng vậy
_Cho tôi...cho tôi hai ngày suy nghĩ
_Hai ngày? Quá lâu...không được
Hắn bát bỏ ý kiến của cô, biết tính khí ngang ngược nói là sẽ hành động của hắn nên cô đành dỗ ngọt
_Xin anh...Tôi vẫn còn học ở trường, phải sắp xếp thời gian...
Lâm Tương Y nắm tay hắn nài nỉ, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn không rời hắn, ánh mắt còn đáng thương tội nghiệp hắn làm sao đành lòng bắt nạt cô, ngay khi tâm trạng đang tốt nên hắn có thể cho qua
_Em có hai ngày
Nói là hai ngày thật ra là để cô suy nghĩ cho vui, đã trở thành tâm điểm của hắn thì cô cố chạy đâu cũng không thoát, Lâm Tương Y khốn khổ chỉ còn hai ngày để tự do, trước khi cô trở thành tình nhân ngày đêm bị hắn vùi dập dưới thân
Trước khi để cô về hắn còn bá đạo cưỡng hôn cô, miệng đắng lưỡi khô bị hắn càng quét đến mất hết không khí, bàn tay quấy nhiễu còn cho vào áo cô sờ soạn lung tung làm cô đứng không vững nhún vai sợ hãi
_Anh ta còn muốn mình bao nhiêu lần đây? Hức...ác quỷ...
Hắn ôm lấy cô, hai bàn tay ấm áp giữ chặt cô, đầu nghiên sang phải chớp hàng mi rậm, hắn trong tư trang áo sơ mi đen quần tây đẹp hút hồn nếu tính tình hắn không quá xấu chắc có lẽ cô đã liêu xiêu trước vẻ đẹp này rồi.
_À khoan đã....
Khi cô đã ra đến cửa chuẩn bị tung bay như con chim sổ lòng về với tự do thì bị giọng nói ma quỷ kéo lại...
Có... chuyện gì?
_Nhìn xem, cái nào đẹp?
Hoa Trạch Siêu mở một cái tủ lớn cao đến đụng trần nhà, trong tủ có rất rất nhiều con dấu bằng vàng, nhìn kỹ cô nhận ra tất cả đều mang tên hắn nhưng có nhiều kiểu khác nhau
_Cái...cái nào cũng đẹp, mà để làm gì?
_Để đóng lên người em, dù cho em có muốn trốn, thì đố thằng đàng ông nào vạch áo em ra mà không nhìn thấy tên tôi
Hoa Trạch Siêu thật sự rất cao tay, hắn đã có chút nghi ngờ nên mạnh bạo kéo cô xuống giường giật cúc áo cô ra sau đó đóng mạnh ba chữ Hoa Trạch Siêu lên ngực trái cô, vết mực đen mãi mãi không xóa đi được...lâu lắm mới có 1 người làm hắn có hứng còn lâu mới để mất
_Hu hu...anh làm gì vậy? Hức...
Cô đau khổ vì sắp trở thành tình nhân bị hắn hàng đêm bày trò mua vui, dù lòng không muốn nhưng sao thoát được, hắn đã nhắm đến cô rồi thì một loạt kế hoạch đã định sẵn
_Em chịu khó đợi đi tôi không sử dụng em quá một tháng đâu, lo mà hầu hạ tôi cho tốt
Hoa Trạch Siêu mở lời khẳng định, có cuộc tình nào kéo dài lâu hơn một tháng đâu? Ngay cả vợ cũ của hắn cũng chỉ được 20 ngày...
Tiếp theo chap 11 Cô muốn bỏ trốn
By Thuytinh103
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.