Chương 712: Huyết tế chiến ý
Thiên Tằm Thổ Đậu
08/08/2014
"Xoẹt!"
Cánh chim hắc ám cắt qua khung trời, dưới sự chú ý của vô số khán giả, trực tiếp chém vào Huyết Ưng Chiến Ấn.
Nhưng khoảnh khắc va chạm, không vang lên tiếng nổ kinh thiên, hai luồng chiến ý hùng hậu tiếp xúc, chỉ có không gian bồng bềnh, rồi hai cỗ năng lượng ăn mòn lẫn nhau, muốn cán nát nhau.
Mọi ánh mắt đều tập trung lên trời.
Thế giằng co kéo dài, sắc mặt Ngô Thiên càng thêm tối sầm. Cục diện này không phải là thứ hắn nghĩ tới, vốn dĩ quân số Huyết Ưng vệ gấp 5 lần Cửu U vệ, lẽ ra phải áp đảo nghiền nát mới đúng chớ!
- Ta xem ngươi giãy giụa được bao lâu!
Ngô Thiên lầm bầm nguyền rủa, ấn pháp lại thay đổi, chiến ý huyết sắc lại bùng lên, cuồn cuộn đổ vào bổ sung cho Huyết Ưng Chiến Ấn.
Chiến ý quân đoàn của hắn phải thâm hậu hơn hẳn địch quân, cứ giằng co thế này, thì bọn Mục Trần tất bại vô nghi!
Huyết Ưng Chiến Ấn đột ngột tăng sức làm cho Mục Trần trợn mắt, hắn hít một hơi, một tay làm đao, chém xuống!
"Vù!"
Không khí trước mặt bị thủ đao của hắn cắt rách. (LTC: cái này ad cũng làm được nè)
"Xoẹt xoẹt!"
Âm thanh chói tai từ trên cao vang xuống, làm cho vô số người trợn tròn hai mắt. Bởi vì Huyết Ưng Chiến Ấn lúc này bị hắc dực hung hãn kia chém ra một đường nứt lớn.
- Không thể tin được...
Ai nấy thất kinh, chẳng ngờ chiến ấn ngưng tụ bởi chiến ý hùng hậu của Huyết Ưng vệ lại bị cắt phá.
Sắc mặt Ngô Thiên khoảnh khắc đó cũng ngây dại, rồi ngay sau đó, Mục Trần chẳng cho hắn cơ hội sửa sai, tay phất xuống.
Lúc đó, vài cường giả thực lực siêu tuyệt còn mơ hồ cảm thấy Cửu U chiến ý dường như trở nên sôi trào và sinh động hẳn lên.
Hắc ám xẹt qua không gian, hắc dực quét xuống, khiến cho khe nứt trên Huyết Ưng Chiến Ấn càng bị hở rộng, kéo dài, cuối cùng phân thành hai nửa chiến ấn.
"Ầm ầm."
Huyết Ưng Chiến Ấn nổ tung, trở thành những đốm sáng đỏ li ti rơi xuống tiêu tán.
Cả Ngô Thiên lẫn 5000 quân Huyết Ưng vệ đều nghệt mặt ra.
"Ú ù ù ù ù!"
Khán giả quan chiến lúc này cũng kinh ngạc ồ lên, cường giả kinh nghi không tin vào mắt mình, vẫn chưa hiểu làm cách nào Mục Trần có thể tạo thành tình huống rung động như vậy.
Nếu luận về độ nhiều của chiến ý, hẳn nhiên Huyết Ưng vệ phải cao hơn vài chục bậc!
- Sao lại thế?
Từ Thanh cũng ngạc nhiên, bất giác lên tiếng hỏi Tu La vương. Xét theo tình huống bình thường, rõ ràng Cửu U vệ mới phải là phe tan tác chớ!
Tu La vương cũng cau mày, hai mắt nheo lại:
- Mục Trần quả nhiên không đơn giản a. Ngươi không nhận thấy gì cả sao?
Từ Thanh hơi bần thần trả lời:
- Cứ như là chiến ý Cửu U vệ trong tay hắn lợi hại hơn.
- Nếu như ngươi thống lĩnh Cửu U vệ, liệu có làm được như thế không?
Tu La vương bồi thêm một câu.
Từ Thanh trầm tư, lắc đầu. Nếu như hôm nay là hắn thống lĩnh Cửu U vệ, thì trận chiến hôm nay tuyệt đối sẽ bại dưới tay Ngô Thiên và Huyết Ưng vệ.
- Vậy đó, chứng minh rằng Mục Trần rất thông hiểu chiến ý và khả năng nắm giữ cũng vượt xa các ngươi.
Tu La vương bình phẩm.
- Không thể nào!
Từ Thanh khiếp kinh. Mục Trần đến Đại La Thiên vực bao lâu chứ, trước kia hẳn là chưa bao giờ tiếp xúc với chiến ý? Còn thống lĩnh bọn họ cũng tẩm dâm trong đó mấy năm. (LTC: nguyên từ của lão đậu, khả năng dùng từ quá cao siêu)
- Thế ta mới bảo hắn không đơn giản.
Tu La vương thản nhiên nói tiếp.
Từ Thanh thảng thốt:
- Vậy ván cược này, không phải hắn đã định phải thắng rồi chớ?
- Cũng không dễ dàng như vậy, Mục Trần tuy rằng hiểu rõ và thuần thục thao khống chiến ý, nhưng Huyết Ưng vệ đâu phải quân đoàn kém cỏi, Ngô Thiên cũng không phải thống lĩnh tầm thường. Muốn triệt để tử chiến, e rằng Mục Trần cũng phải gặp phiền toái lớn, dù sao Cửu U vệ trước đây vốn kém cỏi.
Tu La vương chậm rãi phân tích.
Từ Thanh gật gù tán thành, ngẩng nhìn lên trời, ánh mắt khó hiểu.
Phía kia, Huyết Ưng vương lúc này sắc mặt khá khó coi, trước đó quân mình không áp đảo đối phương đã rất khó chịu, còn bây giờ Huyết Ưng Chiến Ấn bị phá, mặt mày lại xanh mét.
"Hừ!"
Huyết Ưng vương hậm hực tức tối, tiếng rền như sấm vọng vào tai Ngô Thiên, khiến cho hắn hồi tỉnh từ trạng thái ngây ngốc, mặt mày tái xanh.
- Xem ra dựa vào quân số cũng chưa chắc sẽ thắng nha.
Mục Trần nhìn sắc mặt Ngô Thiên khó coi, mỉm cười ném đá xuống giếng.
Ngô Thiên nhăn nhó, căm tức nhìn lại:
- Mục Trần, đắc ý còn quá sớm! Ngươi khinh thị Huyết Ưng vệ là bùn nhão hay sao?
Ngô Thiên quát lên tức tối, dữ tợn dộng mạnh huyết thương xuống, chiến ý huyết sắc như đại hồng thủy điên cuồng ào tới Mục Trần.
Vài lần thất thố đã khiến hắn bỏ mất dáng vẻ thong dong ban đầu
Mục Trần thấy đối phương dốc quy mô chiến ý công kích, cũng không hoảng hốt, múa tay điều động Cửu U chiến ý nghênh đón.
"Đùng! Đùng!"
Chiến ý vỗ vào nhau, sấm rền liên miên, phong bạo dữ dội, phong sa tẩu thạch, thanh thế hãi nhân.
Thế công này Ngô Thiên chủ đạo, nhưng quan sát kỹ sẽ thất cuồng oanh mãnh tạc thế nào hắn cũng không thể xuyên thủng phòng tuyến Cửu U chiến ý, căn bản chẳng đả thương nổi Mục Trần hay bất kỳ chiến sĩ nào của Cửu U vệ.
Khả năng thao khống chiến ý của hắn đúng là không bì kịp Mục Trần!
Thế công càng tăng, Ngô Thiên càng khó chấp nhận thực tế. Nhưng sự thực cho thấy cố sống cố chết đánh bừa thì chỉ kéo dài thời gian vô vị, như thế thì càng bất lợi cho hắn, vì vốn dĩ đánh giá của mọi người Huyết Ưng vệ là kèo trên, đúng ra phải nghiền nát áp đảo mới phải lẽ.
- Tên chó má!
Ngô Thiên điên máu chửi rủa, nghiến răng ken két. Bất chấp trả giá thế nào, ván cược này hắn phải thắng, bằng không phải lãnh đủ cơn lôi đình cuồng nộ của Huyết Ưng vương.
- Đây là ngươi ép ta!
Ngô Thiên lẩm bẩm một mình, vung tay thu hồi thế công, oán độc nhìn Mục Trần, cúi đầu xuống Huyết Ưng vệ, lãnh đạm ra lệnh:
- Huyết tế chiến ý!
Mệnh lệnh ban ra, Huyết Ưng vệ nhất thời giật mình khựng lại, sắc mặt do dự, nhưng rồi họ cũng vâng lệnh cắn đầu lưỡi, vô số những tia máu trong miệng bắn ra.
(LTC: giống thầy pháp bắt ma ghê)
Những luồng máu tươi bay vào chiến ý, chiến ý huyết sắc lại càng thêm đậm đặc, lúc này nó như con sông máu chảy róc rách, sắc mặt Huyết Ưng vệ bên dưới tái đi rất nhiều.
"Ầm!"
Sông máu đặc sệt quay cuồng phía sau Ngô Thiên, khí tức huyết tinh ngập tràn khiến cho bầu trời trở nên yêu dị, như tận thế sắp bắt đầu.
- Huyết Ma Toái Thần Thương!
Ngô Thiên hung dữ kết ấn, tay giơ cao, biển máu bắn lên ngưng tụ trên không, rơi xuống như mưa, Huyết Ma Thần Thương khổng lồ nghìn trượng xuất hiện ra, cuồng phong lạnh lẽo nổi lên làm cho người ta nổi da gà.
Ngoài chiến trường, khán giả biến sắc. Ngô Thiên điên rồi, lại dùng đến sát chiêu cực mạnh của Huyết Ưng vệ, công kích này Chí Tôn tam phẩm cũng nhất kích tất sát!
Đường Băng mặt trắng bệch, không ngờ Ngô Thiên không từ thủ đoạn.
- Huyết Ưng điện đúng là tàn nhẫn.
Cửu U lạnh lẽo cất tiếng tức giận.
- Huyết Ưng điện ta tranh phong cùng kẻ địch, chưa bao giờ nương tay.
Huyết Ưng vương cười khẩy.
Cửu U trừng mắt, nhưng cũng không đôi co nhiều, chỉ đưa mắt trông chờ nhìn về gã thống lĩnh phía trên Cửu U vệ.
Nàng đã quyết tâm, nếu tình hình bất ổn, dù có phạm quy tắc, nàng cũng sẽ ra tay.
- Mục Trần, đỡ nữa cho ta xem!
Ngô Thiên cười to, huyết vũ rơi rơi làm cho gương mặt nhăn nhó của hắn càng thêm đáng sợ.
Mục Trần nheo mắt nhìn lên Huyết Ma Thần Thương, nhưng chẳng hề kinh ngạc hay sợ hãi, chỉ nhắm hai mắt lại.
- Chỉ cần các ngươi không sợ hãi, ta sẽ thống lĩnh các ngươi đánh bại mọi kẻ địch.
Thanh âm trầm trầm như người mê sảng vang lên trong đầu tất cả chiến binh Cửu U vệ.
- Không sợ!
- Không sợ!
Những tiếng hô vang lên từ trong lòng chiến sĩ Cửu U vệ, trọng kích trong tay nhất tề cắm xuống đất, rầm rầm đồng loạt quỳ một gối xuống đất, tay giữ chặt trọng kích.
Cái đầu của họ chậm rãi cúi xuống trước vị thống lĩnh trên trời.
"Ầm! Ầm!"
Ngay lúc đó, chiến ý mênh mông như cột nước bắn thẳng lên trời, như bão lốc xoáy quấn lấy Mục Trần, ù ù kêu gào những thanh âm đầy tính hiếu chiến.
Mục Trần từ tốn giang tay, mặc cho gió lốc quấn lấy hắn. Ý chí bản thân dung nhập vào chiến ý cuồng bạo.
Khiến cho phong bạo tăng cường sức mạnh càng thêm dữ dội.
Mọi người biến sắc, cả vẻ mặt dữ tợn của Ngô Thiên cũng khựng lại.
Họ nhận thấy được, chiến ý phía Mục Trần càng lúc càng tăng, chỉ chốc lát khí thế đã vượt xa chiến ý Huyết Ưng vệ!
- Như thế nào có thể...
Mọi người thất thanh nhìn vào gã thống lĩnh trong gió lốc, nhất thời không nói nên lời. Gã thanh niên này, trình độ thao khống chiến ý cao đến mức nào?
---------------------------
Cánh chim hắc ám cắt qua khung trời, dưới sự chú ý của vô số khán giả, trực tiếp chém vào Huyết Ưng Chiến Ấn.
Nhưng khoảnh khắc va chạm, không vang lên tiếng nổ kinh thiên, hai luồng chiến ý hùng hậu tiếp xúc, chỉ có không gian bồng bềnh, rồi hai cỗ năng lượng ăn mòn lẫn nhau, muốn cán nát nhau.
Mọi ánh mắt đều tập trung lên trời.
Thế giằng co kéo dài, sắc mặt Ngô Thiên càng thêm tối sầm. Cục diện này không phải là thứ hắn nghĩ tới, vốn dĩ quân số Huyết Ưng vệ gấp 5 lần Cửu U vệ, lẽ ra phải áp đảo nghiền nát mới đúng chớ!
- Ta xem ngươi giãy giụa được bao lâu!
Ngô Thiên lầm bầm nguyền rủa, ấn pháp lại thay đổi, chiến ý huyết sắc lại bùng lên, cuồn cuộn đổ vào bổ sung cho Huyết Ưng Chiến Ấn.
Chiến ý quân đoàn của hắn phải thâm hậu hơn hẳn địch quân, cứ giằng co thế này, thì bọn Mục Trần tất bại vô nghi!
Huyết Ưng Chiến Ấn đột ngột tăng sức làm cho Mục Trần trợn mắt, hắn hít một hơi, một tay làm đao, chém xuống!
"Vù!"
Không khí trước mặt bị thủ đao của hắn cắt rách. (LTC: cái này ad cũng làm được nè)
"Xoẹt xoẹt!"
Âm thanh chói tai từ trên cao vang xuống, làm cho vô số người trợn tròn hai mắt. Bởi vì Huyết Ưng Chiến Ấn lúc này bị hắc dực hung hãn kia chém ra một đường nứt lớn.
- Không thể tin được...
Ai nấy thất kinh, chẳng ngờ chiến ấn ngưng tụ bởi chiến ý hùng hậu của Huyết Ưng vệ lại bị cắt phá.
Sắc mặt Ngô Thiên khoảnh khắc đó cũng ngây dại, rồi ngay sau đó, Mục Trần chẳng cho hắn cơ hội sửa sai, tay phất xuống.
Lúc đó, vài cường giả thực lực siêu tuyệt còn mơ hồ cảm thấy Cửu U chiến ý dường như trở nên sôi trào và sinh động hẳn lên.
Hắc ám xẹt qua không gian, hắc dực quét xuống, khiến cho khe nứt trên Huyết Ưng Chiến Ấn càng bị hở rộng, kéo dài, cuối cùng phân thành hai nửa chiến ấn.
"Ầm ầm."
Huyết Ưng Chiến Ấn nổ tung, trở thành những đốm sáng đỏ li ti rơi xuống tiêu tán.
Cả Ngô Thiên lẫn 5000 quân Huyết Ưng vệ đều nghệt mặt ra.
"Ú ù ù ù ù!"
Khán giả quan chiến lúc này cũng kinh ngạc ồ lên, cường giả kinh nghi không tin vào mắt mình, vẫn chưa hiểu làm cách nào Mục Trần có thể tạo thành tình huống rung động như vậy.
Nếu luận về độ nhiều của chiến ý, hẳn nhiên Huyết Ưng vệ phải cao hơn vài chục bậc!
- Sao lại thế?
Từ Thanh cũng ngạc nhiên, bất giác lên tiếng hỏi Tu La vương. Xét theo tình huống bình thường, rõ ràng Cửu U vệ mới phải là phe tan tác chớ!
Tu La vương cũng cau mày, hai mắt nheo lại:
- Mục Trần quả nhiên không đơn giản a. Ngươi không nhận thấy gì cả sao?
Từ Thanh hơi bần thần trả lời:
- Cứ như là chiến ý Cửu U vệ trong tay hắn lợi hại hơn.
- Nếu như ngươi thống lĩnh Cửu U vệ, liệu có làm được như thế không?
Tu La vương bồi thêm một câu.
Từ Thanh trầm tư, lắc đầu. Nếu như hôm nay là hắn thống lĩnh Cửu U vệ, thì trận chiến hôm nay tuyệt đối sẽ bại dưới tay Ngô Thiên và Huyết Ưng vệ.
- Vậy đó, chứng minh rằng Mục Trần rất thông hiểu chiến ý và khả năng nắm giữ cũng vượt xa các ngươi.
Tu La vương bình phẩm.
- Không thể nào!
Từ Thanh khiếp kinh. Mục Trần đến Đại La Thiên vực bao lâu chứ, trước kia hẳn là chưa bao giờ tiếp xúc với chiến ý? Còn thống lĩnh bọn họ cũng tẩm dâm trong đó mấy năm. (LTC: nguyên từ của lão đậu, khả năng dùng từ quá cao siêu)
- Thế ta mới bảo hắn không đơn giản.
Tu La vương thản nhiên nói tiếp.
Từ Thanh thảng thốt:
- Vậy ván cược này, không phải hắn đã định phải thắng rồi chớ?
- Cũng không dễ dàng như vậy, Mục Trần tuy rằng hiểu rõ và thuần thục thao khống chiến ý, nhưng Huyết Ưng vệ đâu phải quân đoàn kém cỏi, Ngô Thiên cũng không phải thống lĩnh tầm thường. Muốn triệt để tử chiến, e rằng Mục Trần cũng phải gặp phiền toái lớn, dù sao Cửu U vệ trước đây vốn kém cỏi.
Tu La vương chậm rãi phân tích.
Từ Thanh gật gù tán thành, ngẩng nhìn lên trời, ánh mắt khó hiểu.
Phía kia, Huyết Ưng vương lúc này sắc mặt khá khó coi, trước đó quân mình không áp đảo đối phương đã rất khó chịu, còn bây giờ Huyết Ưng Chiến Ấn bị phá, mặt mày lại xanh mét.
"Hừ!"
Huyết Ưng vương hậm hực tức tối, tiếng rền như sấm vọng vào tai Ngô Thiên, khiến cho hắn hồi tỉnh từ trạng thái ngây ngốc, mặt mày tái xanh.
- Xem ra dựa vào quân số cũng chưa chắc sẽ thắng nha.
Mục Trần nhìn sắc mặt Ngô Thiên khó coi, mỉm cười ném đá xuống giếng.
Ngô Thiên nhăn nhó, căm tức nhìn lại:
- Mục Trần, đắc ý còn quá sớm! Ngươi khinh thị Huyết Ưng vệ là bùn nhão hay sao?
Ngô Thiên quát lên tức tối, dữ tợn dộng mạnh huyết thương xuống, chiến ý huyết sắc như đại hồng thủy điên cuồng ào tới Mục Trần.
Vài lần thất thố đã khiến hắn bỏ mất dáng vẻ thong dong ban đầu
Mục Trần thấy đối phương dốc quy mô chiến ý công kích, cũng không hoảng hốt, múa tay điều động Cửu U chiến ý nghênh đón.
"Đùng! Đùng!"
Chiến ý vỗ vào nhau, sấm rền liên miên, phong bạo dữ dội, phong sa tẩu thạch, thanh thế hãi nhân.
Thế công này Ngô Thiên chủ đạo, nhưng quan sát kỹ sẽ thất cuồng oanh mãnh tạc thế nào hắn cũng không thể xuyên thủng phòng tuyến Cửu U chiến ý, căn bản chẳng đả thương nổi Mục Trần hay bất kỳ chiến sĩ nào của Cửu U vệ.
Khả năng thao khống chiến ý của hắn đúng là không bì kịp Mục Trần!
Thế công càng tăng, Ngô Thiên càng khó chấp nhận thực tế. Nhưng sự thực cho thấy cố sống cố chết đánh bừa thì chỉ kéo dài thời gian vô vị, như thế thì càng bất lợi cho hắn, vì vốn dĩ đánh giá của mọi người Huyết Ưng vệ là kèo trên, đúng ra phải nghiền nát áp đảo mới phải lẽ.
- Tên chó má!
Ngô Thiên điên máu chửi rủa, nghiến răng ken két. Bất chấp trả giá thế nào, ván cược này hắn phải thắng, bằng không phải lãnh đủ cơn lôi đình cuồng nộ của Huyết Ưng vương.
- Đây là ngươi ép ta!
Ngô Thiên lẩm bẩm một mình, vung tay thu hồi thế công, oán độc nhìn Mục Trần, cúi đầu xuống Huyết Ưng vệ, lãnh đạm ra lệnh:
- Huyết tế chiến ý!
Mệnh lệnh ban ra, Huyết Ưng vệ nhất thời giật mình khựng lại, sắc mặt do dự, nhưng rồi họ cũng vâng lệnh cắn đầu lưỡi, vô số những tia máu trong miệng bắn ra.
(LTC: giống thầy pháp bắt ma ghê)
Những luồng máu tươi bay vào chiến ý, chiến ý huyết sắc lại càng thêm đậm đặc, lúc này nó như con sông máu chảy róc rách, sắc mặt Huyết Ưng vệ bên dưới tái đi rất nhiều.
"Ầm!"
Sông máu đặc sệt quay cuồng phía sau Ngô Thiên, khí tức huyết tinh ngập tràn khiến cho bầu trời trở nên yêu dị, như tận thế sắp bắt đầu.
- Huyết Ma Toái Thần Thương!
Ngô Thiên hung dữ kết ấn, tay giơ cao, biển máu bắn lên ngưng tụ trên không, rơi xuống như mưa, Huyết Ma Thần Thương khổng lồ nghìn trượng xuất hiện ra, cuồng phong lạnh lẽo nổi lên làm cho người ta nổi da gà.
Ngoài chiến trường, khán giả biến sắc. Ngô Thiên điên rồi, lại dùng đến sát chiêu cực mạnh của Huyết Ưng vệ, công kích này Chí Tôn tam phẩm cũng nhất kích tất sát!
Đường Băng mặt trắng bệch, không ngờ Ngô Thiên không từ thủ đoạn.
- Huyết Ưng điện đúng là tàn nhẫn.
Cửu U lạnh lẽo cất tiếng tức giận.
- Huyết Ưng điện ta tranh phong cùng kẻ địch, chưa bao giờ nương tay.
Huyết Ưng vương cười khẩy.
Cửu U trừng mắt, nhưng cũng không đôi co nhiều, chỉ đưa mắt trông chờ nhìn về gã thống lĩnh phía trên Cửu U vệ.
Nàng đã quyết tâm, nếu tình hình bất ổn, dù có phạm quy tắc, nàng cũng sẽ ra tay.
- Mục Trần, đỡ nữa cho ta xem!
Ngô Thiên cười to, huyết vũ rơi rơi làm cho gương mặt nhăn nhó của hắn càng thêm đáng sợ.
Mục Trần nheo mắt nhìn lên Huyết Ma Thần Thương, nhưng chẳng hề kinh ngạc hay sợ hãi, chỉ nhắm hai mắt lại.
- Chỉ cần các ngươi không sợ hãi, ta sẽ thống lĩnh các ngươi đánh bại mọi kẻ địch.
Thanh âm trầm trầm như người mê sảng vang lên trong đầu tất cả chiến binh Cửu U vệ.
- Không sợ!
- Không sợ!
Những tiếng hô vang lên từ trong lòng chiến sĩ Cửu U vệ, trọng kích trong tay nhất tề cắm xuống đất, rầm rầm đồng loạt quỳ một gối xuống đất, tay giữ chặt trọng kích.
Cái đầu của họ chậm rãi cúi xuống trước vị thống lĩnh trên trời.
"Ầm! Ầm!"
Ngay lúc đó, chiến ý mênh mông như cột nước bắn thẳng lên trời, như bão lốc xoáy quấn lấy Mục Trần, ù ù kêu gào những thanh âm đầy tính hiếu chiến.
Mục Trần từ tốn giang tay, mặc cho gió lốc quấn lấy hắn. Ý chí bản thân dung nhập vào chiến ý cuồng bạo.
Khiến cho phong bạo tăng cường sức mạnh càng thêm dữ dội.
Mọi người biến sắc, cả vẻ mặt dữ tợn của Ngô Thiên cũng khựng lại.
Họ nhận thấy được, chiến ý phía Mục Trần càng lúc càng tăng, chỉ chốc lát khí thế đã vượt xa chiến ý Huyết Ưng vệ!
- Như thế nào có thể...
Mọi người thất thanh nhìn vào gã thống lĩnh trong gió lốc, nhất thời không nói nên lời. Gã thanh niên này, trình độ thao khống chiến ý cao đến mức nào?
---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.