Chương 752: Bàn cổ cự phủ trảm chư thần! (1)
Vụ Ngoại Giang Sơn
12/05/2017
Bị giết bởi Bàn Cổ Phủ của Lạc Ly không phải đau đầu mấy ngày đơn giản như thế mà là trực tiếp bị giết.
Khuê Mộc Lang vừa chết, một đạo thần quang bay vào trong cơ thể của Lạc Ly, cơ thể của Lạc Ly lại lớn thêm một trượng, càng trở nên uy vũ hơn.
Lạc Ly cười ha ha, nhảy lên cao, phóng về phía các pháp tướng của bảy mươi hai thần tướng. Những pháp tướng đó lập tức chạy trốn, muốn tránh khỏi Lạc Ly. Bọn họ đã biết bị Lạc Ly giết chết thì chân thân cũng tử vong.
Múa máy phủ lớn, đuổi theo một tên, chỉ nhích một bước thì đã đuổi kịp, lập tức chém giết. Vô cùng sảng khoái. Chỉ trong nháy mắt mà Lạc Ly lại đánh chết thêm mấy chục người.
Đúng lúc này, trong hư không giáng xuống hai pháp tướng, chính là hai mươi tám Tinh Tú Giác Mộc Giao cùng Kháng Kim Long!
Bọn họ rống lớn: “Hỗn Nguyên tông tiểu nhi, thật càn rỡ, chúng ta tới đây dạy dỗ ngươi!”
Lạc Ly cười ha ha, bay về phía bọn họ, vung phủ lớn, đại chiến với hai Tinh Tú này.
Sau khi giao thủ. Bất kể Giác Mộc Giao cùng Kháng Kim Long dùng pháp thuật thần thông gì thì cũng không hề gây ảnh hưởng tới Lạc Ly. Cây phủ lớn của Lạc Ly giống như có sức mạnh kỳ dị, phá diệt thần thuật, phá diệt thiên địa!
Chưa đầy nửa phút, một phủ bổ xuống. Giác Mộc Giao bị chém chết, Kháng Kim Long xoay người bỏ chạy. Lạc Ly bám theo phía sau hắn, từng bước ép sát, chớp mắt hai người đã rời khỏi thế giới này, đi vào thế giới ở tầng trên.
Đây là chỗ của hai mươi tám Tinh Tú. Kháng Kim Long trốn trở lại nơi này, quát lên:
“Tiểu tử Hỗn Nguyên tông này quá lợi hại, mọi người mau bày trận, hóa sinh Thanh Long cùng Bạch Hổ, giết...”
Hắn lập tức bị Lạc Ly chém ngã, chém chết đương trường!
Sau đó Lạc Ly nhìn trong này. Nơi này cũng có hai mươi bức tượng lớn, dưới mỗi bức tướng đều có pháp tướng. Thế nhưng pháp tướng ở nơi này không có nhiều như ở nơi vừa rồi. Dưới mỗi bức tượng chỉ có mấy trăm pháp tướng mà thôi.
Lạc Ly vung phủ lớn lao vọt về phía bọn họ, dưới phủ lớn, bất kể đối phương ngăn cản như thế nào, sử dụng thần thuật thần công gì, dưới Bàn Cổ Phủ, tất cả đều lặng lẽ tan biến, gặp một tên, giết một tên, rất sảng khoái!
Lạc Ly chặt chặt chém chém, nháy mắt, đã có hơn ba mươi pháp tướng Tinh Tú bị hắn chém vỡ. Mỗi lần đánh chết một cái thì có rất nhiều pháp tướng Tinh Tú vỡ nát, bởi vì mỗi tu sĩ đó đều luyện thành mấy cái pháp tướng, bị Lạc Ly chém giết một pháp tướng, tu sĩ Bát Thần quan sẽ tử vong, cho nên những pháp tướng khác cũng biến mất.
Ngay lúc này một tiếng rồng ngâm vang lên, chỉ thấy bảy Tinh Tú tổ hợp thành một con Thanh Long!
Đồng thời, ở phía tây xuất hiện Bạch Hổ, ở phía nam Chu Tước từ từ hiện hình!
Lạc Ly thì lại cười ha ha, quát lên:
“Tới đây, bất kể các ngươi thiên biến vạn hóa như thế nào thì hãy đều chết hết dưới Bàn Cổ Phủ của ta đi!”
Nói xong, Lạc Ly giơ phủ bổ về phía Thanh Long. Đây không phải là một cú bổ đơn giản, mà Lạc Ly truyền toàn bộ tinh khí thần của mình vào trong đó, dồn sức bổ xuống!
Dưới một phủ này, bảy loại thần thuật cùng hai mươi tám bí pháp biến hóa thành Thanh Long trở nên vô hiệu, bị một phủ của Lạc Ly bổ nát, bảy đại Kim Đan Chân nhân lập tức chết ngay bên trong Bát Thần quan.
Chém chết Thanh Long, Lạc Ly mơ hồ cảm thấy thiên địa này lay động một cái.
Lạc Ly đại sát bốn phía trong Thần Đình, mỗi khi hắn giết một người thì sức phòng thủ của hộ sơn đại trận sẽ yếu bớt một phần.
Tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở bên ngoài đã sớm phát hiện ra chuyện này, bọn họ liều mạng công kích, khiến Thần Đình bắt đầu lay chuyển.
Lạc Ly tiếp tục ra tay, Bạch Hổ nhanh chóng bị phủ của Lạc Ly chặt đứt đầu hổ, bảy Kim Đan Chân nhân tạo thành Bạch Hổ, có ba người chạy thoát, bốn người còn lại đều chết ngay tức khắc.
Lúc này có người hô lên: “Mọi người đứng cách xa hắn ra, công kích tầm xa, công kích tầm xa!”
“Đừng tới gần hắn, đừng tới gần hắn!”
Lạc Ly chỉ sử dụng phủ lớn chém giết, một phủ chém nát cơ thể, hoàn toàn là cận chiến, đối phương lập tức phát hiện nhược điểm, bắt đầu thả diều, muốn công kích tầm xa tiêu hao chết Lạc Ly.
Nháy mắt Lạc Ly bị vô số pháp thuật bủa quanh. Hắn vọt tới đối phương, đối phương lập tức chạy trốn, sau đó bao vây xung quanh hắn, công kích từ xa!
Trong đó chán ghét nhất là Chu Tước, nó do bảy Kim Đan Chân nhân tạo thành, thỉnh thoảng bắn ra thần hỏa, dưới thần hỏa, thần khu của Lạc Ly không ngừng thu nhỏ lại, bị thần hỏa gây thương tích!
Nhìn Chu Tước, Lạc Ly nghiến răng nghiến lợi, hắn hét mạnh một tiếng. Chu Tước đang định phun hỏa từ xa thì Lạc Ly vung mạnh một cái, Bàn Cổ Phủ tự động bay ra ngoài, hóa thành một đoàn phủ ảnh, oành một tiếng, Chu Tước bị chém nát.
Sau đó Bàn Cổ Phủ xoay tròn quay trở lại lòng bàn tay Lạc Ly. Làm được như vậy là do Lạc Ly mượn uy thế của Mạt Thế thần để chém giết mọi người, từ từ lòng có linh tê, nháy mắt sáng chế ra cách điều khiển Bàn Cổ Phủ, giết người từ xa!
Chỉ cần bị Thần Nhãn tập trung, dưới một phủ, cho dù cách ngàn vạn dặm thì cũng có thể giết được!
Có chiêu này, Lạc Ly càng hung ác hơn, một phủ phóng ra, bất kể cách bao xa, nhất định sẽ có một người bị giết!
Rất nhiều Tinh Tú kêu thảm thiết:
“Mau mời Thiên Sư hạ giới, mau mời Thiên Sư hạ giới!”
“Chúng ta không xong rồi, mau mời Tứ Đế hạ giới!”
Cùng tiếng la của bọn họ, trong hư không lại có một người giáng xuống!
Ở phía sau lưng của người này có rất nhiều hào quang tạo thành phù văn kỳ lạ, như trời như vực, thẩm thấu hư không. Mỗi một quầng sáng đại biểu cho một tầng lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc. Đây là pháp tướng Thiên Sư, chỉ có Nguyên Anh Chân quân mới có thể lĩnh ngộ ra. Trong hai mắt của pháp tướng này chất chứa một thế giới sâu thẳm, ngón tay hơi nhúc nhích, sâu trong thời không dường như xuất hiện phong bạo.
Hắn bay tới nơi này, nhìn Lạc Ly, đưa tay trấn áp, quát lên: “Trấn áp!”
Trong nháy mắt, một cột trời thật lớn từ trên trời giáng xuống, đè chặt Lạc Ly lại, khiến hắn không thể nhúc nhích.
Đây là chênh lệch sức mạnh, Thiên Sư nắm giữ vô số thần lực trong Thần Đình, hoàn toàn có thể áp chế Lạc Ly.
Thiên Sư nhìn quanh bốn phía nói: “Đám người các ngươi, ngay cả mao thần nho nhỏ cũng không trấn áp nổi, thật khiến ta thất vọng! Lên đi, chém giết hắn cho ta!”
Hơn mười pháp tướng Tinh Tú lập tức trả lời: “Dạ, đệ tử tuân mệnh!”
Bọn họ vây bủa tới Lạc Ly, muốn ra tay!
Lạc Ly rống mạnh một tiếng, gồng sức nên, nâng cột trời lên.
Thiên Sư hừ lạnh một tiếng, nói: “Còn muốn ngoan cố chống cự...”
Hắn muốn tiếp tục dùng sức, Lạc Ly nhân cơ hội này, nhìn thẳng vào pháp tướng Thiên Sư, dồn sức quăng một cái!
Nháy mắt Bàn Cổ Phủ bay ra ngoài, xoay thành vòng tròn, bùng nổ vô tận quang năng, phát ra âm thanh phá diệt!
Thiên Sư mỉm cười, nói: “Hạt gào mà cũng đòi tỏa sáng, diệt cho ta!”
Hắn đưa tay ra muốn phá hủy Bàn Cổ Phủ, thế nhưng hắn liên tục biến hóa hơn mười pháp môn mà Bàn Cổ Phủ vẫn tiếp tục tiến tới, không hề bị hủy diệt.
Khuê Mộc Lang vừa chết, một đạo thần quang bay vào trong cơ thể của Lạc Ly, cơ thể của Lạc Ly lại lớn thêm một trượng, càng trở nên uy vũ hơn.
Lạc Ly cười ha ha, nhảy lên cao, phóng về phía các pháp tướng của bảy mươi hai thần tướng. Những pháp tướng đó lập tức chạy trốn, muốn tránh khỏi Lạc Ly. Bọn họ đã biết bị Lạc Ly giết chết thì chân thân cũng tử vong.
Múa máy phủ lớn, đuổi theo một tên, chỉ nhích một bước thì đã đuổi kịp, lập tức chém giết. Vô cùng sảng khoái. Chỉ trong nháy mắt mà Lạc Ly lại đánh chết thêm mấy chục người.
Đúng lúc này, trong hư không giáng xuống hai pháp tướng, chính là hai mươi tám Tinh Tú Giác Mộc Giao cùng Kháng Kim Long!
Bọn họ rống lớn: “Hỗn Nguyên tông tiểu nhi, thật càn rỡ, chúng ta tới đây dạy dỗ ngươi!”
Lạc Ly cười ha ha, bay về phía bọn họ, vung phủ lớn, đại chiến với hai Tinh Tú này.
Sau khi giao thủ. Bất kể Giác Mộc Giao cùng Kháng Kim Long dùng pháp thuật thần thông gì thì cũng không hề gây ảnh hưởng tới Lạc Ly. Cây phủ lớn của Lạc Ly giống như có sức mạnh kỳ dị, phá diệt thần thuật, phá diệt thiên địa!
Chưa đầy nửa phút, một phủ bổ xuống. Giác Mộc Giao bị chém chết, Kháng Kim Long xoay người bỏ chạy. Lạc Ly bám theo phía sau hắn, từng bước ép sát, chớp mắt hai người đã rời khỏi thế giới này, đi vào thế giới ở tầng trên.
Đây là chỗ của hai mươi tám Tinh Tú. Kháng Kim Long trốn trở lại nơi này, quát lên:
“Tiểu tử Hỗn Nguyên tông này quá lợi hại, mọi người mau bày trận, hóa sinh Thanh Long cùng Bạch Hổ, giết...”
Hắn lập tức bị Lạc Ly chém ngã, chém chết đương trường!
Sau đó Lạc Ly nhìn trong này. Nơi này cũng có hai mươi bức tượng lớn, dưới mỗi bức tướng đều có pháp tướng. Thế nhưng pháp tướng ở nơi này không có nhiều như ở nơi vừa rồi. Dưới mỗi bức tượng chỉ có mấy trăm pháp tướng mà thôi.
Lạc Ly vung phủ lớn lao vọt về phía bọn họ, dưới phủ lớn, bất kể đối phương ngăn cản như thế nào, sử dụng thần thuật thần công gì, dưới Bàn Cổ Phủ, tất cả đều lặng lẽ tan biến, gặp một tên, giết một tên, rất sảng khoái!
Lạc Ly chặt chặt chém chém, nháy mắt, đã có hơn ba mươi pháp tướng Tinh Tú bị hắn chém vỡ. Mỗi lần đánh chết một cái thì có rất nhiều pháp tướng Tinh Tú vỡ nát, bởi vì mỗi tu sĩ đó đều luyện thành mấy cái pháp tướng, bị Lạc Ly chém giết một pháp tướng, tu sĩ Bát Thần quan sẽ tử vong, cho nên những pháp tướng khác cũng biến mất.
Ngay lúc này một tiếng rồng ngâm vang lên, chỉ thấy bảy Tinh Tú tổ hợp thành một con Thanh Long!
Đồng thời, ở phía tây xuất hiện Bạch Hổ, ở phía nam Chu Tước từ từ hiện hình!
Lạc Ly thì lại cười ha ha, quát lên:
“Tới đây, bất kể các ngươi thiên biến vạn hóa như thế nào thì hãy đều chết hết dưới Bàn Cổ Phủ của ta đi!”
Nói xong, Lạc Ly giơ phủ bổ về phía Thanh Long. Đây không phải là một cú bổ đơn giản, mà Lạc Ly truyền toàn bộ tinh khí thần của mình vào trong đó, dồn sức bổ xuống!
Dưới một phủ này, bảy loại thần thuật cùng hai mươi tám bí pháp biến hóa thành Thanh Long trở nên vô hiệu, bị một phủ của Lạc Ly bổ nát, bảy đại Kim Đan Chân nhân lập tức chết ngay bên trong Bát Thần quan.
Chém chết Thanh Long, Lạc Ly mơ hồ cảm thấy thiên địa này lay động một cái.
Lạc Ly đại sát bốn phía trong Thần Đình, mỗi khi hắn giết một người thì sức phòng thủ của hộ sơn đại trận sẽ yếu bớt một phần.
Tu sĩ Hỗn Nguyên tông ở bên ngoài đã sớm phát hiện ra chuyện này, bọn họ liều mạng công kích, khiến Thần Đình bắt đầu lay chuyển.
Lạc Ly tiếp tục ra tay, Bạch Hổ nhanh chóng bị phủ của Lạc Ly chặt đứt đầu hổ, bảy Kim Đan Chân nhân tạo thành Bạch Hổ, có ba người chạy thoát, bốn người còn lại đều chết ngay tức khắc.
Lúc này có người hô lên: “Mọi người đứng cách xa hắn ra, công kích tầm xa, công kích tầm xa!”
“Đừng tới gần hắn, đừng tới gần hắn!”
Lạc Ly chỉ sử dụng phủ lớn chém giết, một phủ chém nát cơ thể, hoàn toàn là cận chiến, đối phương lập tức phát hiện nhược điểm, bắt đầu thả diều, muốn công kích tầm xa tiêu hao chết Lạc Ly.
Nháy mắt Lạc Ly bị vô số pháp thuật bủa quanh. Hắn vọt tới đối phương, đối phương lập tức chạy trốn, sau đó bao vây xung quanh hắn, công kích từ xa!
Trong đó chán ghét nhất là Chu Tước, nó do bảy Kim Đan Chân nhân tạo thành, thỉnh thoảng bắn ra thần hỏa, dưới thần hỏa, thần khu của Lạc Ly không ngừng thu nhỏ lại, bị thần hỏa gây thương tích!
Nhìn Chu Tước, Lạc Ly nghiến răng nghiến lợi, hắn hét mạnh một tiếng. Chu Tước đang định phun hỏa từ xa thì Lạc Ly vung mạnh một cái, Bàn Cổ Phủ tự động bay ra ngoài, hóa thành một đoàn phủ ảnh, oành một tiếng, Chu Tước bị chém nát.
Sau đó Bàn Cổ Phủ xoay tròn quay trở lại lòng bàn tay Lạc Ly. Làm được như vậy là do Lạc Ly mượn uy thế của Mạt Thế thần để chém giết mọi người, từ từ lòng có linh tê, nháy mắt sáng chế ra cách điều khiển Bàn Cổ Phủ, giết người từ xa!
Chỉ cần bị Thần Nhãn tập trung, dưới một phủ, cho dù cách ngàn vạn dặm thì cũng có thể giết được!
Có chiêu này, Lạc Ly càng hung ác hơn, một phủ phóng ra, bất kể cách bao xa, nhất định sẽ có một người bị giết!
Rất nhiều Tinh Tú kêu thảm thiết:
“Mau mời Thiên Sư hạ giới, mau mời Thiên Sư hạ giới!”
“Chúng ta không xong rồi, mau mời Tứ Đế hạ giới!”
Cùng tiếng la của bọn họ, trong hư không lại có một người giáng xuống!
Ở phía sau lưng của người này có rất nhiều hào quang tạo thành phù văn kỳ lạ, như trời như vực, thẩm thấu hư không. Mỗi một quầng sáng đại biểu cho một tầng lĩnh ngộ thiên đạo pháp tắc. Đây là pháp tướng Thiên Sư, chỉ có Nguyên Anh Chân quân mới có thể lĩnh ngộ ra. Trong hai mắt của pháp tướng này chất chứa một thế giới sâu thẳm, ngón tay hơi nhúc nhích, sâu trong thời không dường như xuất hiện phong bạo.
Hắn bay tới nơi này, nhìn Lạc Ly, đưa tay trấn áp, quát lên: “Trấn áp!”
Trong nháy mắt, một cột trời thật lớn từ trên trời giáng xuống, đè chặt Lạc Ly lại, khiến hắn không thể nhúc nhích.
Đây là chênh lệch sức mạnh, Thiên Sư nắm giữ vô số thần lực trong Thần Đình, hoàn toàn có thể áp chế Lạc Ly.
Thiên Sư nhìn quanh bốn phía nói: “Đám người các ngươi, ngay cả mao thần nho nhỏ cũng không trấn áp nổi, thật khiến ta thất vọng! Lên đi, chém giết hắn cho ta!”
Hơn mười pháp tướng Tinh Tú lập tức trả lời: “Dạ, đệ tử tuân mệnh!”
Bọn họ vây bủa tới Lạc Ly, muốn ra tay!
Lạc Ly rống mạnh một tiếng, gồng sức nên, nâng cột trời lên.
Thiên Sư hừ lạnh một tiếng, nói: “Còn muốn ngoan cố chống cự...”
Hắn muốn tiếp tục dùng sức, Lạc Ly nhân cơ hội này, nhìn thẳng vào pháp tướng Thiên Sư, dồn sức quăng một cái!
Nháy mắt Bàn Cổ Phủ bay ra ngoài, xoay thành vòng tròn, bùng nổ vô tận quang năng, phát ra âm thanh phá diệt!
Thiên Sư mỉm cười, nói: “Hạt gào mà cũng đòi tỏa sáng, diệt cho ta!”
Hắn đưa tay ra muốn phá hủy Bàn Cổ Phủ, thế nhưng hắn liên tục biến hóa hơn mười pháp môn mà Bàn Cổ Phủ vẫn tiếp tục tiến tới, không hề bị hủy diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.